“Bắc Huyền vương tới!”
Người của nhà họ Trần có ở đó cũng rất kích động, khóe mắt thậm chí còn chảy ra nước mắt sung sướng!
Bọn họ thật sự không ngờ, lúc mà nguy cấp nhất, Bắc Huyền vương lại xuất quan!
Cảm giác rơi vào đường cùng lại tìm được đường sống, quả thực quá sung sướng!
“Bắc Huyền vương Trần Bắc Huyền!”
Adv
Diệp Thiên Tâm và người khác nhìn thấy lão già cũng cực kì khiếp sợ!
Ở giới võ đạo của Vân Xuyên, Trần Bắc Huyền là một truyền thuyết.
Có người nói khi Trần Bắc Huyền đã lên Tiên Thiên Cảnh tầng chín, đã có thể vượt cấp, đối đầu với võ đạo Tông Sư…
Ông ấy cực kì am hiểu kiếm đạo!
Adv
Một kiếm có thể giết thần, cũng diệt được quỷ, chém yêu, phá vạn vật!
Người có tên, cây có bóng!
Bây giờ Trần Bắc Huyền chỉ cần đứng đó thôi cũng khiến tim bọn họ đập nhanh!
“Ông nội!”
Trần Y Thủy nhìn thấy Trần Bắc Huyền tới, lập tức khóc lóc nhào vào lòng ông ấy.
Trần Bắc Huyền nhìn cháu gái mình khóc tới mức vậy, gương mặt càng lạnh lùng hơn.
Khí tức của một võ đạo Tông Sư bao phủ khắp nơi, khiến mọi người đều nhanh chóng không hít thở nổi!
“Quả nhiên chú Bắc Huyền đã đột phá lên Tông Sư Cảnh, mới ra cửa!”
Trần Sơn kích động.
Trước kia chú Bắc Huyền ở Tiên Thiên Cảnh tầng chín đã có thể đánh bại võ đạo Tông Sư sơ kỳ!
Hiện tại chú Bắc Huyền đã đột phá lên Tông Sư Cảnh thì sẽ mạnh tới mức nào?
“Ông chính là Bắc Huyền vương Trần Bắc Huyền? Thoạt nhìn cũng không có gì lạ, là võ đạo Tông Sư sơ kỳ thôi…”
Lúc này, Hoàng Phủ Vân hơi hứng thú liếc nhìn Trần Bắc Huyền.
“Phải không?”
Trần Bắc Huyền không tỏ vẻ gì, đột nhiên quát lớn một tiếng:
“Kiếm tới!”
“Vù!”
Một thanh trường kiếm dài chừng ba thước bắn ra từ trong vỏ kiếm, bị Trần Bắc Huyền nắm vào tay, bổ thẳng xuống đầu Hoàng Phủ Vân.
“Vụt!”
Kiếm khí kinh khủng còn tạo ra tàn ảnh giữa không trung, lấy tốc độ mắt thường khó mà nhận ra được để chém về phía Hoàng Phủ Vân!
Hoàng Phủ Vân thấy vậy, con ngươi hơi co lại.
Một kiếm này, gã không đỡ được!
Đúng lúc này, đại trưởng lão Lý Phúc của thương hội Bách Vân hiện đang ở Tông Sư hậu kỳ hừ lạnh một tiếng!
Ông ta gần như đã thuấn di tới trước mặt Hoàng Phủ Vân, sau đó đưa hai tay mình ra!
Năng lượng kinh khủng từ hai tay ông ta tràn ra ngoài!
“Đùng!”
Kiếm khí và hai tay của Lý Phúc va mạnh vào nhau, phát ra tiếng nổ ầm trời.
Dư âm của vụ nổ đó bắn ra bốn phía, đẩy ngã rất nhiều võ giả mới Thiên Cảnh, khiến những cái bàn ghế đều biến thành bột phấn!
Lúc hai đòn tấn công đụng phải nhau, Lý Phúc lập tức đưa tay phải ra sau lưng.
Nếu bây giờ có ai nhìn thấy tay phải của ông ta, sẽ phát hiện cái tay đó hơi run, nhìn kĩ hơn nữa có thể thấy vết máu ẩn hiện.
Danh Sách Chương: