Thành phố sầm uất giống như trở gió, ai ai cũng vội vàng, lúc này mới là hơn 7 giờ sáng, trên đường lớn đã tấp lập xe cộ.
Đi vào trong đám đông, tôi rõ ràng rất không ăn nhập, đây có thể cũng coi như là một loại bệnh nghề nghiệp.
Không có bắt taxi, dùng đôi chân đi hết con đường Đinh Đường, tôi đến tòa nhà đa công năng cao nhất khu Giang Thành – Tân Uyển Thế Kỷ.
Tòa nhà chính có 26 tầng, bên cạnh còn có ba tòa nhà phụ, tổng thể kiến trúc xếp thành chữ ‘sơn’ đè lên đầu rồng của Giang Thành.
Nơi này là trụ sở chính của bất động sản Hoa Cẩm, cũng là một trong năm khách sạn năm sao có tiếng tăm ở Giang Thành, càng là nơi cậu hai nhà họ Giang – Giang Lễ và Diệp Sa tổ chức đám cưới.
Đám cưới được tổ chức tại đây, mời cả các quan chức của Giang Thành, nhìn như một buổi tụ tập của các ông trùm anh tinh trong ngành, thật ra là nhà họ Giang tổ chức để chính thức dẫn Diệp Sa gia nhập giới thượng lưu.
“Chim sẻ biến thành phượng hoàng, từ giờ về sau cuộc sống của chúng ta chắc sẽ không có điểm giao nữa rồi.” Mỉm cười tự giễu, ánh mắt lướt qua những hàng xe siêu trọng ở cửa, Ferrari, Lamborghini, ngay cả Spyker có giá 15 tỷ cũng nhìn thấy hai chiếc.
“Thưa anh, hôm nay Tân Uyển Thế Kỷ được cậu hai bao hết để tổ chức đám cưới, hãy đưa ra thiệp mời của anh.” Bảo vệ cao to lực lượng, nói chuyện bề ngoài khách sáo, trên thực tế rất tự tin, bọn họ không sợ đắc tội ai, bởi vì sau lưng bọn họ là tập đoàn Giang Cẩm.
“Xem đi.” Bị bảo vệ cản lại tôi cũng không nói gì, dù sao người ra vào đều có xe sang đưa đón, duy chỉ có tôi là thong dong đi bộ tới.
“Xin lỗi, mời anh vào trong.”
“Hửm? Cậu là… Cao Lãng sao?!” Không dễ gì vào được trong, còn chưa đi được hai bước, một người đàn ông ăn mặc cầu kỳ từ bài đỗ xe chạy tới: “Thật không ngờ cậu vậy mà cũng đến tham gia đám cưới của cậu Giang, ha ha, lâu rồi không gặp.”
Tôi bề ngoài lạnh nhạt không có phản ứng quá lớn, người làm như thân quan lắm ở trước mặt này là bạn học trong trường cảnh sát của tôi – Từ Tú Danh, khi ở trong trường cảnh sát anh ta chính là một người có tài ăn nói cực kỳ khôn khéo, xử sự rất ra dáng, đừng thấy anh ta bây giờ nhiệt tình, trên thực tế anh ta chính là đối với ăn xin không quen biết bên đường cũng có thể diễn được bộ dạng kích động như gặp lại người quen cũ.
“Chào cậu.” Hai từ hờ hững đã là một câu dài nhất mà tôi từng nói với anh ta.
“Yo, nhìn xem ai đến này, đây không phải là Cao Lãng anh rể cũ của chúng ta hay sao.” Người phụ nữ nói chuyện tên là Trương Viện Viện cũng là bạn học trong trường cảnh sát của tôi, chỉ có điều ngược lại với Từ Tú Danh, người phụ nữ này thích nhiều chuyện, rất khiến người khác ghét. Nghe nói cô ta vừa tốt nghiệp thì kết hôn với một người đàn ông ngòai trường, bây giờ đã làm mẹ.
Tôi nhíu mày, rảo bước rời khỏi, trong lòng lại đang đắn đo: “Trương Viện Viện chính là một người đàn bà đanh đá tuyệt đối không tính là người thành công, hơn nữa cô ta với chồng sớm đã rời khỏi Giang Thành, tại sao lại đặc biệt đến tham dự đám cưới của Diệp Sa? Loại chuyện chúc phúc này chắc không có dính dáng gì tới loại người như cô ta.
“Trừ phi có người cố tình mới cô ta, ra một cái giá có thể khiến cô ta động tâm.” Hơi động não thì có thể biết rõ, người sai khiến sau lưng chính là chú rể Giang Lễ nhỏ mọn kia: “Xem ra đám cưới hôm nay sẽ rất thú vị.”
Trong đại tiệc quan khách bạn bè ngồi kín cả, liếc qua thì có thể nhìn thấy lãnh đạo cấp cao của mấy công ty, bọn họ đều là tinh anh trong thương giới, bất luận lời nói hay cử chỉ đều mang phong thái của thương nhân.
Một đám cưới bị làm thành hoạt động thương nghiệp, người đến phần lớn đều là vì mở rộng mối quan hệ, đâu có mấy ai là thật lòng thật dạ đến chúc phúc đôi vợ chồng trẻ chứ?
“Cao Lãng, bên này! Mọi người đều đang đợi cậu!” Nhìn về phía âm thanh phát ra, ở bên góc sảnh tiệc có hai bàn dành riêng để chiêu đãi tôi.
Hoặc nói, là dành riêng để chiêu đãi bạn học cùng trường cảnh sát.
Trên chiếc bàn tròn lớn bày các món ăn tinh tế, mười mấy bạn học đang hàn huyên với nhau.
“Nghe nói cậu lại mua nhà rồi?”
“Con trai bao nhiêu tuổi rồi?”
“Ya, chiếc đồng hồ này của cậu rất đắt nhỉ.”