Mục lục
U Minh Trinh Thám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một trận gió lạnh thổi qua sau gáy, Ada cảm giác được nguy cơ từ sau lưng truyền đến, theo bản năng quay đầu, một mũi tên lập tức bắn tới đem đầu của cô bé đáng thương đính lên trên vách tường, máu từ miệng vết thương tuôn ra, đuôi tên vẫn ong ong run rẩy. Ada quay đầu nhìn lại, Chuck cầm một cây mộc cung tinh xảo đứng ngay bậc thang tầng ngầm, dùng ánh mắt tức giận nhìn nàng.

- Ngươi rốt cục là người nào, nói!

Chuck rút ba mũi tên từ chiếc túi sau lưng khoác lên dây cung, từ rất xa Ada cũng có thể cảm giác được mũi tên phát ra từng trận lạnh lẽo.

- Tôi…tôi chỉ là tò mò…cho nên đi xuống xem một chút…

Ada làm ra bộ dạng như vô cùng sợ hãi, thân thể không ngừng run rẩy, làm cho người ta không nhịn được muốn ôm chặt cô gái đáng yêu điềm đạm trước mắt, ánh mắt nàng lại không ngừng chuyển động quan sát bốn phía tìm kiếm cơ hội.

- Sưu!

Một mũi tên đem túi xách trong tay Ada đính lên trên vách tường, thậm chí Ada cũng không nhìn thấy rõ Chuck làm sao xuất thủ.

- Đừng hòng gạt ta nữa, nếu không tiếp theo ta sẽ đem đầu của ngươi đính lên trên tường!

Chuck cắn hàm răng, hai mắt đỏ bừng:

- Rốt cục ngươi là ai, tại sao phải chuốc say ta, tại sao phải tới nơi này, nói mau!

- Tôi không có lừa anh…

Vẻ mặt Ada vẫn làm như vô tội:

- Tôi chỉ là vì thích anh mà thôi, anh thích bạo lực sao, tôi cũng rất thích a! Chủ nhân, quất tôi đi!

Ada bày ra bộ dạng toàn thân vô hại nhích gần tới chỗ Chuck, tay phải lặng lẽ đặt ở phía sau.

- Không được qua đây!

Chuck kéo ra dây cung, tựa hồ ba mũi tên sẽ bắn ra trong nháy mắt.

- Ngươi không phải là người đàn bà bình thường, đàn bà bình thường khi nhìn thấy những cảnh này nhất định sẽ giống như bệnh tâm thần mà la hét, hơn nữa trong lòng ta đã biết, nếu chỉ là một chai rượu bình thường không thể nào làm ta bị say, nhất định là ngươi bỏ thêm thứ gì bên trong. Nói, mục đích của ngươi là gì, người nào phái ngươi tới?

- Không sai, tôi không phải người đàn bà bình thường.

Ada nhìn thấy Chuck đề phòng như thế, không thể làm gì khác hơn là dừng chân đứng lại tại chỗ.

- Tôi là một người đàn bà rất biến thái, như thế nào, anh nghĩ muốn đùa giỡn tôi sao?

Trong mắt Ada tràn đầy hấp dẫn.

- Nga, phải không?

Chuck lạnh lùng cười, chậm rãi nhích tới gần, tay cầm cung vẫn không hề buông lỏng.

- Bây giờ ngươi lui về phía sau, làm theo lời ta nói, ta sẽ tin tưởng ngươi.

- Được rồi, anh muốn tôi làm sao?

Ada bất đắc dĩ rút tay, chậm rãi lui về phía sau, phía sau là tường gạch màu xanh không thể tiếp tục lui thêm được nữa.

- Rất tốt, ngươi rất nghe lời, ta sẽ thương yêu ngươi rất tốt, dùng phương thức mà ngươi thích nhất.

Chuck lộ ra nụ cười, trong nụ cười mang theo tia tàn nhẫn.

- Đem hai tay ngươi đưa lên chỗ mà ta có thể nhìn thấy.

- Sao vậy, anh không tin tôi sao?

Trong giọng nói của Ada mang theo một tia u oán.

- Đúng vậy, ta rất không tin tưởng ngươi.

Chuck tức giận rống to, mũi tên lóe hàn quang nhắm ngay mặt Ada:

- Làm theo lời ta nói, nhanh một chút.

Ada thật bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là nhẹ nhàng hoạt động cổ tay một chút, hai tay giơ lên cao.

- Rất tốt, rất tốt!

Chuck lớn tiếng nở nụ cười:

- Ta bất kể ngươi là người nào, nhưng ngươi dám lừa gạt ta thì phải trả giá thật nhiều.

Trong nháy mắt Chuck giơ tay lên, hai mũi tên xen lẫn gió lạnh đem ống tay áo trong của Ada hung hăng ghim lên trên vách tường, Chuck tìm kiếm trong phòng, Ada đột nhiên nhìn thấy vách ngăn nơi bậc thang tầng ngầm tối sầm xuống.

- Sao vậy, anh đang tìm cái gì, nhanh tới a!

Thanh âm Ada ngọt lịm tới mức có thể đem hết thảy đều hòa tan.

- Ha ha, không cần phải gấp, rất nhanh ngươi có thể thỏa mãn.

Chuck lấy ra hai bộ còng tay, đem tay Ada chia ra còng lên khung sắt trên vách tường.

- Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu, nói cho ta biết ngươi là ai, là ai phái ngươi tới, có lẽ ta sẽ ôn nhu với ngươi hơn một chút.

- Ôn nhu sao? Ha ha ha…

Ada tựa hồ nghe được chuyện vô cùng buồn cười, lớn tiếng cười lên.

- Centaur chỉ biết dùng bạo lực và tửu sắc cũng học biết được ôn nhu sao?

- Thì ra ngươi đã sớm biết!

Ánh mắt Chuck nheo lại, đánh giá cô gái trước mắt:

- Ngươi là người của Ủy ban hay khu ma giả địa phương?

- Điều này trọng yếu sao? Ngươi dụ dỗ nhiều người phụ nữ như vậy, đùa giỡn tàn phá xong lại ăn thịt họ, bất kể là người phương nào cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Vẻ khinh bỉ cùng chán ghét xen lẫn trong ánh mắt Ada, nàng hung hăng nhìn chằm chằm Chuck:

- Ngay cả đứa bé gái nhỏ như vậy ngươi cũng không chịu buông tha, ngươi không xứng đáng sống trên thế giới này.

- Wow, ha ha ha…

Chuck cười lớn như bệnh tâm thần:

- Ta không xứng đáng, chẳng lẽ các ngươi xứng sao? Loài người các ngươi không phải cũng ăn động vật sao, loài người các ngươi không phải cũng ngược đãi động vật sao, sao vậy, chỉ đem chuyện đó thả ngược lại trên người các ngươi thì lại nói là tàn nhẫn sao, đem những hành động của các ngươi báo ứng lên chính thân thể các ngươi thì không chịu được sao? Lúc trước không phải từng có một người đàn bà dùng thủ pháp tàn nhẫn hành hạ một con mèo đến chết, hơn nữa còn đem chuyện đã xảy ra quay phim công bố lên internet, so sánh với bà ta thì ta cũng đã nhân từ hơn rồi, cuối cùng chuyện bà ta làm cũng không đi tới đâu, tại sao lại cho rằng ta lại không xứng sống trên thế gian này?

- Vụ án tại Slovakia và Phần Lan có phải cũng do ngươi làm hay không?

Ada cố gắng khiến cho mình tỉnh táo lại, cãi vã cùng ngươi điên đúng là không có ý nghĩa.

- Thì ra ngươi là người của Ủy ban!

Chuck liếm liếm khóe môi:

- Ta vốn tưởng rằng các ngươi sẽ không đuổi kịp tới nơi này, xem ra là ta tính sai. Bất quá ta thật thưởng thức ngươi, bởi vì bình thường đều do ta đem người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay, ngươi là người thứ nhất thành công lừa gạt được ta. Cho nên ta quyết định đùa giỡn từng bộ phận trên thân thể ngươi, quất ngươi, hành hạ ngươi nhưng tuyệt đối sẽ không để ngươi chết đi, ta muốn ngươi tận mắt chứng kiến ta hành hạ giết chết càng nhiều người đàn bà ngay trước mặt ngươi!

- Nga, phải không, ngươi có năng lực như thế sao?

Ada thật khinh thường cười cười:

- Trong mắt của ta ngươi bất quá chỉ là một kẻ đáng thương thô tục thất bại làm cho người ta cảm thấy buồn nôn, loại yêu ma cấp thấp như ngươi chỉ có thể lấy việc khi dễ người yếu làm niềm vui thú mà thôi.

- Đúng vậy, ta thích khi dễ người yếu, ta thích nhìn vẻ mặt những người đàn bà kia giãy dụa nhưng vô lực phản kháng, ta thích nghe thanh âm bọn họ khóc thét chói tai cầu xin tha thứ, ta thích cảm giác nhìn bọn họ trước khi chết trong lòng vô cùng hối hận, đây hết thảy giống như một loại ma túy, để cho ta không cách nào đi cự tuyệt!

Chuck lộ ra vẻ mặt say mê, Ada cảm giác có chút muốn nôn mửa.

- Bây giờ chúng ta lại bắt đầu sao, trước khi bắt đầu sẽ làm theo điều ngươi hy vọng, ngươi thích bị quất cùng hành hạ, yên tâm, ta sẽ cho ngươi cảm giác thỏa mãn mà ngươi chưa từng hưởng thụ qua bao giờ, tuyệt đối sẽ không làm cô phụ biểu diễn hoàn mỹ của ngươi.

Chuck đi tới gần Ada, thậm chí Ada còn có thể cảm giác được khí tức tanh hôi phát ra từ mũi của hắn.

- Xoạt!

Chiếc áo màu trắng trên người bị xé mở thật mạnh, lộ ra chiếc áo lót đỏ tươi, nịt vú bao quanh bộ ngực trắng nõn, có lẽ bởi vì khẩn trương, đôi bầu ngực đầy đặn không ngừng nhảy lên phập phồng không dứt.

- Quả nhiên, vóc người của ngươi còn tốt hơn là ta nghĩ, thật sự là trời cao ân tứ cho ta.

Chuck hít một hơi thật sâu, hương thơm cơ thể xông vào mũi làm cho đầu óc của hắn thoải mái mê muội.

- Ta nhất định phải hưởng thụ hết thảy chuyện này cho thật tốt.

Chuck vươn ra đầu lưỡi thật dài liếm láp vùng cổ thon dài trắng nõn của Ada, cảm giác nước bọt dính vào da thịt làm Ada cảm thấy vô cùng chán ghét không sao nhịn được.

- Uy, cậu nhanh lên một chút đi, tôi thật sự không chịu được nữa đâu!

Ada lớn tiếng gào thét.

- Thật là, gấp cái gì mà gấp nha, tôi còn chưa nhìn đủ đây.

Thanh âm một người đàn ông từ sau lưng Chuck truyền đến dọa hắn kêu to một tiếng, quay đầu nhìn lại, một thanh niên đeo chiếc kính đen quê mùa không biết đứng ở sau lưng hắn từ lúc nào.

- Đi chết đi!

Ada thừa dịp Chuck còn đang sững sờ, hung hăng đá mạnh một cước vào ngay hạ bộ của hắn, lực lượng mạnh mẽ tới mức làm Minh Diệu cũng cảm thấy co quắp một trận. Ada giải thoát đôi tay ra khỏi bộ còng, từ trong ống tay áo móc ra một ma trượng nho nhỏ, một đạo điện xà trong nháy mắt quấn quanh Chuck.

- A…

Cả người Chuck phát ra khói xanh ôm lấy đáy quần té trên mặt đất quay cuồng.

- Uy, lăn qua bên này, cách xa ta một chút!

Minh Diệu thấy Chuck sắp lăn ra khỏi Phong Ma Trận, đi tới đá thêm một cước:

- Chị làm sao rồi?

Minh Diệu nhìn bộ ngực lộ liễu của Ada nước bọt cũng sắp tuôn ra:

- Như vậy làm hại tôi vẽ trận cũng không trọn vẹn nữa.

- Nói nhảm!

Ada cầm lấy áo khoác ngoài của Minh Diệu lau vùng cổ bị Chuck liếm qua, theo nàng nghĩ chiếc áo xám tro của Minh Diệu dù có bẩn cũng còn sạch sẽ hơn nước bọt của Chuck.

- Uy, chiếc áo khoác này tôi mới mua chưa đầy hai tháng, chị lại dùng nó để lau thứ bẩn thỉu như vậy sao?

Minh Diệu lập tức biểu thị vẻ bất mãn của mình:

- Sao chị không cầm đồ của chị mà lau!

- Bởi vì đồ của tôi đắt giá, hàng của cậu vừa nhìn liền biết là đồ rẻ tiền.

Ada liếc nhìn Minh Diệu:

- Nếu không hai chúng ta thay đổi, cậu để cho hắn tới liếm còn tôi thì vẽ trận.

- Không cần!

Minh Diệu khoát tay áo:

- Tôi dị ứng với nước miếng của đàn ông, sẽ bị nổi mẩn đỏ, nếu như nó là đàn bà tôi còn có thể suy nghĩ lại.

Ada liếc nhìn Minh Diệu, không nói thêm gì nữa, chỉ cầm lấy ma trượng không ngừng phát ra ma pháp, một ít đạo điện xà đem Chuck đánh tới mức hôn mê, Minh Diệu thật sâu cảm giác được nên đắc tội tiểu nhân cũng đừng đắc tội nữ nhân, cô gái này thật sự còn ác độc hơn cả tiểu nhân.

- Hô hô…

Ada điện Chuck tới chừng năm phút sau rốt cục mới chịu ngừng lại, hắn nằm trên mặt đất gục đầu, da thịt trên người không ngừng co quắp.

- Xong chưa, hết giận rồi đi!

Minh Diệu thật đề phòng từ từ nhích tới gần Ada, sợ không cẩn thận đắc tội nàng, như vậy sẽ gặp kết quả giống như cục vật thể nám đen đang nằm trên mặt đất kia.

- Triệt tiêu kết giới của cậu đi!

Ada sửa sang lại quần áo một chút.

- Tôi muốn cho chính hắn nếm thử việc làm mà hắn từ làm trên thân thể người khác.

- Đừng nha!

Minh Diệu bị lòng trả thù của cô gái trước mắt làm kinh hãi.

- Cho hắn thống khoái có được hay không a?

Ada không nói gì, chỉ trợn mắt nhìn Minh Diệu, Minh Diệu cảm thấy rùng mình, vội vàng lau mồ hôi lạnh triệt bỏ Phong Ma Trận trên mặt đất.

- Đến đây đi, chúng ta đi chơi!

Ada cười còn vui vẻ hơn hồi nãy.

Chuck không nhúc nhích nằm trên mặt đất, trong mắt hiện lên một tia hàn quang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK