Mục lục
Long Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thằng con hoang này đúng là quá đáng, Anh Tài dù sao cũng là anh họ nó, thế mà nó lại bảo Anne làm vậy với Anh Tài”, một lúc sau, Trần Kiến Dũng phá vỡ sự im lặng trước, giọng điệu ông ta mang theo chút tức tối, theo ông ta thấy, việc Trần Anh Tài bị khai trừ hoàn toàn là do Trần Phong ở đằng sau xúi giục.

“Bố, thằng con hoang kia rốt cuộc sao lại quen Anne?”, lúc này, Trần Anh Tài gằn giọng nói, giờ anh ta cũng rất hận Trần Phong, nhưng so với nỗi hận Trần Phong thì anh ta càng muốn biết, một thằng con riêng đáng xấu hổ như Trần Phong sao lại có quan hệ với công chúa hoàng gia cao quý chứ?

“Thằng con hoang đó tám năm trước từng đi Ưng Quốc”, Trần Bá Dung nói với giọng âm u.

“Tám năm trước nó từng đi Ưng Quốc? Sao chúng ta không biết?”.

Nghe lời này của Trần Bá Dung, Trần Kiến Dũng và Trần Anh Tài đều sửng sốt.

“Tôi cũng vừa biết được tin này, thằng con hoang đó tám năm trước đã cứu Anne ở Ưng Quốc, chính vì vậy lần này Anne mới đến Hoa Hạ”, Trần Bá Dung nói.

“Tám năm trước nó đi Ưng Quốc làm gì? Còn nữa, nó đi cùng ai? Tại sao tám năm trước chúng ta không có chút tin tức nào?”, Trần Anh Tài không nhịn được mà nói, thực ra nhà họ Trần vẫn luôn không ngừng giám sát Trần Phong, theo anh ta thấy, mọi hành động của Trần Phong thực ra đều ở dưới mí mắt của nhà họ Trần, nhưng bây giờ Trần Bá Dung lại nói, tám năm trước Trần Phong từng đi Ưng Quốc, mà nhà họ Trần lại không biết gì về việc này.

Trần Bá Dung nhăn tít mày lại, không nói nhiều, thực tế, lúc này ông ta cũng khó hiểu như Trần Anh Tài, ông ta cảm thấy có rất nhiều việc thực ra đã thoát khỏi tầm kiểm soát của ông ta từ lâu.

“Đằng sau thằng con hoang này có cao nhân mà chúng ta không biết đang âm thầm hỗ trợ nó”, Trần Bá Dung trầm giọng nói, đây là suy đoán duy nhất ông ta có thể nghĩ ra, cũng là suy đoán sát với thực tế nhất.

Dù là sự lớn mạnh của Trần Phong, hay là Trần Phong âm thầm đi Ưng Quốc tám năm trước thì đều có thể dùng suy đoán này để giải thích.

“Cao nhân?”, mí mắt Trần Anh Tài giần giật, cao nhân mà Trần Bá Dung nói rõ ràng là võ sĩ, hơn nữa còn là võ sĩ có cảnh giới cực kì cao siêu…

“Bố, cao nhân mà bố nói có phải là sư phụ của thằng con hoang kia không?”.

“Rất có thể”, Trần Bá Dung gật đầu một cách nghiêm túc, nội bộ nhà họ Trần thực ra đã có suy đoán từ lâu, Trần Phong có sư phụ, nếu không thì bọn họ căn bản không thể giải thích được việc võ thuật của Trần Phong tiến bộ thần tốc.

Hai mươi tư tuổi, đã đột phá Hóa Kình, có thể nói là người đầu tiên trong thế hệ thanh niên…

“Bố, có thể nghĩ cách điều tra ra sư phụ của thằng con hoang kia không…”, Trần Anh Tài cau mày nói, không tra ra được thân phận cao nhân thần bí đứng sau Trần Phong thì anh ta cứ cảm thấy bất an.

“Rất khó, gần như là không thể”, Trần Bá Dung lắc đầu, nói: “Sư phụ của thằng con hoang này có sức mạnh cực lớn, nếu không tám năm trước, lúc ông ta dẫn thằng con hoang này đi Ưng Quốc, chúng ta cũng sẽ không không nhận được bất kì tin gì”.

“Hơn nữa, giờ tra sư phụ của thằng con hoang này hay không đã không quan trọng nữa rồi”, Trần Bá Dung lại bổ sung một câu.

Nghe thấy câu này của Trần Bá Dung rõ ràng có ám chỉ, Trần Anh Tài và Trần Kiến Dũng đều sửng sốt: “Bố (anh hai), ý bố (anh) là…”.

“Truyền nhân nhà họ Cảnh sắp ra tay rồi”, Trần Bá Dung hờ hững nói.

“Truyền nhân nhà họ Cảnh?!”.

Trần Anh Tài và Trần Kiến Dũng lại lần nữa sửng sốt, lúc trước Trần Bá Dung từng nói việc mời truyền nhân nhà họ Cảnh khiêu chiến Trần Phong, nhưng lúc ấy, Trần Phong chưa đi nước R, còn chưa gây ra vụ án thảm khốc chấn động giới võ thuật toàn cầu kia.

Truyền nhân nhà họ Cảnh lúc đó đương nhiên có tự tin đối phó Trần Phong.

Nhưng đợi Trần Phong từ nước R về, sau khi tin Trần Phong chém giết hai người mạnh trên Bảng Thân cùng với hai thượng nhẫn, phía nhà họ Cảnh bỗng không có tin tức gì.

Theo họ thấy thì truyền nhân nhà họ Cảnh tất nhiên là sợ hãi thực lực của Trần Phong nên đã hủy bỏ ý định khiêu chiến với Trần Phong.

Nhưng không ngờ đến giờ, Trần Bá Dung lại nói, truyền nhân nhà họ Cảnh sẽ tiếp tục ra tay.

Anh ta có đánh được Trần Phong không?

“Bố, truyền nhân nhà họ Cảnh là đối thủ của thằng con hoang kia không? Thằng con hoang kia đã giết hai người mạnh trên Bảng Thần ở nước R đó”, Trần Anh Tài không nhịn được hỏi ra nghi vấn trong lòng, anh ta không phải võ sĩ, nhưng với việc liên quan đến võ sĩ ít nhiều gì anh ta cũng hiểu chút.

Người mạnh Bảng Thần, là những người mạnh đẳng cấp nhất trên toàn cầu ngoài tông sư ra, dù là Trần Bá Dung cũng chưa chắc được lên Bảng Thần.

Nhưng Trần Phong lại giết chết hai người mạnh trong Bảng Thần.

Thực lực như vậy, kể cả Trần Bá Dung đích thân ra tay cũng chưa chắc có thể đối phó được.

Chứ đừng nói là truyền nhân nhà họ Cảnh còn chưa tới 30 tuổi.

Trần Bá Dung hừ một tiếng: “Thằng con hoang kia đúng là đã giết hai người mạnh trên Bảng Thần, nhưng nó dùng vũ khí nóng giết chết chứ không phải dựa vào thực lực bản thân để giết, kể cả hai thượng nhẫn kia nữa, cùng là chết do đạn chứ không phải chết do kình khí…”.

Mắt Trần Anh Tài sáng lên: “Nói vậy thì thực lực của thằng con hoang kia không mạnh như bên ngoài đồn đại?”.

Trần Bá Dung gật đầu: “Đúng thế, thực lực của thằng con hoang kia không mạnh như bên ngoài đồn, bên ngoài sở dĩ đánh giá nó cao như vậy, chẳng qua là vì một vài người nào đó của Liên minh võ sĩ muốn tạo ra thần thánh thôi”.

“Tạo ra thần thánh? Là sao?”.

“Nói sao hiểu vậy”, Trần Bá Dung hờ hững nói: “Giới võ thuật Hoa Hạ đã rất nhiều năm không có người tài năng đáng kinh ngạc, trấn áp toàn cầu, cho nên một vài người của Liên minh võ sĩ muốn tạo ra một người như vậy. Mà thằng con hoang kia vừa hay chớp được thời cơ”.

“Bố, con hiểu rồi, ý bố là thằng con hoang kia bây giờ căn bản không mạnh như bên ngoài đồn, sức mạnh của nó chỉ là một số người đang phô trương thanh thế thôi”, Trần Anh Tài hơi hưng phấn, vốn dĩ, sức mạnh của Trần Phong đã khiến anh ta cảm thấy tuyệt vọng, nhưng bây giờ, Trần Bá Dung lại cho anh ta tự tin.

“Cũng không thể nói vậy”, Trần Bá Dung không phụ họa cách nói của Trần Anh Tài ngay, mà là trầm ngâm một lúc rồi nói: “Thực lực của thằng con hoang kia vẫn có, ít nhất tu vi giai đoạn đầu Hóa Kình hiện tại của nó là thật, chỉ có điều không đến mức vô địch thôi. Lần này sự ra tay của truyền nhân nhà họ Cảnh chính là một lần thăm dò”.

“Truyền nhân nhà họ Cảnh cũng đột phá đến Hóa Kình rồi?”, Trần Anh Tài hỏi, mặc dù anh ta không phải võ sĩ, nhưng anh ta lại biết, cách biệt cảnh giới giữa võ sĩ như rãnh trời, võ sĩ đỉnh cao Ám Kình và võ sĩ giai đoạn đầu Hóa Kình, mặc dù chỉ cách một cảnh giới, nhưng cách biệt về năng lực chiến đấu nó mang tới lại như trời với đất.

Biểu hiện trực quan nhất chính là một võ sĩ giai đoạn đầu Hóa Kình ít nhất có thể đối phó được năm đỉnh cao Ám Kình mà không bị yếu thế!

Nếu cảnh giới hiện tại của truyền nhân kia nhà họ Cảnh là đỉnh cao Ám Kình, thì cậu ta khiêu chiến Trần Phong có lẽ chỉ là tự nộp mạng.

“Truyền nhân nhà họ Cảnh đương nhiên là đột phá đến Hóa Kình rồi”, Trần Bá Dung thong thả nói, thực tế, truyền nhân nhà họ Cảnh cũng mới đột phá đến giai đoạn đầu mấy hôm trước, lúc truyền nhân nhà họ Cảnh đột phá đến giai đoạn đầu Hóa Kình, Trần Phong đang ở nước R đồ sát Daito.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK