Tô Ngưng đi qua, nắm chặt cái khuy áo kia, cười nhạo ra tiếng:”Thiển Thiển, tôi vốn dĩ thích cô, cứ tưởng cô thuần khiết giống như vẻ bề ngoài của mình, ai ngờ sau lưng lại lén lút quan hệ với bạn trai của tôi.”
Tô Ngưng, kỳ thực tôi cũng thích chị, nếu không có Hoa Thần, có lẽ chúng ta có thể chung sống hòa thuận:”Chị biết tôi ở đây, là do tên thợ điện kia nói phải không?”
Tô Ngưng cười không đáp, chỉ là nụ cười ở khóe miệng là cười nhạo:”Tấm ảnh hôm qua là do tôi truyền ra, chắc Thần đã nói với cô rồi.”
Cô có thể thản nhiên thừa nhận khiến tôi cảm thấy bất ngờ:”Ừm, chuyện này tôi biết rồi.”
“Thiển Thiển, tôi làm thế này là muốn chứng thực một việc. Tôi muốn biết cô thực sự hẹn hò với Mộc Lạo, hay là ở một chỗ cùng Hoa Thần, Mộc Lạo chỉ là người che dấu cho các người.”
Cô quả nhiên không thể cho qua dễ dàng như vậy, chỉ bằng ngữ khí bình thường vừa ngồi vừa nói chuyện với tôi, thì tôi không bì kịp được rồi:”Kết quả đó có khiến chị vừa lòng không?”
“Kết quả không làm cho tôi thất vọng, Mộc Lạo không gạt tôi. Thiển Thiển, cô thực sự có lỗi với Mộc Lạo, vì tấm ảnh kia đã khiến mấy tòa soạn báo tạp chí phải đóng cửa, Mộc Lạo làm như vậy đơn giản là muốn bảo vệ cô, nhưng cô lại lén lút dan díu với Thần sau lưng cậu ấy. Tôi nghĩ rằng Mộc Lạo và cô ở cùng nhau sẽ có hạnh phúc, bây giờ xem ra Mộc Lạo cũng không tốt hơn tôi.”
Ngẩn ra, không thể tin nhìn Tô Ngưng,”Không thể tin được anh ấy lại làm như vậy, tôi cứ nghĩ anh ấy chỉ nói suông thôi.” Thì ra những lời hắn nói ngày hôm qua đều là thật, hắn thực sự làm cho những người đó thất nghiệp.
Cô chuyển lời mở đề:”Kỳ thật khi ở Mộ Phong tôi đã nhận ra cô và Hoa Thần có quan hệ gì đó, Thần từ trước tới nay đều trầm mặc, càng không quan tâm đến người khác. Ngày đó ở bờ biển, anh thế mà lại quan tâm cái tay bị thương của cô, lúc ấy tôi đã cảm thấy không đúng, nhưng tôi vẫn chọn lựa tin tưởng Thần, huống chi Mộc Lạo đối tốt với cô như vậy, cô không cần phải bỏ Mộc Lạo để theo đuổi một người không muốn giữ mình bên cạnh, tôi vẫn tự an ủi mình rằng Thần chỉ thuận miệng hỏi một chút, các người không có quan hệ gì. Cho đến ngày hôm đó, cô hỏi tôi có thực sự yêu Thần hay không, tôi lại càng cảm thấy không đúng, vậy nên mới nói với cô rất nhiều, tôi chỉ muốn cho cô biết Thần sẽ không giữ cô ở lại bên cạnh, hơn nữa cô cũng không yêu anh ấy bằng tôi, Thần cũng không thể mang lại hạnh phúc như cô mong muốn.”
“Những chuyện cô nói tôi đều biết, nhưng tôi không hề hy vọng Hoa Thần sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi, càng không đem hạnh phúc của mình phó thác trên người Hạ Mộc Lạo, vì vậy không có chuyện tôi có lỗi với Hạ Mộc Lạo.” Tôi chưa bao giờ muốn làm tình nhân của Hoa Thần, nửa năm trước đã nghĩ như thế, nửa năm sau vẫn không hề thay đổi, mặc kệ cô tin hay không tin. Một khi hết hạn hợp đồng, lúc đó tôi và Hoa Thần sẽ chẳng còn liên quan gì nữa, khi ấy người Tô Ngưng phải đối phó sẽ là người tình tiếp theo của anh.