Nói vui cái gì thế? Đừng đùa cậu chớ?
Thường Hi buồn rầu cảm nhận tình trạng của bản thân, thị giác chỉ trong nháy mắt từ động vật có vú đột biến thành hệ côn trung có hàng vạn, hàng nghìn mắt kép, chẳng qua cao thấp trái phải ba trăm sáu mươi độ không có góc chết thôi mà, cái tư vị cả bầu trời này đều là mắt cậu thật sự quá toan thích, cậu không thể chịu đựng nổi!
Toan thích: dùng để biểu đạt một loại cảm giác mất hồn, sảng khoái hoặc suất ý hồ liêu.
Tất cả các tia sáng, các vị trí, góc độ khác nhau thu vào mắt, nếu về lại hiện đại đi đóng phim, tin cậu đi, chả cần camera, mình cậu là đủ.
Thường Hi nghiêm mặt, đáng ghét nhất là cậu tỉnh lại lâu như vậy rồi, Đế Tuấn cư nhiên không, có, xuất, hiện!
Người nói thương cậu nhất đâu rồi? Có thể có tín nhiệm cơ bản nhất giữa yêu và yêu không?
Đương nhiên Thường Hi không biết, sau khi Đế Tuấn thành Thánh đã đi làm một trận với Nguyên Thủy, nếu không có đạo tổ cứu giúp thì không biết có kết quả gì, Đế Tuấn và năm người khác bây giờ đang bị giam vào phòng tối, không có pháp chỉ không cho vào Hồng Hoang.
Bất quá động tĩnh khi Đế Tuấn thành Thánh cậu vẫn nhận thấy được một chút, khi biết Đế Tuấn có thể thành Thánh nhờ mở ra Càn Khôn hồ lô tạo Yêu giới, ánh mắt cậu sáng lên.
Có lẽ do trí nhớ tiền kiếp, đời này cậu vẫn nghĩ chỉ có thể buộc định vận mệnh của mình trên người nhân tộc mới có thể thành Thánh, ví dụ như là người bảo vệ nhân tộc, cứu vớt nhân tộc,…. lúc trước khi nghe Đế Tuấn nói lấy yêu tộc mà thành Thánh, cậu chỉ nghĩ đó là tưởng tượng mà thôi, nhưng trăm triệu lần không ngờ, ý tưởng này lại thành công.
Yêu giới đã thành, thành Thánh yêu tộc, so với Nữ Oa thành Thánh nhờ công đức và Lục Áp thành Thánh nhờ đại hoành nguyện mà nói, cái này còn lợi hại hơn gấp mấy lần, xem ra yêu tộc bọn họ cuối cùng đã có một Thánh nhân ngang hàng với Tam Thanh.
Thường Hi vô cùng vui vẻ, trước mắt, tuy thế lực của hai người bọn họ vẫn kém một chút, nhưng một khi thành Thánh chính là bất tử bất diệt, thế lực sau lưng nhân tộc chưa chắc hoàn toàn thuộc về Tam Thanh, nhưng thế lực của yêu tộc đều là bọn họ, cho nên cơ bản, hai bên coi như ngang hàng, điều này cũng có nghĩa….. Mối thù với Nguyên Thủy, có thể báo.
Thường Hi hạ mắt, từ lúc dòng sức mạnh kia bay đến gần Thái Âm tinh, cậu đã biết kẻ nào làm, dù sao khi tranh đoạt Bất Chu Sơn, Nguyên Thủy đã ra tay một lần, loại sức mạnh này cậu rất quen thuộc, đồng thời trong lòng thề, cậu sinh thời, nhất định phải làm Nguyên Thủy hoàn toàn bị cô lập, chết không tử tế.
Nguyên Thủy: ……..
Ta đã bị cô lập hoàn toàn, không chết tử tế được rồi, không cần lập lại một lần nữa đâu.
Lúc này, Thường Hi còn chưa biết huyết mạch giữa Lão Tử, Thông Thiên và Nguyên Thủy đã bị chặt đứt, thân thể biến thành hạt sen, lại hưởng thụ cái kiểu chết kì ba – bị Thái Dương tinh đập chết này, phải biết là lửa do Thái Dương tinh tỏa ra đều là Thái Dương chân hỏa, Thái Dương chân hỏa đó, còn lợi hại hơn tam muội chân hỏa rất nhiều… Có thể nghĩ, cái chết kiểu bị cái bàn ủi đập vào mặt có bao nhiêu đau đớn.
Bất quá, nếu Thường Hi ở đó chắc chắn sẽ khen Đế Tuấn làm rất tốt, quả thực rất vừa ý cậu!
Thường Hi ổn định ý nghĩ, lặng lẽ tu luyện, tuy không biết trạng thái như thế nào bao giờ mới chấm dứt, nhưng tu luyên càng nhiều càng có lợi…. Nhưng mà lúc trước tu luyện là tu luyện bản thể mà bây giờ tu luyện….
Tư vị hàng vạn, hàng nghìn phân thân cùng tu luyện, thật quá mức toan thích!
Trong lúc Đế Tuấn bị giam vào phòng tối, Thường Hi nắm chặt thời gian tu luyện, Tiểu Kim Ô và tiểu tiểu thỏ bị bắt đi làm cu li, tất cả chúng yêu ở Yêu giới đồng tâm hiệp lực, kì hạn ngàn năm đã đến, Thần Nông thối lui khỏi vị trí cộng chủ nhân tộc, trả lại phàm thân, trên đầu mang sừng rồng, đạt được Hoàng vị.
Lúc trước, Thường Hi đã từng hỏi qua sau ngàn năm, Thần Nông sẽ lựa chọn lấy thân phận Thanh Long trở về yêu tộc hoặc lấy Hoàng vị ở lại nhân tộc, Thần Nông cũng từng hỏi qua, cũng biết không thể cùng một lúc kiêm hai người được, cuối cùng Thần Nông lấy thân thể của Thanh Long luyện nhập vào thân thể nhân tộc, từ nay về sau, hắn là Thần Nông Hoàng của nhân tộc, cũng là Thanh Long yêu quân Mạnh Chương, một trong Tam Hoàng, công đức của bản thân đủ để ngưng tụ chân thân, ngay cả số mệnh của yêu tộc nhờ hắn cũng được tăng lên một ít.
Sau khi Thần Nông thoái vị, vị trí cộng chủ nhân tộc đời tiếp theo, rơi vào tay Cơ Hiên Viên thanh danh thước khởi.
Thanh danh thước khởi: Thanh danh đột nhiên phất lên, nhanh chóng nổi tiếng, nhấn mạnh quá trình từ vô danh đến nổi danh. (Beta: Cảm giác như nhà giàu mới nổi này, thật không đáng tin!)
Thần Nông thông qua công thức tính toán theo chu thiên, rút ra thế vận của nhân tộc, từ lúc này đến ngàn năm sau, tất có một lần chiến tranh, thế hệ nhân Hoàng lần này phải hiếu chiến, vì vậy cố ý thỉnh ra Lục Vu Kiếm trong từ đường nhân tộc, từ sự lựa chọn chủ nhân của Lục Vu Kiếm quyết định nhân Hoàng vị.(vị trí vua của nhân tộc)
Lục Vu Kiếm vẫn như ngàn năm về trước, tuy nhiên bảy màu trên thân kiếm đã mất đi, thay vào đó là màu vàng thuần khiết, trên thân kiếm đôi khi ngẫu nhiên thoáng hiện anh linh nhân tộc đỏ như máu càng tăng thêm vài phần sát khí cho thanh kiếm này, ngay lúc Thần Nông thỉnh ra Lục Vu Kiếm, bên trong bộ lạc Hữu Cơ xa xôi, Cơ Hiên Viên đột nhiên có dự cảm.
Trong lúc đó, Lục Vu Kiếm bay thật nhanh, cuối cùng dừng lại bên canh Cơ Hiên Viên, Lục Vu Kiếm chọn chủ, từ nay về sau Cơ Hiên Viên là cộng chủ nhân tộc.
Thần Nông thoái vị, Cơ Hiên Viên trở thành tân nhân Hoàng.
Trong khi Cơ Hiên Viên tiếp chưởng nhân Hoàng vị, ngàn dặm xa, vị trí đất đai bằng phẳng từng thuộc về nơi sinh sống của bộ lạc Đông Di, có tám mươi mốt người đang đứng đấy, trong mắt họ tràn ngập sự bi thống, nhìn nơi cả mẩu tro cũng không còn, lặng lẽ rơi lệ.
“Đại ca, đi an bình.”
“Đệ đã thành tộc trưởng của mời bộ tộc phía Đông, đại ca yên tâm, chúng đệ sống rất tốt, về phần yêu tộc, chắn chắn bọn chúng sẽ phải trả giá đại giới.”
“Chúng đệ sẽ không quên… Yêu tộc quá khinh người!”
“Đại ca, đây là bả đao mà ngươi từng đưa cho đệ, đệ một khắc cũng chưa từng để nó rời khỏi người, giờ đây, trên chuôi đao này đã nhuốm đầy máu tươi của yêu tộc, nhưng chúng chỉ là tiểu yêu, chờ đệ lợi hại hơn một chút, ta sẽ nhuộm nó bằng máu tươi của đại yêu yêu tộc.”
“Ta đã thức tỉnh huyết mạch của Tổ Vu hệ phong, đệ rốt cục đã biết tại sao vu tộc chúng ta bị giết, tất cả đều do bàn tay nhân tộc dựng lên, chúng ta chết do yêu tộc….. Huynh chắn chắn đã đánh thức nó rồi đúng không, huynh là người có tư chất tốt nhất trong chúng ta kia mà.”
“Đệ cũng đã đánh thức huyết mạch của Tổ Vu hệ thủy, đại ca yên tâm….. Cừu của ngươi, nhất định, chúng ta sẽ báo!”
“Thề sống chết báo thù cho đại ca!”
“Thề sống chết báo thù cho đại ca!”
Tám mươi mốt người cũng đứng bên mép hố, da bọn họ có màu đen, trước ngực cài đóa hoa màu trắng, nếu lúc này Hậu Nghệ còn sống, chắc chắn sẽ biết bọn họ chính là các huynh đệ được phái đi thông báo cho các bộ lạc khác trước ngày thành thân của mình.
Cũng là những người còn sót cuối cùng của bộ lạc Đông Di.
Nay, bọn họ không còn là thiếu niên tránh sau lưng đại ca, trong bọn họ, người yếu nhất cũng đã nắm giữ một bộ lạc, trở thành bộ chủ của một bộ lạc, người lợi hại nhất nắm giữ ba mươi ba bộ lạc, trở thành bộ chủ của ba mươi ba bộ lạc.
Có thể nói, khi tám mươi mốt huynh đệ tập trung tại đây, tương đương với tất cả mọi người phía Đông, chẳng qua chỉ cần vài thập niên mà thôi, tư chất của tám mươi mốt người này có thể hiểu.
Trong tám mươi mốt huynh đệ, người lợi hại nhất, bộ chủ nắm giữ ba mươi ba bộ lạc, thủ lĩnh của tám mươi mốt ngươi này, kêu – Xi Vưu.