Mục lục
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 581

“Xem thôi, xem cô có làm giả hay không.”

Chu Yên ra lệnh cho trợ lý: “Đi và lấy phong bì giấy từ ngăn kéo ra đây.”

Vương San ở phía dưới nhìn khí thế Đàm Nhạc đè nén Chu Yên, anh ta chiếm thê chủ động.

Cô ta có thể yên tâm, không cần cô ta.

Đàm Nhạc sẽ bảo vệ sản nghiệp của nhà anh ta.

“Chủ tịch, của cô.” Trợ lý đi ra ngoài rôi quay lại.

Đàm Nhạc ngước mắt lên: “Là chủ tịch hay chủ tịch đại diện?”

Trợ lý Chu Yên cúi đầu, Đàm Nhạc tiệp tục hỏi: “Là chủ tịch hay là chủ tịch đại diện?”

“Là, là chủ tịch đại diện.” Trợ lý run rẫy nói, bị cậu chủ Đàm Nhạc làm cho sợ hãi.

Đàm Nhạc: “Sao lúc nãy không thêm chữ đại diện?”

Chu Yên: “Đàm Nhạc, tôi là mẹ cậu, quản lý công ty thay cho ba không có vân đề đâu nhỉ, được gọi là chủ tịch cũng không có vần đề đâu nhỉ?”

Trò cười, đúng là cười chết mắt.

“Tôi chỉ có hai người mẹ, một là mẹ ruột đã chết. Một là Vương. San ở đây. Cô là mẹ nào? Hơn nữa, mẹ ruột và mẹ kế của tôi không được nhân viên của công ty gọi là. chủ tịch, bởi vì họ đều là vợ chủ tịch hội đồng quản trị” Đàm Nhạc nhằm vào Chu Yên.

Vương San đang ngồi bên dưới, khi cô ta nghe những lời của Đàm Nhạc, trái tim cô ta xúc động đến mức muốn khóc.

Được anh ta gọi là mẹ trước mặt rất nhiều người như này, đúng là chuyện cảm động.

Đứa trẻ này, không uỗổng công thân với anh ta.

Đàm Nhạc đưa tay nhận cái gọi là bức thư viết tay của Đàm Trung.

Càng nhìn lại, nụ cười trên mặt anh ta càng trở nên mỉa mai.

“Còn ai trong số các người đã đọc bức thư này?”

Cái này, có vài người thấy.

Một số cổ đông bên dưới giơ tay: “Tôi,”

Ông ta là một ông già cổ hủ, loại người nhận lý mà không nhận người.

Đàm Nhạc nói: “Chẳng trách chỉ có ông thấy.”

Chỉ vì có con dấu cá nhân và dầu tay của Đàm Trung trên đó.

Giám đốc cỗ hủ nghĩ rằng nó được viết bởi Đàm Trung.

“Giờ tôi đưa cho mọi người, tự xem đi, xem xong nói cho tồi biết cảm nghĩ của mọi người.” Sau đó Đàm Nhạc chuyền bức thư cho mọi người.

Chu Yên nhanh chóng giật lấy phong bì.

Cục diện lúc nãy quá bât lợi với cô ta, sau một lúc im lặng, cô ta mới bình tĩnh lại, chuyện Nam Liêu trước chuyện này sau.

“Đàm Nhạc, trước khi đọc bức thư này, hãy nói cho chúng tôi biết ý định của cậu. Người chưa từng xuất hiện tại cuộc họp cô đông, hôm nay đột nhiên xuất hiện cùng một người khác, tôi nghỉ ngò cậu bị lợi dụng.”

“Ha ha, bị lợi dụng, Chu Yên, cộ đúng là dám nghĩ.” Đàm Nhạc trực tiếp gọi tên Chu Yên.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK