• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hả. _ Hắn tròn mắt, ngẩng nên nhìn Anny.

Anny hôm cái chụt một cái vào má hắn. Hắn ngạc nhiên. mặt trợn không còn gì để trợn nữa.

- nài nài _ Anny xua tay trước mặt hắn.

- Hả.

- Cậu bị làm sao thế.

- Không sao mà.

- Hi hi. Mình nói thật đó. Mình thích cậu lâu rồi.

- Lâu là bao lâu.

- Từ hồi mới về nước đó. Mình đứng trên lầu nhìn xuống thấy cậu đi học về, mình đã thích rồi.

- Thích từ ánh mắt đầu tiên sao.

- Ừ. Thế nên mới tìm cách tiếp xúc vậy nè

- Ngốc quá.

- Gì chứ.

- ….. _ hắn chỉ im lặng rồi cười.

- Thế cậu có thích mình không

- Hả.

- Trả lời đi mà. Thích không.

- Cậu thì ai mà chả thích.

- Không. Cậu nói thật đi mà _ Anny đưa tay hắn

- ừ. Thì thích _ Hắn đỏ mặt (đáng yêu quá)

- hi hi. THật sao.

- ừ.

- Thích quá, vậy tặng cậu cái này nè. _ Anny xoè bàn tay đưa cho hắn một chiếc móc treo cặp có hình cỏ ba lá bằng thuỷ tinh trong suốt bên trong có 2 chữ A và P lòng vào nhau nhìn rất đẹp.

- Cậu tự làm sao.

- Mình đặt làm đó.

- Sao chùng hợp vậy.

- Mình làm từ lúc mình bắt đầu thích cậu đó.

- Ừm.

- Nhỡ giữ gìn cẩn thận nha.

- ừm. _ hắn cất chiếc móc treo cặp vào trong túi quần.

Từ đó đi đâu họ cũng gắn với nhau. một cặp gà bông rất đáng yêu. Nhưng vẻ như hạnh phúc với hắn không kéo dài được.

Anny bỏ đi. Không một lời tạm biệt chỉ nhắn tin cho hắn và nói rằng “ Tớ sẽ về mà, đợi tớ nhé”. Cứ tưởng đó là sự thật. Hắn cố chờ nhưng đến một ngày có một cuộc điện thoại từ Anh nói rằng hãy quên Anny đi, vì cô bé còn phải tìm cuộc sống của mình, và đã được đính hôn rồi. đừng cản đường hạnh phúc của Anny. Hắn sững sờ. Tự nhốt mình trong phòng 1 tuần, và từ đó, Hắn đã không con tin vào những thứ ngây thơ nữa. Và hắn chở lên lạnh lùng và không cần bất cứ thứ gì. Long và Hoàng cũng chỉ biết im lặng trước sự thay đổi của hắn. Nhưng 2 người bạn vào lúc này không thể tìm được cách nào giúp hắn. Hắn thay đổi mọi thứ. thứ duy nhất hắn dữ lại là chiếc móc treo cặp đó. 3 năm nay, Vẫn thế, vẫn lúc nào cũng treo trên cặp của mình. Chưa một lần nào đánh mất. đây là lần duy nhất hắn không thấy chiếc móc treo cặp đâu, hắn bỗng thấy hụt hẫng. và giườg như sắp nổi điên nên vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK