• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng ngủ, tắm nước ấm xong, Sở Cảnh rốt cục cảm thấy toàn thân thoải mái không ít. Cả ngày mệt mỏi, tựa hồ đều bùng phát vào lúc này, khiến cậu không muốn nhúc nhích gì nữa.

Tùy tay lau lau mái tóc ướt, Sở Cảnh đi tới bên giường, lấy di động để ở đầu giường lên nhìn qua chút. Màn hình biểu hiện có một tin nhắn mới. ấn mở tin ra đọc, nội dung tin nhắn không quá dài nhưng lại khiến tâm tình Sở Cảnh tốt hơn rất nhiều.

Tâm tình khoái trá để di động xuống tủ đầu giường, ném khăn bông đã ẩm ướt sang một bên, thư thái nằm lăn lên giường, chuẩn bị đi ngủ.

Ah, hiện tại cậu đã trở lại Sở gia, về phần bước tiếp theo sẽ làm gì, vẫn nên hảo hảo suy nghĩ kỹ một chút.

Ở nửa bán cầu khác……

“Asher, lão bằng hữu, đã lâu không gặp.” Tả Dĩ Uyên mỉm cười nhìn nam tử đeo kính râm đối diện, thái độ thong dong tiếp đón.

Khác với thái độ Tả Dĩ Uyên tự nhiên vui vẻ, thì thái độ người nam nhân được gọi là Asher này rõ ràng khách khí câu nệ hơn.

Tả Dĩ Uyên tự nhiên nhìn ra thái độ Asher tựa hồ không thể nào buông lỏng, nhưng hắn vẫn không nói thêm cái gì, chỉ hơi thân thiết vỗ vai Asher, cười nói với anh ta: “Đừng đứng đây, tôi đã vì cậu mà chuẩn bị một bàn đồ ăn, không bằng chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện?”

Asher miễn cưỡng nở nụ cười một chút, gật đầu, đi theo Tả Dĩ Uyên vào trong khách sạn.

“Asher này, Sierra Leone của các cậu gần đây hẳn là kiếm được không ít nhỉ?” Tả Dĩ Uyên cùng Asher đã liên tiếp uống vài ly rượu, không khí trong phòng cũng thay đổi không ít. Khẽ lắc lắc ly rượu, Tả Dĩ Uyên ngẩng đầu nhìn Asher ngồi đối diện mình, thăm dò hỏi: “Nghe nói số liệu về các mỏ khai thác kim cương mới sẽ được công bố tới đây phải không?”

Nghe nói thế, Asher nguyên bản đã uống vài ly rượu đang nói thao thao như máy hát nhất thời nghẹn cứng lại, nhìn Tả Dĩ Uyên, qua một lúc muốn nói lại thôi, há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ cười khổ hít sâu một hơi, nói: “L, người khác không biết thì thôi, chẳng lẽ anh còn không biết sao? Sierra Leone có nhiều kim cương hơn nữa thì có ích gì chứ? Chân chính có quyền khống chế thứ này cũng không phải do bọn tôi…”

Asher dùng tay ra hiệu, trên mặt dần hiện ra một loại biểu cảm không cam lòng, không biết nên làm thế nào: “Trên thế giới, 80% kim cương được mua bán đều bị bọn họ khống chế, chỉ cần bọn họ nói một câu thì toàn bộ số kim cương khoáng thạch của chúng tôi có thể lập tức biến thành một đống đá!”

Tả Dĩ Uyên nghe Asher oán giận, lịch sự mỉm cười lắng nghe, nhưng không tiếp lời. đợi cho Asher rốt cục oán giận kể lể xong, liền dùng mắt ra hiệu, ý bảo thủ hạ của mình đang đứng bên cạnh Asher rót rượu cho anh ta.

“Nguyên tắc quả thật là vậy, nhưng Asher này, tôi nghĩ, vấn đề về mỏ kim cương… phía chính phủ các cậu có phải đã giấu tôi cái gì không?” Tả Dĩ Uyên nhìn Asher uống rượu tới đỏ mặt, khẽ nheo mắt lại, tựa tiếu phi tiếu hỏi lại.

“Cái..cái gì?” Asher bị câu hỏi bất ngờ của Tả Dĩ Uyên làm cho sửng sốt.

“Bởi vì hiệp nghị khai thác mỏ kim cương tôi và quý quốc thống nhất kí kết với nhau đã xảy ra vấn đề nhỏ.” Tả Dĩ Uyên hai tay đan nhau chống cằm, thái độ có chút như không để ý, nhưng con ngươi thâm trầm không chớp mắt nhìn thẳng Asher, cả người hắn toát ra bá khí cơ hồ khiến Asher run rẩy muốn lấy ly rượu cũng không xong: “Tôi phi thường coi trọng lần hợp tác này với quý quốc, ngay từ đầu tôi đã xin được quyền khai thác mỏ từ quý quốc nhưng lâm thời quý quốc lại đơn phương tuyên bố hủy bỏ…. Asher, tôi nghĩ cậu hẳn có thể hiểu được tâm trạng của tôi?”

“Vâng, đúng vậy, phía chính phủ chúng tôi cũng thật sự cảm thấy có lỗi.” Asher cố gắng áp chế đáy lòng sinh bất an, đem ly rượu thả lại lên bàn. Tuy rằng lần này biết Tả Dĩ Uyên bay tới Sierra Leone, lại còn sai thủ hạ tới yêu cầu một cuộc gặp mặt, bày tỏ mình muốn tiền hành “đàm phán hữu hảo” với đại diện phía chính phủ một lần thì khi đó, bọn họ biết Tả Dĩ Uyên lần này tới xem như lai giả bất thiện (người đến cũng không tốt lành gì). Nhưng mà, Asher không thể không thừa nhận, cho dù là trước đó tự nhận là đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng thật sự tới khi chân chính đối diện với Tả Dĩ Uyên thì chính anh ta cũng chỉ có thể bị động mà không biết phải làm sao.

“Asher, tôi nghĩ, chuyện này không phải chỉ một câu xin lỗi là đủ để hóa giải.” Tả Dĩ Uyên thay đổi tư thế, hai tay hơi chống lên mặt bàn, thân thể ngả về sau một chút, lưng tựa vào thành ghế, ngón tay không nhanh không chậm gõ gõ lên trên mặt bàn.

Thanh âm trầm thấp từ tính vang lên ở trong phòng, bầu không khí mới vừa rồi coi như hòa hợp lại lập tức trở nên đông cứng, khó xử.

Mà Tả Dĩ Uyên lúc này phúc hắc so với trước càng thêm cường thế, khí tràng uy hiếp kinh người, khiến cho Asher đối diện run rẩy toát mồ hôi lạnh.

Lần này Tả Dĩ Uyên đột nhiên tới Sierra Leone, vì cái gì tất cả mọi người trong lòng đều hiểu rõ. Nếu có thể, chính phủ bọn họ bên này đương nhiên rất không muốn trở mặt với người nắm quyền khống chế buôn bán súng đạn trong tay như vậy. Nhưng mà, tình huống lần này thật sự có chút….

“L, tôi muốn nói, anh phải tin tưởng rằng việc chính phủ chúng tôi hợp tác với anh vẫn luôn có thành ý rất lớn… chẳng qua, tình huống lần này thật sự… khụ.” Asher ấp a ấp úng nói chuyện, đang nói tới cuối, do dự trong chốc lát, vẫn không nói hết câu, chần chờ nhìn Tả Dĩ Uyên, sắc mặt bởi vì khó xử mà đỏ lên.

“Đương nhiên, tôi chưa bao giờ hoài nghi thành ý của quý quốc.” Khóe môi Tả Dĩ Uyên câu lên: “Đó cũng là lý do vì sao nhiều quốc gia ở Tây Phi và Nam Phi có nhiều mỏ kim cương như vậy, tôi lại lựa chọn hợp tác cùng quý quốc.”

“Vâng, vâng, ngài có thể hiểu được điểm ấy…” Asher nghe Tả Dĩ Uyên nói như vậy trên mặt khẽ thả lòng một chút. Gật gật đầu với Tả Dĩ Uyên, tiếp tục nói phải phải.

Tả Dĩ Uyên tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn Asher một cái, không đợi Asher nói hết lời, thản nhiên cắt đứt lời anh ta, không nhanh không chậm nói tiếp: “Đúng là bởi vì tôi chưa từng hoài nghi thành ý hợp tác của quý quốc đối với tôi, cho nên việc đổi ý rút quyền khai thác mỏ quặng mới thực khiến tôi cực kỳ nghi hoặc. Nên tôi mới cố ý tới tận đây để tìm hiểu một chút.”

Asher nhìn Tả Dĩ Uyên, sắc mặt khẩn trương tới trắng bệch, đôi môi run rẩy, nhưng một chữ cũng không nói ra được.

“Tôi phát hiện ra một chuyện rất thú vị.” Tả Dĩ Uyên nói tới đây, tựa hồ là vì càng thêm cẩn thận quan sát biểu tình của Asher mà tốc độ nói cố ý chậm lại: “Từ hai tháng trước, giá trị xuất khẩu kim cương của quý quốc sang các nước khác tựa hồ đột nhiên gia tăng không ít phải không?”

“Chuyện này……”

“Asher, biểu tình này của cậu…. chững minh tôi đã đoán đúng?” Tả Dĩ Uyên khẽ mỉm cười, giọng nói không nặng nề mà mang theo tia chắc chắn: “Do lực lượng chống chính phủ?”

Thấy nội tâm hoảng loạn quẫn bách mình không muốn để lộ lại bị Tả Dĩ Uyên một phát nhìn ra, Asher nhất thời đều suy sụp hẳn. Vươn tay dùng sức che mặt lại, lập tức lần nữa nhìn mặt Tả Dĩ Uyên, tuy rằng khó tránh khỏi vẫn mang theo một chút suy yếu nhưng cả người ngược lại có vẻ thoải mái hơn chút.

“L, Anh đoán không sai.” Asher cười khổ nói: “Kỳ thật cho tới nay, Sierra Leone đều không quá thái bình. Anh cũng biết, nơi này lực lượng chống chính phủ vẫn luôn cực kỳ hung hăng ngang ngược. Mấy tháng trước, lực lượng chống chính phủ đột nhiên vùng dậy, còn lấy tốc độ cực nhanh chiếm giữ một số mỏ kim cương của chúng tôi, bọn chúng cho rằng xuất khẩu kim cương sẽ là nguồn cung cấp tài chính cho bọn chúng mua vũ khí.”

“Bọn chúng muốn làm gì thì làm, hoàn toàn không suy xét tới hậu quả mà chính phủ sẽ phải gánh.” Asher nói xong, hai tay khẽ nắm chặt lại thành nắm đấm, hai mắt trợn trừng hằn tơ máu: “Bọn khốn nạn! lượng xuất khẩu kim cương của bọn chúng đã vượt quá số lượng xuất khẩu chính phủ cho phép, thật sự nếu không khống chế được, kết cục cuối cùng của Sierra Leone ai cũng có thể nghĩ!”

Tả Dĩ Uyên híp mắt, tựa hồ đang lo lắng gì đó.

“Sierra Leone đã không thể chịu đựng nổi tàn phá nhiều hơn nữa.” Asher một hơi uống cạn ly rượu, cả người đều tản mát ra nồng đậm cảm giác vô lực: “Cho nên, L, cho dù đắc tội anh, nhưng tôi cũng chỉ có thể thay mặt chính phủ bày tỏ sự xin lỗi, dưới tình huống như vậy, quyền khai thác mỏ kim cương, chỉ sợ không thể giao cho bất cứ ai được nữa.”

Asher nói xong những lời kia, cả người nhất thời trầm tĩnh xuống, nhưng lại giống như muốn phát tiết gì đó, cứ một ly tiếp một ly uống cạn.

Mọi người đều biết, Sierra Leone đã từng một lần xảy ra cuộc chiến tranh giành các mỏ kim cương, cuộc chiến đó đã kéo dài hơn 11 năm mới kết thúc, cho nên chính phủ luôn tìm mọi biện pháp để ngăn chặn các cuộc chiến này không cho nó bùng phát nữa. Không nghĩ tới, hiện tại lực lượng chống chính phủ lại hung hăng ngang ngược đến như vậy, bọn chúng dường như muốn phát động chiến tranh kim cương lần nữa.

Tả Dĩ Uyên suy nghĩ trong chốc lát, hỏi tiếp: “Cho dù lực lượng chống chính phủ có chiếm được các mỏ kim cương nhưng nếu không có giấy chứng nhận từ chính phủ, thì số kim cương đó làm sao có thể lưu thông trên thị trường?”

Asher lắc đầu, cả giận nói: “Vấn đề chính là ở đó. L, tôi không biết bọn khốn nạn đó đến tột cùng đã tìm được người nào giúp đỡ…. Toàn bộ số kim cương chúng khai thác được đều có giấy chứng nhận. Chính vì vậy mà phía chính phủ chúng tôi không thể làm gì được.”

“…..Làm giả?” Tả Dĩ Uyên nhíu nhíu mày, nhìn Asher nói ra phỏng đoán của mình.

“Số giấy chứng nhận đó đích xác đã được làm giả, nhưng chúng được làm giả rất hoàn hảo.” Asher buồn phiền cào cào tóc mình: “Hiện tại chỉ dựa vào lực lượng của chúng tôi thì vô pháp xử lý mấy vấn đề thế này, cho nên chúng tôi đã đệ trình đơn nhờ Interpol giúp đỡ, hy vọng có thể ngăn chặn hoàn toàn chuyện này.”

“Vậy sao?” Tả Dĩ Uyên trầm ngâm một tiếng, không biết nghĩ tới điều gì, lần nữa nhìn về phía Asher, trên mặt mỉm cười: “Asher, nếu quý quốc đã có thành ý hợp tác, tôi tự nhiên cũng có. Nếu quý quốc muốn hủy bỏ hợp tác với tôi là vì nguyên nhân khách quan, như vậy, là đối tác trung thành với quý quốc, tôi tự nhiên nguyện ý chờ đợi, thậm chí còn có thể trợ giúp quý quốc… ví dụ như, cung cấp lô vũ khí mới nhất? đương nhiên, tôi hy vọng sau khi chuyện lần này kết thúc, sự hợp tác của tôi và quý quốc, vẫn có thể tiếp tục tiến hành.”

Asher nghe thấy Tả Dĩ Uyên nói như vậy, trong mắt hiện rõ vẻ vui mừng như điên.

“L, anh nói thật sao? anh nguyện ý cung cấp vũ khí cho chúng tôi? Cảm ơn Thượng đế! Chúng ta đương nhiên sẽ tiếp tục duy trì quan hệ hợp tác, chỉ cần chuyện này chấm dứt!” Asher kích động gật đầu: “Tôi đại diện cho chính phủ cam đoan với anh!”

“Như vậy, Tôi chờ mong chúng ta hợp tác.” Tả Dĩ Uyên cười cười, nâng ly nói với Asher, rồi ngửa đầu, một hơi cạn sạch.

Hết chương 57

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK