Đương nhiên Tề Hanh không hề biết chỉ vài ba câu từ chủ tớ Ninh phu nhân đã làm cho hôn sự của Tề Thiếu Hạo trở nên rối tinh rối mù. Mà xem như hắn đã biết, cũng không thể tìm ra chút sai lầm nào của Ninh phu nhân, dù sao từ đầu đến cuối nàng ta cũng không nói một chữ không phải về Phùng di nương và Tề Thiếu Hạo. Lần hoa đăng năm đó hắn ta và Phùng di nương vừa gặp nhau đã động tâm, sau đó trở về báo lại cho Thái phu nhân, sai người tới cửa cầu hôn là sự thật, cho dù hắn ta muốn hưng sư vấn tội, thì cũng phải tìm ra tội danh mới được!
Hắn ta chỉ biết, sau này hắn ta sai người đi dò hỏi mấy nhà kia, lại phát hiện thái độ của bọn họ cũng thay đổi, không phải nói lão thái thái trong nhà chọn trúng nhi tử nhà nào đó, thì chính là nói nữ nhi còn nhỏ, còn muốn sống bên nhau thêm mấy năm, giống như đã có hẹn ước, làm cho hắn vừa tức giận lại vừa lúng túng mà vẫn không thể làm được gì, chỉ có thể tức giận ngậm bồ hòn làm ngọt, hạ thấp tiêu chuẩn, lại sai người đi dò hỏi ý của những nhà khác.
Đương nhiên, những thứ này đều là nói sau rồi, tạm thời không nhắc tới.
Hôm nay lại nói đến Chu Quân Uyển ‘như chạy trốn’ khỏi Huyên Thụy đường, trở về tiểu viện của mình trong Ỷ Tùng viện, chỉ thấy Hồng Tiêu bên cạnh Ninh phu nhân, dẫn theo hai nha hoàn nhị đẳng Ngô Đồng và Ba Tiêu đứng trong phòng nàng rồi.
Nhìn thấy Chu Quân Uyển đi vào, Hồng Tiêu vội dẫn hai nha hoàn kia tiến lên quỳ gối hành lễ, cười nói: “Hôm qua nhờ có Chu nhị thiếu phu nhân nhường, nên may mắn thắng tiền cược từ Chu nhị thiếu phu nhân, trong lòng nô tỳ rất băn khoăn, Ngô Đồng cùng Ba Tiêu lại cười nô tỳ trẻ con, nói hôm qua nô tỳ đã đáp ứng làm chủ, khiến cho nô tỳ không thể nuốt lời. Cho nên nô tỳ đã lấy hết tiền thắng cược ngày hôm qua, nhờ Liễu tẩu ở phòng bếp làm một bàn tiệc, nghĩ rằng buổi trưa cả gan mượn tiểu viện của Chu nhị thiếu phu nhân để mở tiệc, không biết Chu nhị thiếu phu nhân có thể cho nô tỳ mặt mũi được không?”
Mượn tiểu viện của nàng để mở tiệc là giả, canh chừng nàng một bước cũng không rời, để tránh cho việc nàng đi loạn ra bên ngoài, vô ý bị người ngoài biết được sự tồn tại của nàng mới là thật? Chu Quân Uyển âm thầm cười lạnh.
Trước nàng cho là đã đi thỉnh an Ninh phu nhân, bẩm báo mấy ngày liên tiếp thân thể có chút khó chịu, không thể đúng giờ đi thỉnh an, ý biểu đạt hết sức rõ ràng, cũng đã ngầm hiểu nàng cùng Ninh phu nhân đã có chung nhận thức, lại bảo nàng cứ yên tâm. Lại không nghĩ rằng, đúng là Ninh phu nhân vẫn không yên lòng, lại không tiếc mấy ngày nay bản thân bà ta bận rộn, sai người đắc lực nhất bên cạnh mình, Hồng Tiêu, tới đây tự mình coi chừng nàng. Một lần nữa chứng minh nàng ta đối với cửa hôn sự với Hàn gia coi trọng đến mức nào!
Thì ra là, sáng sớm ngày hôm qua Hồng Tiêu đã tới tiểu viện của Chu Quân Uyển, đầu tiên là lấy cớ mấy ngày nay liên tục giúp đỡ Ninh phu nhân xử lý mấy chuyện vụn vặt mà bản thân mệt rã rời, thật khó hôm nay mới được thanh nhàn một chút ít, muốn mượn tiểu viện của nàng để lười biếng một chút, hỏi nàng có thể hay không?
Hồng Tiêu là nha hoàn nhất đẳng Đại nha hoàn bên cạnh Ninh phu nhân, Tề Thiếu Du thấy cũng kêu một tiếng ‘tỷ tỷ’, nể mặt như vậy, Chu Quân Uyển lại dám không cho nàng ta mặt mũi trước mặt mọi người? Huống chi hiện nay là thời kỳ quan trọng để lấy lòng tin của Ninh phu nhân, tôn trọng người bên cạnh Ninh phu nhân chính là tôn trọng Ninh phu nhân. Cho nàng can đảm dám đánh mất thể diện của Hồng Tiêu trước mặt mọi người, đương nhiên nàng cũng không dám làm như vậy.
Vì vậy mở miệng nói hoan nghênh, chẳng những sai Cẩm Tú dâng trà cùng điểm tâm đầy tinh xảo, còn tự mình nói chuyện nửa ngày trời với Hồng Tiêu.
Ai biết được, đến giờ cơm trưa mà Hồng Tiêu vẫn chưa nói muốn đi, Chu Quân Uyển chỉ đành phải cười mời nàng ta ở lại dùng cơm. Vừa bắt đầu ăn cơm thì Chu Quân Uyển đã không nhịn được ngáp nhiều lần, thấy Hồng Tiêu nhìn nàng, mặt ửng đỏ xin lỗi giải thích ‘mỗi ngày đều ngủ vào canh giờ này, kính xin tỷ tỷ đừng chê cười’, uyển chuyển biểu đạt ý muốn đuổi khách của mình.
Làm sao Hồng Tiêu nghe mà không hiểu ám hiệu của nàng, rõ ràng là nghe hiểu lại cố ý làm bộ như không hiểu, cũng không có nửa điểm lanh lợi như ngày thường, vừa cười vừa nói muốn đánh bài diệp tử, còn không cho giải thích sai nha hoàn đi Nghi Lan viện mời Ngô Đồng cùng Ba Tiêu tới bồi, mãi cho đến khi lên đèn, đại thắng mà về, còn hẹn ước hôm nay sẽ làm chủ đãi tiệc.
Vì vậy mới có một màn vừa rồi.
Ngày hôm qua Chu Quân Uyển cũng chưa từng làm mất mặt của Hồng Tiêu, đương nhiên hôm nay nàng cũng không thể làm thế, vì vậy mỉm cười nói: “Hồng Tiêu tỷ tỷ là người bận rộn, trong Dien?dan/le!quy^don ngày thường cầu còn không được cơ hội cùng người uống rượu, thật khó mới có ngày hôm nay, ta lại không dám bồi người sao? Chỉ là ta mới đi bái lạy Thái phu nhân về, kính xin tỷ tỷ để ta vào phòng đổi xiêm y rồi trở lại bồi tỷ tỷ cũng không muộn.”
Hồng Tiêu vội cười nói: “Quấy rầy sự thanh tĩnh của Chu nhị thiếu phu nhân, đều là do nô tỳ bướng bỉnh, để nô tỳ hầu hạ Chu nhị thiếu phu nhân thay quần áo.” Trong tươi cười lại có một chút khẩn trương mà nàng ta cũng không hề phát giác.
“Tỷ tỷ là khách, sao có thể làm phiền tỷ tỷ?” Chu Quân Uyển cũng vội cười nói, nhưng cũng biết Hồng Tiêu đây là không yên lòng để nàng một mình đến mức trông gà hóa cuốc, vì vậy chỉ dùng một nửa thời gian thay quần áo, đã thay xong y phục đi ra ngoài.
Lập tức mọi người nói đùa một hồi, phòng bếp bên kia cũng dọn một bàn tiệc lên, Chu Quân Uyển cũng không làm ra vẻ, cho tất cả mọi người ngồi xuống, ăn uống vô cùng náo nhiệt cho tới gần trưa, lại cùng Hồng Tiêu xáo mấy ván bài (chơi bài), tới giờ lên đèn mới tan.
Mắt thấy đám người Hồng Tiêu đã đi xa, thừa dịp Cẩm Tú Kim Linh vẩy nước quét dọn phòng, sắp xếp lại bàn ghế, Chu Quân Uyển gọi Văn mụ mụ vào nội thất nói chuyện: “Tình hình ngày hôm nay như thế nào? Hàn phu nhân có từng tới không?”
Chu Quân Uyển không chỉ từng đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ. Nếu đổi lại, hôm nay nàng là Hàn phu nhân, đột nhiên biết được con rể mà mình tỉ mỉ chọn lựa cũng không phải chỉ có một mình nữ nhi bảo bối của mình là phu nhân, thì sẽ như thế nào? Nghĩ tới nghĩ lui, cũng đều cảm thấy Hàn phu nhân sẽ đau lòng thay cho Hàn tiểu thư, cũng không thể gả nữ nhi bảo bối của mình cho Tề Thiếu Du, nhất định sẽ lập tức nghĩ biện pháp từ hôn, sau đó vì nữ nhi mà chọn một mối hôn sự tốt khác.
Mà muốn từ hôn một cách thuận lợi, vả lại để giảm tổn thương đến mức tối thiểu nhất, như vậy thì nhất định phải khiến dư luận đều đứng về phía bọn họ, khiến cho người đời cũng biết, là do Tề gia bất nhân trước, như vậy đừng trách bọn họ bất nghĩa!
Cho nên, nàng phủ định Hàn gia sẽ kiêng dè mặt mũi lẫn nhau, sẽ không tới tiệc chúc thọ của Thái phu nhân mà hưng sư vấn tội, mà nàng cho là Hàn gia sẽ nháo việc này lên trên bữa tiệc chúc thọ của Thái phu nhân, kể từ đó, mặc kệ là Tề gia muốn giấu diếm như thế nào hay muốn dàn xếp ổn thỏa, cũng không có khả năng nữa rồi!
Vì vậy, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất mà Chu Quân Uyển lại quan tâm đến việc Hàn phu nhân có tham gia tiệc chúc thọ hay không.
Văn mụ mụ thấy nàng hỏi, nhíu nhíu mày, mới lắc đầu nói: “Hôm nay Hàn phu nhân vẫn không tới.” Lời nói cùng sắc mặt như đưa đám, rõ ràng là thất vọng.
Chu Quân Uyển thấy vậy, trong lòng không khỏi xẹt qua thất vọng, nhưng rất nhanh lại phấn chấn nói: “Mụ mụ không cần thất vọng, Hàn phu nhân không tới, như vậy không phải nói rõ kế hoạch của chúng ta đã có hiệu quả hay sao?”
Tuy là chỉ có ngày hôm nay phủ Tây Trữ Hầu mới mở tiệc mời thân bằng quyến hữu, nhưng theo lệ thường, ngày vui lớn như vậy, người thân cùng thông gia cũng nên mỗi ngày tới góp vui, d&d#l^qd nhưng hai ngày liên tiếp Hàn phu nhân vẫn chưa từng lộ diện, như vậy đã đủ nói rõ vấn đề. Cho nên bọn họ không cần thất vọng, có vẻ mặt như đưa đám như vậy, rất có thể kịch hay ngày mai mới trình diễn!
Văn mụ mụ tức giận một hồi, rất nhanh cũng phấn chấn trở lại, gật đầu nói: “Cô nương nói đúng lắm, không biết chừng ngày mai Hàn phu nhân lập tức tới cửa hưng sư vấn tội đấy?”
Tâm tình khá hơn một chút, cũng có hăng hái để bát quái (cái này là nhiều chuyện đấy ạ, thiên tính của con gái ) rồi: “Đúng rồi, ngày hôm nay phu nhân đào một cái hố to cho Phùng di nương và Tam thiếu gia!” Sau đó nói đầu đuôi chuyện tình mà mình nghe được cho Chu Quân Uyển, cuối cùng cười nói: “Chỉ sợ sau khi Phùng di nương biết, chỉ hận không thể cắn mất một miếng thịt của phu nhân đó, chúng ta còn có kịch hay để nhìn!”
Chu Quân Uyển nghe vậy, cũng nhếch môi nở nụ cười, có trò hay để coi chỉ là thứ yếu, cái quan trọng nhất là, Ninh phu nhân cùng Phùng di nương ngao cò tranh nhau, nàng lại là ngư ông vô cùng có khả năng có cơ hội đắc lợi rồi!