Trước đường lớn đi vào của khu chung cư là một chiếc siêu xe hạng sang phiên bản giới hạn đời mới nhất đang được đậu sẵn. Ai nấy cũng đều bu lại nhìn ngắm rồi thắc mắc không biết chủ nhân của chiếc xe sang trọng này là ai.
"Có chuyện gì ở dưới đó vậy?"
Lâm Yến Chi vừa ngủ dậy cũng vội tiến đến về phía cửa sổ nơi Trần Anh Thư đang đứng nhìn xuống. Trước câu hỏi đó cô cũng lắc đầu.
"Mình cũng không biết!"
Vừa nói xong thì đột nhiên chiếc điện thoại nhỏ của Trần Anh Thư đặt ngay dưới bàn gieo lên một tin nhắn. Cũng hơi tò mò cô liền đến cầm điện thoại lên thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn đến, mà cái tên hiện lên không ai khác chính là Phong Thanh Dương.
[Trần Anh Thư hôm nay tôi đến đón em đi làm nhé]
[Đang còn ngủ sao?]
[Trần Anh Thư tôi đang đứng đợi em đây, mau xuống đi]
Mới đọc tin nhắn đến đó thì Trần Anh Thư đã hoảng hồn, cô bắt đầu loading lại sự việc và nghĩ đến cái người ngồi trong chiếc xe kia lại là Phong Thanh Dương, anh đang làm tâm điểm chú ý cho mọi người chỉ vì đợi cô.
[Còn đứng đó sao?]
Một tin nhắn nữa lại được gửi đến khiến chiếc điện thoại của cô sáng lên vì có thông báo, cô nhìn qua cửa sổ nhỏ xuống phía chiếc xe sang trọng mới toanh kia.
Nhìn kỹ lại hơn nữa thì thấy chiếc kính của xe đang dần dần được hạ xuống, từ bên trong là gương mặt đẹp trai của anh đang hướng ánh mắt lên nhìn cô đứng trên này.
Chiếc kính được anh đeo ngược lại đường sau gáy trông cũng rất là soái ca và ngầu, ai nấy cũng trầm trồ khi nhìn thấy khoảnh khắc một nam thần lộ diện, nhìn cô xong anh lại cúi xuống bấm điện thoại của mình.
Hình như máy cô lại tiếp tục có thông báo đến tiếp.
[ Người yêu, xuống đây đi...em muốn anh chờ đợi em đến héo úa sao?]
Vừa đọc được xong tin nhắn thì đột nhiên cô bạn thân Lâm Yến Chi đứng phía sau cô liền hét toáng lên.
"Ơ, đó chẳng phải là tổng giám đốc...là Phong Tổng sao? anh ta đến đây đón cậu sao? ôi từ nãy đến giờ mình vẫn đang còn nghi ngờ chính là anh ta thật rồi, mau lên đi phải đi thay quần áo để đi ké đến công ty cùng cậu mới được"
Vừa nói Lâm Yến Chi vừa thúc giục cô phải nhanh chóng chuẩn bị, dù cho cô không xuống thì cũng không được, đằng nào cũng phải đối mặt với anh. Cô vội đi thay quần áo rồi hai cô nàng đi làm cùng.
Ban đầu cũng chẳng ai để ý đến hai bọn họ, cứ nghĩ Lâm Yến Chi và Trần Anh Thư đều giống như họ chỉ xuống để hóng chuyện ai ngờ lại thấy Phong Thanh Dương đích thân bước ra khỏi xe để mở cửa cho hai cô nàng thì mới hoảng hồn.
"Ôi trời, hai cô gái ấy là nhân vật lớn nào mà ở chung cư mình lâu như vậy mình không phát hiện ra chứ"
"Anh ta đẹp trai quá, hình như là con trai duy nhất của Phong gia thì phải"
Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao. Phong Thanh Dương thì đưa cô lên ghế phụ ngồi cùng mình còn Lâm Yến Chi thì được ngồi ghế sau. Trong lúc anh đang chuẩn bị tự thắt dây an toàn cho cô thì cô nói.
"Phong tổng, hay để tôi lại ghế sau ngồi cùng bạn mình cũng được"
Nghe thấy cô có ý kiến như vậy anh đánh ánh mắt sắc sảo lại nhìn Lâm Yến Chi đang ngồi phía sau xe. Anh vừa gật đầu thì thấy cô nàng nào đấy đã nhảy tọt xuống phía dưới ngồi cùng bạn thân của mình, thật là hết nói nổi.
Nhìn lạnh lùng vậy nhưng ngậm ngùi quay lại bắt đầu lái xe rời đi, nhìn ngầu lòi như thế thôi nhưng chẳng ai có thể đoán được tối hôm qua anh đã thức trắng đêm chỉ vì làm nhớ đến cô.
Chưa bao giờ anh có thể rơi vào nghịch cảnh đấy cả, lại vì một cô gái mà trằn trọc đến vậy, chẳng lẽ bản thân anh đã động lòng với cô gái ngốc nghếch nào đó rồi.
Nếu người ngoài mà biết được một vị tổng giám đốc như anh lại có lúc si tình đến thế thì chắc là cười chết.
Trần Anh Thư ngồi phía sau cùng cô bạn mình lâu lâu lại nói chuyện trêu đùa với nhau vào một số chuyện lặt vặt, đột nhiên cô nhìn vào gương chiếu hậu phía trước của chiếc xe thấy ánh mắt chết chóc người nào đang liếc nhìn mình thì có hơi mất tự nhiên.
Trần Anh Thư nhắm chiếc điện thoại nhỏ trên tay nhưng cũng vốn chẳng có gì để chơi huống hồ bây giờ trên mạng cũng ngập tràn toàn là những thông tin của cô và anh.
Vừa đến cửa công ty bước xuống đã thấy rất nhiều ánh mắt nhìn lại bọn họ như thể một nhân vật lớn, có hơi ngại nhưng cô cũng nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình.
Làm người yêu của anh thì đã sao? Dù sao thì cũng đã sảy ra như thế chi bằng thuận theo!...