Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Cuồng cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khí phách nói:

“Hôm nay, nhà họ Trần tận diệt! Ai dám ngăn cản ta, chính là kẻ địch của Thanh Thành Kiếm Phái!”

“Hả? Vậy phải xem Thanh Thành Kiếm Phái của ông có bản lĩnh này hay không đã!”

Trần Bắc Huyền hừ lạnh một tiếng, tay bấm kiếm quyết, triệu hồi Long Vân kiếm.

Dược Trần, Dược Viêm, Hoàng Mi Đạo Nhân, Triệu Vô Cực cũng cực kì tức giận, chuẩn bị ra tay giúp đỡ bất cứ lúc nào!

Adv

Đúng lúc này, Lâm Phong đặt chén trà xuống, đứng dậy khỏi ghế, lạnh nhạt nói:

“Được rồi, mọi người lùi lại đi, đừng đứng đây như gà mổ nhau nữa.”

“Lâm Phong, cậu…”

“Lâm Phong, lúc này không phải lúc để nói đùa.”

Adv

“Để bọn tôi chiến đấu cùng cậu! Tôi muốn xem Thanh Thành Kiếm Phái mạnh tới mức nào!”


Đám người Trần Bắc Huyền đều nhao nhao nói.

Lâm Phong không để ý, đưa mắt nhìn Ngô Cuồng, cùng với đám đệ tử đông đảo mà Ngô Cuồng dẫn tới, mở miệng đếm:

“Một, hai, ba…”

“Lâm Phong, mày làm gì vậy?”

Một trưởng lão Võ Hồn Cảnh của Thanh Thành Kiếm Phái lạnh lùng hỏi.

“Tổng cộng hai mươi bốn người, mỗi người một trăm viên linh thạch, là hai nghìn bốn trăm viên.”

“Nhầm, ba Võ Hồn Cảnh các người giá trị năm trăm viên, phải là ba nghìn sáu trăm viên!”

Lâm Phong đưa mắt nhìn qua, thản nhiên nói:

“Mau đưa tiền ra mua mạng đi! Tôi cho các người nửa tiếng đi lấy linh thạch!”

Nghe tới đây, đám người Trần Bắc Huyền đều nhíu mày, không hiểu Lâm Phong đang giở trò gì!

Lúc này đòi linh thạch làm gì?

“Ha ha… Thái thượng trưởng lão, thằng nhóc này bị tôi dọa sợ rồi hả? Bắt đầu nói năng linh tinh rồi!”


“Thằng này bị điên à? Mấy câu ngu xuẩn như thế cũng dám nói.”

Các cường giả của Thanh Thành Kiếm Phái đều bật cười.

Nhưng một giây sau, Lâm Phong cách không tát ra một cái.

“Đùng!”

Cường giả đang cười vui vẻ nhất trong đám Thanh Thành Kiếm Phái nổ tung thành sương máu, bắn lên mặt mấy người đứng cạnh.

“Bây giờ còn ba nghìn năm trăm viên… Hơn nữa các người đã lãng phí một phút đồng hồ, còn hai chín phút.”

Lâm Phong nói tiếp.

Ngô Cuồng thấy vậy thì nheo mắt lại.

Một cái tát kia, lão ta thật sự không ngờ tới, nhớ tới lời người phụ nữ áo đen thần bí nói tối hôm qua, lập tức nâng cao cảnh giác.

Lẽ nào Lâm Phong thật sự rất mạnh?

“Mọi người cùng lên, đừng cho nó cơ hội!”

Ngô Cuồng hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị áp dụng chiến thuật vây công.

Lão ta không tin Lâm Phong có thể địch lại nhiều người như thế này!

“Thiên Kiếm, lên!”

“Nhân Kiếm, lên!”

“Địa kiếm, lên!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK