Mục lục
Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạp xong xe đạp thời gian còn sớm, bước chậm ở hành lang bãi biển, đi mệt nằm ở trên bãi cỏ xanh, 6 người cũng xếp hàng nằm nhìn những vì sao trên trời, thời điểm yên tĩnh lại các nàng sẽ rất cảm tính nói chút chuyện khiến mũi người ta cay cay, các nàng thích nơi này, thích những con người thật thà chất phác, đại dương, sự an lành, cùng với cuộc sống nhàn nhã ở đây.

"Chơi lâu như vậy, cái bụng của các cậu tiêu hóa xong chưa? Dẫn các cậu đi ăn vặt nổi danh nơi này?" Tư Khiết hỏi, chúng tôi đều ngồi dậy, Mạn Văn và Tiểu Đằng đã sớm muốn ăn rồi, đứng lên lôi kéo chúng tôi lập tức đi. Chúng tôi dẫn các nàng lang thang qua từng con phố và ngõ hẻm, ở một ít nơi khá là bí mật tìm đồ ăn vặt ăn ngon nhất bản địa, đi mỗi một chỗ đều chỉ ăn một chút, thật sự nhiều quá sợ các nàng không chịu nổi, tôi lo lắng dạ dày của Yen không tốt, trước khi ra cửa đã bảo nàng uống thuốc dạ dày.

"Đồ nơi này của các cậu ăn ngon thật, tối mai vẫn muốn đến." Mạn Văn vừa ăn vừa nói, nhìn dáng vẻ các nàng ăn vô cùng thỏa mãn chúng tôi vui vẻ nở nụ cười.

"Không xong rồi, tớ ăn không nổi rồi, bụng căng đến khó chịu." Tiểu Đằng vuốt bụng ợ một tiếng.

"Tớ cũng không ăn được, Mạn Văn, những cái này đều cho cậu." Sức ăn của Yen vốn là không nhiều, đêm nay nàng đã vượt quá sức rồi.

"Vẫn là chớ ăn quá căng, tối ngủ khó chịu. Mạn Văn, Tiểu Đằng, trở về các cậu uống một ít thuốc tiêu hóa đi." Tôi lo lắng nhìn các nàng.

"Sẽ không có chuyện gì, Mạn Văn chính là Cật Hóa*, lại cao không mập, thật không có thiên lý." Thiên Hi ước ao nói.

(*cật hóa: Chỉ người tham ăn.)

"Khà khà! Trịnh Thiên Hi, cậu cứ đố kỵ chết đi." Mạn Văn đắc ý nói.

Ăn uống no nê xong thời gian đã muộn, sau khi hẹn tốt ngày mai mấy giờ tập hợp, tôi liền dẫn ba nàng về nhà. Lúc trở về tưởng là ba mẹ đã ngủ, thì ra còn đang chờ chúng tôi, mẹ thu thập xong phòng trọ, chuẩn bị đồ dùng rửa mặt cho các nàng, Yen ngại ngùng nói ảnh hưởng đến giấc ngủ của họ, ba mẹ cười nói không sao, chúng tôi ngồi ở phòng khách hàn huyên một lúc tôi liền thúc giục họ đi ngủ.

Ở trường học đã thành thói quen tắm rửa cùng nhau, vì tiết kiệm thời gian, ở nhà mọi người cũng tự nhiên nhét chung tắm một chỗ, Mạn Văn nhìn cái bụng căng căng của mình, thốt lên kinh ngạc, chúng tôi cười tiến lên vỗ nhẹ, đêm nay xem nàng ngủ thế nào. Sau khi tắm xong mọi người giúp nhau sấy tóc, tôi sắp xếp Mạn Văn và Tiểu Đằng ngủ một gian, Yen ngủ chung với tôi.

Từng người chúc ngủ ngon, trở về phòng, chờ mong đến thời khắc ở riêng đã lâu, Yen không có dính lấy tôi, mà tỉ mỉ quan sát phòng của tôi, tay xẹt qua tủ sách, tủ quần áo, giường, và cả dương cầm của tôi.

"Thân ái, hóa ra khi còn bé cậu là béo ị à? Thật dễ thương!" Yen cầm lấy khung ảnh đầu giường của tôi ngắm nghía, đây là ảnh chụp khi tôi hai tuổi, tết hai cái bím tóc.

"Khà khà! Ngày mai thức dậy tớ cho cậu xem ảnh khi tớ còn bé, lúc tiểu học thì bắt đầu gầy rồi." Tôi nói.

"Dùng máy ảnh chụp lại tấm hình này đi, tớ muốn." Yen vuốt bức ảnh nói.

"Hả? Trực tiếp cho cậu không phải là được rồi? Trong album ảnh của tớ còn có một tấm trùng." Tôi nói.

"Vậy thì tốt quá, cảm ơn!" Yen vui vẻ trả khung ảnh về chỗ cũ.

"Ầy...còn khách khí với tớ như vậy chi?!" Tôi xấu hổ gãi đầu, nàng cười không đáp.

"Đây chính là không gian nhỏ cậu sinh hoạt từ nhỏ đến lớn, tớ muốn cảm thụ kỹ càng một hồi." Yen xoay người mỉm cười nhìn tôi nói.

"Haha! Nơi đây lưu lại hơi thở và bóng dáng của cậu, lần sau tớ trở về, là có thể cảm giác cậu đã từng tới." Tôi tiến lên ôm nàng.

"Phòng của tớ cũng vậy, nơi đó lưu lại bóng dáng của cậu, tớ có thể cảm nhận được cậu ở cùng tớ." Yen vén lên vài sợi tóc dài của tôi, ngửi lấy.

"Con người ở trong tình yêu cuồng nhiệt có phải đều sẽ ngấy như vậy?" Tôi hỏi.

"Dĩ nhiên, nhưng tớ muốn về sau chúng mình đều ngấy như vậy." Yen dịu dàng nói.

Nằm ở trên giường, thân thể của tôi đã phát ra tín hiệu, nằm thẳng không dám cử động, Yen nắm lấy tay tôi, nghiêng đầu nhìn tôi, từ trong ánh mắt tôi biết nàng cũng muốn, tôi chủ động vươn mình đặt ở trên người nàng, bắt đầu dịu dàng hôn khẽ trán nàng, sau đó thẳng tuốt xuống phía dưới, nàng cởi ra quần áo của tôi, hai tay ôm lưng tôi nhẹ vỗ về. Khi hôn tới chỗ mẫn cảm của nàng, nàng sẽ kìm lòng không đậu nhỏ giọng rên rỉ, tôi yêu thích sự nhu mị của nàng, yêu thích sự mê hoặc của nàng, thanh âm mềm mại của nàng làm tôi điên cuồng.

"Bảo bối, tắt đèn được không?" Yen thở gấp nói, chúng tôi vẫn luôn không quen bật đèn thân mật.

"Ừm!" Tôi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đỏ ửng của nàng, chống lên cơ thể, tắt đèn!

Sáng ngày hôm sau bị chuông báo thức chói tai đánh thức, tôi không tình nguyện duỗi tay nhấn tắt nó, cảm giác cái cổ mỏi nhừ, thì ra tôi gối lên cánh tay nàng ngủ một đêm, Yen nhíu mày giơ lên cánh tay của nàng, tôi nghĩ nhất định là tê liệt, xoa bóp nhè nhẹ giúp nàng, nàng nhắm hai mắt mỉm cười hơi víu ở trên người tôi, ôm thân thể mềm nhũn của nàng thật là thoải mái.

"Thân ái, phải rời giường, hôm nay chúng mình còn phải đi hải đảo đó." Tôi nhẹ giọng nói.

"Ừm! Ôm tớ thêm cái nữa liền dậy." Yen híp mắt nói.

"Tối hôm qua ngủ có ngon không?" Tôi hỏi.

"Haha! Có cậu ở đây, ngủ một giấc đến bây giờ." Yen mở mắt ra, ngẩng đầu hôn mặt tôi.

Khi chúng tôi rời giường mở cửa thì phát hiện tối hôm qua quên khóa trái, nghĩ thầm thật nguy hiểm, may mà sáng sớm mẹ không có vào. Ba mẹ đều đi làm, làm điểm tâm cho chúng tôi, tôi và Yen mở ra phòng trọ, nhìn thấy Mạn Văn và Tiểu Đằng vẫn còn ngủ say, Yen trao đổi ánh mắt với tôi, tôi hiểu ý gật đầu, đi tới bên giường cùng lúc đè cơ thể ầm ầm ở trên người các nàng, dọa tỉnh các nàng. Thật khâm phục Mạn Văn tối hôm qua ăn no nê vẫn ngủ được thơm ngon. Giục các nàng dậy ăn điểm tâm, Tư Khiết và Thiên Hi cũng đã tới, tôi gọi điện thoại cho bọn Đại Vĩ và Tiểu Toàn, bảo bọn họ chuẩn bị kỹ càng thì đến. Hôm nay dạo chơi hải đảo để đám bạn bè của tôi cùng tham dự, chủ yếu nhất là ra ngoài chơi có nam sinh sẽ an toàn chút, còn có thể xách đồ giúp con gái. Lúc bọn họ đi tới nhà tôi, nhìn các mỹ nữ trước mặt, hai nam sinh bắt đầu mất bình tĩnh, cười ngu si, Tiểu Quân và Dế Mèn thì lại rất nhiệt tình tiến lên chào hỏi, các nàng rất nhanh liền trò chuyện sôi nổi.

Gần thời gian xuất phát, hành lý khá nặng của chúng tôi giao phó cho nam sinh, mọi người đùa vui ồn ào đi ra ngoài. Nơi này ban ngày cực kỳ nóng, chúng tôi đều đội mũ, mặc quần bãi biển và áo hai dây, toàn thể dép lê lên đường. Cùng đi trạm xe ngồi xe. Mua vé xong rồi lên xe, mười người chúng tôi như người đi chợ mua thức ăn, nói liên tục. Lúc này bọn họ đều thân quen, Đại Vĩ và Tiểu Toàn biến trở về trạng thái nguyên thủy, bắt đầu tìm hội chị em tán gẫu.

"Khà khà! Mấy người các bạn còn có ai chưa yêu đương đấy?" Đại Vĩ bát quái hỏi.

"Tớ chưa." Mạn Văn nói đầu tiên, cô nàng này cũng quá lừa bịp đi, vẻ mặt còn ngụy trang đến mức rất thẹn thùng.

"Tớ cũng chưa." Thiên Hi nói tiếp, trời ơi! Hai nàng nói dối đều không chớp mắt.

"Haha! Chúng tớ đều không có yêu đương." Tư Khiết cũng nói, các nàng thật là xấu, hiểu ngầm phối hợp.

"Ơ...sao tớ nghe Mạt Mạt nói Yen có bạn trai rồi?" Tiểu Toàn nghi hoặc nói, các nàng ngồi ở phía trước đều xoay người nhìn tôi, thảm rồi! Làm lộ rồi, đầu óc nhanh chóng nghĩ làm sao cứu vãn.

"Ôi chao! Đều là chuyện trước kia, bọn họ chia tay rồi." Thiên Hi à, tớ thực sự là yêu cậu chết mất, cậu giúp tớ dàn xếp rồi. Tay của tôi ra mồ hôi ⊙﹏⊙, nhìn ánh mắt phát sáng của Đại Vĩ và Tiểu Toàn, tôi biết hai ngày nay các nàng nhất định bị hai anh em này quấn quýt rồi.

Đường xe xấp xỉ hai giờ, chúng tôi đi đến biển rộng xanh thẳm cát mịn, mọi người nhìn thấy biển khơi sóng lớn mãnh liệt, hưng phấn hò hét vui mừng. Đêm nay chúng tôi muốn cắm trại qua đêm ở nơi này, đối với tôi và bạn bè của tôi mà nói, đã từng thử mấy lần, nhưng đối với hội chị em mà nói là lần đầu dựng lều qua đêm, các nàng tỏ ra rất chờ mong.

Bây giờ là lúc mặt trời nóng rực nhất, trước tiên giải quyết cơm trưa. Đại Vĩ dẫn chúng tôi đi trong nhà ngư dân tìm hải sản tươi ăn, hải sản nơi đây vô cùng tiện nghi, đều là ngư dân vớt lên mới mẻ, Đại Vĩ đi tới một nhà ngư dân cậu ta thường xuyên tới, cụ già ngư dân nhìn thấy cậu ta thì nhiệt tình đi tới bắt tay, hôm nay vận may của chúng tôi rất tốt, con trai của cụ già ngư dân đang thu hải sản tươi vừa mới đánh bắt trở về ở ven biển, chúng tôi cảm thấy hứng thú vô cùng muốn đi quan sát, đặt gọn đồ đạc ở nhà cụ, cụ dẫn chúng tôi đi ven biển. Đi tới cách đó không xa liền thấy được một chiếc thuyền đánh cá nhỏ, mọi người hưng phấn chạy nhanh tới, con trai của cụ già ngư dân bắt được rất nhiều tôm lớn, con cua, nhím biển và cá nhỏ béo khỏe, mọi người tò mò vây xem, ồn ào líu ra líu ríu, sau cùng quyết định mỗi loại đều mua nếm thử, cụ già ngư dân cao hứng xách hải sản giúp chúng tôi, về nhà luộc cho chúng tôi ăn.

Cơm trưa phi thường phong phú, Mạn Văn và Tiểu Đằng vui vẻ hết sức, các nàng khá là ít ăn hải sản tươi, chúng tôi đều để lại con rất béo khỏe cho các nàng ăn, Tiểu Toàn lấy lòng lột vỏ tôm cua cho hội chị em, Đại Vĩ cố ý ngồi sát bên Yen, thường xuyên gắp thức ăn cho nàng, tôi khinh bỉ nhìn cậu ta, cậu ta hung hăng nhìn lại tôi.

Ăn no chúng tôi nghỉ ngơi ở nhà ngư dân một lúc, đợi khi ánh nắng không lớn như vậy, toàn thể đi ven biển bơi lội. Lúc tìm được phòng thay quần áo, chúng tôi đổi lại áo tắm nữ, lần đầu tiên trông thấy các nàng mặc kiểu bikini, nhìn thấy Mạn Văn tôi sắp chảy máu mũi, cô nàng này ăn mặc tương đối gợi cảm, Yen không mặc gợi cảm như nàng, nhưng tôi vẫn cảm thấy vải hơi ít, nghĩ tý nữa bị nhiều đàn ông ở bãi biển nhìn thấy, trong lòng liền không thoải mái. Lúc mọi người thay xong đi ra ngoài, tôi cầm lấy hai cái khăn tắm đuổi theo phía sau Yen và Mạn Văn.

"Hai cậu khoác đi, đến ven biển mới tóm xuống ha." Tôi khoác khăn tắm lên người các nàng.

"Hả? Tại sao chứ?" Mạn Văn khó hiểu hỏi.

"Khà khà! Nơi này nhiều sắc lang, cậu xem cậu ăn mặc quá mức gợi cảm, như con mèo hoang nhỏ." Thiên Hi thích đấu võ mồm cùng Mạn Văn nhất, còn học tiếng mèo kêu, tất cả mọi người bật cười.

"Xì! Tỷ tỷ muốn chính là hiệu quả xuất chúng này." Mạn Văn kiêu ngạo nói, bày ra tư thế mê người, thật không chịu nổi.

Tám cô gái đồng loạt đi tới ven biển, đưa tới ánh mắt của mọi người, Đại Vĩ cùng Tiểu Toàn cũng chết lặng nhìn bọn họ chằm chằm, tại sao tôi không nhớ tới bên cạnh tôi có ngay hai tên sắc lang đây, thật hối hận dẫn bọn họ ra đây. Tôi kiến nghị chọn một chỗ du ngoạn ít người, các nàng đã không thể chờ đợi được nữa xông về biển rộng, mọi người vẩy nước biển nô đùa.

"Mạt Mạt, sao cậu không tới hả? Tiểu Đằng gọi tôi.

"A...các cậu chơi trước ha, tớ làm nóng người." Tôi chột dạ nói.

"Haha! Các cậu không biết ư? Mạt Mạt của chúng ta thực ra là một con vịt cạn, không biết bơi." Dế Mèn vén lên nguồn cơn của tôi, tôi trừng mắt nàng, toàn thể cười hô hố, Yen vuốt gương mặt ướt đẫm, xán lạn nhìn tôi.

"Cười chết tớ rồi, thiệt thòi cậu còn sinh ở cạnh biển, tớ và Yen đều biết bơi." Tiểu Đằng cười nói.

"Ai quy định sinh ra ở cạnh biển liền biết bơi hả? Tớ sợ nước." Tôi ấm ức nói.

"Ầy...được rồi! Thực ra tớ cũng không biết, tớ vẫn tham gia trò vui." Mạn Văn ngại ngùng giơ tay nhìn chúng tôi, chúng tôi bị hóa đá trong nháy mắt.

"Haha! Mạn Văn, cậu là đồng loại của tớ, chúng mình là một phe." Tôi đi vào trong nước, vỗ tay với Mạn Văn.

"Nếu không tớ dạy Mạn Văn bơi?" Tiểu Toàn xung phong đảm nhận, ai cũng biết cậu ta có ý đồ gì, Mạn Văn từ chối khéo rồi. Đại Vĩ rất lịch thiệp đi thuê giúp chúng tôi hai cái phao cấp cứu để chúng tôi ôm. Tôi tha thiết mong chờ ôm phao cấp cứu nhìn Yen thành thạo bơi lội thỏa thích, nghĩ thầm tôi nhất định phải hạ quyết tâm học được nó.

"Chao ôi! Cậu xem chúng mình ôm phao thật là tốt, không cần động, mệt chết rồi." Mạn Văn tự an ủi mình, lúc này Yen và Tư Khiết bơi tới, Tư Khiết nói dạy Mạn Văn bơi, nàng lập tức đáp ứng, không phải lúc trước nói mệt à? Thực sự là khẩu thị tâm phi.

"Mạt Mạt, đến! Tớ giúp cậu bơi." Yen kéo tay tôi.

"A! Tớ sợ, còn chưa muốn." Tôi sợ sệt nói.

"Cậu tin tưởng tớ không?" Yen thật lòng nhìn tôi, tôi gật đầu.

"Vậy thì đưa tay cho tớ đi." Yen mỉm cười. Tôi ngoan ngoãn rời đi phao cấp cứu, nàng dắt phần bụng của tôi trước hết để cho tôi cân bằng, sau đó dạy tôi tư thế chính xác và nội dung chính, tôi học cái này cực kỳ ngốc, đều là bị nước biển sặc, khi dưới thân chìm xuống sợ đến mức liều mạng tóm lấy nàng.

"Haha! Đừng sợ, tớ ở đây." Yen cười khanh khách. Tôi thích nàng ôm tôi ở trong nước, tỉ mỉ chiếu cố tôi, cùng nàng tiếp xúc da thịt thân mật, cảm giác thật tốt!

Sau này biết bơi, là công lao của Yen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK