“Ồ? Có chuyện gì sao?”
Kiều Thanh vừa nghe thấy là cô ta, giọng nói lập tức trở nên vừa thờ ơ vừa lạnh lùng.
Đối với Lâm Ngọc, ông không thích chút nào.
Còn về lý do tại sao ông không thích, ông cũng không nói ra.
“Ông ơi, cháu có thai.
”
“Ồ, xin chúc mừng.
Nhưng mà, tin tức này không cần thiết phải báo cáo cho tôi đâu.
”
Kiều Thanh vẫn luôn tin tưởng vào cách làm người của Kiều Minh Húc, biết anh và Lâm Ngọc không thể nào phát sinh mối quan hệ khăng khít kia được.
“Đứa trẻ là của Minh Húc ạ.
”
Lâm Ngọc nói tiếp.
“…”
Kiều Thanh ngớ người ra, rơi vào trầm mặc.
Tên nhóc thối tha này, đã có Tiểu Miên rồi lại còn làm ra loại chuyện này, đúng là không thể nào tha thứ được mà.
Khó trách tối ngày hôm qua, Tiểu Miên gọi điện thoại tới nói muốn ly hôn, hóa ra là có lý do.
“Ông nội, ông nói xem cháu nên làm gì bây giờ?”
Lâm Ngọc rất lo lắng hỏi.
Kiều Thanh suy nghĩ một chút, giọng điệu lãnh đạm nói: “Phá nó đi! Cô muốn bồi thường bao nhiêu, có thể yêu cầu thương lượng!”
Lâm Ngọc nghe thấy điều này, cả người cô ta lại lần nữa run lên vì tức giận.
Cô ta không ngờ rằng, một ông già bảo thủ như Kiều Thanh lại nỡ lòng giết chết cháu trai của mình.
Chẳng lẽ ông ấy không thích cô ta đến vậy sao?
Vào giờ khắc này, cô ta thật sự hận chết Kiều Thanh.
“Ông nội ơi, đây là huyết thống của nhà họ Kiều các ông, có thể xem như là cháu trai trưởng ruột thịt rồi, ông thật sự muốn cháu phá bỏ nó sao? Hơn nữa, nhà họ Kiều các ông từ trước đến nay hương khói không vượng, hơn nữa đã số mấy đời chỉ có một độc đinh thôi.
Chẳng lẽ ông không sợ khi cháu phá bỏ đứa cháu trai đích tôn này, từ đó làm gãy hương khói sao?”
Lâm Ngọc cố nén lửa giận hỏi.
“À!”
Kiều Phong chế nhạo khinh thường bật cười nói: “Tiểu Miên sẽ sinh đứa bé cho nhà họ Kiều chúng tôi, đó mới được xem là cháu đích tôn.
Còn cô sinh ấy à, cùng lắm cũng chỉ được xem là con riêng của vợ bé mà thôi, không được xem là chính thống gì cả.
Còn về việc nhà họ Kiều của chúng tôi có gãy hương khói hay không, tôi thấy cô đã quá lo lắng rồi, tôi tin tưởng Tiểu Miên nhất định sẽ sinh cho tôi một đứa cháu trai kháu khỉnh.
”
Lâm Ngọc không ngờ Kiều Thanh sẽ nói như vậy, cô ta run lên vì tức giận.
Ông ấy lại còn nói cô ta là vợ bé!.
Đứa trẻ chỉ có thể là con riêng nữa chứ!
Danh Sách Chương: