Mục lục
Ôm Đùi Boss Ác Ôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 556

Thương Mẫn khoác lấy bả vai anh rồi dựa vào người anh, ngửa đầu cười ngốc nghếch:”Không ngờ chồng em lại giỏi giang như vậy đấy, lên được phòng khách xuống được nhà bếp, em thật sự lời to rồi.”

Mâu Nghiên vuốt ve mái tóc dài của cô rồi khẽ hỏi:”Còn muốn ăn gì nữa không anh mua.”

“Lấy thêm hai miếng xương sườn.”

Hiếm khi Mâu Nghiên không lải nhải bắt cô ăn nhiều rau và ăn ít thịt lại, hai người họ còn rất hứng thú thảo luận với nhau nên hầm sườn với thứ gì nữa.

Nhìn thấy Mâu Nghiên cầm ba túi đồ lớn, Thương Mẫn đột nhiên cảm thấy mình hơi quá đáng, bắt nạt anh như vậy, anh chàng này sẽ không thù dai đấy chứ!

Mâu Nghiên bị bóc lột sức lao động hoàn toàn không cảm thấy mình bị bắt nạt, sau khi mua đồ ăn xong, anh đưa Thương Mẫn đến một nhà hàng dành cho các cặp đôi gần đây đang rất nổi tiếng trên mạng, lần đầu tiên đưa Thương Mẫn đi xem phim. Cuối cùng hai người đi dạo đến cửa hàng bán đồ trẻ em, đi đến khi Thương Mẫn cảm thấy hơi mệt thì cả hai mới trở về nhà.

Sau khi vào nhà, Mâu Nghiên tiện tay đặt mấy túi đồ xuống sàn, sau đó bắt đầu giúp Thương Mẫn cởi áo khoác và thay giày:”Có muốn đi ngủ một lát không?”

“Em không muốn ngủ.”

Mặc dù rất mệt và rất buồn ngủ nhưng cô có dự cảm rằng mình mà ngủ thì Mâu Nghiên sẽ biến mất, nên cô nhất quyết không chịu vào phòng ngủ.

Mâu Nghiên hết cách đành ôm Thương Mẫn ngồi trên ghế sô pha.

Mâu Nghiên cố ý nói thật trầm và chậm, không lâu sau, Thương Mẫn nghe tiếng hát ru của anh rồi chìm vào giấc ngủ.

Thương Mẫn bị mùi thơm của canh sườn đậm đà đánh thức, sợ cô tỉnh lại không thấy mình thì sẽ hoảng sợ nên sau khi Mâu Nghiên ôm Thương Mẫn lên giường thì anh không đóng cửa lại, tiện cho cô thức dậy có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài.

Nghe tiếng động và ngửi thấy mùi thơm của thức ăn trong bếp, những giọt nước mắt hạnh phúc của Thương Mẫn lại trào ra.

Nằm trong chiếc chăn ấm áp, Thương Mẫn không muốn động đậy, cô chỉ muốn thời gian dừng lại ở khoảnh khắc này.

“Con mèo nhỏ lười biếng, dậy đi, dậy ăn cơm nào.”

Thương Mẫn vẫy tay ra hiệu cho Mâu Nghiên ôm cô ra ngoài.

Thật kỳ lạ là hai ngày nay Mâu Nghiên rất cưng chiều cô, anh gõ nhẹ lên trán cô rồi ôm cô ra bàn ăn.

Cơm nước xong, cô nhàn nhã dựa vào ghế sô pha vừa xem phim vừa nhìn Mâu Nghiên dọn chén bát, người đàn ông này luôn cho cô cảm giác là một ông chủ quyết đoán trên thương trường, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy mặt này của anh.

Sự thay đổi bất ngờ không kịp đề phòng này khiến cô đột nhiên hoảng sợ, cô luôn cảm thấy đằng sau hạnh phúc và ngọt ngào này là một con quái vật dữ tợn, có thể phá hỏng mọi thứ tốt đẹp trước mắt cô bất cứ lúc nào.

Cô không biết anh làm chuyện này là vì cái gì nữa, Thương Mẫn cảm thấy kế hoạch trước đây của mình phải được hoàn thành càng sớm càng tốt, cô sẽ làm ngay trong tối hôm nay, cô không muốn kéo dài hơn nữa.

Giống như hôm qua, Mâu Nghiên chu đáo giúp cô bật nước tắm và đi lấy đồ ngủ cho cô.

Thương Mẫn ngồi trong bồn tắm, nghĩ đi nghĩ lại xem kế hoạch của mình có sơ hở hay không, cô đã chuẩn bị thuốc ngủ từ lâu, cũng chắc chắn trong túi Mâu Nghiên có mang theo viên thuốc mà cô đang tìm.

Rốt cuộc có nên xuống tay không đây?

Sau khi anh biết chắc chắn sẽ rất tức giận, cô có thể sẽ mất đi sự dịu dàng làm tan chảy trái tim cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK