• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Lâm Phong không ngờ sẽ gặp lại bạn gái cũ trong hoàn cảnh này, trong trí nhớ của hắn bạn gái cũ là một cô gái sạch sẽ gọn gàng, khuôn mặt thanh tú, giờ đây chật vật không chịu nổi. Mới mấy tháng không gặp cô gái kia béo ra không ít, mặc một thân quần áo bẩn rách rưới, đầu tóc bù xù, ngay cả mặt còn không rửa để lộ hai cục gỉ to đùng trông mà sợ. Trước khi chia tay và sau khi chia khác nhau một trời một vực, thảo nào lúc nãy hắn không nhận

ra là phải.

Nguyễn Tuyết Vi cùng bạn gái cũ nhìn thấy hắn liền như chó thấy xương đồng thời tiến lên muốn bán thảm, may mà có cảnh sát ấn hai nàng lại bằng không Trương Lâm Phong liên thảm.

Cảnh sát lấy lời khai là nữ, chắc đã lấy xong lời khai của hai người kia ánh mắt nhìn hắn sai sai giống như nhìn một tên cặn bã mới phất lên liền vứt bỏ bạn gái đồng cam cộng khổ nhiều năm để chạy theo thiên kim nhà giàu vậy.

Quá trình lấy lời khai rất nhanh Trương Lâm Phong thành thật khai báo hết tiền căn hậu quả không dấu một chữ, nữ cảnh sát nhìn lời khai của ba người được mình ghi chép đầy đủ trên giấy mày đẹp nhíu chặt 囧.

" Căn cứ vào lời khai của ba vị so sánh với nhau, cả ba đều không trùng khớp, ông nói gà bà nói vịt loạn hết cả lên. Không muốn nói thật thì thôi tôi không ép, có điều chị Đinh Ngọc Diệp..."

Nữ cảnh sát nghiêm nghị nhìn bạn gái cũ của Trương Lâm Phong

" Chị đã phạm tội hình sự cố ý tổn thương thân thể người khác gây ảnh hưởng tới tinh thần, danh dự nhân phẩm của cô Nguyễn Tuyết Vi còn đang độ tuổi vị thành niên. Chị có hai lựa chọn một là bị nạn nhân kiện vừa phải bồi thường vừa phải đi cải tạo 2 tháng, hai là nhận được sự tha thứ từ nạn nhân đồng thời bồi thường 15 triệu phí tổn thương tinh thần, cơ thể và danh dự cho cô Nguyễn Tuyết Vi. Chị chọn đi."

" Dựa vào cái gì?" Đinh Ngọc Diệp tức giận đập bàn.

" Dựa vào cái gì các người lại bảo vệ cô ra? Do cô ta là trẻ vị thành niên hay do nhà cô ta có tiền? Các người thiên vị đừng có rõ ràng như vậy, nó cướp bạn trai tôi tôi đánh nó một chút thì sao?."

" Dựa vào cái gì à? Dựa vào là cô đánh người ta trước, cô nhìn xem vết thương ở khóe mắt này chỉ cần lúc đó chệch lên một chút thôi là đâm vào mắt người ta rồi. Đến lúc đó cô có moi mắt ra để tạ tội thì người ta cũng không tha đâu, ở đấy mà cãi chày cãi cối! "

Nữ cảnh sát không kiêng kị mắng lớn, hận không thể đánh mấy cái bạt tai cho Đinh Ngọc Diệp khai thông chí óc. Ở trong mắt cảnh sát mặc kệ ngươi cuộc sống cá nhân hỗn loạn thế nào, liên quan đến luật pháp thì cứ theo luật mà làm. Đinh Ngọc Diệp quá ngu xuẩn quá lỗ mãng, không đi dùng ám chiêu tiêu diệt tình địch mà trực tiếp động tay động chân, ngại mình quá nhiều tiền à?. Đối phương gia đại nghiệp đại sau lưng là tập đoàn lớn chống lưng chỉ cần đối phương bỏ một số tiền nhỏ thuê người giết mình thôi cuộc đời này coi như bỏ. Sát thủ chuyên nghiệp giết người không ghê tay, giết người không chút dấu vết sau đó ngụy tạo thành hiện trường tự sát, cảnh sát cũng bó ray. Vậy rốt cuộc là ai thiệt nhiều hơn?.

Nữ cảnh sát tự não bổ mà không ngờ nó lại là sự thật, đương nhiên đó là chuyện của sau này.

" Chuyện này tôi sẽ không truy cứu, nể tình tôi với anh Phong là người quen tôi cũng sẽ không đòi một xu nào. Dù sao nhìn cô cũng nghèo túng chắc một bộ quần áo mới đều không mua được, thật đáng thương a "

Trương Lâm Phong: "..." Người quen hồi nào?

Thấy Nguyễn Tuyết Vi một mặt xuân phong đắc ý, cao cao tại thượng Đinh Ngọc Diệp bị cô ta đâm vào chỗ đâu liền phát điên lại muốn lao lên tăng xông lần nữa.

" Phong anh nhìn kìa, em đã không muốn làm lớn chuyện rồi mà cô ấy vẫn hung hăng như vậy, dọa chết người ta rồi!."

Nói xong muốn nhào vào ngực hắn.

Trương Lâm Phong -_-" nổi hết cả da gà da vịt.

" Đã không có chuyện gì liên quan tới tôi nữa, tôi xin phép." Nói xong liền nhanh chân rời đi, Nguyễn Tuyết Vi và Đinh Ngọc Diệp kêu í ới định chuồn theo nhưng bị nữ cảnh sát cản lại vì hai người vẫn chưa giải quyết xong mọi chuyện, Nguyễm Tuyết Vi là trẻ vị thành niên nên phải đợi bố mẹ cô ta tới chuộc mới được thả đi.

Vừa nãy Nguyễn Tuyết Vi nói tất cả đều là nói dối cho Trương Lâm Phong nghe để hắn có ấn tượng tốt thôi, cô ta là người ghi thù, lại còn nhớ dai. Chỉ là hồi nhỏ bị người ta nói là con hoang liền ghi hận một bút lên đầu Triệu Hải An ép cô ấy bị tra tấn tinh thần đến chết đủ thấy người này nhỏ mọn thế nào, cô ta sẽ không tha cho người dám cả gan tổn thương cô ta, kẻ đó chắc chắn phải nhận một cái giá đắt.

Hiển nhiên điều này được di truyền từ ba mẹ cực phẩm của cô ta, Nguyễn Mỹ Anh biết con gái bảo bối của mình bị người ta đánh liền cùng chồng hùng hùng hổ hổ tiến đến sở cảnh sát không nói hai lời cho Đinh Ngọc Diệp hai cái bạt tai vang dội. Hai người náo lên, nữ cảnh sát bất lực đành phải đưa mấy người này cách ly vào hai gian phòng cách nhau mỗi cái cửa kính để còn giải quyết.

Nguyễn Bình Minh và Nguyễn Mỹ Anh là người bao che khuyết điểm, kiên quyết muốn tống Đinh Ngọc Diệp vào tù, Đinh Ngọc Diệp cũng không phải dạng vừa lên khẩu chiến với hai người nếu không phải cách nhau một cái cửa kính thì chắc đã lao vào tẩm quất cho nhau lâu rồi.

Hai bên tan rã trong không vui, Trương Lâm Phong một mặt phiền muộn buổi tối đúng giờ đi đón Lâm Phương Oanh đi phá sản.

Cô nhận thấy tâm trạng của hắn tối nay khá tồi tệ không nhị được tò mò hỏi:

" Có chuyện gì không mà mặt ủ mày chau thế?."

" Aizzz... tôi hôm nay bị mời lên đồn cảnh sát uống trà."

Hắn kể hết đầu đuôi câu chuyện cho cô ghe, Lâm Phương Oanh khá bất ngờ khi nghe thấy tên của Nguyễn Tuyết Vi, nghe đến tên cô ả bị bạn gái cũ của Trương Lâm Phong đè xuống mà đánh liền cười không thôi.

" Cô còn cười được, tôi đúng là xui xẻo tám đời mà."

" Thôi đừng buồn, được hai mĩ nữ tranh giành đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì mình là một vinh dự đấy biết không."

" Vinh dự cái con khỉ!." Trương Lâm Phong trừng mắt với cô.

" À mà cô ta tưởng anh bao dưỡng tôi thật à? Ha Ha! Lần sau gặp được chúng ta phải phát chó cho cô ta ăn ngập mặt mới được, để cô ta nổi điên mất kiểm soát càng tốt, dễ làm."

" Uy uy! Cô hỏi ý tôi chưa mà tự tiện bắt tôi đóng kịch với cô thế, mà cô bảo dễ làm gì cơ?"

" Suỵt! Bí mật." Lâm Phương Oanh cười thần bí với hắn sau đó không muốn nói gì nữa ngắm nhìn phong cảnh thành thị phồn hoa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK