Thiết lập của Nolan là "quá đỗi dịu dàng", luôn ga lăng với mọi phụ nữ. Đây là tiền đề cho việc hắn bước đến như một kỵ sĩ oai phong, giải cứu cô bé thường dân nữ chính.
Nhưng mặt trái của ga lăng quá mức cần thiết, chính là không thể từ chối phụ nữ, và sản sinh ra rất nhiều mối quan hệ em gái mưa.
Bên cạnh đó, văn hóa của châu Âu thời Trung cổ và Á Đông thời cổ đại có khác biệt rất lớn.
Đàn ông Á Đông thường tam thê tứ thiếp, còn châu Âu thì cấm hoàn toàn việc này, hầu hết các tôn giáo của họ chỉ cho phép một vợ một chồng.
Nhưng đổi lại, quan niệm về chuyện chăn gối của châu Âu khá phóng khoáng. Vậy thử hỏi một hoàng tử điển trai thu hút như Nolan, trước khi mua dây buộc mình, sao lại không thử trải nghiệm với nhiều phụ nữ khác?
Đối với người ở thời đại và bối cảnh này, hành vi của Nolan là rất bình thường.
Nhưng với nguyên chủ, lại không thể chấp nhận được!
Bởi vì cô tin vào chân lý tình yêu chung thủy thuần khiết. Hơn nữa, cô còn biết lý do Nolan không đến lễ đính hôn, là vì hắn sợ làm tan vỡ trái tim của những cô gái khác.
Hắn đã ngủ với nhiều người như vậy, nếu họ thấy hắn nắm tay cô bước lên sân khấu, thì họ sẽ tổn thương lắm.
Nguyên chủ thật sự muốn hỏi, vậy còn cô thì sao? Những cô gái khác không thể tổn thương, còn cô thì có thể ư?
Nguyên chủ yêu cầu hủy hôn ước với Nolan. Đương nhiên là hắn không đồng ý!
Mất đi trợ lực từ Đại công tước cha cô, cơ hội thừa kế ngai vàng của hắn sẽ bị lung lay.
Nolan muốn xin lỗi nguyên chủ, nhưng cô kiên quyết không chịu gặp hắn. Vì vậy hắn đã cho người bắt cóc cô, mục đích là đưa cô đến ngoại ô, và tổ chức bắn pháo hoa lãng mạn chuộc lỗi.
Nhưng đời nhiều sự bất ngờ, đội ngũ bắt cóc vừa đem nguyên chủ rời khỏi thành, thì liền gặp phải một đám cướp. Trong lúc giằng co, đã khiến cô rơi xuống vực mất mạng.
Nolan sợ Đại công tước biết việc này thì sẽ trả thù hắn, vì vậy hắn đã cố che giấu sự thật.
Vương hậu mẹ hắn còn tạo bằng chứng giả, để dân chúng tin rằng nguyên chủ đã bỏ trốn theo người đàn ông khác.
Ai ai cũng phê phán nguyên chủ là kẻ phụ bạc, còn Nolan là người bị hại đáng thương. Mà Đại công tước cũng bị tạo áp lực, phải theo phò tá hắn lên ngai vàng.
Nếu nói Nolan lòng dạ hiểm độc, thì hắn lại không thật sự hiểm độc... mà hắn hèn!
Kiểu đàn ông có trái tim rộng lớn yêu cả thế giới, luôn dùng sự dịu dàng biện minh cho cơn động dục của mình. Hắn không cố ý giết nguyên chủ, nhưng hành vi lợi dụng và trốn tránh trách nhiệm của hắn còn tồi tệ hơn cả cố ý giết cô.
Vậy tại sao nữ chính lại có thể chấp nhận hắn?
Dễ hiểu thôi, bởi vì hắn vốn là hoàng tử, còn Lani thì luôn mơ ước thay đổi thân phận bước lên tầng lớp quý tộc.
Ngoài điều đó ra, cô đâu yêu cầu về tình yêu chung thủy hay sự chín chắn của chồng tương lai. Vậy nên nếu gặp trúng một tên ăn vụng như cơm bữa, thì cũng là cô sẵn sàng đánh đổi.
Đây chính là sự khác biệt lớn nhất giữa câu chuyện hiện thực và những trang sách cổ tích.
Hắc Khuyển chốt bài sau khi trình chiếu ký ức: [Nguyện vọng nguyên chủ: Trở thành giáo viên gương mẫu, thành lập một ngôi trường pháp thuật dưới danh nghĩa chính mình.]
Khuynh Diễm: "???"
Nguyện vọng này có liên quan gì với cuộc đời nguyên chủ?!
Không phải nên là báo thù tra nam, nghịch tập vả mặt, đòi lại công bằng sao?!
Kịch bản chỗ khác đều viết như vậy, con Cẩu Tặc mi đã tráo đổi thông tin đúng không?
[Không hề nha!] Hắc Khuyển lập tức phủ nhận.
Nó hắng giọng, nghiêm túc giải thích: [Nguyên chủ trước lúc chết đã nghĩ thông suốt rồi, cuộc đời tươi đẹp như vậy, tại sao cô ấy cứ phải dính với một tên đàn ông tồi?]
[Một đời đã chết vì hắn, khó khăn lắm mới có cơ hội ký thác nguyện vọng, lại tiếp tục đem đặt lên người hắn nữa sao? Thế thì quá lãng phí! Là con gái, hãy sống vì ước mơ của chính mình!] Hắc Khuyển nắm tay hào hùng nói.
Khuynh Diễm im lặng suy nghĩ. Tư tưởng này của nguyên chủ không tệ, chỉ là... muốn ta trở thành giáo viên, dạy dỗ ra mầm non tương lai cho đất nước, thật sự nghiêm túc sao?!
Hắc Khuyển: [...]
Giờ nó mới thấy hối hận, lẽ ra mình không nên chọn nguyên chủ có nguyện vọng này.
Chắc chắn thế hệ tương lai của vương quốc sẽ bị hủy từ đây!
Khuynh Diễm chấn chỉnh tư tưởng, nhân lúc tiệc đính hôn chưa tàn, xách váy đi ngược về hướng sân khấu.
Quan khách nhìn thấy cô xuất hiện, thì tất cả đều có biểu cảm ngạc nhiên.
Lúc nãy đã mất mặt đến như vậy, thế mà giờ cô còn dám quay lại sao?
Chẳng lẽ cô vẫn nuôi hy vọng điện hạ sẽ tới làm lễ với cô? Trèo càng cao, chỉ khiến cô ngã càng đau!
Khuynh Diễm bước lên đứng giữa sân khấu, nở nụ cười xinh đẹp như đóa hoa rực rỡ tỏa sáng trong ánh đèn dạ tiệc. Kết hợp cùng trang phục lộng lẫy trên người cô, khiến những quan khách bên dưới mơ hồ cảm thấy mình đang bị lấn át.
Không chỉ lấn át về dung mạo, mà còn thua kém về khí thế.
Khuynh Diễm phẩy phẩy tay áo, trịnh trọng nói: "Ta, Kadienne Granderi, con gái của Đại công tước xứ Moniz, ngay tại đây, trước sự chứng kiến của toàn giới quý tộc, ta tuyên bố hủy bỏ hôn ước với Đại hoàng tử Nolan Bettencourt."
"Nolan bội tín không đến dự lễ, là hắn phạm lỗi trước, nên hắn không được quyền ý kiến với ta. Và hãy nhớ cho rõ, không phải hắn bỏ ta, mà là ta vứt bỏ hắn!"
Khuynh Diễm nhấn mạnh câu cuối, nếu Nolan làm nguyên chủ khóc trên sân khấu, thì cô sẽ cho hắn biết thế nào là nhục nhã.
Vị hoàng tử đầu tiên và cũng có lẽ là duy nhất trong lịch sử của Magixland, bị vợ chưa cưới công khai vứt bỏ, tiếng thơm này sẽ vang dội muôn đời.
Quan khách bên dưới đầu tiên là sợ đến không thốt nên lời, sau đó chính thức bùng nổ!
"Cô ta... sao cô ta dám làm vậy?" Một quý cô ăn mặc sang trọng, che miệng thảng thốt kêu lên: "Một người ưu tú như điện hạ, đâu đến lượt cô ta vứt bỏ!"
"Kadienne điên rồi! Cô ta thế mà dám bội bạc điện hạ!" Người phụ nữ bên cạnh lắc đầu không thể tin.
Dù bọn họ chưa từng ủng hộ hôn ước này, nhưng trong lòng bọn họ luôn mặc định nguyên chủ mới là người bị bỏ rơi, chứ không phải Đại hoàng tử cao quý của bọn họ!
Cô gái xinh đẹp trên sân khấu híp mắt cười, nhạt giọng tiếp tục nói: "Nếu ai thích hắn thì cứ việc đến giành, con hàng ngủ dạo khắp vương quốc như hắn, có chó mới... khụ, ta đây không cần."
Khuynh Diễm kịp thời nén lại, giữ vững hình tượng tiểu thư quý tộc của nguyên chủ.
Tiếng vỗ tay rần rần đột nhiên vang lên.
Quan khách còn chưa kịp bênh vực Nolan, thì đã bị âm thanh kia làm gián đoạn.
Bọn họ nghi hoặc quay đầu, liền nhìn thấy một dàn người hầu mặt lạnh đang đứng vỗ tay phụ họa cho Khuynh Diễm.
Tiếp sau đó, chính là âm nhạc nổi lên giai điệu vui mừng.
Một tấm bảng ngay ngắn thẳng tắp dựng ngay trước mắt họ, dòng chữ "Lễ Đính Hôn" đã bị tháo xuống, tiêu đề bữa tiệc biến thành... "Lễ Vứt Rác"!
Bên dưới còn thật sự đặt một thùng rác, và những tấm áp phích in hình Nolan bị ném bên trong.
Mắng chửi lộ liễu thế này, có kẻ đần mới không hiểu!
Quan khách: "..."
Kadienne thật quá quắt!
Cô ta thế nhưng dám mắng điện hạ là rác rưởi!
Các cô gái bức xúc tiến lên, nhặt những tấm hình của Nolan ra khỏi sọt rác, dáng vẻ như fan cuồng đang bảo vệ thần tượng.
Khuynh Diễm nhấc chân đi tới bên cạnh nữ hầu, cười nhắc nhở: "Lẽ ra tiêu đề nên viết là Lễ Hốt Rác."
"Vâng thưa tiểu thư, lần sau tôi sẽ rút kinh nghiệm." Selina nghiêm túc tiếp thu.
Khuynh Diễm hơi nhướng mày: "Cô còn mong có lần sau?" Muốn nhìn ta phải đính hôn với tên khốn Nolan nữa chắc?
"Tiểu thư nghĩ thoáng lên, trên đời đâu chỉ có một tên khốn, chưa chắc lần đính hôn tiếp theo cô sẽ gặp người tử tế." Selina mặt không cảm xúc.
Giống như đang nói thế giới toàn là đàn ông tồi, nhưng không sao, đã có tôi ở đây cùng cô chơi chết bọn hắn.
Tình yêu là đau thương, độc thân mới là chân lý! Cô hãy nắm lấy tay tôi!
Khuynh Diễm cảnh giác né ra. Làm gì làm gì?
Muốn ăn vạ tiểu nha đầu thiện lương hả?
Ta là chủ đã có hoa(*), ta và cô không có kết quả đâu nhé!
(*)Ý nói "hoa đã có chủ", nhưng Khuynh Diễm đảo vị trí, vì cô cảm thấy Tịch Dạ mới là hoa.
Còn "kết quả", tức là kết quả, hoặc là hoa kết thành quả. Và mọi người biết làm thế nào để hoa kết thành quả rồi đó *nháy mắt*.