Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Anh giống như ác quỷ!
Mọi cú đấm đều giáng vào cùng một vị trí!
Những võ giả còn lại, ai cũng biết rõ anh sắp xuất hiện, anh sắp giết người, thậm chí còn biết nắm đấm của anh sẽ đánh vào ngực bọn họ!
Nhưng…
Điều đáng sợ là không ai có thể trốn thoát và không ai có thể ngăn cản chuyện đó!
Bất lực!

Đối mặt với Trần Bát Hoang, bọn họ có cảm giác bất lực đến cùng cực!
Sự chênh lệch về sức mạnh giữa bọn họ quá lớn, không cùng đẳng cấp chút nào!
Trần Đức dừng lại, còn có tám người đang đứng.

Hơn một trăm người, chỉ còn lại tám người bọn họ!
Lúc này, bọn họ vừa hoảng loạn, vừa bất an, vừa sợ hãi.

Là tử sĩ, cái chết đối với bọn họ không đáng sợ đếm vậy, cho nên dù Trần Đức có mạnh đến đâu, bọn họ cũng không trốn tránh, không bỏ chạy …
Nhưng cho dù không sợ chết, bọn họ vẫn đang cực kỳ sợ hãi, không phải sợ chết, mà là sợ Trần Bát Hoang!
Đây là một loại tâm lý rất mâu thuẫn, nhưng nó là một tồn tại thực tế!
Chỉ vì đối thủ quá mạnh!
Đã vượt ra khỏi khả năng hiểu biết của bọn họ!

Cũng bởi vì đồng đội của bọn họ đã chết quá thảm hại!
Vũ khí trong tay của tám người đó không biết từ khi nào đã rơi xuống đất, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng lăn xuống.

“Ực…”.

Ai đó bất giác nuốt một ngụm nước bọt.

Không phải người!
Thực sự là không phải người!
Bọn họ không thể tìm ra lý do tại sao lại có người mạnh hơn bọn họ nhiều đến vậy!
Phải biết rằng…
Bọn họ là võ giả!
Đã vượt hẳn sự tồn tại của người thường…

Tuy nhiên, đứng trước Trần Bát Hoang, bọn họ vẫn chỉ là rác, rác trong đống rác.

“Thình thịch!”
“Thình thịch!”
“Thình thịch!”
Trần Đức không nói gì, chỉ đứng đó nhìn bọn họ, giây tiếp theo, tám người trực tiếp quỳ xuống, thành khẩn quỳ trên mặt đất, cong người xuống, mặt đã áp sát đất!
Quỳ lạy!
Thành tâm quỳ lạy!
Hoặc nói cách khác…


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK