Điều này làm cho người từ trước đến nay coi trọng thanh danh như Hàn đại nhân làm sao mà chịu được? Lúc này đã tức gần chết, vừa về đến nhà đã lập tức quát thật to để phát tiết, chờ cho tức giận giảm bớt mấy phần, sau đó mới nghiêm túc suy tư phải làm thế nào để tránh thoát việc này.
Sở dĩ, người đi đường truyền ra Hàn gia ỷ thế hiếp ngươi là dựa trên cơ sở vị thiếu phu nhân chi thứ hai kia của Tề gia bỗng nhiên ‘bị bệnh’, chỉ cần vị phu nhân chi thứ hai kia bình yên vô sự thì lời đồn tự nhiên không công mà phá, đương nhiên thanh danh của hắn sẽ không bị hao tổn, cho nên kế sách hiện tại là để cho Tề gia mau chóng khiến cho vị phu nhân chi thứ hai kia ‘bình phục’!
—— Đây cũng nguyên nhân chủ yếu nhất mà hôm nay Hàn đại nhân cùng phu nhân tới Tây trữ hầu, nếu không phải vì chuyện đó mà chỉ là chuyện từ hôn, cần gì hắn phải tự ra tay? Như vậy thật sự rất mất thân phận!
Hàn đại nhân nói xong, cuối cùng Tề Hanh mới hậu tri hậu giác hiểu được vì sao ngày hôm nay hai vị thông gia của hắn ta đều tới, hoá ra là vì nguyên nhân này!
Thật sự là ngoài ý muôn cho nên có mấy phần tức giận, vì vậy cười lạnh nói: “Đây vốn là chuyện nhà của Bản hầu, cũng không nhọc Hàn đại nhân phí tâm!” Mặc dù hiện tại quan hệ của hai nhà vẫn là thông gia nhưng cũng không có đạo lý hỏi đến việc nhà của nhau, huống chi hai nhà sắp sửa đã không còn có quan hệ thông gia nữa rồi? Hắn – Hàn Thành Phong cũng không tránh khỏi lo quá nhiều chuyện rồi hay sao!
Không nghĩ Hàn đại nhân một chút thể diện cũng không cho, cũng cười lạnh nói: “Tuy đây là chuyện nhà của Tây trữ hầu, nhưng lại cùng một nhịp thở với Hàn gia ta, cho nên hạ quan không thể không hỏi đến một ít chuyện. Lại vẫn mong Tây trữ hầu thận trọng suy xét lời hạ quan nói, dù sao chuyện này cũng liên quan đến danh dự của hai nhà, nếu thật sự đụng đến mạng người, chỉ sợ trước mặt Hoàng Thượng, Tây trữ hầu cũng khó mà báo cáo!
Không tiếc mang Hoàng Thượng ra để doạ Tề Hanh.
Cũng may hiệu quả cũng không tệ lắm, rõ ràng Tề Hanh bị áp chế: “Hàn đại nhân nói rất đúng, dù sao chuyện này cũng liên quan đến danh dự của hai nhà, xác thực nên suy tính thật thận trọng. Xin Hàn đại nhân yên tâm, Bổn hầu sẽ xử lý tốt chuyện này, không làm Hàn đại nhân khó xử!” Tuy nhiên giọng điệu như là phát ra từ kẽ răng.
Lúc này, sắc mặt của Hàn đại nhân mới thay đổi một chút, gật gật đầu nói: “ ‘Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy’, kính xin Tây trữ hầu lần này phải hết sức tuân thủ lời đã hứa, nói được làm được! Hạ quan sẽ không quấy rầy nữa, cáo từ!” Nói xong cũng không quan tâm đến phản ứng của Tề Hanh, dẫn Hàn phu nhân cùng phu nhân xoay người tự rời khỏi.
Còn Ninh phu nhân chưa đợi bọn họ đi xa đã vội vàng tiến lên đỡ Tề Thiếu Du đứng dậy, một bên lại đau lòng oán giận nói: “Để cho ngươi quỳ ngay tại chỗ này là quỳ lâu như vậy, đến đầu cũng là một chút nữa đã rách da, thật sự là rất quá đáng, đúng là không phải hài tử của mình thì không đau lòng có phải hay không chứ? Nội tâm cũng thật sự là quá hẹp hòi quá đen tối….Ngươi cũng thế, hắn không gọi ngươi, ngươi cũng không biết tự mình đứng lên…..”
Có thể nói lúc này Ninh phu nhân đã cực kỳ hận Hàn đại nhân cùng Hàn phu nhân, nhưng mà sợ chỉ mới mở miệng lại bị Hàn phu nhân chèn ép không hiểu quy củ cho nên từ nãy đến giờ vẫn cố nén, lúc này mọi người đã rời đi, nàng ta đương nhiên không có gì phải cố kỵ nữa.
“Ngươi tạm thời không nói hai câu sẽ không có ai nói ngươi bị câm!” Ninh phu nhân còn chưa nói xong đã bị Tề Hanh lạnh lùng quát: “Thật sự là con hư tại mẹ!” Nhớ tới mới vừa rồi Hàn đại nhân không nể tình, cảm giác của Tề Hanh không phải là một bụng lửa giận sao? Làm sao nghe được Ninh phu nhân lải nhải?
Cho đến khi Ninh phu nhân trong lòng tức giận lập tức muốn trả lời một cách mỉa mai nhưng ngại một phòng đây nha hoàn, Tề Thiếu Du quyết định thật nhanh kéo tay áo của nàng ta một cái, rất nhanh liếc mắt ra hiệu cho nàng ta, ý nói Ninh phu nhân phải cố nhịn, cố gắng bình tĩnh hỏi Tề Hanh: “Vậy theo như Hầu gia nói, chúng ta phải làm như thế nào? Cũng không thể để Hàn gia bắt bí như vậy?” Không được, cái đồ tiểu hồ mị tử kia chắc chắn phải chết, nếu không cơn tức giận này nên xả ra ngoài như thế nào đây?
Tề Hanh tức giận: “Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây!” Nói đi nói lại, đều do nàng ta ban đầu nhất định phải kết thông gia với Hàn gia, chẳng lẽ không biết rằng những kẻ được gọi là Thư Hương thế gia là cái đồ cứng nhắc không linh hoạt? Nếu không phải là hôm qua hàn phu nhân náo loạn trước mặt nhiều khách nhân như vậy, chuyện này làm saao lại có thể truyền khắp Kinh Thành nhanh như vậy đây, làm cho hiện tại hắn ta bị động như vậy?
Vội vàng thở dốc vài hơi, nghĩ tới trước mặt một phòng đầy hạ nhân cũng phải cho Ninh phu nhân vài phần mặt mũi, cuối cùng từ từ nói: “Còn có thể như thế nào? Vừa rồi ngươi không nghe thấy Hàn Thành Phong nói với chúng ta nếu không lập tức mời đại phu tới khám cho tiểu Chu thị, khiến cho nàng mau chóng khoẻ mạnh thì lập tức bẩm báo chuyện này cho Hoàng Thương, cầu Hoàng Thượng rủ lòng thương sao? Không thể để tiểu Chu thị chết đi như vậy được! Ngươi mau chóng cùng ta đi gặp mẫu thân!” nhạn(d.d.l.q.d)
Cho đến giờ phút này Tề Hanh vẫn không biết việc Chu Quân Uyển bỗng nhiên ‘bị bệnh’ là bút tích của ai, cảm giác bất luận là Chu Thái phu nhân hay là Ninh phu nhân đều có khả năng, thế nhưng vẫn không nhận ra là ai làm, hắn ta cảm thấy không thể dễ dàng hỏi hai người bọn họ chuyện này là do ai làm? Trong lòng tự hiểu lẫn nhau thì cũng thôi đi.
Vì vậy mới vừa rồi đám người Hàn đại nhân còn chưa có rời đi, hắn ta đã ra một quyết định, đó chính là mặc kệ Chu Thái phu nhân hay Ninh phu nhân đều tỏ rõ thái độ trước mặt hắn ta, cũng mặc kệ là ai xuống tay, tốt nhất là khi Chu Quân Uyển vẫn còn hơi thở mà cứu sống nàng, tránh cho Hàn đại nhân thật sự nháo đến trước mặt Thánh Thượng.
Vào lúc này đây Tề Hanh cảm thấy may mắn duy nhất đó là Chu Quân Uyển chua trút hơi thở cuối cùng, chuyện vẫn còn có thể cứu vãn được, nếu nàng thật sự chết rồi, ai biết Hàn Thành Phong hắn sẽ làm ra chuyện ngốc nghếch gì? Tú tài gặp binh có lý cũng không thể nói chuyện cùng được, nhiều khi ngược lại lại có thể áp dụng!
“...... Hàn gia không cần tiểu định lễ, không cần năm ngàn lượng bạc bồi thường, chỉ cần bảo vệ không cho Uyển nha đầu chết?” Đối với yêu cầu của Hàn đại nhân, Chu Thái phu nhân cũng là hết sức ngoài ý muốn, nhưng mà có thể thuận lợi từ hôn bà ta cũng rất vui mừng, và lại bà ta cũng không hận Chu Quân Uyển bàng Ninh phu nhân ước gì Chu Quân Uyển nhanh chóng chết đi, vì vậy nhanh chóng nói: “Nếu đã là như vậy thì chúng ta lập tức bảo đảm Uyển nha đầu không chết, cũng may nàng vẫn còn thở, vẫn còn cứu lại được!” Nói xong lại thâm ý liếc mắt nhìn Ninh phu nhân một cái.
Nhưng lại thấy Ninh phu nhân cũng đang cười như không cười nhìn bà ta, nhưng mà khi thấy Chu Thái phu nhân nhìn sang nàng ta nhanh chóng dòi tầm mắt ra nơi khác. Ánh mắt của mẹ chồng nàng dâugiao nhau trên không trung ngắn ngủn chỉ trong một cái chớp mắt.
Tề Hanh cũng bất chấp ánh mắt lên án của lão mẫu thân cũng lão bà của mình, không thể chờ đợi được nữa mà lập tức tỏ rõ thái độ của mình: “Hàn Thành Phong nói cứ cho rằng tiểu Chu thị không hợp phong thuỷ, nhạn-d/dlqd nhưng cái mạng nhỏ của nàng cũng bình yên mấy năm, hiện tại muốn giữ lại cái mạng của nàng thêm nửa năm nữa cũng không phải là việc gì khó khăn, nói cách khác, trước mắt chúng ta không những phải giữ cho tiểu Chu thị không chết mà trong một năm kế tiếp cũng không thể để nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, dẫu gì cũng phải để chuyện này phai nhạt dần đi, mới có thể….Nói tóm lại, hiện tại tiểu Chu thị này tuyệt đối không thể chết, ta vẫn hiểu được mấy phần tính cách của Hàn Thành Phong, từ trước đến nay nói được là làm được, nếu thật sự để hắn tấu chuyện này đến tai Thánh thượng, tuy chỉ là chuyện trong nhà, nhưng ‘tề gia trị quốc bình thiên hạ’, Tề gia nhưng là đứng hang đầu tiên, nếu vì chuyện này mà Thánh thượng đối với ta phê bình kín đáo, vậy thì không thể nghi ngờ rằng đây là chuyện rất bất lợi về sau về dài đối với nhà chúng ta, quan hệ lợi hại trong đó, chúng ta nhất định phải tránh khỏi, nhất định không thể để cho Hàn gia bắt được nhược điểm, cần phỉa biết hiện tại hai nhà đã chính thức kết thù rồi, ai mà biết lúc này Hàn Thành Phong có bao nhiêu hận nhà chúng ta!”
Chuyện liên quan đến tiền đồ cả Tây Trữ Hầu phủ, vào giờ phút này không thể nghi ngờ địa vị nhất gia chi chủ của Tề Hanh là thần thánh, bất luận là Chu Thái phu nhân hay là Ninh phu nhân cũng không dám nói một chữ ‘không’, cả hai đều lập tức gật đầu đáp: “Chúng ta phải tránh khỏi chuyện này!”
Tề Hanh vẫn còn không yên lòng, lại ám chỉ hai người phải lập tức cứu lại mạng sống của Chu Quân Uyển, sau đó lấy cơ hôm nay còn chưa tới nha môn, tốt xấu gì cũng phải tới nha môn điểm danh rồi rời khỏi Huyên thuỵ đường, chỉ để lại Chu Thái phu nhân cùng Ninh phu nhân đang mắt to trừng mắt nhỏ.