Cùng Lâu Ngọc Đường vào văn phòng của hắn, Lâu Ngọc Đường mở đầu nói luôn: “Ba hôm nay gặp đứa con gái Tử Khê kia!”
Lâu Tử Hoán bĩu môi, có thể tưởng tượng, An Tử Khê có tài năng chọc người khác tức điên. Thì ra ba hắn sau khi vào công ty, sắc mặt vẫn không tốt là bị người đàn bà kia chọc tức. Hắn lẳng lặng đứng, chờ xem ba tiếp theo muốn nói gì.
“Ba không phải nói qua với con sao? Không thể dây dưa không rõ cùng An Tử Khê! Trên đời này có nhiều đàn bà như vậy, cũng nhiều năm như vậy, con như thế nào còn vướng vào nó không rời!”
“Chuyện của con không cần ba lo!” Tất cả tâm tình tốt của Lâu Tử Hoán tan thành mây khói, “Nếu ba không còn chuyện gì khác, con đi ra ngoài trước!”
Lâu Ngọc Đường bị thái độ của Lâu Tử Hoán chọc giận, ông ta đập bàn: “Tao là ba mày, cái gì mà chuyện của mày không cần tao lo. Lâu Tử Hoán mày nghe lời tao, lập tức cùng An Tử Khê tách ra. Bây giờ truyền thông đều đưa tin, nó là em gái mày, mày bây giờ ở cùng với nó, giống bộ dạng gì nữa!”
“Thì ra là ba lo lắng chuyện này!” Lâu Tử Hoán hừ lạnh, “Ở cùng em gái, có cái gì không bình thường. Bây giờ, Nhược Hi cũng ở cùng con. Ba yên tâm, con sẽ không làm cho truyền thông nắm được nhược điểm gì.”
Lâu Ngọc Đường cũng không muốn cùng con cãi nhau, mấy năm nay, quản lý công ty ông ta cũng đã có chút lực bất tòng tâm. Tử Hoán trở về xong, ông ta đã có ý muốn giao lại công ty. Cho nên bây giờ rất nhiều quyết sách của công ty, cơ hồ đều là Lâu Tử Hoán đưa ra. Thêm vào đó, ông ta vẫn thẹn với con trai và con gái. Càng biết, con vẫn đều hận mình, ông ta đều đã cố gắng làm nhiều việc, đều là mong muốn con trai sẽ tha thứ cho mình. “Ngày đó ba với Hắc Diệu Tư bước đầu có nói chuyện một lần. Anh ta muốn cưới Tử Khê, muốn cùng Lâu gia trở thành thông gia. Anh ta cũng biểu hiện rõ ràng, kết thông gia với Lâu gia, thì dự án phát triển trung tâm công nghiệp pháiNamanh ta sẽ tham gia một chân, mở rộng thời trang Hi Hi bách hóa công ty họ sẽ bảo vệ giúp đỡ. Tử Hoán, ba đêm qua đã suy nghĩ lại, kỳ thật cùng Hắc gia liên hợp, đối với Lâu thị chỉ có lợi ích chứ không có hại. Nếu Hắc Diệu Tư nhìn trúng Tử Khê, hy sinh một Tử Khê, đổi lấy Lâu thị một bước nhảy vọt, hoàn toàn đáng giá.”
Thân thể Lâu Tử Hoán hoàn toàn cứng đờ, biểu tình lại thay đổi thất thường. Hắn nghe xong mỗi lời ba hắn nói, lập tức nghiến răng nghiến lợi trả lời: “Con không đồng ý! Dự án phát triển trung tâm công nghiệp phía Nam Lâu thị không phải là không nuốt xuống được, không cần Hắc gia góp một chân. Cái gì mà đám cưới gia tộc? An Tử Khê căn bản không phải em gái con, Hắc Diệu Tư chỉ cần hơi điều tra một chút sẽ biết. Hơn nữa với cá tính của anh ta, nói không chừng sớm đã biết rồi. Anh ta cố ý làm bộ như không biết chuyện, còn đưa ra yêu cầu kết thông gia, khẳng định có âm mưu khác. Nếu trong ngày kết hôn, anh ta tuyên bố tân nương thực ra không phải là con gái của Lâu gia, mà chỉ trích Lâu gia lừa gạt Hắc gia, vậy Lâu gia không phải mất hết thể diện sao? Nói không chừng anh ta sẽ chờ lấy chuyện này đến uy hiếp chúng ta, lúc đó anh ta càng muốn nhiều hơn nữa!”
Lâu Tử Hoán tư duy nhanh nhạy, lập tức liên tưởng đến nhiều hơn, hơn nữa phỏng đoán hợp lý, có lý có căn cứ. Lâu Ngọc Đường nhớ tới ngày đó ở biệt thự của Hắc Diệu Tư, trong lời nói của Tử Khê, cũng hiểu được Tử Hoán nói là đúng. Ông ta đành phải đánh mất ý nghĩ này trong đầu, vẫn nói: “Cho dù là thế này, con cũng không thể ở chung một chỗ với Tử Khê. Đứa con gái kia lòng lang dạ sói, còn thực tham lam. Ba đưa ra chi phiếu năm mươi vạn cho nó, còn đáp ứng hàng tháng cho nó hai vạn làm sinh hoạt phí. Thế mà nó dám muốn ba cho nó một trăm ngàn, nó không hổ là con gái An Dạ Vũ, mẹ nó có gì thì nó cũng có!”
“Người đàn bà kia không phải ba đưa vào sao?” Nghe xong lời nói của ba, vẻ mặt hắn càng âm u. “Ba không phải đưa cho cô ta tiền! Ba, ba yên tâm, con căn bản không có khả năng có cảm tình với An Tử Khê. Con có kế hoạch của con, ba không cần lo!”
Lâu Ngọc Đường đương nhiên không có khả năng yên tâm, kỳ thực muốn ông ta tin tưởng Tử Hoán đối với An Tử Khê có cảm tình cơ hồ cũng là không có khả năng. Nó hận mẹ con An Dạ Vũ, sử dụng thủ đoạn này, chỉ sợ là muốn trả thù. Nó muốn trả thù thế nào, ông ta không muốn quản. Ông ta chỉ lo lắng cho con trai, thời gian lâu, không trả thù được, còn bị thua mất tâm.