Mục lục
Trọng Sinh Chi Làm Bé Ngoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Da thịt trần trụi dán vào nhau, hai người đều phát ra tiếng thở dài thỏa mãn. Mục Tĩnh Viễn ôm lấy Bạch Nhất Hàm đang phác gục trong bồn, nước bên trong rầm một tiếng tràn ra, người trong bồn tắm vẫn như cũ không để ý ôm hôn.

Độ ấm trong phòng tắm không ngừng tăng lên, dần dần vang lên âm thanh làm người nghe đỏ tai, tiếng nước văng tung tóe cùng với tiết tấu 'bạch bạch'. Còn có từng tiếng gọi nhỏ:

“Tĩnh Viễn…… Mục Tĩnh Viễn……”

“Anh ở chỗ này Hàm Hàm, anh ở đây Hàm Hàm của anh”

Bạch Nhất Hàm cảm giác toàn thân đều thiêu đốt, thời điểm bị va chạm kịch liệt cảm giác linh hồn đều sắp bay ra khỏi thân thể. Cùng Mục Tĩnh Viễn thân mật tiếp xúc như vậy, làm tinh thần cậu có một loại cảm giác thỏa mãn không gì sánh kịp. Chính mình cũng tận tình ôm lấy người phía trên, nhìn biểu tình của anh mất khống chế vì mình, trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào.

Bạch Nhất Hàm thậm chí hoàn toàn không có đau đớn, chỉ có lúc đưa vào cơ thể bị trấn kinh, cái loại tê dại yêu dị này, theo xương sống một đường vọt vào đại não, kích thích đến ánh mắt cậu có chút tan rã, trong miệng không chịu khống chế phát ra tiếng rên rỉ làm người ta đỏ mặt tía tai.

Cùng là một việc, nhưng Mục Tĩnh Viễn làm, cậu hoàn toàn không cảm thấy cái loại khuất nhục ghê tởm này. Ngược lại còn tận lực đem tứ chi của mình đều quấn trên người anh, trong miệng không ngừng gọi tên Mục Tĩnh Viễn, thời thời khắc khắc thật sự xác nhận người đang điên cuồng vận động trên người mình chính là anh. Cậu dung túng cho sự điên cuồng này. Vì trên thế giới này, chỉ có anh mới có thể ở trên người cậu muốn làm gì thì làm.

Mục Tĩnh Viễn bị thái độ mặc kệ dung túng của cậu kích thích đến hoàn toàn điên cuồng, căn bản không cho cậu có thời gian thở dốc, kịch liệt va chạm cơ hồ 1 giây cũng không ngừng nghỉ. Nước trong bồn đã lạnh, anh liền ôm cậu trở về trên giường lớn phòng ngủ, trong lúc đó hai người một giây cũng không rời, mà Bạch Nhất Hàm căn bản cũng không có tinh lực để phân biệt bản thân bị chuyển tới nơi nào. Chờ lúc mọi việc kết thúc, Bạch Nhất Hàm đã khàn cả giọng, người cũng lâm vào trạng thái nửa hôn mê.

Mục Tĩnh Viễn ôm cậu, vẫn như cũ đang không ngừng hôn lên sườn mặt, cổ, bả vai, hôn môi cùng tất cả vùng da thịt mà anh có khả năng chạm đến trên người cậu. Toàn bộ thân thể trắng sứ của Bạch Nhất Hàm đã bị che kín bởi dấu hôn, ngay cả trên mu bàn chân cũng có.

Bạch Nhất Hàm một ngón tay cũng nâng không nổi, đôi mắt cũng không mở ra được, giọng nói khàn khàn nho nhỏ nói:

“Đủ……

Đủ rồi sao?”

Âm thanh xưa nay luôn trầm thấp của Mục Tĩnh Viễn giờ phút này lại mềm mại như có thể tích ra nước:

“Đương nhiên là không đủ, nhưng em quá mệt rồi, ngủ đi, việc còn lại cứ giao cho anh”

Bạch Nhất Hàm tựa như trong nháy mắt đã ngủ, Mục Tĩnh Viễn cười sủng nịch. Hôn hôn đôi môi đã bị anh làm cho sưng đỏ, lại đem cậu ôm vào phòng tắm cẩn thận rửa sạch thân thể, thay đổi khăn trải giường, đem người dàn xếp sạch sẽ đặt trên giường. Lại đi tắm rửa, dọn dẹp phòng tắm, chờ đến khi đem hết thảy thu thập thỏa đáng, hướng Đông đã hiện ra bụng cá trắng.

Tinh thần Mục Tĩnh Viễn vẫn như cũ thập phần phấn khởi, anh cẩn thận bò lên trên giường, nằm xuống bên cạnh Bạch Nhất Hàm, nhẹ nhàng đem cậu ôm vào trong lòng ngực mình, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Anh thậm chí còn luyến tiếc ngủ, vẫn luôn ôn nhu nhìn dung nhan khi ngủ của Bạch Nhất Hàm, cậu ngủ đến bất tỉnh nhân sự.

Mục Tĩnh Viễn yêu thương chạm chạm chóp mũi cậu. Tiểu gia hỏa, kêu lớn tiếng như vậy, nếu không phải bởi vì tiểu gia hỏa này từ nhỏ ngủ sợ tiếng ồn, người lại có tính rất dễ bị đánh thức. Ba mẹ Bạch gia cố ý đem phòng cậu làm cách âm đặc biệt tốt, thì động tĩnh trong phòng lúc nãy chỉ sợ đã sớm kinh động đến người Bạch gia

Trên mặt anh mang theo ý cười, đem đôi môi dán lên thái dương Bạch Nhất Hàm. Ngày này đến, so với đi tàu lượn siêu tốc còn kích thích hơn, tiểu gia hỏa này, tự mình đem trái tim còn đang ngâm trong nước đắng của anh kéo lên, đặt vào đám mây tràn ngập vị thơm ngọt của mật đường, Cậu quả thực chính là sự cứu rỗi của anh

(Editor: mọi người tranh thủ đi vì mik nhớ đây là lần duy nhất có chút thịt vụn, còn về sau chỉ có cua đồng băng qua thôi( ̄ω ̄)

Hôm nay mik đã rất chăm chỉ a, hai đứa từ giờ cũng xác định rồi, để mik nghỉ ngơi một lát đến cuối tuần lại ra chương tiếp)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK