Người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi màu tím với đường xẻ cao đi tuốt ở phía trước, trên ngực vẫn còn vài một chiếc kính râm, bên người mặc quần âu trắng, nom rất vênh váo. Người còn lại bị rớt lại phía sau, lững thững đi từ sân vắng tới, cười híp mắt giống như một con hồ ly đực.
Thấy hai người này, Lộ Nhâm nhất thời giật mình. Trí nhớ của tiểu thiên tài bỗng lóe lên.
Cứu mạng, người đàn ông vênh váo mặc đồ màu tím đó là Triệu Thiên Dữ, chính là cái người mà trước kia từng đóng nam chính trên web drama.
Lúc anh vừa xuyên tới, nhớ mang máng là nổi lên nhờ vào một bộ web drama. Mà sở dĩ nổi tiếng cũng là bởi vì Triệu Thiên Dữ giả gái trong đó rất hấp dẫn, cái nội dung kịch bản ngu xuẩn.
Nhìn lại Quan Cảnh đi theo sau anh ta, trong lòng Lộ Nhâm lại dậy sóng.
Nếu như nói Triệu Thiên Dữ xuất hiện khiến cho Lộ Nhâm sợ hãi thì Quan Cảnh kia chính là để cho cậu phải toát mồ hôi lạnh.
Xong rồi xong rồi, Quan Cảnh... Trước kia cậu và Quan Cảnh ở cùng một công ty.
Thật ra thì theo lý mà nói, Lộ Nhâm và anh ta chưa từng đồng thời xuất hiện.
Dẫu sao thì lúc đầu ở trong công ty, Quan Cảnh nổi hơn cậu rất nhiều, là một đàn anh cá kiếm, hơn thế xuất thân của Quan Cảnh là một ngôi sao nhí, vẫn luôn giữ được độ hot không ai có thể so sánh được.
Nhưng mà...
Tóc gáy của Lộ Nhâm cũng dựng cả lên rồi.
Đm Đm Đm, mặc dù bọn họ không cùng một người đại diện... Nhưng mà, nhưng mà người đại diện đó sẽ không nói với Quan Cảnh chứ?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
2. Chúng Ta Bắt Đầu Lại Nhé
3. Gợn Sóng Không Tên
4. A Chức
=====================================
Lộ Nhâm nhìn dáng vẻ cười híp mắt của Quan Cảnh, lúc đó càng nhìn, mồ hôi lạnh càng chảy ròng, cũng không để ý thấy Ân Bắc Lâm đang nhìn cậu.
[Lộ Nhâm trông có vẻ căng thẳng.]
[Bùng binh bắt đầu rồi, xòe tay ra xòe tay ra ha ha ha]
[Bùng binh chỗ nào, Không phải Triệu Thiên Dữ là trai thẳng sao? Rõ ràng là năm nay anh ta đã đổi ba người bạn gái rồi mà.]
[Lầu trên quên Thiên Lộ couple rồi sao? Nói thế nào thì cũng gán ghép với Từ Mẫu nửa năm trơi, xem ra thật sự cả hai đều là couple cháy khét, quả thật không thể dậy sóng được mà...]
[ Quan Cảnh và Lộ Nhâm cũng không quen biết, tôi thấy Lộ Nhâm cọ nhiwtwj tương đối nhiều, bọn họ không phải cùng một công ty sao]
[Triệu Thiên Dữ, nhớ năm đó khi anh ta hay là Lâm Gia mới ra mắt đều là nam chính mấy bộ phim hình tượng diễn vai con nhà giàu, bây giờ...]
Hết lần này tới lần khác lúc này, Triệu Thiên Dữ chạy thẳng một mạch tới chỗ cậu.
Áo sơ mi tím phanh cúc, kính râm có chết cũng nhất định cắm ở rãnh ngực cơ bắp.
Màu tím áo sơ mi rộng mở, kính mác tốt có chết hay không cắm ở bắp thịt ngực đích rãnh trung, Lộ Nhâm không biết rõ là hùng tính hà ngươi lừa gạt hay là trên người hắn đích Cổ Long nước, tóm lại một cổ vị đập vào mặt, Lộ Nhâm khắc chế không nổi, lỗ mũi rút rút ra.
Đầu tiên là anh ta lén nhìn Ân Bắc Lâm, sau đó nhanh chóng nhìn về phía Lộ Nhâm
Mặc dù Lộ Nhâm không còn diêm dúa như trước nhưng nét nhăn mày vãn y như cũ, có ưu buồn nhìn anh ta.
Đây là chút giao tình còn xót lại với anh ta.
Đáy lòng Triệu Thiên Dữ cong môi đắc ý, khẽ mỉm cười.
Độ cong của nụ cười trên mặt anh ta dường như được căn rất vừa vặn, nụ cười đem theo ba phần tà mị bảy phần ẩn ý gây khó dễ vô cùng.
“Tiểu Lộ, lần trước cậu còn nói nhớ tôi mà.” Lời nói này của Triệu Thiên Dữ rất thân mật: “À không, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Lộ Nhâm: “À…”
[Lần trước? ]
[ Đây…? ]
[ Đm? Triệu Thiên Dữ đây là muốn gây chuyện à? ]
[ Lộ Nhâm cái quỷ gì a? Vẻ mặt này của anh ta là như nào? ]
Triệu Thiên Dữ nói như vậy xong, giang hai tay ra, mỉm cười, chuẩn bị nhào tới ôm Lộ Nhâm.
Trong lòng anh ta khôn khéo cười.
Một cái ôm thôi, những chuyện còn lại anh ta cũng tính toán xong rồi.
Nếu như Lộ Nhâm ôm anh ta, anh ta sx cứ tiếp tục nói về chuyện ngày xưa, để cho Ân Bắc Lâm phải khó chịu.
Nếu như Lộ Nhâm không ôm anh ta, anh ta sẽ làm vẻ mặt hiểu chuyện. Dù sao thì đây cũng là phát sóng trực tiếp, những người kia nhất định sẽ mổ xẻ xem anh ta và Lộ Nhâm có gì với nhau. Vậy thì Ân Bắc Lâm cũng sẽ khó chịu.
Nghĩ như vậy, nụ cười trên mặt Triệu Thiên Dữ càng lớn hơn, giang hai cánh tay nghênh đón.
Bên ngoài màn ảnh, ông Ân cười hừ.
"Lão Trương." Ông Ân đắc ý vuốt râu: “Ông đó, nhìn thấy không, trên bình luận bắt đầu nổi dậy hết cả rồi.”
Mặc dù quản gia Trương không biết làm sao, vẫn gật đầu.
"Ông chủ anh minh."
“Hừ.” Ánh mắt ông Ân tóe lửa: “Xuất kỳ vô ý, tập kích bất ngờ. Tôi còn muons nhìn xem thằng nhóc nhà họ Lộ đó có thể làm gì đấy.”
“Át xì.”
Trong màn hình, Triệu Thiên Dữ đang giang hai cánh tay ngơ ngác đứng chôn chân tại chỗ, đối diện bị phun thẳng mặt.
"Thầy, Thầy Triệu." Lộ Nhâm không dừng lại được, theo bản năng che miệng lại, mặt cũng vì ho khan mà đỏ tía tai: “Xin lỗi, át xì…”
[Phụt, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha]
Ông Ân: "..."
Ông Ân: "…"