• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương Tử Minh nhìn thấy Diệp Tùy Phong tiến đến, vội vàng đứng dậy.

Diệp gia chủ.

Hắn cung kính nói.

Diệp Tùy Phong gật đầu, ra hiệu Chương Tử Minh đi ra ngoài trước.

Đại ca.

Gia chủ.

Mấy người khác đều lần lượt lên tiếng chào hỏi, nhưng biểu cảm vừa tức giận vừa bi thương, Diệp Tùy Báo là người nóng tính, trong ánh mắt của hắn tất cả đều là tơ máu.

Đều làm gì vậy, từng người đều như người chết.

Diệp Tùy Phong không biết nói gì:

Yên tâm, ta có thể cứu hắn sống lại.

Ngoại trừ Diệp Tùy Vân, mấy người khác lập tức như nằm mộng, bọn hắn đều đã làm tốt chuẩn bị Diệp Tùy Hổ chết.

Tùy Báo trừng mắt nhìn, nói:

Đại ca, Chương đại sư mới vừa nói...

Một Đan sư lục phẩm mà thôi, cũng chỉ có chút năng lực.

Diệp Tùy Phong ngắt lời hắn.

Tùy Báo bị làm cho ngơ ngác, Đan sư lục phẩm, đây chính là Đan sư lợi hại nhất thành Vân Tiêu.

Mà ở trong miệng đại ca, lại là người có chút năng lực.

Sau khi Tùy Phong nói xong, hắn tiến lên, rồi đến bên cạnh giường ngồi xuống.

Hắn duỗi ra ngón tay, đặt trên mi tâm của Tùy Hổ, thả ra thần thức, rất nhanh đã thấy rõ tình huống hiện tại của hắn.

Thảm. Thật rất thảm. Đan điền vỡ vụn, gân mạctoàn thân h vỡ vụn, ngay cả gân cốt đều bị đứt thành đoạn.

Quan trọng nhất là, thần hồn của hắn bị trọng thương, tổn thương hơn phân nửa, bản nguyên sinh mệnh đang không ngừng mất đi.

Đây rõ ràng là gặp tồn tại trên Nguyên Anh kỳ.

Còn có một hơi thở cũng coi như là kỳ tích.

Diệp Tùy Phong lắc đầu, lần nữa điểm ở mi tâm Tùy Hổ, thì thầm một câu:

Hồn về!

Lập tức, một cỗ khí tức khổng lồ lấy đầu ngón tay làm trung tâm, ầm vang nổ tung, qua trong giây lát đã phô thiên cái địa, không biết lan ra bao nhiêu vị trí ở bên ngoài xa xôi.

Bỗng nhiên, như có tiên âm tràn ngập, tia sáng màu xanh trắng không ngừng lấp lóe.

Tùy Vân bọn hắn đứng ngây ngốc tại chỗ, nhìn từng đạo khói xanh từ bên trong hư không không ngừng tuôn ra hiện hình, sau đó nhanh chóng chui vào trong mi tâm Diệp Tùy Hổ.

Loại thủ đoạn này, đơn giản chưa từng nghe thấy!

Sau khi một đạo khói xanh cuối cùng tiến vào mi tâm Diệp Tùy Hổ, hắn đột nhiên mở to mắt, trong miệng ho một tiếng, tỉnh lại.

Phu quân!

Vợ của hắn là người đầu tiên phản ứng, ngã nhào vào trên thân Diệp Tùy Hổ, khuôn mặt xinh đẹp của nàng không ngừng rơi nước mắt.

Mà mấy người Tùy Vân đều choáng váng, sau khi Chương Tử Minh kết luận hết cách xoay chuyển, Diệp Tùy Phong chỉ trong thời gian mấy hơi thở, đã cứu sống Diệp Tùy Hổ.

Đây là cần loại sức mạnh mạnh cỡ nào!

Diệp Tùy Phong, lại là cường đại bực nào!

Sau một hồi lâu, Tùy Vân kéo Diệp Tùy Vũ đi qua, thấp giọng nói:

Ngươi đi bên ngoài, nói cho bọn hắn tam đệ đã không sao, để bọn hắn nên đi làm cái gì thì làm cái đó.

Thực lực của Diệp Tùy Phong, đến bây giờ còn là một điều bí ẩn, cũng là một bí mật.

Hắn không muốn bí mật này nhanh như vậy bị tiết lộ ra ngoài.

Tùy Vũ gật đầu rời đi.

Lúc này, Diệp Tùy Hổ đã hoàn toàn tỉnh lại.

Tùy Hổ, ngươi còn nhớ rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Diệp Tùy Hổ uống một hớp nước, sau đó nhớ lại chuyện xảy ra trước đó.

Hắn mang theo ba cái nhẫn, đi vào Vạn Bảo Các, tìm được Cốc Vạn Tâm.

Hai bên rất nhanh đã tiến hành xong giao dịch, Diệp Tùy Hổ cũng cầm lấy phần tài nguyên Cốc Vạn Tâm lần này mang tới.

Trước khi đi, Cốc Vạn Tâm còn dự định phái ra người Vạn Bảo Các đến hộ tống hắn, nhưng bị hắn từ chối.

Hắn cảm thấy nếu như đội ngũ khổng lồ, ngược lại sẽ lộ ra mình là người mang bí mật trọng bảo.

Thế là, lựa chọn một mình lên đường.

Có thể để hắn không có nghĩ tới là, vẫn xảy ra vấn đề.

Đối phương là bốn tu sĩ có thực lực từ Nguyên Anh kỳ trở lên, hắn chỉ là một Kim Đan trung kỳ nhỏ bé, căn bản không thể nào là đánh lại.

Chỉ qua ba năm cái hô hấp, hắn đã bị đánh trọng thương, rơi vào hôn mê.

- Đại ca, là ta không đúng, ta nên nghe Cốc các chủ, để nàng ấy phái người hộ tống.

Trên mặt Diệp Tùy Hổ tràn đầy tia tự trách.

Dù sao, đây chính là hơn trăm tỷ tài nguyên.

- Đừng nói mê sảng, còn sống là tốt rồi.

Diệp Tùy Phong nói.

- Bốn tên cảnh giới Nguyên Anh, thành Vân Tiêu chúng ta, gia tộc ai có thể phái ra lực lượng cường đại như thế?

Tùy Vân nhíu mày.

Chiến lực mạnh nhất thành Vân Tiêu, chính là Kim Đan kỳ.

Có lẽ gia tộc nào đó ẩn giấu đi một hai lão yêu quái, có thể đột phá đến cấp bậc Nguyên Anh.

Nhưng loại lão yêu quái này đều đang bế quan, dưới tình huống bình thường là sẽ không ra tay, càng sẽ không tạo thành một nhóm bốn người.

Cho nên, người ra tay, chắc sẽ không phải là Lý gia hoặc Đường gia.

- Có phải là Vạn Bảo Các hay không?

Diệp Tùy Vũ nói.

Vạn Bảo Các, vẫn luôn là một thế lực vô cùng thần bí, thực lực cụ thể ai đều không thể xác định, vẫn rất có khả năng phái ra bốn tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

- Đại ca, chúng ta nên làm cái gì? Nếu thật là Vạn Bảo Các, chuyện đó thật phiền toái. Làm sao bây giờ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK