Mục lục
Người Tình Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tới phòng 1818, hắn đặt tôi lên giường, rồi xoay người đi vào phòng tắm.

Nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm truyền đến, khiến tôi chợt cảm thấy bất an, đột nhiên phát hiện mình quá thiếu kinh nghiệm, mơ hồ cùng hắn vào phòng, nếu hắn có làm gì tôi, căn bản không có cách nào phản kháng được. ( chịu chị bây giờ mới thấy, em thấy từ chap trước cơ *vênh mặt*)

Không được, tôi không thể ngồi chờ chết, tôi hiện tại muốn chạy trốn, bằng không chờ hắn ra khỏi phòng tắm tôi coi như xong đời.

Đan chân nhảy xuống giường, mới nhảy được vài bước đã cảm thấy hết sức, thực hối hận trước kia không chịu vận động nhiều. Tiếp tục nhảy về phía trước, khi tôi sắp nhảy đến cửa, phía sau truyền đến thanh âm của hắn:” Này, cô đang làm gì đấy?”

Tắt thở, một chân đứng đó:” Tôi muốn tới phòng 888.”

“ Quay về, ở 1818.”

“ Nhưng mà….”

“ Không có nhưng mà, quay lại ngay cho tôi.”

Dưới chân mềm nhũn, tôi ngã ngồi trên mặt đất, quay đầu nhìn lại hắn, hắn khỏa nửa thân trên, bên hông quấn một cái khăn tắm.

“ Ong “ một tiếng, nhất thời trong đầu tôi trống rỗng, sớm biết rằng sẽ như vậy, tôi thà ngồi trên mặt đất cũng không theo hắn tới đây, tôi nghĩ hắn là người tốt, ai ngờ lại là một con sắc lang, biết phải làm sao bây giờ? Chân của tôi bị thương, căn bản phản kháng không được. Hiệu quả cách âm của tường trong khách sạn lại rất tốt, lần này thật sự kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.

Hạ Mộc Lạo, anh ở nơi nào, mau tới cứu tôi.

Hắn từng bước đi đến bên tôi, thập phần căng thẳng, phản xạ có điều kiện lui về phía sau. Trong lòng mặc niệm nói: Đừng tới đây, mau dừng cước bộ. Xin anh, đừng động vào tôi.

“ Này, đã vào phòng rồi mà còn giả bộ ngượng ngùng làm gì, cô vừa nãy không phải rất chủ động sao?”

Đột nhiên cảm thấy Hạ Mộc Lạo tốt lắm, liên tục mấy đem ngủ cùng một cái giường với hắn chưa hề làm gì tôi, chỉ đặt tay lên người không cho tôi lộn xộn. Tôi từng rất sợ Hạ Mộc Lạo, nhưng người đàn ông trước mặt này còn khủng bố hơn, càng làm tôi cảm thấy sợ. Diện mạo tuy rằng không thể khủng hoảng hơn, nhưng trên thực tế cũng chỉ là một con sắc lang mà thôi.

Sợ hãi theo đáy lòng lan tới toàn thân, trong thanh âm cũng có chút run rẩy, cố gắng trấn an mình:” Anh không được qua đây, tôi muốn ra ngoài.”

Hắn giống như một con vật nhỏ, bế tôi khỏi mặt đất:” Chờ tôi tắm xong mới nói những lời này, cô không biết đã muộn rồi sao?”

Hắn đặt tôi lên giường, đầu bị đập vào tủ đầu giường, như có ngàn sao nhảy múa trước mặt, nước mắt chảy ròng ròng.

Hắn từ trên cao nhìn xuống tôi, không nóng không lạnh phun ra một câu;” Tôi vốn nghĩ cô và mấy người phụ nữ kia giống nhau, cởi sạch quần áo, mở chân nằm ở trên giường chờ tôi. Nhưng cô lại ngoài dự kiến muốn chạy trốn, tôi hoàn toàn có thể cưỡng hiếp cô mà không cần do dự.”

Giờ phút này tôi thực sự rất hối hận, hối hận vì sao mình lại ngốc như vậy, lời hắn nói rõ ràng như vậy, tôi như thế nào lại tưởng hắn là người tốt, tại sao lại sợ hắn vứt bỏ giữa đường:” Cho xin, từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ nghĩ là sẽ lên giường của anh, làm ơn tha cho tôi đi.”

Thắt lưng hắn hạ xuống, đưa mặt lại gần, khăn tắm bên hông theo động tác của hắn mà rơi xuống đất, thân thể của người đàn ông thành thục kia hoàn toàn lộ rõ trước mặt tôi. Tôi vội nhắm mắt chặt lại, trong lòng run lên từng hồi, thanh âm cũng mang theo tiếng nức nở:” Xin anh, tha cho tôi đi mà.”

“ Toàn thân tôi đều đã cho cô xem hết, vậy mà bây giờ vẫn còn muốn đi sao? Cô cho rằng tôi là ai nào? Cô cần phải biết ở Mộ Phong này có bao nhiêu phụ nữ muốn lên giường với tôi mà không được kia kìa.”

Tôi vốn nghĩ rằng Hạ Mộc Lạo là kẻ tự phụ nhất, ai nghĩ rằng hôm nay lại gặp được một kẻ so với hắn còn tự phụ hơn.

Nói xong, tay hắn đã luồn vào váy tôi sờ soạng, thân mình run lên, vội bắt chặt tay hắn,” Xin anh, đừng động vào tôi.” Nói còn chưa dứt, đôi môi đã bị hắn ngấu nghiến, kéo dài âm thanh xâm lấn vào tận trong cổ họng.

Tay của tôi so với hắn một chút cũng không đấu lại được, tay trái thì bị vỏ sò đâm bị thương căn bản không dùng được lực, tay phải tuy là bắt được tay hắn, nhưng mà hắn chỉ cần dùng tí sức là thoát ra được, tiếp tục sờ soạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK