Mục lục
Phòng Livestream Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 65


Chúng tôi đi thẳng đến tầng trên cùng, sau khi dừng ở cửa phòng học cuối cùng.


Nhìn từ cửa sổ vào, trong phòng học này bàn ghế được dọn sạch chỉ có bảng đen, bục giảng và chiếc quạt trần đã hoen rỉ.


“Nghe đồn phòng học này để trống ra là vì một cô gái, nhà cô ta rất nghèo, ba mẹ phải làm mấy công việc mới có thể đóng được học phí. Cho nên so với các học sinh khác thì cô ta rất cố gắng, mỗi ngày đều học, đọc sách. Ban ngày nghiêm túc nghe giảng, tối mọi người đều rời khỏi phòng học rồi, cô ta cũng không muốn đi, bật đèn pin tiếp tục ở lại trong phòng học.”


“Một tuần trôi qua, hai tuần trôi qua, cuối cùng có một ngày, cô gái ở lại phòng học đến tận khuya thì bị mấy cậu chủ nhà giàu để mắt đến, mấy phen đùa giỡn, cô gái không chịu chà đạp nên đã nhảy từ tầng bốn xuống, chết tại chỗ.”


“Cơ thể của cô ta tuy chết, nhưng nghe nói linh hồn của cô ta cứ đến tối sẽ quay về phòng học này đọc sách, học tập.”


“Đừng nói nữa, Tú Mộc!” Thẩm Mộng nhét lên một tiếng ngăn Tú Mộc càng nói càng ghê.


“Cậu sợ rồi sao?”


Thẩm Mộng không phục mà bĩu môi: “Mới không có, tôi là sợ dọa Anh Tử.”


Anh Tử luôn duy trì khoảng cách với tôi kia ngay cả một câu cũng không nói, từ đến cuối đều cúi đầu.


“Đừng ồn nữa, chúng ta bây giờ bắt đầu thôi.” Tiết Phi lớn tuổi nhất, cậu ta vừa lên tiếng, những người khác đều không nhiều lời nữa: “Còn cả chú, trò chơi này trong phòng phải duy trì bóng tối tuyệt đối, không thể có một chút ánh sáng, máy quay để ở bên ngoài để Anh Tử trông giúp chú.”


Tôi gật đầu để máy quay ở bệ cửa sổ, lướt điện thoại, giống như khóa màn hình, trên thực tế tôi chỉ là mở tính năng quay phim trong điện thoại, như thế livestream sẽ không gián đoạn.


“Được, chúng ta phân chia một chút.” Tú Mộc gọi chúng tôi lại: “Lát nữa tôi đi vào đầu tiên đứng ở góc dưới bên trái, sau đó streamer chú đi vào thứ hai đứng ở góc trên bên trái, sau đó Tiết Phi đi vào thứ ba đứng ở góc trên bên phải, cuối cùng Thẩm Mộng đi vào đứng ở góc dưới bên phải. Đi hết vòng, Thẩm Mộng ho một tiếng, tôi bắt đầu đi đầu tiên, mọi người đi theo chiều kim đồng hồ, đợi tôi vỗ vai của streamer, đổi streamer đi, góc không người thì ho một tiếng rồi tiếp tục đi, không được dừng.”


“Quy tắc mọi người đều nhớ rồi chứ, vậy được, bây giờ bắt đầu.”


Trong phòng học tối tăm không có một chút ánh sáng, bóng tối dày đặc giống như một đoàn dung dịch đen, Tú Mộc sau khi đi vào mười mấy giây, tôi hít một hơi, đưa tay mò mẫm đi vào trong phòng học.


Bên trong thật sự rất tốt, có thể thấy cũng không vượt quá nửa mét, tôi đứng thẳng người, ngay cả giày của mình cũng không nhìn rõ.


Đi từ từ, cánh tay cuối cùng cũng sờ đến bức tường, trong bóng tối, cái góc nhỏ nhỏ này có thể mang cho người ta một loại cảm giác tâm lý an ủi kỳ lạ.


Tôi ngoảnh đầu nhìn, phòng học rất lớn, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ một chút ánh sáng duy nhất từ cửa sổ, là đèn tín hiệu trên máy quay của tôi đang nhấp nháy, mà bên cạnh đèn tín hiệu chính là Anh Tử đang cúi đầu.


Không lâu sau, trong phòng học truyền ra tiếng ho của Thẩm Mộng.


Tôi biết, trò chơi bắt đầu rồi!


“Cộp cộp, cộp cộp, cộp cộp…” Tiếng bước chân cuối cùng càng lúc càng rõ, tôi ngoảnh mặt vào tường, biết rõ người tới đằng sau là Tú Mộc, nhưng trong lòng lại không kèm được mà căng thẳng.


“Bốp.” Vai bị vỗ nhẹ, tôi hiểu ý, thuận theo chiều kim đồng hồ, đi về phía một góc.


Vượt ngoài ý muốn, ở trong bóng tối, thời gian trôi qua vô cùng chậm, giống như giẫm lên một con đường không biết thông đến đâu.


Dần dần, tôi nhìn thấy một bóng người màu đen, quá tối, cho dù cách rất gần tôi cũng không dám chắc chắn cậu ta chính là Tiết Phi.


“Cuối cùng cũng đến.” Ngẩng tay vỗ nhẹ vào vai của bóng đen đó, tôi dừng ở góc tường, mắt dõi theo bóng đen đó từ từ di chuyển, sau đó biến mất trong bóng tối.


Đợi rất lâu, ở trong phòng học này, khái niệm thời gian có hơi mơ hồ, tôi lặng lẽ đếm giây, lắng nghe nhịp tim của mình.


Qua khoảng một phút, trong phòng truyền ra tiếng ho đầu tiên: “Là Thẩm Mộng.”


Không lâu sau, trong bóng tối lại có người đi tới, vai của tôi bị vỗ nhẹ.


Lần nữa cất bước di chuyển, đây giống như một vòng luân hồi mãi mãi không thể kết thúc vậy.


Tiếng ho thứ hai vang lên, rất thấp, nghe không ra là ai phát ra.


Có điều theo suy đoán của tôi, âm thanh này chắc đến từ Tiết Phi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK