Trường Học viện Quý Tước thật sự rất có tiếng. Bởi vì rất nhiều con cái nhà có tiền đều theo học
đây, lượng đầu tư cũng vì thế mà rất lớn. Có thể xem như Học viện Hoàng Gia. Mà trường nổi
tiếng như vậy thường duy trì quan hệ tốt với các trường nước ngoài, thường xuyên mời giảng viên nổi tiếng nước ngoài về nước giảng dạy.
"Đúng vậy, thế này thì em đến trường cũng có bạn rồi."
Hai người đang nói chuyện thì Hạ Ngôn trên tầng đi xuống nói:
"Muộn rồi đấy Khả Doanh, mau đi ngủ đi."
“Mới mười một giờ mà anh, em còn chưa nói chuyện với chị dâu Tích Niên đủ!" Cô ấy nói.
"Hôm nay em vừa về, đi nghỉ ngơi trước đi, mai lại chơi." Anh nghiêm trang nói.
"Nhưng mà.."
"Không những gì cả! Mau đi ngủ!" Anh vẫn lạnh mặt như cũ.
"Anh hung dữ quả đấy." Hạ Khả Doanh le lưỡi, lại liếc sang Cổ Tích Niên một cái, lưu luyến nói: "Chị dâu Tích Niên, mai em lại tìm chị chơi nhé."
Cổ Tích Niên gật đầu. Có lẽ là do giác quan thứ sáu của phụ nữ, cô luôn cảm thấy Hạ Ngôn không thích cô tiếp xúc quá nhiều với Hạ Khả Doanh nên mới hung dữ như thế.
Hạ Khả Doanh vừa đi, Hạ Ngôn cũng bước tới cạnh cô: "Cố Tích Niên, cô cũng tài thật đấy."
"Tôi lại làm sao rồi?"
"Khả Doanh vừa về cô đã biết mượn sức con bé rồi? Hừ! Tâm cơ của cô còn nặng hơn tôi tưởng nhiều đấy.”
Cổ Tích Niên nghe lời này chỉ cảm thấy tức không có chỗ phát: "Tôi mượn sức người ta cái gì? Hạ Ngôn, tâm tư của em gái anh cũng không phức tạp như anh."
"Đúng vậy, bởi vì khả Doanh quá đơn thuần nên mới bị bề ngoài làm bộ làm tịch của cô lừa gạt! Cố Tích Niên, không ngờ cô không chỉ giỏi quyến rũ đàn ông mà còn có thể quyến rũ cả với phụ nữ nữa!"
"Tôi lừa gạt em gái anh hồi nào? Tôi lười nói với anh. Hạ Ngôn, anh hoàn toàn không nói lý." Cố Tích Niên đứng dậy, muốn lên tầng đi ngủ.
'Chát!
Một cái tát dừng trên mặt cô.
Cảm giác đau đớn từ má lan dần toàn thân, cả người cô bị cái tát này đánh lảo đảo sang một bền, suýt ngã nhào lên số pha. Có thể thấy cái tát này mạnh thế nào.
"Hạ Ngôn... anh... anh điên sao? Sao tự nhiên lại đánh tôi!"
"Cố Tích Niên, tránh xa Khả Doanh ra! Đừng có dạy con bé những thứ rối loạn dơ bẩn của cô! Tạm thời con bé sẽ cùng đi học với cô. Tốt nhất có phải ngoan ngoãn trong thời gian đi học cho tôi, phải an phận thủ thường! Đừng có đi quyến rũ đàn ông khắp nơi, làm cái gì bẩn thỉu! Cô diễn cho tốt vai trò mợ Hạ của cổ đi! Nếu cô khiến Khả Doanh phát hiện có làm gì sau lưng thì tôi sẽ làm cô sống không bằng chết!"
"Dạy thứ gì dơ bẩn cho em gái anh? Ha ha, Hạ Ngôn, lúc trước anh trái một cô người yêu, phải
một cô nhân tình... Anh thì sạch lắm đấy à? anh nói tôi dạy thứ dơ bẩn cho em gái anh? Hừ, tôi thấy nếu cô ấy bị ảnh hưởng cũng là từ anh mà ra cả thôi. Nếu không sao anh lại buộc cô ấy ra nước ngoài du học chứ? Anh sợ để cô ấy bên người thì dạy hư cô ấy chứ gì! Anh lấy tư cách gì nói tôi?"
Cổ Tích Niên ôm má phẫn hận nói. Cô không muốn công kích Khả Doanh, chỉ đơn phương châm chọc Hạ Ngôn mà thôi. Nói thật, cô rất tức giận. Cô không hề có nửa phần muốn hại em gái nhà người ta, kết quả là Hạ Ngôn đề phòng cô như phòng thử hung ác gì vậy! Làm người ta quá căm tức.
Mà anh ta nói gì thế? Dạy thứ dơ bẩn gì cho Hạ Khả Doanh? Ha ha, trong mắt người đàn ông này rốt cuộc cô bẩn đến mức nào? Còn diễn cho tốt vai trò mợ Hạ, an phận thủ thường nữa chứ... Muốn nhắc cô tuân thủ đạo đức của phụ nữ sao? Đây chính là nhục nhã cô.