• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“BOSS, Văn Tú hủy bỏ hợp tác với chúng ta.”
Đây đã là lần thứ ba hợp tác kinh doanh của K bị S&M cướp đi. BOSS cũng không nôn nóng, nhưng bây giờ cũng đã tới lúc.
“Hôm đó chuyện tôi kêu làm đã làm xong chưa?”
“Vâng.”
“Tung hết tất cả những cổ phiếu thấp trong tay ra, sau đó thu lại bằng giá cao.”
“Nhưng mà…Làm như vậy là chúng ta lỗ rồi?” Lý Thúc vẫn không rõ: trong tay BOSS không chỉ có cổ phiếu của S&M, một chút cổ phiếu nhỏ đó không thể làm được gì.
Ngôn Sóc cười: “Tôi không tin Chung Ly chỉ trung thành với S&M, chỉ cần chúng ta ra giá đủ cao, bọn họ nhất định sẽ đem cổ phần của họ bán cho chúng ta, đến lúc đó chúng ta chính là cổ đông lớn nhất của S&M, đầu tiên anh đi đăng ký một công ty nhỏ không ai chú ý tới, tạo ra vài tin đồn, nói cổ phiếu S&M đang rớt giá, chúng ta sẽ cho người đi thu mua cổ phiếu chúng ta đã tung, một số thiếu kiên nhẫn sẽ…bán đi.”
“Tôi lập tức đi làm.” Lý Thúc mở cửa đi ra ngoài.
Ánh mắt Ngôn Sóc ngưng lại, anh không phải là người nhân từ, chuyện này cũng thiệt thòi cho người nào đó rồi…vào lúc này, chuông điện thoại reo lên, nhìn cái tên hiện lên màn hình, anh nhẹ nhàng nở nụ cười: “Dương Dư.”
“Việc thuận lợi chứ?” Dương Dư và Úy Trì Dung đang ở châu Phi xa xôi, dân bản xứ nơi này rất nhiệt tình.
“Cám ơn đã giúp tôi.”
“Chúng ta là bạn học mà, chẳng qua cũng cảm ơn anh đã không nói cho A Dung mối quan hệ của tôi và Chung Ly, mặc dù lời nói có hơi dư thừa, nhưng mong anh thủ hạ lưu tình.”
“Không nhìn ra cô là người biết thông cảm đấy.” Ra tay lưu tình? Chuyện này làm sao mà Ngôn Sóc làm được, có bản lãnh trêu chọc anh thì phải có gan mà trả giá cho những chuyện mình đã làm, Chung Ly là một người quá khờ khạo, luôn luôn oán trời trách đất, tưởng rằng ông trời đối xử không tốt với mình mà không biết nguyên nhân là do bản thân mình ra.
“BOSS, đây là tài liệu về người mẫu mới ký hợp đồng.”
“Tôi biết rồi, để lên bàn đi.” BOSS khép điện thoại lại, ngồi trên ghế ký hợp đồng.
“Đúng rồi, tôi thấy cô Kim đến đây.” Nguyên Bảo.
Ngón tay Ngôn Sóc dừng lại: rõ ràng tối hôm qua nha đầu đang chiến tranh lạnh với mình, chỉ là anh phản đối Nguyên Bảo vào điện thoại một lần nữa, anh sợ cô không ra được, sợ cô trở lại thế giới đó mà rời khỏi mình, anh không dám đánh cuộc, huống chi hiện tại đang rất tốt, cho dù nhiều hơn một cái đầu cắm cũng không liên quan, theo ý cô, cô là đặc biệt nhất trên thế giới, có một không hai, nhưng tại sao Nguyên Bảo lại muốn như vậy?
Huyệt thái dương nhảy thình thịch: “Anh thấy cô ấy đi đâu?”
“Hình như là đi phòng xét duyệt.” Rất cung kính trả lời: phòng xét duyệt của công ty là nơi để tổ chức cuộc thi cho người mới, chỉ cần thông qua cuộc thi này là có thể chính thức trở thành thực tập sinh của K.
“Tôi sang đó xem một chút.”
Cũng không phải Nguyên Bảo đi phòng xét duyệt thôi, cho tới bây giờ cô vẫn chưa tham quan công ty của BOSS đàng hoàng, hôm nay rãnh rỗi nên tới dạo một chút.
“Cô Kim?” Một người đại diện trong đó thấy cô thì có chút kinh ngạc, mối quan hệ của Nguyên Bảo và Ngôn Sóc ở đây không cần nói mọi người cũng biết.
“BOSS không ở đây.”
“Tôi không tìm anh ấy.” Bây giờ cô không muốn gặp người kia, ai bảo anh không đồng ý yêu cầu của mình.
“Tôi có thể vào không?” Không đợi người nọ trả lời, cô đã đẩy cửa vào, phòng xét duyệt rất lớn cũng khá sáng sủa, có vài người mặc đồ tắm đi trên sàn catwalk chữ T, Nguyên Bảo trợn to hai mắt nhìn, bắt đầu tức giận bất bình, phúc của BOSS thật lớn, nhiều người đẹp như vậy!
“Mệt quá, hy vọng có thể qua cuộc thi buổi chiều.”
“Ờ, tôi cũng hy vọng vậy.”
“Chỉ là nếu A Khinh mà nói thì không có vấn đề gì.”
Nguyên Bảo nhìn sang nơi phát ra giọng nói, thấy hai người đẹp nói chuyện với nhau, trong đó có một người rất xuất sắc, từ dáng người đến xinh đẹp đều hoàn hảo, hình như cô ta nhận ra ánh mắt của Nguyên Bảo nên nghiêng cười: “Chào cô.”
“Người nào vậy, người như vậy…chắc không phải là người mẫu rồi.” Giọng nói người kia rất khinh miệt, cho dù dáng dấp Nguyên Bảo khá nhỏ xinh không giống một người mẫu cho lắm.
Nhưng mà cách nói này khiến cô khó chịu, người đại diện bên cạnh cũng thấy không ổn, ra hiệu bằng mắt với người kia: “Cô Kim, BOSS ở văn phòng, tôi đưa cô qua đó.”
“Không cần, tôi muốn ở đây.” Nhìn xung quanh một vòng, cô quyết định ngồi ở vị trí trên cao trong góc.
Vòng luyện tập mới lại bắt đầu, Nguyên Bảo nhìn mấy người nồng nhiệt biểu diễn, người đẹp quả nhiên đều trông rất đẹp mắt, nếu các cô ta không kiêu ngạo thì tốt rồi, ngay lúc này cửa được mở ra, người đàn ông cao lớn đẹp trai, các cô gái bắt đầu ảo tưởng.
“Đẹp trai quá…”
“Luyện tập cho tốt, Tiểu Du.” Cô gái tên A Khinh vẫn cực kỳ nghiêm túc bước tới.
BOSS nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt tập trung đến Nguyên Bảo.
“Kim Nguyên Bảo…”
Nguyên Bảo nhìn anh nhưng cũng không nói gì.
“Tại sao không để ý tới tôi?” Đôi tay nhéo má Nguyên Bảo: “đi về với tôi, chúng ta nói chuyện một chút.”
“Em muốn nhìn người đẹp.” Nguyên Bảo bớt giận không ít, đưa tay chỉ vào người tên A Khinh: “Có phải cô ta rất tuyệt đúng không?”
“Nguyên Bảo, đừng chuyển đề tài với tôi.” Lại nhéo má cô, bước lên chắn ngang tầm mắt của cô, tư thế của hai người rất giống đang hôn môi, xung quanh xì xào bàn tán, tan nát bao nhiêu tâm hồn thiếu nữ.
“Em không có.” Vô tội nhìn anh: “Anh muốn nói chuyện gì với em?”
“Tôi không phản đối em, đúng là tôi sợ em không về được, em biết không?” Đôi tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Trở về rồi nói.” Kéo cô ra ngoài, đi lên văn phòng.
“Hệ thống nói chỉ có hai tháng, qua thời gian ấy em sẽ trở về.”
“Nếu như không về được.” Đôi mắt nhìn gò má Nguyên Bảo chăm chăm: “Em không về được tôi phải làm sao? Nếu em quay về nhà tôi nên làm thế nào? Em có nghĩ qua không?
“Sẽ không về….Nghĩ như vậy, em sẽ đứng trước mặt anh hoàn hảo nhất, A Sóc.”
“Tôi đã nói tôi không hề để tâm.” Cái con người này sao mãi không hiểu? Anh chỉ yêu cô mà thôi, coi như là yêu không giống người bình thường thì thế nào.
“Em biết rồi.” Đôi tay vòng qua hông anh, dựa vào lồng ngực Ngôn Sóc, nghe trái tim đập mạnh của anh: Có lẽ làm vậy là ích kỷ, nhưng cô phải lựa chọn như vậy, đến khi mọi chuyện lắng xuống, sợ BOSS không nói gì, có lẽ sẽ trách cứ nhưng mà bọn họ có thể ở chung một chỗ thật tốt, coi như hy sinh lớn hơn nữa cũng không sao.
Ngôn Sóc không biết ý định của cô, chỉ cho rằng cô thay đổi chủ ý, nên cũng nhẹ nhõm không ít.
Kế hoạch của BOSS rất thuận lợi, bên ngoài đã có phong ba bão táp, chỉ là Chung Ly
không đặt trọng tâm ở đây, cái Ngôn Sóc muốn chính là vậy, anh muốn Chung Ly bị ép đến mức thê thảm nhất.
“Đã theo ý của ngài tung hết cổ phiếu ra.”
“Một tuần sau thu mua giá cao, truyền tin tức này đi.”
“Dạ. Tôi biết rồi.”
Chung Ly làm mọi chuyện rất cẩn thận nhưng anh ta sai một chỗ, chính là quá tin tưởng Dương Dư: Dương Dư là một người không xuất hết quân bài, làm sao cô có thể giao tất cả cho Chung Ly xử lý mà không ình đường lui, trong tay Dương Dư có một chiêu bài ẩn, còn lại toàn bộ đều giao cho Chung Ly và một số cán bộ cấp cao, hiện tại Chung Ly là cổ đông lớn nhất của S&M, nhưng không bao lâu nữa, cổ đông lớn nhất sẽ là Ngôn Sóc.
Sau khi ký hợp đồng với Thượng Hồng, công ty cho rằng cô xứng đáng là người đại diện, chỉ là Nguyên Bảo chuẩn bị từ chối tất cả mọi hoạt động hiện tại, chờ an ủi được BOSS xong cô sẽ quay về trong điện thoại.
“Xin nghỉ ba tháng?”
“Tôi có một số việc.” Vẻ mặt áy náy nhìn quản lý: “Rất xin lỗi, vừa mới ký hợp đồng mà lại…”
“Không sao, nơi này cũng không có nhiều quy cũ.” Quản lý hào phóng cho qua, Nguyên Bảo thở phào nhẹ nhõm, xoay người đi ra ngoài.
Đêm đó Nguyên Bảo suy nghĩ rất nhiều chuyện, cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông ngủ bên cạnh: từ đầu đến giờ cô rất khó tin một người đàn ông như vậy sẽ yêu mình, ở bên cạnh chăm sóc mình, là cô may mắn, chưa bao giờ hối hận khi gặp được BOSS.
“BOSS…..” Đưa tay vuốt ve gò má Ngôn Sóc: “Chờ em, anh nhất định không được thay đổi, nếu muốn em.” Tâm tình cô bây giờ rất tệ, không thể xua đuổi ý nghĩ ra khỏi đầu, rõ ràng….bắt đầu không dám.
“Em không bỏ được anh…” Co người chôn vùi vào lồng ngực Ngôn Sóc, cô hôn đôi môi mềm mại của Ngôn Sóc: “Anh chờ em, chẳng qua là 60 ngày mà thôi, qua rất nhanh…em nói chuyện với anh trong điện thoại, em yêu anh.”
Baidu, chuyển tôi vào không gian mặt.
【 Có khởi động không gian hay không. 】
“Có”
【 Không gian khởi động sau ba giây: 3,2,1 - không gian khởi động thành công. 】
Cảm thấy hoa mắt, một lần nữa cô đi vào một vùng trống không, mở mắt ra đã thấy Baidu treo khung tìm kiếm vàng rực rỡ lên cao, khóe miệng cô mở ra: “Đã lâu không gặp, Baidu….”
【 Người sử dụng, xin gọi tên tôi bình thường, Thống Mẹ. 】
Nguyên Bảo: “... … được rồi, tôi chỉ muốn nói chuyện với cô.”
【 Người sử dụng, cô xác định xong chưa? Tình huống lần này cùng lần trước không giống nhau, sửa đổi lần thứ hai là lý do an toàn, là dừng lại toàn bộ kỹ năng của người sử dụng. 】
Nguyên Bảo hít sâu: dừng lại các chức năng, nói cách khác là cô không thể nói chuyện giống như trước kia, ngực cô đau nhói “Nhưng… Tôi sẽ trở lại, chắc chắn chứ?” Cô sợ, nếu không về được, thì người đàn ông ấy phải làm sao.
【 Cái này cô có thể yên tâm, tất cả đều sẽ không xảy ra vấn đề . 】
Được rồi, chỉ là lần này thôi, chỉ là lần này.
Cô gật đầu: “Tôi đồng ý, tôi đồng ý sửa đổi lần hai.”
【 Lần sửa đổi thứ hai mở ra sau năm phút, hiện tại xin người sử dụng chuẩn bị sẵn sàng.】
Thật xin lỗi, Ngôn Sóc….
Thật xin lỗi.
“Kim Nguyên Bảo….” Ngôn Sóc tỉnh mộng, nhìn vị trí bên cạnh trống không, cảm giác khủng hoảng lan tỏa khắp người.
“Nguyên Bảo, Kim Nguyên Bảo…….” Đi qua đi lại trong phòng hét to lên tìm kiếm, trống rỗng, yên tĩnh, giống y như nửa năm trước, nếu không phải trong tủ có quần áo của con gái, anh thật cho rằng đây là một giấc mộng hoang đường.
“Nguyên Bảo….” Anh nắm tóc mình, hốc mắt vằn lên tia máu: “Tại sao em có thể, tại sao có thể….”
Cái gì cũng không nói, cứ như vậy mà đi sao?
Không, có lẽ Nguyên Bảo đã đi đâu đó? Cô vốn là như vậy, luôn không nói mà đi một mình, không biết anh sẽ lo lắng sao? Ngôn Sóc hít sâu: không sao, anh sẽ chờ cô trở về, sau đó sẽ trừng trị cô thật tốt, xem cô còn dám!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK