Anh ta nói với Dương Xuân Hoa rằng, Tiểu Miên là người phụ nữ thuần khiết nhất trên thế giới này.
không một ai có thể sánh bằng cô ấy.
Sự ghen tuông của một người phụ nữ trỗi dậy.
Vì vậy, cô ta liền thuê sát thủ bắt cóc Mạch Tiểu Miên, muốn người ta xâm phạm cô, hơn nữa còn bán cô đến khu đèn đỏ ở Đông Nam Á, biến cô trở thành một gái điếm bẩn thỉu.
Trình Đông Thành biết được chuyện này, trong cơn tức giận đã giết chết cô ta.
Vì để che đậy sự thật, không muốn cảnh sát tìm thấy, anh ta đã băm thân thể ra, hơn nữa còn nấu chín rồi ném vào thùng rác ở nhiều nơi.
Cuối cùng, lưới trời tuy thưa mà khó lọt.
Khi anh ta đăng nhập vào email, phát hiện hộp thư mới nhất của mình đã được mở ra, lập tức suy đoán ra là Tiểu Miên.
Anh ta biết, mình không còn đủ sức để yêu cô, để làm cho cô hạnh phúc được nữa, còn không bằng để cô thất vọng với mình, không nhớ tới mình nữa.
Thế nên ngày đó, anh mới cố ý mang theo một người phụ nữ đi ngang qua đơn vị của cô.
Nhìn thấy cô và Kiều Minh Húc đi ra, hai người liền làm ra dáng vẻ thân mật, để Mạch Tiểu Miên biết rằng, anh ta đã sớm không còn thương cô nữa rồi.
Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau khi Kiều Minh Húc nghe thấy toàn bộ sự việc từ phía đồn cảnh sát, tâm trạng anh càng cảm thấy nặng nề hơn.
Nếu như cô gái ngốc Mạch Tiểu Miên kia biết được Trình Đông Thành vì mình mà giết chết Dương xuân Hoa, có phải cô sẽ càng thêm khổ sở bất an không?
Vì vậy, anh mãnh liệt yêu cầu phía cảnh sát bên kia, mang tất cả những chuyện này xử lý thành hồ sơ tuyệt mật, không được công khai ra bên ngoài.
Bên phía cảnh sát cũng đáp ứng.
Sau khi cúp điện thoại xong, trở về phòng, phát hiện thấy Mạch Tiểu Miên vẫn còn chưa đi ra khỏi phòng tắm, liền gõ cửa.
Không có ai đáp lại.
“Tiểu Miên!”
Anh hét lớn.
Vẫn không có ai trả lời nên anh vội vàng mở khóa cửa, đẩy cửa đi vào.
Anh nhìn thấy Mạch Tiểu Miên nằm yên lặng trong bồn tắm, đầu tựa vào tường, trên mặt đắp một chiếc khăn màu trắng, nằm im không nhúc nhích.
Trái tim anh cực kỳ hoảng sợ đập loạn cả lên, vội vàng đưa tay kéo chiếc khăn trắng trên mặt cô xuống, dò xét hơi thở của cô.
Hơi thở của cô vẫn còn hơi ấm.
Hóa ra cô chỉ ngủ thôi.
Cô gái ngốc này!
Đúng là bất cứ chỗ nào cũng có thể ngủ được cả.
Anh không khỏi thấp giọng mắng một tiếng, ánh mắt vô thức nhìn về phía bồn tắm.
Làn da cô trắng nõn như bạch ngọc, dưới mặt nước trông càng động lòng người hơn…
Tất cả những điều này, khiến cho máu huyết trong người anh…
Danh Sách Chương: