Đặc biệt là Hỏa Ô quốc, bọn họ đối chọi gay gắt với Lưu Vân quốc từ xưa tới nay, mục tiêu của bọn họ năm nay chính là loại bỏ Lưu Vân quốc ra khỏi năm cường quốc, làm cho Lưu Vân quốc mất mặt lớn trong phù quang đại hội lần này, biến thành trò cười trong liên minh mười ba nước.
Không nghĩ tới lại xuất hiện yêu nghiệt như Diệp Huyền, hắn đoạt quán quân của hai vòng trước, hiện tại là cửa thứ ba nhưng lại hoàn thành nhanh chóng, thời điểm các tuyển thủ khác đang suy nghĩ hai đề mục đầu tiên nên làm thế nào, tiểu tử này lại chuẩn bị luyện chế đề mục thứ ba.
Đây quả thực là tiết tấu nghiền áp.
Hai người căn bản không tin tưởng Diệp Thần hoàn thành hai đề mục đầu tiên trong thời gian một phút.
Phải biết rằng những đề mục này cho những luyện hồn đại sư của các quốc gia lựa chọn ra, tuy cuối cùng lựa chọn ngẫu nhiên và không biết đề mục nhưng độ khó không kém, đám người Hứa Tín Hoa có nắm chắc chúng khó khăn với các tuyển thủ.
Cửa thứ ba tuyệt đối không đơn giản như thế.
Cho dù bảo bọn họ làm trong thời gian một phút đồng hồ muốn hoàn thành hai đề mục cũng là người điên nói mộng, Diệp Huyền là luyện hồn sư thiên tài có thể làm được điểm này? Trong lòng hai người có dự cảm điềm xấu.
Có giáo huấn của hai khảo hạch đầu tiên, tuy nội tâm của bọn họ nghi ngờ nhưng không dám nói những lời khó nghe gì đó.
Phía trước liên tục bị biểu hiện của Diệp Huyền vẽ mặt, vạn nhất bọn họ nói bậy khảo hạch thứ ba, cho dù người khác không nói nhưng mặt mo của bọn họ không biết phải đặt ở nơi nào.
Đương nhiên, trong nội tâm bọn họ vô cùng mong Diệp Huyền bởi vì kiêu ngạo chủ quan nên phát huy thất thường.
Cân nhắc tới những khảo hạch trước, nội tâm của bọn họ cũng không tin Diệp Huyền sẽ chủ quan.
Trong lòng hai người thật sự xoắn xuýt khó chịu.
- Nếu như tiểu tử này tâật sự tốn một phút hoàn thành hai đề mục trước thì chẳng khác gì ông trời không có mắt, kể từ đó Lưu Vân quốc quả thực nhặt một đại tiện nghi, Hỏa Ô quốc ta còn muốn chèn ép Lưu Vân quốc là chuyện không có khả năng.
Luyện hồn sư đỉnh cấp mới là căn bản vương quốc lập quốc, một khi Lưu Vân quốc có được luyện hồn sư thiên tài, còn muốn áp chế nó là chuyện không có khả năng.
- Không được, nếu Diệp Huyền thật có thể cầm được quán quân của cả phù quang đại hội, Hứa Tín Hoa ta quyết không thể cho phép hắn phát triển, bằng không qua vài năm sau sẽ là Hỏa Ô quốc không may.
Trong mắt Hứa Tín Hoa bắn ra một đạo lệ quang, có sát cơ mịt mờ xuất hiện, cuối cùng hắn cũng giấu sát cơ xuống đáy mắt.
Ánh mắt Đông Thăng quốc Tả Nhất Minh hội trưởng cũng có hào quang lóe sáng.
Hắn cũng nhìn ra không chỉ Diệp Huyền, còn có đệ nhất thiên tài vương quốc hôm nay, Dạ Phồn Tinh.
Hiện tại Dạ Phồn Tinh cũng tiến vào đề mục thứ ba, hắn chuẩn bị bắt đầu cô đọng vũ hồn.
Trừ hắn ra, cả trên lôi đài cũng chỉ có Vô Thương quốc Loan Hồng, Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề đi đến một bước này.
- Ta sớm phát hiện Dạ Phồn Tinh có phần không đúng, không nghĩ tới trình độ luyện hồn đáng sợ như thế, nói không khách khí, tại Đông Thăng quốc trong trừ ta ra, muốn tìm ra luyện hồn sư có thể áp chế thế lực khác là không thể nào.
Ánh mắt Tả Nhất Minh lập loè.
Lai lịch bản thân Dạ Phồn Tinh vô cùng thần bí, nửa năm trước đột nhiên xuất hiện tại vương thành Đông Thăng quốc, ắn dùng thân phận luyện hồn sư thiên tài gia nhập hồn sư tháp Đông Thăng quốc.
Đối với bất cứ luyện hồn sư mới đăng ký nào, Tả Nhất Minh tự nhiên sẽ tiến hành điều tra, hắn lại phát hiện Dạ Phồn Tinh nói thôn trấn quê hương của mình nhưng lại bị yêu thú hủy diệt từ một năm trước, từ đó không thể điều tra lai lịch.
Bởi vì Dạ Phồn Tinh biểu hiện ra thiên phú kinh người, Tả Nhất Minh sinh ra lòng yêu tài, bởi vậy hắn không hỏi thăm cẩn thận, trực tiếp cho hắn địa vị thiên tài hồn sư tháp Đông Thăng quốc, cũng muốn hắn xuất một phần lực lượng trong phù quang đại hội.
Hiện tại trong nội tâm Tả Nhất Minh, đệ nhất thiên tài Đông Thăng vẫn là Điinh Lam này luyện hồn sư nhị phẩm đỉnh phong, dù sao tại Đông Thăng quốc, Dạ Phồn Tinh biểu hiện thực lực là nhị phẩm sơ kỳ.
Làm cho Tả Nhất Minh không nghĩ tới là, mgau từ đầu phù quang đại hội ngay từ đầu, Dạ Phồn Tinh thể hiện năng lực không giống ngày xưa.
Việc này làm cho Tả Nhất Minh rất là khiếp sợ.
Trận đấu đến bây giờ, Dạ Phồn Tinh bày ra thiên phú luyện hồn sư đã hoàn toàn vượt qua phạm trù thiên tài.
Thiên tài là gì? Là người trẻ tuổi có thiên phú phát triển quá mức bình thường.
Nhưng Dạ Phồn Tinh thì sao? Một thân hồn lực chỏ sơ đạt tới tam phẩm trung hậu kỳ, tu vi như thế, cho dù toàn bộ hồn sư tháp của Đông Thăng quốc cũng đủ sức đảm nhiệm chức vụ trưởng lão, huống chi Dạ Phồn Tinh trước kia thi triển một ít kỹ xảo ngay cả hội trưởng hồn sư tháp như hắn không xem hiểu.
Kết hợp với tin tức thân phận Dạ Phồn Tinh không rõ, nếu như Tả Nhất Minh còn không biết Dạ Phồn Tinh có cổ quái thì hắn tức chức hội trưởng hồn sư tháp được rồi..
- Nếu sau lưng kẻ này không có ca nhân chỉ điểm, như âậy hắn phải tới từ khu vực bên ngoài liên minh mười ba nước.
Tả Nhất Minh tự nhiên có suy đoán lailichj của Dạ Phồn Tinh, đặc biệt là lần này còn xuất hêện Diệp Huyền, Loan Hồng, Chu Lương, Bạch Khởi các thiên tài làm cho hắn phát hiện ra phù quang đại hội lần này có khác thường.
Hôm nay trên phù quang đại hội, hắn còn cần dựa vào thực lực của Dạ Phồn Tinh cho nên mới không hỏi thăm.
Trong lòng của hắn đã có quyết định, chờ sau khi phù quang đại hội kết thúc thì hắn sẽ hỏi thăm Dạ Phồn Tinh tỉ mỉ.
Thời điểm mọi người sinh ra tâm tư khác nhau rốt cuộc Diệp Huyền cũng nghĩ kỹ nên cô đọng vũ hồn nào, hai tay của hắn lập tức cầm lấy chín viên hồn tinh sau đó chọn một viên hồn tinh xanh mướt.
Với tư cách là quán quân của hai vòng đấu trước, hành động của Diệp Huyền hấp dẫn không ít người chú ý tới.
- Ồ, Diệp Huyền lựa chọn huyền tinh của huyền thú thực vật hệ?
- Nếu như ta không có nhìn lầm, đây là viên hồn tinh thực vật hệ trong hai mươi chí viên huyền tinh thực vật hệ.
Đám luyện hồn sư phía dưới nhao nhao.
Rất nhiều luyện hồn đại sư trên ghế trọng tài cũng nheo mắt.
Diệp Huyền sẽ không cô đọng vũ hồn thực vật hệ đấy chứ?
Thời điểm mọi người không rõ ràng cho lắm, lúc này cẩn thận quan sát tình hình.
Phải biết rằng trong các chủng loại Huyền thú, vũ hồn thực vật hệ chiếm định mức quá lớn, như trong truyền thuyết cửu thiên linh đằng vũ hồn, nó là đỉnh cấp trong xếp hạng vũ hồn, chiếm hữu địa vị cao cao tại thượng.
Chương472: Lam Tinh thảo
Nhưng không thể phủ nhận là, trong vũ hồn huyền thú đối lập, vũ hồn thực vật hệ cũng kém hơn không ít.
Bởi vì vũ hồn thực vật hệ cung âấp chiến lực cho võ giả kém xa vũ khí hồn và thú hốn, thậm chí trên đại lục Thiên Huyền có một đoạn lịch sử cực đoan, một khi xuất hiện vũ hồn thực vật hệ bình thường đều bị xem thành phế vũ hồn.
Có thể thấy được người ta không chào đón vũ hồn thực vật hệ.
Ngưng luyện ra vũ hồn thực vật hệ bình thường, trắc hồn nghi trắc nghiệm, tuyệt đại đa số đều là trung đẳng và hạ đẳng vũ hồn, so sánh với các loại vũ hồn khác thì chúng khó có thể đạt hạng nhất.
Bởi vậy nhìn thấy Diệp Huyền lực chọn hồn tinh của huyền thú thực vật hệ, mọi người mới giật mình như vậy.
Ngay cảĐoông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần thấy thế, trong lòng bọn họ chấn động không nhỏ, đối mắt nhìn nhau, trong mắt mang theo thần thái lo lắng.
- Ha ha ha, Đông Phương Ngôn Ngữ, ngươi xem xem Diêp Huyền của Lưu Vân quốc các ngươi lựa chọn hồn tinh thực vật hệ, nếu như ta không có đoán sai, trong đề mục chúng ta xét duyệt, hồn tinh thực vật hệ chỉ có ba loại, mà hồn tinh màu xanh lá hẳn là hồn tinh thực vật hệ Huyền thú Lam Tinh thảo a? Hẳn là hắn muốn cô đọng vũ hồn Lam Tinh thảo đạt quán quân cửa thứ ba? Ha ha ha, quả thực là làm người ta cười tới rụng răng.
Lúc trước đã có giáo huấn, vốn không định mở miệng nhưng Hứa Tín Hoa nhìn tâấy Diệp Huyền lại cầm lấy hồn tinh Lam Tinh thảo và bắt đầu cô đọng, rốt cục hắn không nhịn được lên tiếng trào phúng.
- Hắc hắc, Hứa Tín Hoa hội trưởng, ngươi cũng đừng nói, ngươi thật sự rất tinh mắt, ta nhớ trong ba loại hồn tinh thực vật hệ, Lam Tinh có hồn tinh phẩm chất tốt nhất, cho dù trong bốn mươi chín huyền tinh kia cũng có thể xếp ở top ba, chậc chậc, ánh mắt này tuyệt đối rất tốt đấy.
Tả Nhất Minh hội trưởng cũng cười lớn.
Cũng không phải bọn họ biểu hiện khoa trương, thật sự là vì Lam Tinh thảo nhất giai quá mức yếu.
Lam Tinh thảo, nó là Huyền thức thực vật hệ nhất giai, đặc tính của nó là sinh trưởng rất nhanh, bởi vì sinh trưởng nhanh chóng cho nên chiếm lĩnh tất cả mọi thứ trong phạm vi địa bàn của mình, sau đó tiến hành thôn phệ.
Chỉ nhìn từ vẻ ngoài, Lam Tinh thảo nghe như không tệ.
Nó còn có một đặc điểm khác, chính là yếu ớt, không chịu nổi một kích.
Nó có thể trong nháy mắt bao phủ địch nhân tiến vào phạm vi lãnh địa của hắn, chỉ cần là võ sĩ nhất giai hoặc là yêu thú nhất giai đều dễ dàng xé rách phiến lá nó mọc ra bao quanh và bình yên chạy ra ngoài.
Cho nên trong núi rừng, bị Lam Tinh thảo bắt được chỉ là võ giả yếu ớt và yêu thú yếu tới cực điêm.r
Bởi vì Lam Tinh thảo có sinh mệnh lực cực mạnh, bởi vậy cũng rất khó bị võ giả cùng giai chém giết, đây có thể là ưu điểm duy nhất của nó.
Đã từng có không ít luyện hồn sư nhìn thấy sinh mệnh lực của Lam Tinh thảo cường hãn cho nên tim đập thình thịch, đã từng thí nghiệm qua cắm vũ hồn Lam Tinh thảo lên võ giả, kết quả làm bọn họ vô cùng thất vọng.
Tất cả võ giả bị cắm vũ hồn Lam Tinh thảo vũ vào đều có được năng lực của Lam Tinh thảo nhưng vũ hồn của bọn họ không thể trói buộc võ giả cùng giai, chỉ có thể trói buộc võ giả yếu hơn mình một giai, từ đó làm tất cả luyện hồn sư thí nghiệm đều vô cùng thất vọng
Võ giả phóng thích vũ hồn chính là vì gia tăng tu vi, vượt cấp chiến đấu đối kháng cường địch.
Nhưng vũ hồn Lam Tinh thảo thì tốt rồi, chỉ có thể hữu hiệu với kẻ yếu, không cách nào sinh ra với võ giả cùng giai hoặc cao hơn, vũ hồn như thế chính là gân gà, không có chút giá trị nào.
Thời gian dần qua đã không có ai sinh ra tưởng niệm gì với vũ hồn Lam Tinh.
Bởi vậy nhìn thấy Diệp Huyền chọn lựa hồn tinh Lam Tinh thảo và bắt đầu cô đọng vũ hồn, những luyện hồn đại sư trên ghế trọng tài đều thở dài lắc đầu.
Người trẻ tuổi vẫn thiếu kiên nhẫn ah, không biết trời cao đất rộng, cho rằng mình vượt lên đầu xa như thế cũng koong nên cố ý làm ra vẻ, đến lúc đó đụng đầu rơi máu chảy, chỉ sợ mới biết được cái gì gọi là ổn trọng.
Trong lúc nhất thời, tất cả luyện hồn sư toàn trường nghị luận liên tục, hoặc thở dài, hoặc cười lạnh, hoặc khinh thường, ánh mắt nhìn Diệp Huyền không có thần thái nào khác.
Ngay cả Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần cũng nhìn thấy lo lắng trong mắt nhau rất nồng đậm.
Nhưng mà nghe đám người Hứa Tín Hoa trào phúng, đám người Khô Trần làm sao cam nguyện chịu thua, lại nghe Khô Trần cười lạnh nói:
- Hứa Tín Hoa hội trưởn, ngươi biết rõ Diệp Huyền không thể đạt được quán quân cửa thứ ba? Đừng quên, lúc trước là ai chỉ nói mà không làm, bị vẽ mặt liên tục nha, nếu như là ta, trực tiếp tìm khối đậu hủ đâm chết đi thì hơn, sẽ khôn đứng lải nhải ở nơi này.
Khô Trần nói chuyện làm sắc mặt Hứa Tín Hoa và Tả Nhất Minh lúc đỏ lúc trắng.
- Được rồi, ta sẽ chờ, chờ xem Lưu Vân quốc Diệp Huyền làm soa cầm vũ hồn Lam Tinh thảo đạt được quán quân cửa thứ ba.
Hứa Tín Hoa áp chế lửa giận, cười lạnh nói.
- Vậy ngươi cứ nhìn là tốt rồi, dù sao người nào đó da mặt rất dầy, không quan tâm bị đánh mặt vài lần.
Tính tình của Khô Trần phó hội trưởng cũng rất bướng bỉnh, hắn làm sao có thể nhận thua chứ.
- Ngươi...
Sắc mặt Hứa Tín Hoa hội trưởng trầm xuống, vừa muốn nói gì lại bị Tả Nhất Minh hội trưởng cắt ngang.
Chỉ thấy gương mặt Tả Nhất Minh che kín nếp giống như cười mà không cười, nói:
- Nếu Khô Trần ngươi có lòng tin với Diệp Huyền như vậy, có dám đánh cược hay không?
Trong nội tâm Đông Phương Ngôn Ngữ chấn động một chút, thầm nghĩ không ổn, cũng không chờ nàng lên tiếng, Khô Trần thẳng tính cười lạnh, nói:
- Có gì không dám, ngươi nói, đánh cuộc gì?
- Tốt.
Tả Nhất Minh vỗ tay mà cười:
- Đương nhiên là đánh bạc Diệp Huyền có thể đạt quán quân cửa thứ ba hay không, chỗ của ta có năm mươi khối huyền thạch trung phẩm, nếu như hắn thắng ở cửa thứ ba, này năm mươi khối huyền thạch trung phẩm này, Tả Nhất Minh ta sẽ dâng hai tay, nhưng nếu như hắn thua, vậy cần Khô Trần lão huynh bại năm mươi huyền thạch trung phẩm cho ta.
Tả Nhất Minh bộ dáng tắc tính không đổi, nội tâm của tất cả mọi người nơi đây ảo não, tại sao mình vừa rồi không nghĩ ra chuyện quan trọng như thế.
Năm mươi khối huyền thạch trung phẩm, luận thị trường giá, kỳ thật cũng không tính nhiều, chỉ cỡ năm ngàn vạn huyền tệ, đối với người cầm quyền quốc gia như bọn họ cũng không coi vào đâu.
Nhưng Tả Nhất Minh đánh bạc trực tiếp là huyền thạch trung phẩm, đây là điểm khác biệt.
Chương473: Thi triển thân thủ (1)
Liên minh mười ba nước nằm ở chỗ vắng vẻ, huyền mạch không nhiều lắm, huyền thạch trung phẩm là tài nguyên đỉnh cấp, tương đương với bảo vật ngũ giai.
Tuy một khối huyền thạch trung phẩm dựa giá thị trường trên đại lục là một trăm vạn huyền tệ, nhưng ngươi thật muốn cầm một trăm vạn huyền tệ đi hối đoái một khối huyền thạch trung phẩm sẽ bị người ta đá văng ra khỏi cửa.
Bởi vậy có thể thấy được huyền thạch trung phẩm quý hiếm.
Không nói thứ khác, rất nhiều luyện hồn sư ở đây trên người có cả trăm triệu huyền tệ, nhiều vô số kể, có trăm khối huyền thạch trung phẩm trên người chỉ có vài người mà thôi.
Như Khô Trần là luyện hồn sư tứ phẩm vừa mới thành phó hội trưởng, hắn có năm mươi viên đã là cực hạn.
- Tốt, ta cược.
Đôi mắt Khô Trần đỏ lên, hắn nói.
- Đã như thế, ta đặt năm mươi khối huyền thạch trung phẩm tại nơi này, chư vị đều là đại sư đỉnh cấp của các quốc gia, thỉnh làm chứng cho ta.
Tả Nhất Minh cười tủm tỉm đặt năm mươi khối huyền thạch trung phẩm lên bàn.
Khô Trần cắn răng một cái, hắn cũng xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm đặt cùng chỗ với Tả Nhất Minh.
Thấy tình cảnh này, trong nội tâm Tả Nhất Minh cười như rớt hàm răng xuống đất, trong nội tâm của hắn, một trăm khối huyền thạch trung phẩm này là vật trong tay của hắn.
Đông Phương Ngôn Ngữ thầm thở dài một hơi, lúc trước nàng muốn ngăn cản Khô Trần nhưng không kịp, sau khi Khô Trần đáp ứng thì nàng không thể ngăn cản.
Dù sao Khô Trần cũng là phó hội trưởng hồn sư tháp Lưu Vân quốc, lời hứa đáng giá nghìn vàng, đại biểu thể diện của Lưu Vân quốc, nếu như nói chuyện lật lọng, tất nhiên sẽ bị các luyện hồn sư ở đây chế nhạo.
- Khô Trần ah, hành động của ngươi vừa rồi quá lỗ mãng, chỉ sợ năm mươi khối huyền thạch trung phẩm này có nguy hiểm.
Miễn cưỡng làm bản thân mình thoải mái, sau khi buông lỏng tinh thần một lúc, Đông Phương Ngôn Ngữ truyền âm cho Khô Trần.
Không phải Đông Phương Ngôn Ngữ không tin Diệp Huyền, mà là nàng quá hiểu vũ hồn Lam Tinh thảo, với tư cách là vũ hồn thực vật hệ, vũ hồn Lam Tinh thảo đã từng không biết bị bao nhiêu đại sư nghiên cứu qua, đều không có thể nghiên cứu chế tạo ra vũ hồn cường đại.
Cho dù Diệp Huyền thực cô đọng ra vũ hồn Lam Tinh thảo hoàn mỹ, dưới trắc hồn nghi khảo thí tối đa chỉ cầm được tư chất trung đẳng, đây là chuyện chắc chắn mười phần.
- Hội trưởng, ta tin tưởng Diệp Huyền, cho dù hắn rớt một ít điểm ở cửa thứ ba, ta tin tưởng hai đề mục phía trước hắn cũng nhất định có thể kiếm điểm trở về, cho nên cuối cùng ai thắng ai thua còn khó nói đấy.
Khô Trần hít sâu một hơi, ngữ khí kiên định nói.
Tuy hắn ngay thẳng nhưng cũng không phải không biết mình vừa rồi quá xúc động, vừa rồi hắn không đáp ứng cũng không được, chỉ có thể kiên trì nhận lời mà thôi.
Đông Phương Ngôn Ngữ thở dài một hơi, không có nhiều lời, chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể nhìn Diệp Huyền biểu hiện.
Bởi vì Khô Trần và Tả Nhất Minh đánh bạc với nhau, làm cho quá trình diễn ra trận đấu thứ ba biến thành đặc sắc hơn trước.
Vô số luyện hồn sư đều nhìn chằm chằm vào lôi đài, chứng kiến cửa thứ ba chấm dứt.
- Tả Nhất Minh, lúc này ngươi lời lớn rồi.
Trên ghế trọng tài, có một ít đại sư âm thầm truyền âm cho Tả Nhất Minh, ngữ khí có vị chua.
- Đâu có đâu có, ta cũng xuất ra tiền đánh bạc tương ứng, nếu đánh bạc thua, năm mươi khối huyền thạch trung phẩm của ta không may mắn thoát khỏi, nói thật, hiện trong lòng ta còn có chút tâm thần bất định có phải quá xúc động hay không.
Tả Nhất Minh ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng vui như nở hoa.
Một đám luyện hồn sư trợn mắt nhìn hắn, biểu hiện của Tả Nhất Minh tuyệt đối là được tiện nghi còn khoe mẽ.
Trên lôi đài, Diệp Huyền đang cố hết sức cô đọng vũ hồn của mình.
Đám người Tả Nhất Minh đều biết những tri thức kia, kiếp trước Diệp Huyền là bát phẩm Hồn Hoàng làm sao không biết? Lợi dụng hồn tinh Lam Tinh thảo cô đọng vũ hồn, Diệp Huyền thật sự không trải qua suy sâu tính kỹ?
Trong nhiều hồn tinh như thế, luận phẩm chất, vũ hồn Lam Tinh thảo tuyệt đối là một trong những thứ tốt nhất.
Thứ hai, vũ hồn Lam Tinh thảo thật có tai hại nhưng cũng có sở trường của nó, vấn đề những luyện hồn đại sư khác không thể giải quyết, Diệp Huyền chưa hẳn không cách nào giải quyết.
Trong lòng của hắn sớm có mạch suy nghĩ.
Trong đại lục huyền vực chí cao, kỳ thật trăm năm trước cũng đã có luyện hồn đại sư cô đọng ra vũ hồn Lam Tinh thảo biến dị.
Loại vũ hồn Lam Tinh thảo này chẳng những kế thừa đặc điểm sinh mệnh lực cực kỳ khủng bố của Lam Tinh thảo, tính dẻo dai và cường độ cũng có tăng trưởng cực lớn, có thể nói là một vũ hồn cực kỳ biến thái, đủ để dễ dàng nghiền áp vũ hồn cùn cấp bậc, từ đó tạo thành oanh động to lớn.
Nhưng phương pháp này chỉ lưu truyền trong huyền vực, người biết rõ không nhiều lắm, hơn nữa có chút nguyên nhân cũng không lưu lạc đến trung đại lục, hơn nữa liên minh mười ba nước nằm ở chỗ vắng vẻ, càng không khả năng nghe nói qua loại thủ pháp này, cho nên hoàn tòa không biết gì cả.
Bởi vậy sau khi nhìn thấy hồn tinh Lam Tinh thảo hồn tinh cho nên Diệp Huyền liền nghĩ tới vũ hồn Lam Tinh thảo biến dị.
Nhưng loại vũ hồn Lam Tinh thảo biến dị này có luyện chế quá trình hết sức phức tạp, tiêu hao tài liệu vô cùng trân quý, chỉ bằng những tài liệu trên lôi đài căn bản không cách nào phục chế ra.
Huống chi, một khi hắn luyện chế ra vũ hồn Lam Tinh thảo biến dị chắc chắn sẽ tạo thành oanh động cực lớn trong liên minh mười ba nước.
Cho nên trong lòng của hắn vô cùng do dự
Cuối cùng sau khi trải qua suy nghĩ sâu xa, Diệp Huyền liền quyết định lựa chọn cô đọng vũ hồn Lam Tinh thảo, chỉ có điều hắn tiến hành cải biến trên phiên bản tại huyền vực, không cần khoa trương như vậy.
Trong thời gian lúc trước hắn đang tự hỏi nhiều việc, đó là nên cô đọng vũ hồn Lam Tinh thảo như thế nào mới có thể giúp hắn đạt quán quân của vòng thứ ba mà không tạo thành oanh động quá lớn, hơn nữa còn bằng vào số tài liệu trước mặt này.
Tâm tư của hắn nói ra thật sự quá dài dòng, cho nên mới hao tổn thời gian dài như vậy.
Thúc dục hồn lực, Diệp Huyền bắt đầu chậm rãi kích hoạt hồn tinh Lam Tinh thảo và đưa hồn niệm vàn bên trong.
Dần dần hồn tinh Lam Tinh thảo tỏa ra cầu vồng màu xanh nhạt, chợt có hư ảnh thực vật mềm mại dài ba xích xuất hiện, chậm rãi hiện ra trước mặt mọi người.&
Chương474: Thi triển thân thủ (2)
Cô đọng vũ hồn, bước đầu tiên chính là phải hình thành dàn giáo cho vũ hồn, mà dàn giáo này chính là lợi dụng bản thể hồn niệm của Huyền thú trong hồn tinh sau khi chết tạo thành.
Bước thứ hai chính là làm bản thể hồn niệm thoát ly hồn tinh một lúc, lợi dụng các loại tài liệu cô đọng thành vũ hồn thích hợp với bản thân võ giả.
Quá trình này hết sức phức tạp, không thể có nửa điểm sơ xuất, một khi ngoài ý muốn nổi lên, chẳng những vũ hồn không cách nào thành hình, sau khi cắm vào thân thể võ gỉa sẽ tạo thành tổn thương trí mạng lên thân của võ giả.
Trước mắt bao người, Diệp Huyền không ngừng ném từng tài liệu vào trong hư ảnh Lam Tinh thảo trên không, từng đạo phù văn sáng lạn quỷ dị lưu chuyển chung quanh hư ảnh Lam Tinh thảo, tất cả bị xoắn thành hư vô và hấp thu tinh hoa.
Cả trong quá trình, Diệp Huyền còn đầu nhập không ít tài liệu, dưới hồn lực của hắn, tinh túy những tài liệu này bị đốt thành hư vô.
Diệp Huyền cố ý làm như vậy, mục đích là che giấu tai mắt của kẻ khác không đến mức có thể ăn cắp kỹ thuật tài liệu tạo thành Lam Tinh thảo.
Hắn biết rõ những luyện hồn sư trên ghế trọng tài đang nhìn mình không rời mắt, chỉ có như vậy mới có thể mê hoặc bọn họ, từ đó làm bọn họ không cách nào phân biệt ra vũ hồn Lam Tinh thảo biến dị nhất định phải sử dụng tài liệu nào.
Tuy gia nhập những tài liệu dư thừa, hoặc nhiều hoặc ít sẽ ảnh hưởng đến chất lượng vũ hồn sau khi thành hình, nhưng bây giờ là tỷ thí, không phải thật cắm vũ hồn vào người võ giả, Diệp Huyền làm thế không có chút áp lực nào cả.
Sau khi gia nhập các loại tài liệu, hư ảnh Lam Tinh thảo càng ngày càng rõ ràng, phiến lá đặc thù bắt đầu xuất hiện màu vàng nhạt, dần dần những màu vàng này bắt đầu sinh trưởng và chập chờn như cơn sóng.
- Ồ, vũ hồn Lam Tinh thảo này thật kỳ quái, tại sao Diệp Huyền có thể làm được.
- Biên giới vũ hồn Lam Tinh thảo dần dần hình thành gợn sóng, hẳn là phát sinh độ cứng nào đó, chẳng lẽ kể từ đó độ cứng của nó sẽ được đề cao?
Trên đài trọng tài có tiếng nghị luận xôn xao.
Bọn họ đều nhìn ra Diệp Huyền cô đọng vũ hồn Lam Tinh thảo dường như có chút không quá giống vũ hồn Lam Tinh thảo bình thường, vũ hồn Lam Tinh thảo sau khi biến hóa mắt thường nhìn cũng có thể nhìn thấy khu vực biên giới của nó đang gia tăng độ cứng.
- Diệp Huyền có thể đạt được quán quân của hai cửa ải trước đó thật sự không phải nói khoác, chỉ chiêu thức này đã làm ta mở rộng tầm mắt.
- Đúng vậy ah, kể từ đó độ cứng khu vực biên giới Lam Tinh thảo đang gia tăng, có thể cũng chỉ là khu vực biên giới, độ cứng chỉnh thể không thay đổi còn không có bao nhiêu tác dụng ah? Dễ dàng bị phá hủy.
- Đúng thế, nhưng sau khi hình thành cũng làm cho Lam Tinh thảo gia tăng cường độ lên vài lần, hơn nữa còn tăng lực sát thuơg mới có thể chính thức cải biến định nghĩa vũ hồn rác rưới của nó.
- Khó ah, vũ hồn thực vật hệ bản thân chúng tương đối yếu ớt, rất khó gia tăng cường độ chỉnh thể, huống chi là Lam Tinh thảo, trong lịch sử bao nhiêu luyện hồn đại sư không thể hoàn thành chuyện này, Diệp Huyền muốn hoàn thành là không có khả năng.
Trong nội tâm Tả Nhất Minh lúc này tâm thần bất định, ngay sau đó hắn khôi phục nhanh chóng.
Cũng như các luyện hồn đại sư không ngừng nghị luận với nhau, Lam Tinh thảo chính là Lam Tinh thảo, cho dù cô đọng cũng là vũ hồn rác rưởi, điểm này được vô số luyện hồn đại sư nghiệm chứng qua, Tả Nhất Minh không tin Diệp Huyền là một thiên tài có thể giải quyết nan đề mà vô số luyện hồn đại sư không thể giải quyết được.
Mặc cho người bên ngoài nghị luận như thế nào, Diệp Huyền đứng trên lôi đài vẫn lù lù bất động, hắn cũng không nghe được bên ngoài nói gì, hoàn toàn đắm chìm trong quá trình cô đọng Lam Tinh thảo.
Một tia tư tưởng dần dần hình thành khi hắn thao tác.
Thời gian từ từ trôi qua.
Hai canh giờ sau.
Tài liệu trong tay Diệp Huyền đã tiêu hao không còn, vũ hồn trước mặt hắn cũng thành hình triệt để.
Một vũ hồn dài ba xích toàn thân màu xanh biếc, biên giới phiến lá có màu vàng gợn sóng không ngừng đong đưa trên hư không, nó tỏa ra sức sống tràn đầy và khí tức linh động.
Cả cửa thứ ba, khảo hạch lúc này tiếp tục ba canh giờ.
Vốn Diệp Huyền có điểm số vượt xa các tuyển thủ khác trong hai khảo hạch trước, trong khảo hạch thứ ba hắn tiêu hao hai canh giờ, tăng thêm nửa canh giờ suy nghĩ, ngược lại là có không ít tuyển thủ đã vượt qua hắn.
Trong nửa canh giờ còn lại, Diệp Huyền cũng không có nhàn rỗi, hắn nhắm mắt dưỡng thần khôi phục hồn lực của mình.
Thời gian khảo hạch kết thúc nhanh chóng, bình chướng hồn lực bao trùm các tuyển thủ cũng biến mất triệt để, mỗi tuyển thủ có thể nhìn thấy vũ hồn trước mặt nhau.
Đám tuyển thủ này đầu tiên nhìn sang vị trí của Diệp Huyền, dù sao hắn là quán quân cảu hai vòng trước đó, hiện tại vừa nhìn liền giật mình không nhỏ.
- Tiểu tử này cô đọng vũ hồn gì? Biên giới phiến lá màu vàng nhạt xen lẫn màu xanh biếc, chẳng lẽ là vũ hồn thực vật hệ? Ta nhớ trong hồn tinh khảo hạch hình như không có Huyền thú thực vật hệ như vậy ah?
- Có một viên hồn tinh thực vật hệ, đó là hồn tinh Lam Tinh thảo, phẩm chất của nó không tệ nhưng vũ hồn Lam Tinh thảo có biên giới thẳng đứng, tại sao hiện tại có hình gợn sóng?
- Chẳng những hình gợn sóng, khu vực biên giới còn là màu vàng, thật kỳ quái.
- Chẳng lẽ là vũ hồn Lam Tinh thảo hay sao? Xem vẻ ngoài có chút viền vàng giống Lục Dương diệp.
Vô số tuyển thủ nghị luận liên tục.
Ngay cả luyện hồn đại sư trên ghế trọng tài cũng có vẻ mặt cổ quái, nếu như không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy, bằng vào bề ngoài thì bọn họ không thể tưởng tượng nổi một vũ hồn như thế lại dùng Lam Tinh thảo tạo thành.
- Các ngươi mau nhìn Loan Hồng cô đọng vũ hồn kìa.
Đột nhiên có tuyển thủ lên tiếng kinh hô.
Mọi người nhìn theo hướng người kia la lên, chỉ thấy trước mặt Loan Hồng chính là đại bàng cánh chim màu vàng giương cánh trời cao, đồng tử màu vàng tỏa sáng lập lòe, hai móng của nó có điện quang qâấn quanh rất uy phong, làm cho người ta không dám nhìn gần.
- Lại là vũ hồn Kim Bằng.
- Trong hồn tinh khảo hạch có một viên hồn tinh Thiên Bằng điểu, Loan Hồng lại dùng hồn tinh Thiên Bằng điểu làm cơ sở, gia nhập Kim Cương, Điện Quang diệp các loại tài liêu tạo thành vũ hồn Kim Bằng.
Chương475: Thành tích kinh người (1)
- Ta cũng từng có suy nghĩ như vậy, chỉ tiếc độ khó rất cao, bị ta bác bỏ đầu tiên, không ngờ Loan Hồng thực luyện chế thành, hơn nữa trong suy nghĩ của ta chỉ gia nhập Kim Cương gia tăng cường độ vũ hồn lên, không nghĩ tới hắn còn gia nhập Điện Quang diệp làm nguyên tố, từ đó lực công kích của vũ hồn tăng lên rất nhiều, có chứa thuộc tính lôi điện.
- Thật sự là đáng sợ.
Sắc mặt không ít người tái nhợt, âm thầm sợ hãi thán phục.
- Mau nhìn Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh, hắn cô động Xích Hổ vũ hồn.
Hiện tại có tuyển thủ hô to.
Cái đầu màu đỏ, toàn thân có hỏa diễm bốc lên, đó là vũ hồn bộ dạng hổ uy vũ sinh phong, uy phong lẫm lẫm.
- Dùng răng của Kiếm Xỉ hổ làm cơ sở, gia nhập Hỏa Diễm thạch, Xích Viêm tinh các tài liệu, sử (khiến cho) vũ hồn ẩn chứa hỏa diễm năng lượng công kích, quả nhiên lợi hại.
- Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề cô đọng vũ hồn cũng rất mạnh, dường như là Thanh Loan vũ hồn.
- Hẳn là dùng hồn tinh Thanh Vũ Yến làm cơ sở, gia nhập các loại tài liệu, có thể gia tăng tốc độ của võ giả lên rất mạnh, võ hồn như thế là thượng đẳng.
Vô số tuyển thủ nghị luận, tiếng nói sợ hãi thán phục vang lên liên tục.
Những luyện hồn sư đỉnh cấp các quốc gia luyện chế vũ hồn đúng là vượt xa trình độ của tuyển thủ bình thường, bọn họ nhìn thấy có thể ngưng luyện ra vũ hồn nguyên vẹn cũng đã xem như thành công, khác với những thiên tài các đại quốc, bọn họ cân nhắc không chỉ ngưng luyện vũ hồn nguyên vẹn, càng lợi dụng các loại tài liệu gia tăng thuộc tính của vũ hồn, tăng cấp bậc vũ hồn lên.
So sánh hai bên với nhau, cảm giác thất bại mãnh liệt sinh ra trong nội tâm của các tuyển thủ.
- Tốt, khảo hạch đã đến giờ, thỉnh chư vị tuyển thủ rời khỏi vị trí của mình, chúng ta sẽ nghiệm chứng đáp án của từng người, cuối cùng bình luận thành tích cuối cùng, lại tiến hành bày tỏ công khai.
Người chủ trì cao giọng quát.
Đám tuyển thủ liên tục rời khỏi lôi đài và quay về khu vực vương quốc của mình.
Dùng hồn tinh làm cơ sở vũ hồn, ngưng luyện ra không cắm vào cơ thể võ giả cho nên có thể bảo trì năm canh giờ, thời gian dài như vậy đủ để các trọng tài tiến hành phân biệt vũ hồn như thế nào.
Trên ghế trọng tài, các đại sư đến từ liên minh mười ba nước đều bắt đầu tiến hành kiểm tra các đề mục.
Hạng thứ nhất là phân biệt tài liệu, từ gần bốn mươi loại tài liệu phân biệt ra hai mươi loại tài liệu, phân biệt một loại mười điểm, phân biệt sai một loại sẽ trừ.
Nghe hình như rất khó nhưng phân biệt ra được hai mươi loại tài liệu cũng là một nửa số tài liệu.
Bởi vậy đối với tuyển thủ đi vào cửa thứ ba mà nói, kỳ thật đề mục đầu tiên không khó khăn.
Trên thực tế cũng là như thế.
Trong quá trình nghiệm chứng đáp án, không ít tuyển thủ đạt được hai trăm điểm tối đa, chiêm được gia tăng không ít.
Những tuyển thủ không đạt được điểm tối đa lại lo lắng không ít.
Danh ngạch tiến vào phù quang bí cảnh chỉ có năm mươi, chỉ có hai trăm tuyển thủ vào cửa thứ ba, bởi vậy muốn thắng được ở cửa thứ ba phải tận lực giảm sai lầm, một khi có cơ hội cứ kiếm thêm mười điểm, cho dù mất đi mười điểm cũng có ảnh hưởng quan trọng với các tuyển thủ.
Trong quá trình nghiệm chứng đối với những tuyển thủ top mười, tất cả luyện hồn đại sư đỉnh cấp của đại vương sẽ cùng kiểm tra cẩn thận.
- Thiên Kim quốc Từ Bác Minh không tồi a, ba mươi chín loại tài liệu đã phân biệt ba mươi ba loại tài liệu, vượt qua điểm tối đa mươi ba loại, không xê dịch gì, công lực thâm hậu.
- Hỏa Ô quốc Văn Kiều Muội không tồi, phân biệt ra được ba mười hai loại, thành tích không tầm thường.
- Ha ha, ta Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh phân biệt được ba mươi bốn loại, cách ba mươi chín loại còn kém năm loại.
- Ồ, Lưu Vân quốc Vân Ngạo Tuyết lại phân biệt được ba mươi bốn loại, trước kia không nhìn ra ah.
Trong quá trình nghiệm chứng không ít luyện hồn đại sư âm thầm sợ hãi thán phục.
Có thể từ ba mươi chín loại tài liệu phân biệt ra được hơn ba mươi tài liêu là thực lực thâm hậu, bởi vì phân chia thực lực tuyển thủ với nhau sẽ có cao thấp, bọn họ cố ý gia tăng mười loại tài liệu để tăng độ khó.
Có chút tài liệu, cho dù các luyện hồn đại sư của các đại vương quốc vội vàng phân biệt cũng không nhất định sẽ đúng hoàn toàn.
Có thể thấy được thực lực tuyển thủ lần này rất mạnh.
- Ồ, Hắc Lâm quốc Bạch Khởi lại phân biêt được ba mươi bảy loại, khoảng cách hoàn toàn đúng chỉ kém hai loại.
Mọi người liên tiếp ngoài ý muốn.
Đột nhiên có người kinh hô.
- Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh lại là ba mươi tám loại, chỉ kém một loại không có phân biệt.
Chỉ kém một loại không phân biệt được, thành tích này ngay cả trưởng ão hồn sư tháp các vương quốc cũng chưa chắc làm được.
Mọi người lâm vào khiếp sợ, chưa có chỗ phản ứng.
- Tê...
Âm thanh hít khí lạnh vang lên liên tục, chỉ thấy luyện hồn đại sư đi tới bàn của Loan Hồng liền trợn mắt há hốc mồm.
Trên bàn của Loan Hồng có ba mươi chín loại tài liệu tất cả đều bị phân biệt ra, không có sai lầm, hơn nữa đáp án hoàn toàn đúng.
Cho đến tận lúc này hắn là người đúng duy nhất.
Loan Hồng đúng là nghịch thiên.
Trong lòng mọi người rung động.
Kiến thức Loan Hồng hoàn toàn đúng và so sánh với các thành tích tuyển thủ khác, ngược lại dẫn tới không ít người sợ hãi thán phục.
Mục Chấn quốc Chu Lương là ba mươi sáu loại, Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề ba mươi bảy loại, so với Loan Hồng hoàn toàn đúng cũng ảm đạm thất sắc.
Mọi người cũng đi tới bàn của Diệp Huyền.
Đôi mắt Tả Nhất Minh hội trưởng bắn ra tia sáng như điện.
Chẳng những là hắn, cho dù là các luyện hồn đại sư khác cũng như vậy.
Dù sao biểu hiện hai khảo hạch lần trước của Diệp Huyền quá mức nổi bật, thậm chí liên tục trấn áp Vô Thương quốc Loan Hồng cũng lưu lại ấn tượng sâu sắc với mọi người.
Hai đề mục đầu tiên của cửa thứ ba này, Diệp Huyền cũng là người hoàn thành với tốc độ nhanh nhất, hao phí không tới một phút đồng hồ, tốc độ còn nhanh gấp đôi so với Loan Hồng.
Ở loại tình huống này mọi người còn không có chú ý.
Ánh mắt của mọi người nhìn lên bàn của Diệp Huyền và không thể rời mắt được.
Trên bàn của Diệp Huyền có ba mươi chín loại tài liệu được đặt chỉnh tề, không có sai lầm, thậm chí cách xếp dặt từng loại tài liệu vô cùng mỹ cảm.
- Ba mươi chín loại, hoàn toàn đúng...
Tiếng hít khí lạnh vang lên, lại dưới lôi đài chấn động khó nói thành lời.
Diệp Huyền lại hoàn toàn đúng?
Mọi người nơi đây không cách nào tin vào mắt mình.