Hà Tử Tường không phản kháng, thân thể dường như không chịu sự khống chế của đại não, hoặc là có, nhưng lại bị tình cảm chi phối, hoàn toàn mặc kệ lý trí đang gào rống.
‘Hà Tử Tường, mày điên rồi, mày không phải Gay, sao mày có thể…. Hiện giờ việc mày nên làm là đẩy Cố Hướng Bồi ra, trước kia mày vô thức làm anh khổ sở nhiều năm như vậy còn không đủ à?’
Thế nhưng tình cảm lại nói: ‘Hà Tử Tường, mày có thể tàn nhẫn đẩy Cố Hướng Bồi ra sao? Mày có thấy ánh mắt của anh vừa nãy không?’
Lý trí không quan tâm tiếp tục quát: ‘Hà Tử Tường, đừng quên mục đích của mình lúc trở về, không phải mày quyết tâm muốn cự tuyệt Cố Hướng Bồi à, không phải mày tính toán nhẫn tâm một phen sao?’
Số lần hôn nhau của Cố Hướng Bồi cùng Hà Tử Tường có thể đếm trên đầu ngón tay, cơ hồ là ít đến đáng thương, cho nên anh vẫn thực quý trọng những cơ hội thân mật, đầu lưỡi khai mở răng nanh tiến quân thần tốc, quấn lấy đầu lưỡi Hà Tử Tường dây dưa.
Trong đầu trải qua một trận giao chiến, lý trí dần chiếm thượng phong, Hà Tử Tường lắc đầu muốn né tránh, môi bị chặn, cậu chỉ có thể phát ra tiếng nức nở trong cổ họng để nhắc nhở Cố Hướng Bồi nên tôn trọng ý nguyện của cậu mà buông ra.
Nào ngờ Cố Hướng Bồi thế nhưng không để ý tới, chỉ nâng tay giữ chặt ót Hà Tử Tường, cố định cái đầu không ngừng vặn vẹo của cậu, tay còn lại ôm thật chặt, dùng thân thể của mình đè ép, tiếp tục đẩy sâu nụ hôn.
Nếu lúc này có người đứng ngoài cửa nhìn vào, chỉ thấy hai thanh niên đang ôm chặt lấy nhau, một người cơ hồ không thể lộ ra gương mặt cùng thân hình, cơ hồ bị người phía trên bao phủ.
Hà Tử Tường chỉ có thể ngửa đầu, bị ép thừa nhận nụ hôn của Cố Hướng Bồi, dần dần, ánh mắt Hà Tử Tường trở nên mê ly, thân thể cứng ngắc cũng mềm nhũn, hơi thở bắt đầu ồ ồ.
Kỹ thuật hôn môi của Cố Hướng Bồi không thể nói là tốt, nhưng đại khái hòa lẫn quá nhiều tình cảm sâu nặng, nó đã bù đắp lại toàn bộ thiếu sót kỹ thuật.
Phản ứng của Hà Tử Tường cổ vũ không nhỏ, làm Cố Hướng Bồi được một tấc lại muốn tiến một thước, bắt đầu theo vạt áo trượt vào, vuốt ve da thịt mà mình vẫn luôn thiết tha mơ ước.
Hà Tử Tường cảm thấy cơ thể mình có hơi nóng, luồng nhiệt kia từ khắp nơi trong người bắt đầu nhen nhóm, phừng lên, thực khó chịu. Mà bàn tay Cố Hướng Bồi lại mang tới cảm giác mát lạnh thoải mái, đụng tới đâu là thư sướng tới đó.
“Ưm…” Tiếng rên thản nhiên mang theo âm mũi của Hà Tử Tường làm Cố Hướng Bồi được cổ vũ, tăng mạnh động tác, ngậm lấy hạt đậu đỏ trước ngực, khẽ gặm cắn liếm mút, tất cả tri thức tìm hiểu được đều lôi ra vận dụng. Anh hi vọng, những nụ hôn của mình có thể mang tới khoái cảm tột đỉnh cho Hà Tử Tường.
“Ngô…. Anh, buông…” Lý trí đang kêu gào trong đầu bắt đầu yếu thế, tình cảm cũng không đáp lại, nó đã bị dục vọng mãnh liệt đánh cho tan tác. Hà Tử Tường gian nan nâng tay, muốn đẩy người phía trên, chỉ là thân thể cực kỳ mẫn cảm, tựa hồ thực thích hành vi của đối phương, đồng thời cũng tích cực biểu đạt sự yêu thích của mình.
Hạ thân đã sớm cao cao nhếch lên, phần đỉnh nhỏ ra chút dịch thể trong suốt.
Cố Hướng Bồi cũng cảm giác được vật gắng gượng đang đỉnh lên đùi mình, ngón tay linh hoạt khéo mở dây kéo, cách lớp quần lót nhẹ nhàng vuốt ve.
Hà Tử Tường cảm thấy thân thể càng lúc càng nóng, nhất là cái nơi đang bị Cố Hướng Bồi chăm sóc, nó thế nhưng kích động tới mức nảy lên, rất bất thường, cậu, bình thường căn bản sẽ không… càng miễn bàn đêm qua vừa mới phát tiết xong. Hà Tử Tường phát hiện điểm không thích hợp, muốn tỉnh táo suy nghĩ xem rốt cuộc là chuyện gì, nhưng lại không có cách nào.
Hoàn toàn không có cách nào. Không nói tới hành vi tác loạn của Cố Hướng Bồi, chỉ riêng bàn tay đang vuốt ve nơi kia thôi cơ hồ đã làm lý trí cậu tan biến, suýt chút nữa đã ưỡn người, chủ động phối hợp: “Ưm hừ…”
Đến nước này, Cố Hướng Bồi cũng phát hiện Hà Tử Tường không thích hợp, sắc mặt ửng đỏ, thân thể nóng lên một cách dị thường, cho dù động tình thì cũng không phản ứng mãnh liệt đến vậy, hơn nữa, càng không giống phản ứng đêm qua.
Cẩn thận nghĩ lại, Cố Hướng Bồi lập tức hiểu ra, sắc mặt thoáng cái đen xì, phỏng chừng lại là Lý Duệ giở trò quỷ, lần trước anh bất cẩn không nói, cư nhiên lại tiếp tục giở trò cũ!
Nhưng mà anh không thể không cám ơn Lý Duệ, nếu không có thêm chút nguyên liệu này, Cố Hướng Bồi cũng không xác định bản thân có thể làm trái ý nguyện Hà Tử Tường, mạnh mẽ áp tới hay không…
Bất quá, tình huống hiện giờ không giống, thuốc đã bắt đầu phát tác, anh phải giúp Tử Tường giải trừ.
Hà Tử Tường miễn cưỡng cố bảo trì thanh tỉnh, nhưng lại bi ai phát hiện, thân thể không thể khống chế. Cậu có thể cảm giác người mình bắt đầu vô thức cọ xát Cố Hường Bồi để hóa giải cảm giác khô nóng; tiếp đó cậu cảm giác Cố Hướng Bồi ôm ngang mình lên, hẳn là ôm vào trong phòng, bởi vì Hà Tử Tường cảm giác được cơ thể tiếp xúc với nệm giường mềm mại quen thuộc.
Cố Hướng Bồi động thủ cởi bỏ quần áo hai người, kéo bàn tay đang cố gắng tự vuốt ve dục vọng của Hà Tử Tường ra, dùng tay mình thay thế, lúc nặng lúc nhẹ, lúc nhanh lúc chậm lỗ động.
Hà Tử Tường cảm thấy tình huống của mình hiện giờ rất kỳ quái, phi thường kỳ quái, ý thức thanh tỉnh nhưng cơ thể lại không có cách nào khống chế, cảm giác này thực không biết nên hình dung thế nào, Hà Tử Tường nhắm chặt mắt lại, cậu, không thể nào thản nhiên đối mặt với những việc sắp phát sinh.
Nhắm mắt thì lại càng làm xúc giác nhạy cảm hơn, đôi môi mềm mại của Cố Hướng Bồi hôn lên da thịt, ngậm lấy nụ hoa trước ngực, còn có bàn tay vẫn không ngừng xằng bậy kia. Hết thảy hết thảy đều làm hô hấp cậu trở nên dồn dập, ánh mắt càng nhíu chặt hơn, thân mình ngày càng mẫn cảm cùng khoái hoạt.
Hà Tử Tường thở hổn hển, sau khi kêu khẽ một tiếng thì phát tiết ra tay Cố Hướng Bồi.
Cả người Hà Tử Tường cứ như nhũn ra, hơi thở ngắn mà dồn dập, một thân mồ hôi nằm trong phòng máy lạnh có chút lạnh lẽo. Tiếp theo, thân thể cậu nhịn không được run rẩy, bởi vì, có một ngón tay đang tiến vào phía sau.
Nhướng mày, không cảm thấy đau đớn, đại khái là đã bôi trơn thích hợp đi, nhưng cảm giác cũng không thoải mái chút nào, phía sau tự nhiên bị nhồi vào một ngón tay, nghĩ thế nào cũng không thể thích ứng.
Ai biết, ngón tay kia thế nhưng bắt đầu xoay tròn, ra ra vào vào, sau đó thì đột ngột rút ra.
Cơ thể Hà Tử Tường thoáng thả lỏng, trong lòng có chút nghi hoặc cùng thất vọng, vì cái gì, anh lại đột nhiên quyết định từ bỏ?
Cảm giác lạnh lẽo từ mặt sau truyền tới, dường như Cố Hướng Bồi bôi cái gì đó lên, chốc lát sau, Hà Tử Tường hiểu ra, hẳn chính là KY trong truyền thuyết đi.
Có gel bôi trơn, ngón tay ra vào càng dễ dàng hơn, thậm chí vì động tác nhanh hơn nên có những tiếng nước ướt át chói tai vang lên Hà Tử Tường.
Hà Tử Tường đã không thể suy nghĩ đó là cảm giác gì, bởi vì cậu gặp phải vấn đề nghiêm trọng nhất, cậu cảm giác được có một thứ nóng rực gắng gượng đặt vào nơi đó, mong chờ tiến vào.
“Ưm hừ!!!” Một trận đau đớn từ nơi khó mở miệng truyền tới, không phải quá khó chịu, đại khái là công tác bôi trơn trước đó khá cẩn thận, điều khó xử chính là cứ vậy bị người ta tiến vào.
Trán Cố Hướng Bồi tích đầy mồ hôi, anh nhịn thực vất vả, hạ thân có cảm giác như sắp nổ mạnh, thế nhưng anh vẫn không đành lòng để Hà Tử Tường đau đớn, lại càng không muốn kí ức không tốt đẹp về lần đầu tiên làm Hà Tử Tường có mâu thuẫn về chuyện này, thế nên anh cực kỳ cẩn thận làm công tác bôi trơn rồi mới thong thả tiến vào.
Nghe âm thanh khó chịu của Hà Tử Tường, Cố Hướng Bồi nhẫn nại dừng lại, theo những tư liệu tìm hiểu, anh biết nơi đó dù sao cũng không phải chuyên dùng cho việc này, vì thế cố phối hợp với nhịp thở của Hà Tử Tường mà chầm chậm tiến vào, giúp cậu dễ chịu hơn một chút.
Cứ vậy, tiến vào một chút rồi tạm dừng, dừng một chút rồi lại tiến vào, thẳng đến khi vào hết toàn bộ, cả hai đều thở phào một hơi.
Cảm giác Hà Tử Tường tựa hồ đã hoàn toàn thích ứng, Cố Hướng Bồi bắt đầu di chuyển theo biên độ nhỏ, còn tìm kiếm điểm G, nơi có thể mang tới vô vàng khoái cảm cho Hà Tử Tường.
Từng chút một, đột nhiên không biết chạm phải nơi nào đó, Cố Hướng Bồi cảm giác nơi mềm mại đang hàm chứa mình co rút kịch liệt, kích thích ập tới làm anh không khỏi gầm nhẹ một tiếng, cũng hiểu ra bản thân đã tìm ra điểm G, bắt đầu cố gắng tiến công về phía đó, chậm rãi, dục vọng cùng khoái cảm ngày càng tăng nhanh làm Cố Hướng Bồi đẩy nhanh tốc độ hơn.
Cố Hướng Bồi cúi đầu, Hà Tử Tường vẫn như cũ nhắm tịt mắt, chẳng qua sắc mặt ửng hồng, mái tóc mướt mồ hôi dính bết vào trán, dời xuống dưới một chút, Hà Tử Tường một thân trần trụi nhìn không sót chút nào, đôi chân thon dài mở ra thật to, một phân thân thanh tú ngẩng lên cao cao, theo động tác của anh mà chớp động, phần đỉnh không ngừng phun ra dịch lỏng trong suốt. Xuống chút nữa chính là nơi tương liên, nơi thực mềm mại đó đang chứa đựng chính mình, mỗi khi anh tiến vào, đầu ngón chân Hà Tử Tường liền quặp lại, đầu cũng lắc lư nhè nhẹ, khóe miệng tràn ra tiếng rên rỉ khe khẽ áp lực, không biết là muốn vứt bỏ khoái cảm mãnh liệt hay thứ gì khác.
Rốt cuộc, không còn nhẹ nhàng như ban đầu, lực đạo lẫn tốc độ đều tăng lên, động tác bắt đầu cuồng dã, mỗi lần đều nặng nề tiến vào, nhẹ nhàng tiến ra, sau đó lại tiếp tục tiến vào, tựa hồ như muốn đâm sâu vào nơi tận cùng của Hà Tử Tường.
Vốn Cố Hướng Bồi cẩn thận ôn nhu, Hà Tử Tường còn có thể miễn cưỡng đè nén, hiện giờ từng động tác đều thực mạnh mẽ, mỗi lần đều chạm vào cái nơi làm người ta khó có thể chịu đựng kia, cứ việc cậu cực lực nhẫn nại, khóe miệng vẫn không ngừng tràn ra những tiếng rên rỉ, giống như vui sướng, lại giống như thống khổ.
Những tiếng rên kích động hoàn toàn khác biệt với vẻ bình tĩnh ngày thường của Hà Tử Tường cứ như một ca dầu tạt vào ngọn lửa đang hừng hực trong lòng Cố Hướng Bồi, động tác lại càng nhanh hơn, thầm nghĩ muốn âm thanh này tiếp tục, tiếp tục…