Khi đó Ngôn Sách rất kiêu ngạo, mở to mắt nhìn cha mình: "Con có chỗ tốt nào?"
Ánh mắt Ngôn Sóc chợt lóe sáng "Chỗ tốt chính là con muốn cái gì, ba liền không cho con cái đó."
Ngôn Sách còn có một cái Bao Tử Nhỏ, coi như thông minh cũng cũng thể chơi chữ lợi cha mình, trịnh trọng gật đầu một cái: "Được rồi, con phải cố gắng rồi."
Tiểu Ngôn Sách rất yêu thích em gái của mình, em gái có gương mặt nhỏ nhắn lại trắng noãn, mắt to lonh lanh, khi cắn ngón tay, nhìn cực kỳ đáng yêu.
truyện thấy hay các bạn sang . đọc nhé
Tiểu Ngôn Tâm cũng thích chơi với anh trai mình, hai người có thể nói là nửa giây cũng không rời nhau.
Ngày nào đó hai gia đình đến bờ biển chơi, Úy Trì Phong rất bướng bỉnh, bé dùng tay mập mạp đập đập hạt cát: "Khi anh trưởng thành rồi, anh muốn kết hôn với Tâm, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau xây lâu đài cát."
Ngôn Tâm suy nghĩ trong chốc lát: "Anh cho em đường em sẽ kết hôn với anh."
"Dĩ nhiên có thể!" Uy Phong vui vẻ vỗ ngực mình "Em muốn cái gì anh đều cho em."
Ngôn Tâm vui vẻ hít mũi một cái: "Đúng rồi, cái gì là kết hôn?"
"Chính là hai nguời ở chung một chỗ, giống như ba mẹ vậy."
"Được rồi." Ngôn Tâm dễ gạt không phòng bị đã đặt ra một hôn ước trong tương lai