Vân Hân sợ lạnh như vậy bản thân mình còn để chị ấy chờ dưới lầu lâu đến thế, chuyện này càng nghĩ Giản Dịch càng cảm thấy áy náy. Giản Dịch cầm di động ngồi trên sô pha, ở trong lòng yên lặng đếm những cuộc gọi nhỡ chưa nhận của Vân Hân, ước chừng 25 cuộc......
"Nhìn cái gì vậy?" Vân Hân lau tóc đi ra phòng tắm sau đó dựa trên ghế sô pha, ở phía sau duỗi cánh tay ra sờ mặt của Giản Dịch, "Đừng nghịch di động mau đi tắm rửa ~".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt
2. Tường Vy Trăng Non
3. Cực Phẩm Nam Nhân: Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng
4. Âm Nương
=====================================
"Ừm." Giản Dịch tùy tay để điện thoại đặt ở trên sô pha rồi đứng dậy, thấy trên người Vân Hân mặc bộ áo ngủ bằng tơ tằm, phần eo chỉ hơi thắt chặt một chút, liền trông có vẻ đặc biệt tinh tế. Kỳ thật mỗi lần khi Giản Dịch ôm eo cô đều có cảm giác như vậy, chỉ có vòng eo nhỏ nhắn. Nếu dùng bốn chữ để hình dung chính là 'mềm mại thon gọn', một tay có cũng thể ôm hết.
"Xem đủ rồi sao?" Thấy Giản Dịch nhìn mình không nhúc nhích Vân Hân nhéo nhéo cái mũi của nàng, cười nói, "Nếu là còn chưa có xem đủ tắm xong rồi tiếp tục xem......"
Giản Dịch nghe thấy Vân Hân cười mình liền biết chính mình vừa mới ngây ngốc, mỗi lần như vậy Vân Hân đều nói thẳng ra hết giống như cố ý muốn nhìn bộ dạng thẹn thùng của mình, "Em...... Em đi tắm rửa."
Đi được hai bước, Giản Dịch quay lại nói với Vân Hân, "Chị lên trên giường trước đi bên ngoài lạnh."
Giản Dịch mở khóa vòi sen, từng dòng nước ấm xối lên da nháy mắt làm thân thể của nàng nổi lên một tầng da gà. Nàng đứng dưới vòi sen nghĩ đến lát nữa phải cùng với Vân Hân ngủ chung trên một cái giường, cư nhiên cảm thấy khẩn trương. Nàng cảm thấy quan hệ như vậy rất kỳ diệu, theo lý thuyết các nàng đều là nữ cùng ngủ trên một cái giường cũng không có cái gì nhưng đồng thời các nàng cũng là người yêu a. Nghĩ đến điểm này Giản Dịch có chút ngượng ngùng.
Trong chốc lát mà Giản Dịch cũng có thể suy nghĩ nhiều thứ, ví dụ như giữa các nàng trừ bỏ có thể ôm, có thể hôn môi có phải cũng có thể làm một số chuyện khác hay không? Mọi thứ cũng sẽ giống với những cặp tình nhân bình thường chăng?...... Giản Dịch cũng không quá hiểu biết, nhưng cảm thấy bản thân đang suy nghĩ một ít chuyện không nên nghĩ. Nàng nhắm mắt lại ngửa mặt lên về phía vòi sen như muốn cho bản thân mình thanh tĩnh một chút.
Lúc Giản Dịch quyết định cùng Vân Hân ở bên nhau chỉ đơn thuần là thích căn bản không có suy nghĩ đến những vấn đề khác, càng không nghĩ tới hai nữ nhân có thể lấy thân phận tình nhân mà ở chung, hiện tại nàng nhịn không được mà suy nghĩ đến phương diện kia......
Vân Hân nửa ngồi nửa nằm tựa trên đầu giường, cái chăn che phủ nửa thân mình. Ký túc xá dành cho nhân viên đều là phòng một người đương nhiên cũng là giường đơn nhưng hai người nằm chung vẫn là dư dả.
Trong phòng tắm, tiếng nước ào ào, Giản Dịch tạm thời chưa tắm xong, Vân Hân an vị ở trên giường nhìn di động chờ nàng. Nhớ đến vài ngày trước Giản Dịch gửi cho cô tin nhắn kia, cô còn chưa có trả lời.
- - Em cùng chị ấy ở bên nhau, chính là người bạn lúc trước em có nói qua, em mới phát hiện thì ra bản thân mình đã thích chị ấy từ rất lâu rồi.
Tin nhắn này, Vân Hân đã nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần, cô đoán chừng ngữ khí của Giản Dịch khi nói những lời này nhất định là ngơ ngác ngây ngốc đi.
- - Chị cũng đã quen bạn gái, nàng rất đáng yêu, rất thiện lương và cũng rất ấm áp.
Vân Hân mới nhấn nút gửi một chút, không quá hai giây, trên điện thoại của Giản Dịch đặt trên ghế sô pha vang một tiếng, đã nhận được.
Giản Dịch còn tưởng rằng Vân Hân đã ngủ sợ làm ồn đến cô nghỉ ngơi cũng không dám dùng máy sấy đành phải dùng làm khăn lông lau lại tóc nhiều lần, nhưng tóc nàng lại rất dài muốn lau khô hết không phải là chuyện dễ dàng.
"Chị như thế nào còn chưa ngủ?" Khi Giản Dịch đi ra ngoài nhìn thấy Vân Hân còn ngồi ở trên giường, bây giờ đã là hai giờ sáng
"Bị em làm vậy, cũng chưa có buồn ngủ." Đêm nay lăn lộn như thế, lại tắm rửa một lần Vân Hân hoàn toàn không buồn ngủ. Sau khi từ phòng tắm đi ra khuôn mặt Giản Dịch vẫn đỏ bừng như cũ, mềm mại giống như có thể nhéo ra nước. Vân Hân nhìn nàng lại cảm thấy hâm mộ, nàng vẫy tay với Giản Dịch, "Lại đây ~~"
Buổi tối đã trải qua nhiều chuyện như thế, Giản Dịch cũng không muốn ngủ, nàng từ trên sô pha thuận tay cầm lấy di động sau đó ngoan ngoãn đi đến chỗ Vân Hân.
"Mau lên đây, không lạnh sao?"
"Ừm ~" Giản Dịch gật gật đầu sau đó ngượng ngùng mà bò lên trên giường, Vân Hân nằm ở bên ngoài nàng liền quy quy củ củ mà ở bên trong.
Giản Dịch ngồi ở trên giường, bất ngờ thấy có tin nhắn chưa đọc đến từ Y.S, nàng vừa định nhấn vào xem nội dung nhưng di động đã bị Vân Hân lấy đi rồi.
"Không được nghịch di động, ngủ."
Đã biết là Y.S gửi đến, nếu là không xem phỏng chừng cả buổi tối Giản Dịch cũng sẽ không ngủ được, Giản Dịch giơ ngón trỏ lên, xin Vân Hân, "Chỉ xem một cái!"
Thấy Vân Hân lắc đầu Giản Dịch vươn thân mình qua muốn lấy lại nhưng tay Vân Hân rất dài, nàng cũng không lấy lại được từ Vân Hân vì thế nữa nằm trên người Vân Hân ủy khuất mà khẩn cầu, "Vân Hân, chỉ nhìn qua một lần......"
Chỉ một tin nhắn mà có thể làm cho nàng gấp vậy, thế mà mình nhắn cho nàng nhiều tin, gọi cho nàng nhiều cuộc điện thoại, nàng coi như không nhìn thấy, vừa nghĩ đến quả thật rất giận.
"Chị gọi nhiều cuộc điện thoại cho em em lại không nhận, người khác chỉ gửi cho em một cái tin nhắn mà em lại như thế." Vân Hân vuốt lỗ tai nàng, sau đó nhẹ nhàng nắm, "Giản Dịch, em cố ý chọc giận chị sao?"
"Không phải......" Giản Dịch muốn nói chuyện này không giống nhau nhưng lại không muốn chọc Vân Hân giận.
"Được......" Vân Hân vẫn nắm lỗ tai nàng đem nàng kéo đến trước mặt mình, hôn lên môi nàng một chút mới đưa điện thoại trả lại cho nàng "Xem xong liền ngủ."
Sau khi bị nàng kéo qua hôn vào môi Giản Dịch liền quên đi việc xem tin nhắn mà nhìn chằm chằm vào môi nàng. Sau khi nàng trực tiếp nhìn vào suy nghĩ của bản thân, nàng thừa nhận bản thân rất thích cùng Vân Hân hôn môi, rất thích Vân Hân như vậy mà thỉnh thoảng cấp cho mình những điểm kinh hỉ nho nhỏ.
"Còn muốn sao?" Vân Hân thấp giọng nói tay nhéo lỗ tai nàng chậm rãi đến gần, luồn vào từng sợi tóc của nàng, nâng đầu nàng lên, nhìn chằm chằm vào đôi mắt nàng lại tiếp tục hôn xuống đôi môi của nàng "Nên ngủ."
"Ừm." Lúc này Giản Dịch đã hoàn toàn quên việc nhìn tin nhắn, trong đầu toàn là hình ảnh Vân Hân hôn môi mình, rất ngọt, nàng liếm liếm môi nơi bị chị ấy hôn qua quả thật là rất ngọt.
Vân Hân thuận tay tắt đèn trong phòng chỉ để lại chiếc đèn nhỏ trên đầu giường, ánh đèn ấm áp mỏng manh nhẹ nhàng. Khi tắt đèn nháy mắt trong phòng cũng an tĩnh một chút, tim Giản Dịch đập rất nhanh, thân thể gần giống như là dán vào tường mà ngủ, cũng không nhìn Vân Hân, liền ngoan ngoãn như vậy mà nằm yên ngủ.
Một chiếc giường đơn nhỏ, Giản Dịch còn cố ý chừa ra khoảng trống cho người thứ ba, cũng khó trách Vân Hân ném cho Giản Dịch cái nhìn bất đắc dĩ.
"Tiểu Dịch, em sợ lạnh không?"
Tư thế ngủ của Giản Dịch vẫn không thả lỏng như cũ, cũng đã quen lâu như vậy, còn chưa hiểu được mỗi lần Vân Hân hỏi nàng có lạnh hay không cũng đều muốn ôm nàng, Giản Dịch vẫn như cũ nghiêm túc trả lời: "Không sợ lạnh."
"Nhưng chị sợ lạnh." Nói xong, Vân Hân xê dịch thân mình tiến đến gần Giản Dịch, từ sau lưng mà ôm lấy nàng, đưa tay nắm lấy tay nàng.
Tay chị ấy vẫn còn hơi lạnh, Giản Dịch thầm mắng bản thân mình ngốc đã nhiều lần thế mà còn nghe không hiểu ý của Vân Hân. Lúc này tuy rằng là hậu tri hậu giác, nhưng cũng xem như sáng tỏ. Giản Dịch ở trong lòng ngực Vân Hân xoay người, đối mặt với nàng, "Vậy chị ôm em."
"Ừm ~" Vân Hân nhắm mắt cười, cười nàng rốt cuộc không còn ngốc nữa. Bắt đầu từ mùa đông năm nay, bản thân mình rốt cuộc cũng có người cùng mình sưởi ấm, "Ngủ đi ~"
Bộ dạng Vân Hân nhắm mắt cười quá ôn nhu, Giản Dịch trong tối dựa vào ánh đèn yếu ớt mà nhìn bộ dạng của cô lúc này, nhớ lúc trước bản thân chỉ nhìn qua một chút đã bị đường cong này hấp dẫn đặc biệt là cái mũi của cô...... Giản Dịch nhịn không được vươn tay, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt mũi Vân Hân, nàng chưa từng nghĩ tới có một ngày có thể dựa gần Vân Hân đến như vậy.
Vân Hân vẫn nhắm mắt cười dựa vào Giản Dịch để nàng tiếp tục sờ mặt mình. Giản Dịch nhìn bộ dạng của Vân Hân an tĩnh nhắm mắt, cho rằng cô ngủ rồi, nên từ mũi sờ đến môi sờ đến cằm sau đó đưa tay vịn vai nàng, Giản Dịch ngẩng đầu, lặng lẽ hôn lên chóp mũi của cô.
"Ừm ~" Vân Hân khẽ hừ nhẹ một tiếng, hơi thở ấm áp phả vào gương mặt của Giản Dịch. Cô nửa mở mắt, ánh mắt mê ly, sau đó cười cúi xuống môi Giản Dịch chậm rãi hôn lên.
Giản Dịch ngây người một chút, thì ra nàng còn tỉnh, Vân Hân ôn nhu hôn lại kích thích Giản Dịch xúc động, Giản Dịch bắt đầu chủ động đáp lại cô...... Hai người cùng gối chung một chiếc gối đầu, gò má kề sát nhau dần dần tiến lại gần, đem khoảng cách hóa thành hư không, bốn cánh môi cọ xát cùng với nhau, cảm thụ sự mềm mại của đối phương.
Chậm rãi, đôi môi của các nàng tách ra, bắt đầu luyến tiếc không muốn rời. Vân Hân đem môi áp tới càng chặt hơn, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng miêu tả đôi môi mỏng của nàng......
Hô hấp của Giản Dịch trở nên gấp gáp. Vân Hân vẫn ôm nàng, nàng nép vào trong lòng ngực của Vân Hân, lòng bàn tay gắt gao nắm chặt áo ngủ của cô, mồ hôi rất nhanh tuông ra, đôi môi một lần rồi lại một lần hướng đến môi cô.
Thẳng đến khi cảm giác có cái gì mềm mại chạm đến răng của nàng, nàng lơi lỏng, đôi môi hé mở ra một chút...... cũng đưa đầu lưỡi ra nghênh đón. Hương vị bạc hà chanh thơm ngát từ môi các nàng hòa quyện tỏa ra khắp khoang miệng, hai nàng vừa mới dùng cùng loại kem đánh răng.
Càng tiếp tục, càng muốn ngừng mà không được, hai nàng không tự chủ mà hôn sâu hơn, hôn đến khi phát ra âm thanh '' Ưm ~~'', môi lưỡi triền miên giao nhau. Trong màn đêm yên tĩnh khiến cho Giản Dịch phá lệ nghe rõ ràng hơn. Cảm thấy loại cảm giác này vừa thẹn lại vừa hạnh phúc, ngay cả khi gần hết không khí, nàng cũng không muốn buông ra.
Hai nàng hẳn là hôn rất lâu, trong lúc đó bởi vì Giản Dịch phải hô hấp nên ngừng trong chốc lát sau đó mặt dày tiếp tục hôn. Giản Dịch chưa từng chủ động mà hôn lấy một người lại còn hôn sâu đến vậy, như thể không giữ lại một chút gì, nhưng nghĩ đến đối phương là Vân Hân lại nhịn không được mà nở nụ cười.
Từ hôn sâu đến hôn nhẹ nhàng, Vân Hân chậm rãi buông lỏng nàng ra.
"Đồ ngốc, hôn bạn gái mình lại thẹn thùng đến như vậy sao?" Nụ hôn dài đằng đẵng trôi qua, Vân Hân cúi đầu nhìn khuôn mặt Giản Dịch đỏ lên, hiện lên dưới ánh đèn ấm áp, quả thực giống như quả hồng chín.
"Không cho chị cười em ~......"
Vân Hân dùng mu bàn tay đặt lên khuôn mặt nóng hổi của Giản Dịch, lại nói một câu khiến nàng càng nóng hơn, "Bất quá, về sau tập quen dần thì tốt rồi."
"Vân Hân......"
"Còn có, kỹ năng hôn cũng phải luyện tập nhiều hơn một tí."
"......"
Giản Dịch quyết định không nói gì hết, làm bộ ngủ.