Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Và rồi…
Hạ Thiên Tuyết đỏ mặt thẹn thùng như thiếu nữ, giọng nói đầy mong chờ: “Không biết anh Trần Bát Hoang có thể vui lòng nhảy một bản với em không?”
Vừa nói…
Hạ Thiên Tuyết vừa vươn bàn tay ngọc ngà vừa dài vừa mảnh…
Làm động tác chờ đợi…
Trong nháy mắt.


Hết thảy mọi người dang dán mắt vào diễn biến kia đều kinh ngạc tột độ.

Thật sự là… chọn người đó sao?
Đê ma ma!
Không phải chứ????
Ngoài việc hơi dễ coi một chút thì còn có ưu điểm gì chứ? Rất nhiều người nhận ra đó là người ngồi ngoài rìa nhóm Mạc Thiếu Dương.

Hạ Thiên Tuyết, bà chủ quán bar Thiên Tuyết, sao lại chọn hắn ta?
Lục Tầm Dạ, Dương Hoan, Mạnh Đức Long càng trợn trừng hai mắt, mặt mày thộn ra, quả thật không thể tin vào mắt mình.

Chẳng lẽ…
Hạ Thiên Tuyết nhận nhẩm người?
Không…

Không hề nhận nhầm!
Bọn họ đứng cách đó rất gần, nhìn rất rõ, nghe rất rõ, rõ ràng Hạ Thiên Tuyết gọi tên của Trần Bát Hoang.

Trần Đức và Hạ Thiên Tuyết đứng ngay trước mặt Diêm Mộng.

Lúc này, nhìn cảnh tượng trước mắt, cả người Diêm Mộng cũng ngẩn ra, biểu cảm trên mặt vô cùng phong phú…
Ngồi trên ghế, nhìn Hạ Thiên Tuyết vươn tay chờ Trần Bát Hoang nắm lấy.

Diêm Mộng đỏ bừng mặt, cảm thấy hai bên má nóng cháy, giống như bị ai đó vả cho mấy bạt tai.

Vừa mới một phút trước, cô ta còn khuyên Trần Bát Hoang ngồi xuống, khuyên anh không nên mơ mộng hão huyền, khuyên anh đừng tiếp tục bẽ mặt trước bao nhiêu người.

Bây giờ mới biết, ngay từ đầu Trần Bát Hoang đã biết Hạ Thiên Tuyết sẽ tìm đến mình.


Cho nên…
Anh mới đứng lên.

Cũng chẳng phải mơ mộng trèo cao gì.

Mà là mọi thứ đều được dự liệu từ trước!
Cách đó không xa, Mạc Thiếu Dương đứng ngây ra tại chỗ, trong mắt tràn ngập ghen tức và dữ dằn!
Dựa vào cái gì?
Hắn mới là người chi tiền bạc triệu cơ mà!
Hắn mới là người đuổi Hoa Ban Hổ đi cơ mà!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK