• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi theo Tần Lãng nhất định là một bi kịch!
Cuộc sống một ngày của Tần Lãng so với BOSS thì hết sức đơn giản hơn, cả ngày chính là GV GV GV!
Nội dung của bộ GV nào cũng đều như nhau, chẳng qua là người giả thú, nhân thú, râu ria, sau đó các loại khẩu vị thay thế, từ lúc bắt đầu thì Nguyên Bảo rất thẹn thùng nhưng giờ thì bình tĩnh đến mức vô tri vô giác nhìn chúng. . . . . .
Ngày này, anh bạn này ngủ thẳng đến mười giờ sáng, mà cái anh này lại rất thích chiếc điện thoại di động , lúc ngủ cũng ôm nó, chưa bao giờ được BOSS ôm ngủ cho nên thân máy Nguyên Bảo hết sức không tình nguyện: Chẳng lẽ người này không biết ôm điện thoại đi ngủ sẽ gây phóng xạ sao?
Cho nên cái tên này tuyệt đối là một kẻ biến thái, người bình thường chắc chắc sẽ không làm ra cái chuyện ngốc này như anh ta đâu, ai lại đi ôm điện thoại ngủ. . . . . .
Chỉ có một điều duy nhất khiến cho Nguyên BẢo vui mừng, đã đến hạn cô có thể sử dụng Baidu lại rồi!
"Baidu, toioi rất nhớ cô!" Nguyên Bảo nhìn khung tìm kiếm "Mau nói cho tôi biết, làm sao để chúng ta có thể tìm được BOSS?”
【 Khách hàng tôn kính, rất cám ơn ngài đã nhớ nhung! Xin một lần nữa nói ra vấn đề! 】
Được rồi. . . . . .
"Baidu thân mến, xin hỏi, tôi muốn quay về bên cạnh BOSS thì làm thế nào?"
【Vấn đề này không nằm trong quyền hạn của tôi, xin nhập vấn đề lần nữa! 】
Nguyên bảo: ". . . . . ." Trước sau đều đê tiện như nhau!
“Vậy, cái gì có thể tìm kiếm. . . . . ."
【 Xin lỗi, Baidu không chức năng tự tìm, cho nên Baidu cũng không biết! Xin khách hàng tự khám phá! 】
Nguyên bảo: ". . . . . ." Khốn kiếp! ! ! Baidu, cô nhận đi, mục đích tồn tại của cô chính là lừa đảo nhân loại!
Mỗi lần đấu với Baidu chưa tới 300 hiệp thì cô đều là người bại đầu tiên, lần này cũng không nằm bên ngoài, cô đầy oán khí nhìn con búp bê vải trong tay mình, sau đó oán niệm rất nặng. . . . . .
Cô muốn BOSS cô muốn BOSS cô muốn BOSS cô muốn BOSS cô muốn BOSS cô muốn BOSS cô muốn BOSS của cô. . . . .
Cho nên đối với BOSS thì sao: Tôi muốn Nguyên Bảo tôi muốn Nguyên Bảo tôi muốn Nguyên Bảo tôi muốn Nguyên Bảo tôi muốn Nguyên Bảo tôi muốn Nguyên Bảo. . . . . .
A ~~ xấu hổ
~~Thân máy Nguyên Bảo có cảm giác rung rung, sau đó ngẩng đầu nhìn gương mặt yêu nghiệt khó phân biệt bên cạnh: mái tóc dài mượt mà của anh ta xõa lung tung trên mặt và vai, hếch cặp mắt màu nâu lên, anh ta mới vừa tỉnh ngủ, áo ngủ chệch sang một bên trên vai, trên mặt mang theo sương mù mông lung. . . . . .
Nguyên Bảo không bị người đàn ông naod dụ dỗ trừ BOSS cao thâm mà thôi. . . . . .
"Nhìn lầm rồi sao. . . . . ." Tần Lãng ngáp một cái, sau đó ngã lại lên giường, anh ta cầm điện thoại di động lên, ảnh nên trên màn hình được đổi thành một tên đàn ông lõa thể thay cho đứa trẻ, hình ảnh hết sức hấp dẫn!
"Hôm nay ta nhất định phải đâm bể lỗ đít của mi!" Tần Lãng mở miệng cười tà tà mấy tiếng, sau đó mở cái trò chơi nuôi con trai ra!
Tần Lãng đặt một cái tên vô cùng bảnh bảo ình: Dưới ánh trăng bạo cúc!
Bản thân Nguyên Bảo đối với chuyện này có một sự hoài nghi nho nhỏ, dáng vẻ của Tần Lãng khi đi ra ngoài nhất định bị người ta bạo cúc, ngược lại có thể không?
Cái trò chơi nuôi cục cưng đã lớn lên vài phân cùng với tiểu thư hệ thông và Baidu đê tiện!
【Khách hàng thân mến, tôi sẽ vì bạn chơi một ca khúc! 】
Lúc Nguyên Bảo nghe được âm thanh của Baidu thì cơ thể run lên bần bật, sau đó ôm búp bê vải nhảy ra xa: "Không cần, ý tốt của cô tôi xin nhận. . . . .“
Kung tìm kiếm Baidu giật giật:【 Xin nhận. . . . . . Vậy tôi sẽ phát nhé! 】
Wey wey Wey, không phải ý này mà. . . . . .
Nguyên Bảo reo hò trong lòng, xét thấy vết xe đổ, Nguyên Bảo quyết định che lỗ tai trốn sang một bên, hiện tại cô rất may mắn, ít nhất mình chỉ có một thân thể, cho nên nó không thể hư hại được. . . . . .
Nhưng là, hắc hắc. . . . . .
Nguyên Bảo đã quên, cô còn là một cái điện thoại lừa bịp, lúc âm nhạc vang lên, cơ thể Lolita tự dưng nhảy cuồng loạn theo bản nhạc. . . . . .
【Hoa cúc tàn, Bị thương rơi xuống đất. Không nhìn thấy hoa cúc của ngươi Đông một cái, tây một cái. Cúc hoa ngơ ngác , yên lặng mở ra mùa xuân, hoa đua nhau nở, Ta yêu cúc hoa nhất. Dưa chuột của ngươi đã phát trướng. . . . . . 】
【 Cửa lại mở , nhảy dựng lên, chúng ta lại bạo một lần! 】
Nguyên Bảo yếu đuối nhìn mưu đồ bất chính của bà cô kia, không được, giờ còn kịp! “Tinh” một tiếng, điện thoại di động Nguyên Bảo vì xấu hổ trào dâng mà tự động đóng máy. . . . . .
"Hả?" Tần Lãng nghe ca khúc được nửa ngày rồi mới phản ứng, anh ta chớp chớp đôi mắt hồ ly của mình, sau đó nhìn trái nhìn phải, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười khi hiểu rõ nguyên nhân từ đâu "Thằng ngốc này mà cũng hư hỏng vậy nha . . . Hắc hắc. . ."
Tần Lãng nhìn màn hình, sau đó mở máy, nhấn nửa ngày mà cũng không có phản ứng, anh ta nghi hoặc “Hư rồi?"
Có chết cũng không mở máy lên đâu !!!
Tần Lãng nhìn điện thoại di động, nhìn mặt đất, sau đó làm một quyết định vĩ đại: lấy độc trị độc! !
Duỗi cánh tay ra, nhắm ngay mặt đất, sau đó buông lỏng tay. . . . . .
"Bộp ——"
Khốn kiếp! ! !
Cái đó quá thất đức đấy! !
Điện thoại Nguyên Bảo bởi vị gặp bạo hành thân thể, cho nên bị ép buộc mở máy, sau đó nhìn thấy được khuôn mặt tươi cười hả hê của Tần Lãng. . . . .
"Ông đây thật là thông mình mà. . . . ." Tần Lãng nhặt điện thoại di động lên "Mà bài hát lúc nãy nằm ở đâu nhỉ"
Thật là đau. . . . . .
Tên khốn đáng chết này. . . . . .
Tiểu cô nương trên màn hình giương đôi mắt ngập nước, ấm ức nhìn Tần Lãnh, Tần Lãng nhíu mày nhìn xuống, đưa tay chạm vào đôi mắt nhỏ của nó, Lolita trong màn hình chợt trợn mắt nhìn lại anh ta. . . . .
Tần Lãng t hít sâu một hơi, sau đó sợ hãi trợn to hai mắt: "Thấy. . . . . . quỷ. . . . . ."
Điện thoại Nguyên Bảo chợt lóe một tia sáng trong đầu, khuôn mặt cô giờ vừa trắng vừa xanh như mặt quỷ, ôm búp bê chậm rãi nhảy xuống giường, sau đó chậm rãi đến gần vị trí của Tần Lãng . . . . .
"Anh ơi, thật là đau nha ~ Nguyên BẢo rất đau ~~" Âm thanh kinh khủng vang vọng trong phòng anh ta.
Mặt của Tần Lãng tái đi, đôi tay anh ta run rẩy, trong đôi mắt nâu hiện lên sự sợ hãi: “Mày ….. mày muốn làm gì. . . . . ."
Hù chết ông!!!
Đôi mắt Nguyên Bảo thoáng qua tia hả hê, sau đó hai mắt trống rỗng, rồi hướng về anh ta một đôi mắt trắng bóc, cánh tay múp múp đưa ra: "Anh ơi, em rất cô đơn , anh đi theo em vào trong này chơi nhé. . . . . ."
"Không cần không muốn không cần. . . . . .huhuhuhuh, mà tránh xa ông đây mau. . . . . ." Ném điện thoại vào trong góc giường, sau đó hai bàn chân trần nhảy xuống giường. . . . . .
"Anh ơi. . . . . ."
"Anh ơi. . . . . . Nguyên Bảo lạnh quá. . . . . ."
Lúc này, khuôn mặt trắng toát của cô dán lên màn hình, Tần Lãng sợ đến mức hai chân mềm nhũn, anh ta ngã lên mặt đất, hoảng sợ trong đôi mắt trợn to dâng lên nhiều hơn, sau đó cái đó cái điện thoại bên kia đứng lên từng chút từng chút, vương cánh tay ra khỏi màn hình. . . . . .
"Thật. . . . . . cái đồ gái chết, huhuhuhu, không phải mày phải ở trong TV mẹ mày sao, tự nhiên chạy vào cái điện thoại nhỏ nhỏ này làm gì hả, huhuhuu . . . . ." Tần Lãng sợ hãi khóc thét lên, lăn một vòng đến gần cửa chính. . . .
Mọi người tha thứ cho cái tên nhát gan này, nhưng mà cũng phải nói, nếu gặp phải một cô gái mặt trắng toát nhảy ra khỏi điện thoại thì cũng sợ hãi không kém mà thôi. . . . . .
Nhưng Nguyên Bảo thì chưa chơi xong, cô giương nanh múa vuốt rồi hô to: “Nhìn tao đến lấy cái mạng nhỏ của mày đây!!"
Tiếp, nghe một tiếng va chạm nặng nề của một vật đập vào cửa kính “Rầm”.
". . . . . ."
Chuyện thế nào. . . . . .
"Xẹt xẹt xẹt ——"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyên Bảo dính sát vào màn hình, từng chút từng chút tuột xuống. . . . . .
"Cái gì?" Tần Lãng đưa tay dò chốt cửa, sau đó nhìn đứng thẳng người nhìn về màn hình điện thoại không bóng người trong đó, anh ta do dự một chút, to gan bò trở về. . . . . .
"Nhìn tao lấy cái mạng nhỏ của nhà mày này! ! !" Nguyên Bảo đứng dạy hét to lần nữa, hướng về phía màn hình. . . . . .
"A! ! !" Anh bạn nhỏ cũng hét lên, bò thật nhanh đến cửa, lúc mở cửa thì lại nghe thấy âm thanh “Rầm”, sau đó yên tĩnh như cũ. . . . . .
"?"
"? ?"
"? ? ?"
Tần Lãng lần nữa nghiêng đầu, nhìn màn hình trống rỗng, anh hít sâu một hơi, lần nữa bò trở về!
"Nhìn tao lấy cái mạng nhỏ nhà mày này! !" Nguyên Bảo tiếp máu, tiếp tục bổ nhào về phía màn hình!
" a ——"Tiếng kêu của anh bạn Tần Lãng so với lần trước không nhỏ hơn, tốc độ nhúc nhích cũng châm đi không ít, anh ta không còn một chút sức lực dựa vào trên cửa, dò tay cầm nắm cửa nhưng không mở nó ra được. . . . . .
Xin mọi người đứng cười nhạo anh bạo nhỏ này, đối với một hủ nam cả ngày đều ở nhà xem GV mà nói thì, anh ta là một thứ không có sức lực mạnh mẽ như người khác. Nếu XXOO với bạn gái mà bị ghét bỏ thì làm sao đây? Xin lỗi, vấn đề của người sẽ không nằm trong phạm vi giải đáp của tác giả. . . . . .
"Nhìn ta lấy cái mạng nhà mày này. . . . . ." Nguyên Bảo không buông tha, tiếp tục đụng vào màn hình!
Tần Lãng giựt giựt khóe miệng "Rốt cuộc là mày có đi ra không đây, lúc đi ra nhớ nói với ta một tiếng , giờ này ta phải đi ăn cơm rồi, mà nhớ nói với ta một tiếng nhé, ta đi nha. . . . . ." Tiếp theo, tiếng cửa mở ra, Tần Lãng không còn một chút sức nào bò lê bò lết ra ngoài. . . . . .
"Nhìn ta. . . . . . Lấy cái mạng nhỏ nhà mày này. . . . . ."
"Ầm! ! !"
Biết điện thoại di động ghét nhất cái gì rồi! ! ! !
Ong ong ong ong. . . . . .
Nguyên Bảo không biết ngã lần thứ mấy trên mặt đất sau khi mắng chửi người ta! !
Chờ Tần Lãng ăn cơm xong thì cũng là lúc dọn dẹp xong mọi vấn đế, anh ta cột đầu tóc dài lên, ngược lại giúp cái bản chất đàn ông được bộc lộ ra ngoài, anh ta quay về phòng ngủ kéo rềm cửa, ánh nắng mặt trời chen chúc đi vào trong, chiếu sáng mấy bức tranh GV trong phòng, có một loại cảm giác quỷ dị không ổn. . . . . .
Nhìn anh ta đặt điện thoại lên giường: "Em gái chết ơi, em ra được chưa? Tôi đã chuẩn bị tốt rồi này!"
Khốn kiếp! !
Thân máy điện thoại Nguyên BẢo chuyển động một cái, xoay lưng về phía anh ta, cô gái nhỏ Nguyên Bảo giận rồi. . . . . .
Tần Lãng vui vẻ, tiến lên chọc chọc điện thoại Nguyên Bảo: "Này, em gái chết ơi, em không muốn ra ngoài à? Em có biết hay không, lúc nãy thiếu chút nữa mi bức anh đến đái trong quần luôn đấy!"
Nguyên Bảo nhặt búp bê vải trên đát lên, tiếp tục trên cái giường trắng toát. . . . . .
"Không nên như vậy, có phải em là một chiếc điện thoại trong tương lai không...? Mã số của em là bao nhiêu, có thể biến thành siêu nhân cho anh coi được không? Nói yêu hay cái gì cũng không cần đâu, đúng rồi, em tới từ ngôi sao nào. . . . . ."
Khốn kiếp! ! ! !
Chắc xem quá nhiều phim điện thoại di động kỳ quái! ! ! !
Trong đôi mắt nhỏ lộ ra tia nguy hiểm, tròng mắt đen như mực chợt hiện lên chút ánh sáng xanh: làm thế nào, thật sự muốn giết anh ta. . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK