- Ta không quản các ngươi đến từ gia tộc nào, là hào phú nào, ta chỉ nói một lần, nếu ai dám động thủ trong Luyện Khí Phường chính là gây khó dễ với Luyện Khí Phường, từ nay về sau gia tộc các ngươi không thể mua được món gì trong Luyện Khí Phường, không tin các ngươi thử xem.
Vừa mới dứt lời, Lê Húc cũng không nói thêm gì, quay người rời khỏi đại sảnh.
Hắn vừa nói lời này, tất cả người trong đại sảnh lập tức câm như hến.
Lúc trước Tần Vũ còn nổi giận đùng đùng, sát ý không cách nào che dấu, lúc này hắn chỉ đổ mồ hôi lạnh mà thôi.
Lê Húc đại sư là đại đệ tử của Lục Ly đại sư, người chủ sự Luyện Khí Phường, hắn thật sự có tư cách nói ra lời này, nếu như bởi vì chính mình mà làm cho Luyện Khí Phường đoạn tuyệt hợp tác với Tần gia, về đến nhà hắn sẽ bị phụ thân đánh gãy chân ngay.
Có Lê Húc đại sư cảnh cáo, trong đại sảnh trật tự tốt hơn trước rất nhiều.
- Tiểu tử, tạm thời cho ngươi sống lâu một lúc, sau khi ra khỏi Luyện Khí Phường chính là tử kỳ của ngươi.
Tần Vũ cắn răng hung ác nói một câu.
Diệp Huyền liếc nhìn hắn một cái, khinh thường cười lạnh một tiếng:
- Người ta nói chó sủa là chó không cắn, ngươi càng sủa như vậy ngươi càng không cắn người.
Vẻ mặt Diệp Huyền đầy khinh thường, trên mặt hắn không có e ngại, Diệp Huyền hắn cũng không có bị dọa.
- Ngươi...
Tần Vũ tức giận trán nổi gân xanh, thiếu chút nữa hắn phun ra một ngụm máu tươi, nói:
- Tiểu tử, ngươi tốt lắm, hi vọng ngươi lát nữa cũng có thể nhẹ nhõm như hiện tại.
Diệp Huyền đã quay lưng lại mặc kệ Tần Vũ, chỉ để hắn có giận mà không nói được lời nào.
Nhìn thấy Diệp Huyền và Tần Vũ tranh phong với nhau, tên thanh niên áo bào trắng lúc trước còn gào thét Diệp Huyền hiện tại đã mồ hôi lạnh khắp người.
Rốt cuộc tiểu tử này có địa vị gì, còn không sợ cả Tần Vũ thiếu gia, hắn vừa rồi còn cảnh cáo Diệp Huyền, chuẩn bị ra tay với người ta, chẳng phải tự tìm tai vạ hay sao?
Hắn đã quyết định sau khi giao dịch hội chấm dứt sẽ lập tức đi ngay, va chạm như vậy cũng không phải hắn có thể lẫn vào.
Mà Mộ Dung Vân Tiêu cũng kinh dị nhìn Diệp Huyền, nàng sinh ra hứng thú.
Về phần đám người Lưu Tinh, Chu Thành Bình lúc này cảm giác hai chân run rẩy, cũng không dám nhìn Diệp Huyền lần nữa.
Ngược lại có một ít người lớn tuổi rất hào hứng nhìn Diệp Huyền, sau đó lại lắc đầu.
Diệp Huyền vô cùng lạ mặt, hiển nhiên cũng không phải là người đế đô của bọn họ, nhưng đã dám ngông cuồng với Tần Vũ thì hẳn cũng là đệ tử thế lực lớn trên Mộng Cảnh bình nguyên.
Mặc kệ hắn là đệ tử thế lực lớn nào, dám ngông cuồng với Tần Vũ tại đế đô Hạo Thiên đế quốc đó là hành vi tự tìm đường chết.
Tần gia tốt xấu gì cũng là một trong mấy đại hào phú của Hạo Thiên đế quốc, cái gọi là cường long không áp địa đầu xà, nếu muốn giáo huấn một người tại đế đô là quá dễ dàng.
Nghĩ tới đây mọi người cũng sinh ra một tia thương hại Diệp Huyền.
Bọn họ thương hại không được bao lâu, Lê Húc đại sư đã xuất hiện lần nữa, hắn ra khỏi nội đường Luyện Khí Phường, lúc này sau lưng hắn còn có mấy người đi theo.
Mấy người đi theo sau lưng Lê Húc, trên thân mỗi người là khí tức nóng bỏng, sắc mặt ngăm đen, hiển nhiên là thường xuyên dừng lại trong hoàn cảnh nóng rực.
Lê Húc đi tới, tất cả mọi người nơi này kích động, liên tục vây quanh và cung kính chào hỏi.
Nghe chúng nhân xưng hô với Lê Húc và mấy người sau lưng Lê Húc, hiển nhiên đám người này đều là đệ tử của Lục Ly đại sư.
- Lê Húc sư huynh, có thể bắt đầu chưa?
Mấy người sau lưng Lê Húc cũng chỉ cười cười khi đối mặt với đám người chung quanh hỏi thăm, rồi sau đó nhìn về phía Lê Húc.
- Bắt đầu đi.
Lê Húc nhàn nhạt nói ra, mấy người chung quanh đều đi tới.
Rất nhanh, trước mặt mỗi người xuất hiện một cái hộp, dường như đang bài bố gì đó.
Lê Húc lúc này mới chậm rãi nói ra:
- Luyện Khí Phường khai trương một tháng một lần, ta nghĩ mọi người cũng biết quy củ, ta không nói thêm cái gì, mỗi dạng đồ vật đều biểu thị giá cả, nếu có hợp ý sẽ đấu giá, người giá cao sẽ được.
Lê Húc vừa dứt lời, trước mặt vài tên luyện khí sư bày ra một đống bảo vật.
Một luyện khí sư đầu tiên lập tức lên tiếng:
- Ta lấy ra ba kiện đồ vật, đầu tiên là huyền binh ngũ phẩm Ly Hỏa kiếm, Ly Hỏa kiếm được ta tuyên khắc trận vân hỏa hệ, hơn nữa dung nhập nhiều loại tài liệu hỏa hệ, có thể gia tăng lực công kích của võ giả hỏa hệ lên mức lớn nhất.
- Ly Hỏa kiếm giá cả là hai ngàn vạn huyền tệ, nếu như huyền thạch hạ phẩm cần một ngàn năm trăm khối, huyền thạch trung phẩm cần mười ba khối. Nếu có tài liệu tốt có thể định giá, hiện tại cạnh tranh bắt đầu.
Tên luyện khí sư nói xong liền đặt thanh kiếm ngâm đen lên quầy hàng, lúc này khí tức hỏa diễm nóng rực bao phủ gian phòng, nhiệt độ cả đại sảnh tăng lên trong nháy mắt.
- Hai ngàn vạn huyền tệ, ta muốn.
- Ta ra giá hai ngàn một trăm vạn.
- Hai ngàn ba trăm vạn.
Tràng diện vốn yên tĩnh lập tức nóng nảy, mọi người liên tục tăng giá, rất nhanh giá cả tăng lên hai ngàn năm trăm vạn.
- Ta ra giá hai ngàn tám trăm vạn.
Tần Vũ lạnh giọng lên tiếng, ánh mắt nhìn sang mọi người.
- Hai ngàn chín trăm vạn.
Một tên thanh niên lên tiếng.
- Ba ngàn vạn.
Tần Vũ nhìn chằm chằm vào hắn.
- Nếu Tần huynh bức thiết như vậy, tặng cho ngươi cũng không sao.
Thanh niên kia không sợ ánh mắt Tần Vũ chút nào, hắn vừa cười vừa nói.
Cuối cùng Ly Hỏa kiếm bị Tần Vũ dùng giá ba ngàn vạn mua đi.
Sau khi xuất ra chi phiếu ba ngàn vạn huyền tệ, Tần Vũ thu trường kiếm vào trong tay và vẻ măt hưng phấn.
- Vật phẩm thứ hai của ta là huyền binh ngũ phẩm Phá Thiên Đao, Phá Thiên Đao dung nhập Vô Dung Tinh, có được hiệu quả phá toái, bởi vì trình độ sắc bén vượt qua huyền binh ngũ phẩm bình thường gấp ba thành.
- Định giá hai ngàn vạn huyền tệ, huyền thạch hạ phẩm một ngàn năm trăm viên, huyền thạch trung phẩm mười ba khối.
Tên luyện khí sư giới thiệu kết thúc lại là một lần đấu giá mới.
Cuối cùng Phá Thiên Đao dùng giá ba ngàn năm trăm vạn thành giao.
Diệp Huyền xem xong và im lặng.
Thì ra Luyện Khí Phường một tháng mở cửa một ngày tương đương với đấu giá hội cỡ nhỏ.
Hơn nữa Diệp Huyền là một tên luyện khí sư, hắn cũng hiểu mục đích của Luyện Khí Phường này.
Đầu tiên quy định một tháng mở cửa một ngày, rất nhiều người sẽ cảm giác như vậy mới trân quý, đây là cách tiêu thụ đói khát.&
Chương642: Khinh Vũ Bí Ngân
Tiếp theo chỉ cho phép hào phú tiến vào nơi này là vì khoanh nhỏ phạm vi sử dụng.
Có thể đoán được những luyện khí sư này mỗi tháng luyện chế khẳng định không chỉ có bao nhiêu huyền binh như thế, trong đó mang vài món tinh phẩm ra bán đấu giá, đệ tử hào phú sẽ đấu giá cho nên có thể xào giá vượt qua bình thường.
Sau đó một ít huyền binh còn lại thông qua các con đường khác bán ra ngoài, có giá cả trụ cột điên cuồng hôm nay, hơn nữa tăng thêm một ít lăng xê, không ít võ giả nhất định sẽ hao phí nhều tài lực hơn nữa tìm được huyền binh mà mình cần.
Dù sao huyền binh ngũ phẩm cũng có giá một ngàn vạn tới một ngàn năm trăm vạn.
Luyện khí sư Luyện Khí Phường luyện chế ra huyền binh đúng là vượt qua huyền bình bình thường nhưng giá trị chính xác là hai ngàn vạn, tối đa hơn hai ngàn vạn một ít.
Có thể thông qua thủ đoạn như thế gia tăng lợi nhuận, giá cả lập tức tăng lên ba thành, từ đó tương đương lãi ròng gấp đôi.
Cử chỉ này không phải làm thịt người khác sao?
Sau khi nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của những thanh niên nơi này, Diệp Huyền cũng hiểu đối phương làm thịt là với người bình thường, nhưng đối với người trong đế đô Hạo Thiên đế quốc mà nói, có thể trong ngày Luyện Khí Phường mở ra mua được một vũ khí tinh phẩm của Luyện Khí Phường chính là biểu tượng vinh quang của bọn họ.
Cho dù là hao phí nhiều huyền tệ hơn nữa bọn họ cũng nguyện ý.
Đặc biệt là đám người La Thành, Chu Thành Bình, Lưu Tinh là đệ tử thế gia, bình thường căn bản không có tư cách tới nơi này, khó có thể tới Luyện Khí Phường một lần, cơ hội tốt như thế làm sao không mang một thanh huyền binh trở về?
Lúc này cũng đã bán đấu giá bảy tám món huyền binh.
Trong đó đại đa số đều là huyền binh ngũ phẩm, ngẫu nhiên cũng có huyền binh tứ giai xuất hiện, mỗi một kiện xuất hiện đều được tranh mua không còn.
Diệp Huyền cũng chú ý tới, trên cơ bản tất cả mọi người hao phí đều là huyền tệ, không có ai tiêu phí huyền thạch hạ phẩm, càng không cần nói tới huyền thạch trung phẩm.
- Diệp thiếu, có muốn mua một thanh huyền binh về hay không?
La Thành trải qua một phen tranh mua cũng mua được một thanh huyền binh tứ phẩm Vô Sinh Kiếm..
Tuy Vô Sinh Kiếm là tứ phẩm nhưng thập phần tinh xảo, so với Long Văn kiếm của Diệp Huyền còn mạnh hơn một phần, phía trên khắc vài đạo trận vân gia tăng biên độ huyền lực chẳng những có thể tăng lực công kích, càng giảm bớt huyền lực của người sử dụng.
Cho dù về sau La Thành đột phá đến Vũ Tông ngũ giai, Vô Sinh Kiếm cũng đủ dùng trong thời gian ngắn.
Nghe được La Thành nói thế, Diệp Huyền chỉ cười cười.
Đối với người trẻ tuổi đế đô mà nói, hoặc là đối với võ giả ít đi lịch lãm sinh tử thì huyền binh chất lượng như vậy đã đủ rồi.
Nhưng đối với Diệp Huyền mà nói những huyền binh này còn kém quá nhiều.
Cho dù hắn thay vũ khí cũng phải là vũ khí mà hắn thỏa mãn, mà không phải tùy tiện đổi một thanh kiếm chỉ tốt hơn Long Văn kiếm một chút.
Nếu thật là như thế, còn không bằng chính mình luyện chế Long Văn kiếm một chút, không nói cách khác, muốn đạt tới cấp độ Ly Hỏa kiếm quá dễ dàng.
Khi từng kiện từng kiện huyền binh bị mua đi, đấu giá nhanh chóng tiến vào cao trào, đồng thời cũng đã qua được một nửa thời gian.
- Tại hạ muốn bán ra một kiện linh bảo cuối cùng, đó là một kiện huyền giáp hộ thể, huyền giáp hộ thể phẩm giai là ngũ phẩm, tên là Khinh Vũ, sở dĩ có tên gọi là như vậy đó là vì có gia nhập tài liệu đặc biệt Khinh Vũ Bí Ngân, loại bí ngân này rất thưa thớt trong Mộng Cảnh bình nguyên nhưng nó có tỉnh dẻo tốt, kháng tính cao, có đặc điểm truyền tải huyền lực tốt, nó có đặc điểm trọng yếu khác chính là thập phần nhẹ, so về ngang nhau lượng các loại huyền thiết, nó sức nặng chỉ bằng một phần năm hoặc thấp hơn tài liệu tương đương...
Hiện tại đấu giá là một gã nam tử trung niên hơn ba mươi tuổi, hắn vừa nói như thế vừa xuất ra Khinh Vũ huyền giáp.
Nói là huyền giáp, kỳ thật Khinh Vũ càng giống áo mỏng, toàn thân có màu trắng bạc và tỏa sáng như cây đèn, hấp dẫn ánh mắt mọi người nơi đây.
Ánh mắt Diệp Huyền sáng lên, hắn chú ý không phải bản thân Khinh Vũ huyền giáp, mà là Khinh Vũ Bí Ngân chế tạo Khinh Vũ.
Diệp Huyền biết rõ người nọ nói chuyện không có khoa trương, Khinh Vũ Bí Ngân đúng là thập phần thưa thớt, hơn nữa không chỉ rất thưa thớt tại Mộng Cảnh bình nguyên, cho dù là cả đại lục Thiên Huyền cũng không có quá nhiều.
Hơn nữa ưu điểm lớn nhất của nó là trọng lượng nhẹ, là tài liệu thích hợp luyện chế huyền giáp.
Hiện tại Diệp Huyền đang chuẩn bị chế tạo một kiện linh bảo phi hành, nếu như cánh chim sử dụng Khinh Vũ Bí Ngân chế tạo, khi đó sức nặng của linh bảo cũng giảm đi gấp mấy lần, tốc độ phi hành tự nhiên sẽ tăng lên rất nhiều.
Quan trọng hơn là, đúng như luyện khí sư đã nói, Khinh Vũ Bí Ngân có tính truyền huyền lực rất tốt, dùng làm hộ giáp cũng không cản trở truyền huyền lực, nếu dùng trên linh bảo phi hành sẽ giảm bớt tiêu hao huyền lực của võ giả.
Bởi vì linh bảo phi hành trong quá trình phi hành tiêu hao quá nhiều huyền lực, một gã Vũ Tông ngũ giai tam trọng thường thường chỉ có thể vận hành linh bảo phi hành trong nửa canh giờ là tiêu hao hết huyền lực, cho dù là Vũ Tôn lục giai có thể phi hành mấy canh giờ cũng cực kỳ khó được.
Diệp Huyền hiện tại mới ngũ giai nhất trọng, hắn không cần điểm này.
- Khinh Vũ huyền giáp giá hai ngàn năm trăm vạn huyền tệ, nếu như là huyền thạch hạ phẩm cần hai ngàn viên, huyền thạch trung phẩm cần mười bảy viên, đấu giá bắt đầu, người trả giá cao được.
- Hai ngàn sáu trăm vạn huyền tệ.
- Ta ra hai ngàn tám trăm vạn.
Luyện khí sư trung niên vừa dứt lời, hiện tại có người không chờ kịp đã ra giá.
Linh bảo hộ giáp bình thường thưa thớt hơn vũ khí, cho dù có xuất hiện, giá cả bình thường cũng hơn xa huyền binh bình thường, hơn nữa hết sức khó coi, cũng không dễ nhìn.
Nhưng Khinh Vũ huyền giáp chẳng những vẻ ngoài thập phần đẹp, nó như ngân sa nội giáp, giá cả cũng không đặc biệt đắt cho nên có nhiều người ra tay.
Chỉ trong nháy mắt giá cả tăng lên ba ngàn năm trăm vạn.
- Ba ngàn sáu trăm vạn.
Lúc này giọng nói như chim hoàng anh vang lên.
Chính là Mộ Dung Vân Tiêu.
- Ha ha, này Khinh Vũ huyền giáp đẹp như thế, người đẹp như Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư đạt được thì không gì tốt hơn, mọi người nói đúng hay không.
Mộ Dung Vân Tiêu mới mở miệng, không ít người chuẩn bị đấu giá im lặng, trong đó tên nam tử đấu giá lúc đầu càng cười nói ha ha, hiển nhiên hắn đang vỗ mông ngựa Mộ Dung Vân Tiêu.
Chương643: So đấu tài lực (1)
Nhưng Mộ Dung Vân Tiêu lại không để ý đến hắn, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào Khinh Vũ, hiển nhiên nàng thập phần yêu thích Khinh Vũ huyền giáp.
Nam tử kia thấy Mộ Dung Vân Tiêu không để ý đến chính mình, hắn cảm giác xấu hổ, cho dù hắn nói như thế nhưng vẫn dừng đấu giá.
Khinh Vũ mặc dù tốt nhưng kiểu dáng quá mức nữ tính hóa, một nam nhân mặc huyền giáp này, truyền đi khó tránh khỏi làm trò cười cho người trong nghề.
Luyện khí sư trung niên nhìn thấy cảnh này nội tâm thất vọng nhưng không có biểu lộ ra ngoài.
Hắn cũng muốn luyện chế Khinh Vũ huyền giáp đại khí một ít, bất đắc dĩ Khinh Vũ Bí Ngân chỉ có một chút như vậy, chỉ có thể luyện chế thành loại kiểu dáng giống như nữ nhân mặc.
Thời điểm hắn định giao dịch cho xong, đột nhiên hắn nghe được có tiếng nói cho nên ánh mắt nhìn sang.
- Ba ngàn bảy trăm vạn.
Đã thấy Chu Khinh Vi mỉm cười nhìn Khinh Vũ huyền giáp, nàng lãnh đạm nói ra.
- Là Chu Khinh Vi Chu tiểu thư.
Toàn trường lập tức hưng phấn.
- Chẳng lẽ Chu tiểu thư cũng nhìn trúng Khinh Vũ huyền giáp?
- Ta nhớ đấu giá hội năm trước Chu Khinh Vi tiểu thư đã chụp được một kiện Nghê Thường Vũ Y ngũ phẩm ah, chất lượng vũ y kia hình như cũng không thể so với cái này.
- Hắc hắc, ngươi còn không hiểu sao, nữ hài tử nha, bọn họ không ngại mình có nhiều quần áo đâu.
Hai nữ nhân giao phong, không thể nghi ngờ là chuyện làm người ta hưng phấn nhất, có Chu Khinh Vi gia nhập, vài tên thanh niên còn chuẩn bị đấu giá cũng buông tha tiếp tục đấu giá.
Nếu như dám đấu giá tranh với Chu Khinh Vi tiểu thư và Mộ Dung Vân Tiêu tiểu, bọn họ sẽ bị ánh mắt
Nhìn thấy Chu Khinh Vi đấu giá, Mộ Dung Vân Tiêu cau mày một cái nhưng nàng không nói thêm lời nào, thản nhiên nói:
- Ba ngàn tám trăm vạn.
- Vân Tiêu tỷ tỷ, muội muội thật sự rất ưa thích Khinh Vũ huyền giáp, chỉ sợ ngươi không thể tranh với ta đâu.
Chu Khinh Vi nhẹ nhàng cười cười, nàng ra giá lại không lùi bước chút nào.
- Bốn ngàn vạn.
Nàng thoáng tăng thêm hai trăm vạn, hiển nhiên bắt buộc phải có được Khinh Vũ huyền giáp.
Vẻ mặt Mộ Dung Vân Tiêu đầy giận dữ, Chu Khinh Vi đã nói ưa thích Khinh Vũ huyền giáp nhưng nữ nhân đều hiểu rõ đối phương đấu giá chi bởi vì mình mở miệng mà thôi, nếu không nàng đã có Nghê Thường Vũ Y thì làm sao có thể hứng thú với Khinh Vũ huyền giáp cơ chứ?
Nàng gần đây tính cách bình thản không tranh chấp với người khác, cũng không có lui tới với ai, thấy hành vi của Chu Khinh Vi cho nên không có tâm tình tiếp tục đấu giá.
- Nếu Khinh Vi muội muội ngươi ưa thích, Khinh Vũ huyền giáp cho ngươi đi.
Mộ Dung Vân Tiêu nhàn nhạt nói ra, sau đó lui sang một bên.
Tại sao Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư lại buông tha?
Mọi người chung quanh vô cùng ngạc nhiên, tấc tắc kêu kỳ lạ, chợt nghĩ đến tính cách của Mộ Dung Vân Tiêu cho nên không có giật mình.
Trong đế đô này, Mộ Dung Vân Tiêu luôn luôn không tranh giành với người khác.
Luyện khí sư luyện chế Khinh Vũ huyền giáp lại thất vọng không thôi, bốn ngàn vạn giá mua sắm Khinh Vũ huyền giáp đã rất không tệ nhưng ai không hi vọng đồ của mình có thể bán với giá cao, nếu như Mộ Dung Vân Tiêu tiếp tục đấu giá, nói không chừng sẽ là giá trên trời đấy.
Dù sao hai đại mỹ nữ đế đô giao phong là chuyện rất ít gặp.
Mà thất vọng nhất chính là Chu Khinh Vi, sở dĩ nàng đấu giá với Mộ Dung Vân Tiêu cũng không phải vì cạnh tranh với Mộ Dung Vân Tiêu, nàng cũng ưa thích Khinh Vũ huyền giáp.
Nghê Thường Vũ Y của nàng thuộc về hộ giáp bên ngoài, có thể mặc ở ngoài cùng, mà Khinh Vũ huyền giáp là nội giáp, cả hai kết hợp tuyệt đối gia tăng phòng ngự của nàng lên rất lớn.
Nhưng thần thái Mộ Dung Vân Tiêu lạnh nhạt giống như tặng cho lập làm nàng không vui, lọt vào trong mắt người ngoài nội giáp này là Mộ Dung Vân Tiêu chủ động tặng cho nàng.
Chu Khinh Vi nàng muốn bất kỳ vật gì đều bằng vào bản thân mình tranh thủ, làm sao có thể cần kẻ khác cho?
Tên luyện khí sư thấy Mộ Dung Vân Tiêu buông tha đấu giá, trong nội tâm mặc dù có chỗ thất lạc nhưng hắn vẫn cười nhạt và nói:
- Nếu Chu Khinh Vi tiểu thư ra giá đến bốn ngàn vạn, kiện Khinh Vũ huyền giáp này...
- Chậm đã, Khinh Vũ huyền giáp ta muốn, bốn ngàn một trăm vạn.
Lúc Khinh Vũ huyền giáp sắp rơi vào trong tay Chu Khinh Vi, rốt cuộc Diệp Huyền cũng ra tay.
Hắn không ưa thích huyền giáp, hắn vừa ý tài liệu Khinh Vũ Bí Ngân trong huyền giáp.
Giọng nói nhàn nhạt vang lên trong đại sảnh, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn sang, người ra giá chính là Diệp Huyền, vẻ mặt ngạc nhiên?
Chu Khinh Vi tức giận nhìn sang Diệp Huyền, trong ánh mắt bắn ra thần sắc chán ghét, nàng khẳng định Diệp Huyền sở dĩ đột nhiên ra tay cạnh tranh chính là vì trả thù hành vi của chính mình vừa rồi, trong nội tâm hận ý càng sâu.
Từ nhỏ đến lớn, cho dù là thanh niên tuấn tài cũng không trải ý của nàng, hành vi của Diệp Huyền làm cho nàng cảm thấy buồn nôn, càng vô cùng chán ghét.
- Gia hỏa không biết trời cao đất rộng, chỉ là người từ ngoài tới cũng dám đấu giá với Chu tiểu thư, quả thực buồn cười...
Tần Vũ lúc này cười lạnh lên tiếng.
Diệp Huyền khinh thường nhìn Tần Vũ, lạnh lùng nói ra:
- Quy tắc Luyện Khí Phường chính là người trả giá cao được, ta nói ta muốn chẳng lẽ có vấn đề sao?
- Xem ngươi nói chuyện giống như ái mộ Chu Khinh Vi a? Nếu như vậy không gì tốt hơn, nếu như ngươi không phục thì tăng giá đi, đường đường Tần gia công tử sẽ không thể cầm ra chút tiền này hay sao?
- Nếu như ngươi muốn mua Khinh Vũ huyền giáp, lại tặng cho Chu Khinh Vi, nói không chừng người ta sẽ nhớ kỹ ngươi đấy, có lẽ tối nay sẽ cho phép ngươi vào màn tân của nàng cũng không chừng.
Diệp Huyền chưa bao giờ là người lấy ơn báo oán, nhìn thấy Tần Vũ buồn nôn thì hắn lập tức trào phúng.
- Ngươi...
Tần Vũ tức giận đến toàn thân đang phát run, hận không thể bổ sống Diệp Huyền tại chỗ.
Hắn nghĩ tới đây là Luyện Khí Phường, cho dù lửa giận không tan cũng không thể làm gì, sát cơ nhắm vào Diệp Huyền tăng thêm nhiều.
Hắn híp mắt lạnh như băng nói ra:
- Bốn ngàn hai trăm vạn.
- Một lần đấu giá mới tăng thêm một trăm vạn, xem ra Tần gia công tử ngươi cũng không có gì đặc biệt? Bốn ngàn năm trăm vạn.
Diệp Huyền tiếp tục trào phúng một câu, hắn một lần tăng thêm ba trăm vạn, thần thái hồn nhên giống như không đặt trong lòng.
Tần Vũ tức giận toàn thân sắp phun máu tươi, hắn oán hân nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, hắn đã nhìn ra luận mồm mép hắn tuyệt đối không nói lại Diệp Huyền.
Chương644: So đấu tài lực (2)
Hắn cũng muốn giống như Diệp Huyền một lần tăng giá mấy trăm vạn nhưng lúc trước hắn đấu giá Ly Hỏa kiếm cho nên hao phí tất cả tài vật trong người, có thể lấy ra bốn ngàn vạn hay không cũng là vấn đề.
Luyện Khí Phường quy củ nghiêm khắc, nếu như lát nữa hắn chụp được Khinh Vũ huyền giáp nhưng không cầm ra huyền tệ, cho dù hắn là người Tần gia cũng không có kết cục tốt.
Huống chi nếu làm cho gia tộc biết rõ hắn đại xuất danh tiếng trong Luyện Khí Phường chỉ vì tranh cường háo thắng, hoặc là lấy niềm vui của nữ nhân, chỉ sợ gia tộc sẽ giảm tín nhiệm hắn xuống, cũng tổn hại địa vị của hắn trong gia tộc.
Nghĩ tới đây Tần Vũ lập tức cười lạnh nói:
- Tần Vũ ta cũng không phải người vì ưa thích hồng nhan mà tùy ý tiêu xài, chắc hẳn ngươi cạnh tranh Khinh Vũ huyền giáp là vì tặng Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư a, nếu ngươi muốn vỗ mông ngựa Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư thì ta không ngăn cản ngươi, ta nghĩ nữ tử như Mộ Dung tiểu thư và Chu tiểu thư tuyệt đối sẽ không tục nhân bởi vì ai mua cho một bộ y phục là có thể ưu ái người ta.
Nghe Tần Vũ nói thế mọi người đều nhìn sang Diệp Huyền, đồng thời bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra gia hỏa này đấu giá Khinh Vũ huyền giáp là vì lấy niềm vui của Mộ Dung tiểu thư ah, suy nghĩ này cũng có thể, không có nhìn thấy hắn ngay từ đầu căn bản không có ra tay, sau khi Mộ Dung tiểu thư vừa vứt bỏ thì lập tức đấu giá ah?
Chậc chậc, gia hỏa này thật biết tán gái.
Không ít người ghen ghét nhìn Diệp Huyền, nếu như có thể bọn họ cũng muốn giống như Diệp Huyền vung tiền như rác vì Mộ Dung tiểu thư, chỉ tiếc bọn họ không có tài lực đó, trong nội tâm ghen ghét vô cùng...
Mộ Dung Vân Tiêu cũng kinh ngạc nhìn Diệp Huyền, không biết trong nội tâm đang suy nghĩ cái gì.
Tần Vũ muốn tiêu sái lui lại, Diệp Huyền làm sao cho hắn cơ hội, trực tiếp khinh thường cười lạnh nói:
- Không có tiền thì nói thẳng đi, gia hỏa nghèo kiết xác còn tìm cớ nhiều như vậy làm gì.
- Ngươi...
Tần Vũ nghiến răng nghiến lợi, hắn im lặng cả buổi không nói câu nào.
- Bốn ngàn sáu trăm vạn.
Chu Khinh Vi làm sao có thể nhìn Diệp Huyền đập Khinh Vũ huyền giáp trở về, thấy Tần Vũ không ra giá, chính mình lập tức mở miệng, ánh mắt tức giận nhìn Diệp Huyền.
Nàng vừa dứt lời đã nghe Diệp Huyền báo giá lần nữa.
- Bốn ngàn bảy trăm vạn.
- Ngươi...
Chu Khinh Vi vẻ mặt vẻ giận dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, luận giá cả của Khinh Vũ huyền giáp bình thường, hơn ba nghìn vạn đã là tận cùng, nàng đã khẳng định Diệp Huyền cố ý buồn nôn chính mình.
Diệp Huyền mặt không biểu tình, hắn cũng không thèm nhìn Chu Khinh Vi, chỉ nhìn chằm chằm vào kiện Khinh Vũ huyền giáp kia.
- Được rồi, ngươi rất có huyền tệ đúng không? Vị đại sư này, ta ra bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm.
Chu Khinh Vi phẫn nộ nói ra, tính cách của nàng trong điều kiện ngang nhau tuyệt độ không thể bại bởi bất cứ kẻ nào.
Mặc kệ Diệp Huyền cạnh tranh Khinh Vũ huyền giáp có mục đích là ác tâm hay vì nịnh nọt Mộ Dung Vân Tiêu, Chu Khinh Vi đều không cho rằng mình bại bởi đối phương.
Trước mắt Khinh Vũ huyền giáp đã nhanh tiếp cận năm ngàn vạn huyền tệ, kỳ thật đã vượt qua giá cả bình thường.
Sở dĩ nàng báo bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, trừ trên người không đủ huyền tệ, cũng muốn dùng huyền thạch áp chế Diệp Huyền gắt gao, làm cho Diệp Huyền căn bản không có năng lực phản kháng.
Dùng huyền tệ ra giá rất đơn giản, một ít thương biết cái gì có mấy ngàn vạn huyền tệ rất bình thường, nhưng huyền thạch thì khác, sản lượng huyền thạch trên Mộng Cảnh bình nguyên có hạn, cho dù là huyền thạch hạ phẩm, gia tộc và thương hội bình thường đều rất khó xuất ra một lần nhiều như vậy, càng không dùng mấy ngàn khối huyền thạch hạ phẩm đi mua một kiện huyền giáp ba nghìn vạn huyền tệ.
Ánh mắt nàng rất độc, xem xét y phục trên người Diệp Huyền đã biết rõ hắn không phải là người thuộc quý tộc, có lẽ trên người có không ít tiền nhưng tuyệt đối sẽ không có quá nhiều huyền thạch.
Nàng tin tưởng, nàng ra giá tiền này, cho dù Diệp Huyền ra giá đến năm sáu trăm ngàn huyền tệ thì luyện khí đại sư nhất định cũng chọn huyền thạch hạ phẩm của nàng.
Cho nên khi nàng báo ra giá tiền này, nàng trực tiếp phóng bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm lên quầy, bốn cái rương đặt chỉnh tề tại đó, rương hòm mở ra, bên trong chính là huyền thạch hạ phẩm sáng bóng, lực lượng huyền khí nồng đậm bao phủ chung quanh.
Nàng lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, khóe miệng còn nở nụ cười khinh thường, nàng muốn Diệp Huyền biết rõ chút huyền tệ như vậy không nên cầm ra.
Hơn bốn nghìn vạn huyền tệ, trực tiếp biến thành bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, biểu hiện ra giá trị hình như không thay đổi nhưng Diệp Huyền lập tức hiểu suy nghĩ của Chu Khinh Vi.
Trong nội tâm Diệp Huyền lập tức cười lạnh một tiếng, nếu như là người bình thường đúng là bị nàng hù rồi, nhưng hắn là ai? Tài phú trên người hắn còn không thua gì một gia tộc trung đẳng, còn có thể so ra kém Chu Khinh Vi?
Chu Khinh Vi là có tiền nhưng làm sao có thể bằng một trưởng lão Huyền Cơ Tông? Làm sao hơn một gia tộc thành Hắc Thạch? Làm sao có được trân tàng của cả phù quang bí cảnh?
So tài lực với hắn, Chu Khinh Vi quả thực tự rước lấy nhục.
Nếu như bảo tộc trưởng Chu gia tới, có lẽ còn có tài lực áp chế hắn, Chu Khinh Vi chỉ là một đệ tử Chu gia cũng muốn áp chế Diệp Huyền, quả thực là chuyện quá buồn cười.
Nếu đối phương đã muốn trang bức thì mình phải trang bức lợi hại hơn mới được.
- Tám mươi khối huyền thạch trung phẩm.
Diệp Huyền mặt không biểu tình, hắn lập tức ra giá gấp đôi cái giá trên người Chu Khinh Vi.
Đây chỉ là giá cả mặt ngoài, mặc cho ai cũng biết huyền thạch trung phẩm còn quý hơn huyền thạch hạ phẩm nhiều lắm, tám mươi khối huyền thạch trng phẩm tương đương ả vạn khối huyền thạch hạ phẩm.
- Cái gì?
Chu Khinh Vi ngây ngốc, gia hỏa này điên sao? Tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, nó hơn một tỷ huyền tệ, vượt qua giá trị của Khinh Vũ huyền giáp gấp vài lần.
Không chỉ nói Chu Khinh Vi ngây ngốc, những người ở đây và cả những luyện khí sư kia cũng ngơ ngác và khiếp sợ nhìn Diệp Huyền.
Ngay cả Lê Húc đại sư cũng ngạc nhiên nhìn Diệp Huyền, lần thứ nhất cẩn thận đánh giá Diệp Huyền.
Qua thật lâu Tần Vũ phản ứng đầu tiên chính là cười lạnh nhìn Diệp Huyền, nói:
- Ngươi là gia hỏa không hiểu quy củ? Ngươi biết quy củ Luyện Khí Phường không? Nếu như hôm nay ngươi không thể ở hiện trường xuất ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, vậy ngươi đừng mơ còn sóng ra khỏi Luyện Khí Phường.
Chương645: Chỉ trình độ này?
Diệp Huyền biểu lộ bình thản, hắn tùy ý nhìn Lê Húc, thấy Lê Húc cũng không lên tiếng thì hắn bình thản nói:
- Lê Húc đại sư đúng không, ta hôm nay mới đến Luyện Khí Phường lần đầu tiên, ta không hiểu quy định của Luyện Khí Phường như thế nào, ta cảm thấy thời điểm khách nhân ra giá, những người khác có thể ở bên cạnh sủa bậy như thế không?
Lê Húc lạnh lùng nhìn Tần Vũ, Tần Vũ sợ tới mức lập tức ngậm miệng lại không dám nói lời nào.
Hắn lúc này mới nhàn nhạt nói ra:
- Luyện Khí Phường chúng ta không có quy củ này, vừa rồi Tần Vũ nói đúng, người báo giá lung tung phải chết.
Diệp Huyền gật gật đầu, hắn không có tỏ vẻ với lời của Lê Húc nói, hắn chỉ nhìn vào tên luyện khí sư Khinh Vũ huyền giáp và nói:
- Đến bây giờ không có người báo giá vượt qua ta, ngươi có phải nê bán Khinh Vũ huyền giáp cho ta?
Tên luyện khí sư lại mắt nhìn Chu Khinh Vi.
Trên mặt Chu Khinh Vi trừ không cam lòng ra thì nàng không có biện pháp nào, tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, chỉ sợ có hủy trữ vật giới chỉ của nàng đi cũng không có được nhiều tiền như thế, nếu như tốn hao nhiều như vậy chỉ vì mua nội giáp ngũ phẩm, đoán chừng nàng điên mới làm thế.
Nàng thật sự không rõ, nếu như Diệp Huyền không phải báo giá lung tung, tại sao trên người hắn có nhiều huyền thạch trung phẩm như thế?
Tên luyện khí sư thấy Chu Khinh Vi không báo giá, ánh mắt của hắn nhìn sang Diệp Huyền:
- Xuất ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, Khinh Vũ huyền giáp là của ngươi.
Diệp Huyền không thèm quan tâm tới, hắn ném cái rương nhỏ về phía luyện khí sư, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung nhìn sang, luyện khí sư mở ra trước mặt mọi người, huyền khí tảo ra còn nồng đậm hơn huyền thạch hạ phẩm của Chu Khinh Vi lấy ra lúc trước nhiều
Trong rương có đặt từng khối huyền thạch trung phẩm chỉnh tề, đúng là tám mươi khối, không nhiều không ít.
- Cho.
Tên luyện khí sư mừng rỡ không nhỏ, hắn thu hồi huyền thạch, sau đó ném Khinh Vũ huyền giáp cho Diệp Huyền.
Ánh mắt mọi người lơ đãng mắt nhìn Mộ Dung Vân Tiêu.
Bọn họ xem ra Diệp Huyền tốn cái giá lớn đấu giá Khinh Vũ huyền giáp nhất định sẽ tặng cho Mộ Dung Vân Tiêu, ngay cả Mộ Dung Vân Tiêu biểu hiện không nhìn ra cái gì nhưng trong nội tâm cũng ẩn ẩn có một tia chờ mong.
Làm cho mọi người không nghĩ tới là, Diệp Huyền cầm lấy Khinh Vũ huyền giáp liền trực tiếp thu vào trong trữ vật giới chỉ của mình.
Thằng này...
Tất cả mọi người ngây người, chẳng lẽ bọn họ đoán đúng, Diệp Huyền mua sắm Khinh Vũ huyền giáp là cho mình dùng?
Không nói Khinh Vũ huyền giáp thập phần tinh xảo giống quần áo nữ tử, nam nhân không thích hợp mặc nó.
Chỉ tốn hao tám mươi vạn huyền thạch trung phẩm chỉ vì mua huyền giáp ngũ phẩm cũng không tránh khỏi quá mức phá sản rồi.
- Diệp thiếu, chẳng lẽ ngươi mua sắm Khinh Vũ huyền giáp không phải đưa cho Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư sao?
La Thành cũng khiếp sợ vạn phần, hắn không tự chủ lên tiếng hỏi một câu.
- Đưa cho nàng? Ta tại sao phải đưa cho nàng?
Diệp Huyền nhíu mày, cảm thấy không hiểu.
Nếu như La Thành không hỏi thì khá tốt, vừa hỏi làm toàn trường lập tức xấu hổ.
Mộ Dung Vân Tiêu cắn răng, sắc mặt khó coi không thôi.
La Thành cũng biết mình nói sai rồi, ngậm miệng không nói cái gì.
- Được rồi, hiện tại bắt đầu đấu giá vật phẩm tiếp theo.
Cũng may Lê Húc đại sư kịp thời lên tiếng chuyển di lực chú ý của mọi người.
Sau khi có gia hỏa Diệp Huyền cho nên đấu giá kế tiếp không nóng không lạnh có rất ít nóng bỏng như khi đấu giá Khinh Vũ huyền giáp.
Một phút đồng hồ sau, lúc này đấu giá vài chục món vật phẩm luyện khí hoàn tất
Vài tên luyện khí sư đều kiếm được bát đầy bồn đầy.
- Được rồi, mở bán ngày hôm nay kết thúc, hi vọng tháng sau các vị có thể mua được vật phẩm mà mình muốn.
Lê Húc đại sư tuyên bố ngày mở đấu giá hội chấm dứt.
- Đã chấm dứt? Dường như Lục Ly đại sư còn chưa xuất hiện ah? Chẳng lẽ không có huyền binh càng tốt hơn sao?
Diệp Huyền không nhịn được mở miệng hỏi thăm, hắn đến đây vì tìm Lục Ly đại sư, hiện tại Lục Ly không có xuất hiện, hơn nữa huyền binh bán ra chỉ là huyền binh ngũ phẩm, kết thúc nhanh như thế làm Diệp Huyền không kịp phản ứng.
Nhưng Diệp Huyền nói ra lời này làm không ít người cười ha ha, dường như nghe được chuyện buồn cười nhất.
- Vật phẩm của Lục Ly đại sư chính là vật báu vô giá, ngày mở bán cũng không mua được, muốn mua thì chờ đấu giá hội lớn trong đế đô đi, chỗ đó mới có huyền binh do Lục Ly đại sư luyện chế xuất hiện.
- Đúng vậy a, chẳng những Lục Ly đại sư luyện chế huyền binh, ngay cả Lê Húc đại sư luyện chế huyền binh cũng không thể mua được tại nơi này, người trẻ tuổi, muốn mua đi đấu giá hội đi.
Xét thấy Diệp Huyền trước kia xuất ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, không ít người cười to qua đi, cũng liên tục nhắc nhở hắn.
- Người trẻ tuổi, bọn họ nói đúng, theo ta được biết, đấu giá hội tháng sau trong đế đô sẽ có huyền binh sư tôn luyện chế bán ra, nếu ngươi cần có thể đi đấu giá hội.
Lê Húc đại sư cũng mở miệng nhắc nhở.
Tần Vũ dùng ánh mắt người chết nhìn Diệp Huyền, khóe miệng của hắn nở nụ cười lạnh, hiện tại ngày mở bán kết thúc, ta xem tiểu tử này trốn đi nơi nào.
Sắc mặt Diệp Huyền lập tức khó nhìn, lắc đầu, hắn lạnh lùng nói:
- Thì ra ngày mở bán một tháng một lần là như thế, thật sự làm ta quá thất vọng, chẳng lẽ ta tân tân khổ khổ tới đây chỉ vì nhìn những đống rác rưởi này sao?
Hắn nói ra lời này làm toàn trường yên tĩnh.
Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn lên người Diệp Huyền.
Gia hỏa này đang nói cái gì? Là chúng ta nghe lầm hay hắn nói sai? Cũng dám nói Luyện Khí Phường chính là rác rưởi?
- Ngươi nói cái gì?
Một tên luyện khí sư trẻ tuổi lúc này không chịu được gầm lên.
Các luyện khí sư khác trong Luyện Khí Phường vô cùng tức giận, ánh mắt của bọn họ như muốn phun lửa, ngay cả Lê Húc đại sư cũng không có sắc mặt tốt.
- Chẳng lẽ ta nói sai sao? Đấu giá những huyền binh vừa rồi trình độ quá kém, cái gọi là Luyện Khí Phường cũn chỉ có trình độ này, không khác gì mua danh chuốc tiếng.
Diệp Huyền lắc đầu nói ra, vẻ mặt thất vọng.
Điên, thằng này điên thật rồi.
Tất cả mọi người nhìn Diệp Huyền như nhìn người điên, thời điểm này Tần Vũ cũng không nói chuyện, hắn dùng vẻ mặt ngu ngốc nhìn Diệp Huyền, thậm chí không có tâm tình cười nhạo, hắn nói:
- Thì ra hắn cơ bản là người điên, ta lúc trước còn tức giận người điên.
Chẳng những là hắn, hai người Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu cũng có tâm tình và biểu lộ giống như vậy.