Mục lục
Nhân Gian Băng Khí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Mười Một không gia lực thêm nhưng Trảm Nguyệt vốn vô cùng sắc bén sớm đã cắt đứt làn da Tuyết Linh Nhi, máu dù khẽ chảy những cũng đã bắt đầu thấm đẫm cổ áo. Băng Mộng và Hỏa Điểu hiểu rằng nếu chọc giận Mười Một, chắc chắn Tuyết Linh Nhi sẽ phải ra đi oan uổng, cho nên càng không dám vọng động. Thấy vậy, Lãnh Dạ vội lo lắng nói: "Các ngươi nên trả lời thật những gì hắn hỏi!" Nơi này cũng chỉ có Lãnh Dạ là hiểu rõ Mười Một, hắn biết Mười Một nói là làm, chẳng cần quan tâm đối phương là ai, cũng chẳng quan tâm đối phương nhiều hay ít, hắn sợ rằng vạn nhất Mười Một không giữ được bình tĩnh, sẽ không ngần ngại ra tay giết người.

Hỏa Điểu với ánh mắt chất chứa lo lắng, liếc nhìn vẻ mặt không cam tâm của Băng Mộng, thở dài, bắt đầu cởi y phục trước mặt mọi người.

Lãnh Dạ trừng mắt thét lớn: "Ta bảo ngươi trả lời, không bảo ngươi cởi quần áo! Hơn nữa, hắn đối với nam nhân không chút hứng thú, dù ngươi cởi hết cũng vô dụng."

Mặc kệ, Hỏa Điểu vẫn lần lượt thay ra từng tấm y phục... Phần trên lõa thể, hắn chậm rãi giơ cao tay trái, quay nách về phía Mười Một.

Trừ Tuyết Linh Nhi và Băng Mộng, không ai có thể hiểu tại sao hắn làm thế, ngay cả Mười Một cũng bắt đầu biến sắc… Chầm chậm, chầm chậm, nách Hỏa Điểu lộ ra ký hiệu… một hình xăm, không phải là loại hình xăm thường thấy, mà là một bàn tay nam nhân to lớn hơi mở ra, hình như muốn bắt vật gì đó…

"Mệnh vận chi thủ (bàn tay vận mệnh)?" Mười Một nhíu mày, quay sang liếc Băng Mộng.

Băng Mộng ngập ngừng, có chút không cam lòng, nhưng cũng nói: "Nơi đây không thích hợp để ngươi thấy hình xăm của ta. Nhưng ta cam đoan, hình dạng cũng không khác của hắn." Vừa nói, nàng vừa chỉ về phía Hỏa Điều.

"Ồ!" Lãnh Dạ cơ hồ đã quên tình thế lúc này, hai con ngươi mở lớn hết cỡ, há miệng kêu lên: "Không vấn đề, không vấn đề, cứ cởi ra một chút để mọi người cùng biết!"

Sự thật thì Lãnh Dạ cũng không biết ba người Hỏa Điểu thân thể có ẩn dấu bí mật. Có thể Hỏa Điểu cùng hắn, Walter vẫn ở chung một nơi, thậm chí là cùng tắm chung hồ, thân thể Hỏa Điểu hắn còn lạ gì nữa. Thế nhưng, chưa bao giờ hắn nghĩ rằng nơi nách Hỏa Điểu lại có chứa điều bí mật. Còn về Băng Mộng và Tuyết Linh Nhi thì khỏi nói, thân thể các nàng hầu như đã bị hắn với thủ đoạn hèn hạ vô sỉ nhìn lén từng chi tiết, nhưng vị trí bí mật kia hắn chưa bao giờ thấy. Chỉ duy nhất điều đó cũng khiến tâm can hắn cảm thấy phấn khích. Không cần nghĩ nhiều, chắc chắn hai nàng có cùng một kiểu hình xăm giống Hỏa Điểu, hơn nữa ở một chỗ... bí mật.

Băng Mộng hung hăng trừng mắt liếc Lãnh Dạ, sau đó có chút thiết tha hướng về Mười Một.

Mười Một cũng đang nhìn nàng, lạnh lùng nói: "Cởi!" nguồn TruyenFull.vn

Băng Mộng tức tối nói: "Ngươi đừng khinh người quá đáng!"

Mười Một nắm chặt thanh dao găm: "Cởi, hoặc chết!!!"

Lãnh Dạ ở bên cạnh thêm dầu vào lửa, phụ họa theo: "Cởi đi Tiểu Mộng Nhi, không làm theo, hắn có thể hạ sát Tiểu Tuyết Nhi. Cởi mau nào…"

Băng Mộng hung hăng trừng mắt nhìn Lãnh Dạ, cắn răng nói: "Được, nhưng các ngươi phải xéo ngay."

"Ách?" Lãnh Dạ có chút sửng sốt, xoa mũi nói: "Không đi có được không?"

"Xéo!"

Cuối cùng, dù ánh mắt vẫn còn rất lưu luyến, Lãnh Dạ vẫn bị Walter và Hỏa Điểu lôi đi, tuy mỗi bước đi vẫn cố ngoái lại đôi ba lần. Nói cho cùng, nhìn bộ dạng ra sức nghiến răng nghiến lợi như đang muốn ăn thịt người của Băng Mộng, quả đúng là đã tức giận rồi. Cọp cái phát uy quả là không dễ chọc, không cẩn thận bị táp một miếng là đi đời, ba tên háo sắc đành phải nén nhịn dục vọng đang dâng trào mà tránh đi, nhưng bọn hắn có âm thầm hiệp nghị lén quay lại không thì lúc này, Băng Mộng với tâm trạng rối bời và tức giận của mình cũng không thể lo chu toàn được.

Ba người vừa đi, Băng Mộng ai oán nhìn chằm chằm vào Mười Một, khuôn mặt phẫn nộ, ánh mắt có chút hung quang, bắt đầu cở chiếc đai lưng thắt quần. Băng Mộng và Tuyết Linh Nhi vóc người vốn rất tuyệt, hơn nữa mặc quần Jeans bó sát người, lại càng vẽ nên những đường cong tha thướt, chỉ cần là nam nhân có dục vọng bình thường là sẽ không thể tự khống chế bản thân mà nhìn trộm. Nhưng khi chiếc quần rơi xuống, không ai có thể tưởng tượng được, trên hai bắp đùi của Băng Mộng khắp nơi đều rằn rì những vết sẹo. Rồi chiếc nội khố cuối cùng rơi xuống, nàng mở rộng hai chân… Mười Một đã thấy, phía trong bắp đùi trái, quả nhiên cũng có những hoa văn giống như Hỏa Điểu, nhưng của nàng thì nhỏ và bí ẩn hơn.

Mười Một dời ánh mắt qua Tuyết Linh Nhi, khuôn mặt Băng Mộng vốn cau có lại càng trở nên giận dữ, vừa mặc lại quần, nàng vừa hung hăng nhìn chằm chằm vào Mười Một.

Tuyết Linh Nhi biết hắn nghĩ gì, buông chiếc súng lục trong tay, dù vẫn bị thanh Trảm Nguyệt uy hiếp, nàng từ từ đẩy rơi chiếc quần. Khi hạ thân lõa lồ, quả nhiên tại cùng vị trí của Băng Mộng cũng có những hoa văn biểu hiện totem "mệnh vận bộ đội".

Mệnh vận chi thủ! Vài chục năm trước, tại thế giới ngầm Tây Phương, totem "mệnh vận bộ đội" đã danh chấn một thời, đã có bao câu truyện truyền kỳ huyền ảo về một đội lính đánh thuê tuyệt tích hơn mười năm nay, không giờ lúc này lại xuất hiện trên ba người Đông Phương trẻ tuổI này.

Mệnh vận... muốn tái xuất sao?

Đợi Tuyết Linh Nhi mặc quần xong, Băng Mộng nghiến răng, căm hận hỏi: "Ngươi có thể buông cô ấy chưa?"

Mười Một rút lại thanh dao găm, lùi hai bước. Ngay khi gót chân hắn còn chưa đứng vững, Băng Mộng dường như đã chuẩn bị sẵn bất ngờ xông đến. Đã sớm dự liệu, thân thể Mười Một rung lên một cái, giống như cá chạch trơn nhẵn không thể chạm, dính sát bên chéo áo Băng Mộng dễ dàng né tránh. Một đòn thất bại, nhưng với kinh nghiệm cận chiến phong phú, không kinh hoảng mà vẫn bình tĩnh, nàng nhấn mạnh một gót giầy, vọt lên cao, sau đó toàn thân hướng về phía sau đá mạnh. Mười Một còn nhanh hơn, năm ngón tay phút chốc nắm chặt bàn chân trần của nàng, xoay người, trụ vững, ném Băng Mộng văng sang một bên.

Quá nhanh, tốc độ dòng điện cũng chỉ như thế! Từ lúc Băng Mộng bất ngờ ra tay đến khi bị bắt lại, cơ hồ chỉ khoảng hai, ba giây. Lúc này, Tuyết Nhi với tay nhặt khẩu súng lục, định quay sang Mười Một, bắn. Nàng vừa động người, bỗng một bóng đen nơi đâu bay đến..., tiếng thét vang lên, hai cô gái va mạnh vào nhau, nằm im một chỗ.

Mười Một tiến hai bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai cô gái sõng soài trên mặt đất, lãnh đạm hỏi: "Mệnh vận, tìm ta làm gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK