• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy con Vy tắt máy một cách đột ngột như thế, trong lòng con Vân dấy lên một cảm giác lo lắng. Bởi có lẽ, từ ngày quen và chơi với con Vy, thì chưa bao giờ con Vy có hiện tượng như thế này. Với tính cách con Vy, nếu có chuyện gì nó sẽ nói ngay, chứ không nguy hiểm đến mức vừa nói được một vài câu đã tắt máy ngay như thế này.

Con Vân lo lắng, không nhịn được gọi điện lại cho con Vy, thế nhưng, đáp lại nó chỉ là những tiếng “ Tút” dài khó chịu. Con Vân nóng lòng, mặc vội chiếc áo khoác mỏng rồi rời đi. Nhìn thấy con gái mình hớt hải ra ngoài, Ông Sơn liền lo lắng hỏi:

“ Đêm hôm còn đi đâu mà vội thế con?”

“ Con đi có việc xong con về luôn, bố cứ ngủ sớm đi ạ.”

“ Ừ, nhớ về sớm.”

“ Vâng.”

Con Vân nói rồi phóng vội xe đi. Nó vội đến mức mà vượt bao nhiêu cái đèn đỏ giao thông nó cũng không hề biết. Chưa đầy mười lăm phút sau, chiếc xe ô tô đỗ trước cửa quán Bar, sau khi giao chìa khoá xe cho bảo vệ thì nó đi vào bên trong.

Đi thẳng vào vị trí mà nó với con Vy hay ngồi, nhìn trên bàn là một chai Chivas 18 đã hết sạch. Nó nhíu mày:

“ Mày gọi tao ra đây gấp như vậy có việc gì?”

Trước thái độ khẩn trương của con Vân, con Vy cười cười:

“ Ngồi đi, làm một ly chứ?”

“ Tao không uống, mày uống đi.”

“ Uống đi, ngại gì.”

“ Hừ, tao đang có bầu, không uống được. Thế có chuyện gì mà gọi nghiêm trọng thế, trong khi tao gọi lại mày bao nhiêu cuộc không nghe?”

Con Vy một hơi uống cạn ly rượu, cười tươi:

“ Gọi này ra để chúc mừng mày thôi.”

“ Chúc mừng gì? Mày điên à?”

Con Vân đánh trống lảng nói, con Vy nhìn bộ dạng của con Vân thì bật cười thành tiếng:

“ Có cần phải tỏ thái độ quá mức như thế không?”

“ Nếu mày gọi tao ra mà chỉ nói mấy điều vớ vẩn như thế này, thì tao về đây. Rõ mất thời gian.”

Con Vân tức giận vừa định quay người đi, thì đằng sau vang lên giọng nói mỉa mai:

“ Kế hoạch cũng hoàn hảo đấy.”

Con Vân khựng lại, thoáng giật mình một cái, quay lại nhìn con Vy, nhíu mày khó hiểu:

“ Mày đang nói cái quái gì thế Vy???”

“ Nói gì mày biết rõ mà, đúng không??? Kịch mày diễn với ai chứ diễn với tao làm cái gì? Diễn với mọi người mệt rồi, có hai đứa mình thì đừng có diễn nữa.”

Con Vân thừa hiểu những gì con Vy nói, thế nhưng nó vẫn một mực tỏ vẻ không hiểu:

“ Tao chẳng hiểu maỳ nói cái quái gì cả. Tao về trước đây, mày thích thì cứ ở lại mà uống. Thích thì gọi thêm mấy anh cao to mà phục vụ, tiền tao sẽ trả cho mày.”

Con Vy ném ly rượu xuống dưới sàn nhà, nó tiến lại trước mặt con Vân, hai mắt xoáy sâu vào hai mắt con Vân:

“ Mày qua mặt ai thì được, chứ làm sao qua mặt tao được. Nên nhớ tao với mày cũng cùng một guộc với nhau thôi.”

“ Mày điên à Vy?”

“ Ừ, tao không điên, chỉ có gia đình tao điên khi mới tin mày thôi. Cái gì mà mang thai con của anh Nam, tao nghĩ, mày mang thai con của ai mày cũng không biết đấy.”

“ Mày điên mẹ rồi đấy, tao đi về đây.”

Con Vân lo lắng nói, hai tay bấu nắm chặt lại thành nắm đấm. Không để cho con Vân rời đi, con Vy tiếp tục nói:

“ Vậy nếu như tao nói ra chuyện mày chính là người tung tin và cho lan truyền những hình ảnh kia thì sao nhỉ?”

Đến lúc này, con Vân cũng không giữ được bình tĩnh, nó hét lớn lên:

“ Đủ rồi.”

Con Vy từ đầu đến cuối vẫn luôn nở nụ cười tươi, một chút cáu giận cũng không hề có:

“ Ngồi đi, uống chút rượu rồi nói chuyện tiếp. Còn nếu muốn mọi chuyện bại lộ thì cứ đi về, tao không giữ.”

Con Vy nói xong thì liền tiếp tục uống, còn con Vy không nhịn được, thở mạnh một tiếng rồi quay lại bàn. Tự mình rót lấy cho mình một ly rượu. Hành động quay lại của con Vân được ngầm hiểu rằng nó đã thừa nhận mọi chuyện.

Hai đứa nó cứ ngồi im lặng uống rượu như vậy, chẳng đứa nào nói với nhau lời nào, cho đến khi hết chai chivas thứ hai thì dừng lại:

“ Nói đi, sao mày biết chuyện này?”

“ Có khó gì đâu, muốn người khác không biết thì trừ khi mình không làm.”

“ Mày muốn mách ai thì cứ nói đi.”

Con Vy cười khẩy một cái, giọng nói mang theo một chút vui vẻ:

“ Bóc phốt nhau làm gì? Thành thật với nhau sẽ tốt hơn đấy. Vẫn chưa biết bố đứa bé là ai à?”

“ Hừ, biết vào mắt. Mà đéo hiểu sao tao dính mà mày lại không dính thế???”

“ Bất cẩn thì chịu thôi.” Con Vy nhún vai nói.

Không để cho con Vân nói gì, con Vy đã nói luôn:

“ Mày chơi chiêu này cũng cao tay đấy.”

“ Chiêu gì? Mày hâm à?” Con Vân tỏ vẻ không hiểu hỏi.

Con Vy nở nụ cười ma quái, một hơi uống cạn ly rượu, sau đó nhàn nhạt nói:

“ Hừ, lại bắt đầu thảo mai đấy. Mày thảo mai với ai chứ thảo mai với tao làm gì?”

“ Hừ, mà mày biết thì sao? giờ mọi chuyện cũng lỡ rồi. Hơn nữa, mày cũng đâu thích chị ta, tao làm chị dâu mày vẫn tốt hơn đấy.”

“ Tao vẫn thắc mắc, mày làm gì mà thông tin có thể lan truyền nhanh như vậy, chỉ trong một đêm mà có thể…?”

“ Đó là bí mật.”

Được một lúc, con Vân uể oải nói:

“ Mà mày gọi tao ra đây chỉ để hỏi mấy chuyện vớ vẩn như thế này thôi à? tao đang mệt đầu quá đây.”

“ Lại chuyện gì?”

“ Thì chuyện con chị dâu mày không chịu kí vào đơn ly hôn đấy.”

Nghe con Vân nói vậy, con Vy tròn mắt ngạc nhiên:

“ Chị ta không kí đơn li hôn à???”

“ Ừ. Đang vì chuyện này mà đau đầu gần chết đấy. Mẹ kiếp, có mỗi cái chữ kí mà cũng khó khăn.”

“ Tao có cách giúp mày đấy.”

“ Cách gì???”

Con Vy thì thầm nói vào tai con Vân cái gì đó. Chỉ biết sau khi nghe xong, hai mắt con Vân sáng rực, kèm theo nụ cười nham hiểm. Con Vân vui vẻ nâng ly chúc mừng, còn ngược lại, con Vy lại âm thầm quay mặt sang phía khác, lặng lẽ tháo chiếc cúc áo nhỏ, cẩn thận cất đi.

Chiếc cúc áo nhỏ đấy chính là camera quay lén mà nó đã mất công đặt mua, và lên kế hoạch hẹn gặp con Vân, dẫn dắt con Vân vào cái bẫy mà nó đã đặt sẵn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK