- Hiểu rồi! - Lăng Huyền Phong gật đầu, tiếp tục quan sát.
Nam tử áo đỏ sau khi chém ra một chiêu kia, cũng không đợi cho oán niệm phản ứng, tiếp tục tấn công...
- Đường Đao Tứ Quyết của gia tộc ta, ngươi vừa nhìn thấy một chiêu, còn 3 chiêu nữa, ta muốn xem ngươi đỡ được đến khi nào.
Oán niệm nghe thấy vậy, cũng không có biểu cảm gì, chỉ biết lao lên tấn công. Nam tử áo đỏ chậm rãi quỳ một chân xuống thủ thế, sau đó bất ngờ vận đấu khí vào hai chân, lộn nhào một vòng về phía trước, bật người lên, lấy cán đao đâm thẳng vào yết hầu của oán niệm, sau đó chém liên tục 3 nhát.
- Đệ nhị thức: Nghênh Đao!
Oán niệm rít gào trong đau đớn, trúng phải 3 đao, thân hình nó bắt đầu có dấu hiệu mờ dần, hiển nhiên vừa rồi nó bị thương không nhẹ. Nam tử áo đỏ sau khi chém cũng không tiếp tục tấn công, thay vào đó, giơ lên vỏ đao, ngón tay ngoắc ngoắc về phía oán niệm, tựa hồ muốn khiêu khích nó.
Ô!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Oán niệm gào lên, hiển nhiên là bị chọc giận, nó lại thủ thế, vận khí vào lưỡi đao, lại chém ra một nhát. Lần này, nam tử áo đỏ không né tránh, mà đứng yên một chỗ.
- Cẩn thận!
Lăng Huyền Phong hét lên lo lắng, hắn tưởng rằng nam tử áo đỏ không kịp né tránh. Tuy nhiên, sau đó hắn mới biết rằng mình đã nghĩ nhiều.
Keng!!!!!!
Nam tử áo đỏ thản nhiên lấy cán đao xoay một vòng, tạo ra một lỗ hổng không gian hút đao khí vào bên trong, sau đó hắn chậm rãi nói:
- Đường Đao Tứ Quyết, đệ tam thức: Tàng Đao! Trả lại cho ngươi nè!
Chỉ thấy hắn lấy đao vẽ một vòng tròn, sau đó lại chém ra một đao. Không ngờ lại lấy đao khí của oán niệm đánh trả lại nó, hơn nữa bản thân mình cũng bồi thêm 1 đao.
Vù! Vù! Ầm!!!!!!
Hai đạo đao khí chuẩn xác đánh vào chỗ oán niệm, nó không kịp né, chỉ có thể nâng đao lên đỡ. Đạo đao khí thứ nhất là của nó vừa nãy đánh ra, bây giờ bị hoàn trả lại, chuẩn xác đánh mạnh vào đao của nó, lập tức thanh đao bị chấn nát thành bụi, tan biến trong không khí. Đạo đao khí thứ 2 đánh lên người nó, tạo ra một vết cắt ngang người, thân ảnh của nó lại nhạt đi vài phần, thậm chí thông qua cơ thể của nó có thể nhìn được mọi thứ sau lưng.
- Nên kết thúc rồi! Đệ Tứ Thức: Thuấn Bộ!
Không khí xung quanh nam tử áo đỏ bị nén lại, sau đó bùng nổ, chỉ thấy hắn phi thân về phía trước cực nhanh, chỉ để lại một đạo tàn ảnh...
- Tốc độ thật nhanh! - Lăng Huyền Phong cảm thán.
Xoẹt!!!!
Đón tiếp oán niệm là một nhát chém vào người, chỉ thấy nam tử áo đỏ xuất hiện sau lưng, lãnh khốc tra đao vào vỏ.
Cạch!!
Xoẹt Xoẹt!!!!! Xì!!!!!!!!!!!!!!!!!
Thân hình oán niệm bỗng chốc xuất hiện vô vàn vết cắt, từ những vết cắt đó đấu khí tràn ra liên tục, tạo ra những cột khói nhỏ màu trắng.
- Nhanh! Kết liễu nó, trước khi nó chính thức bị tiêu diệt!
Lăng Huyền Phong giật, mình, theo bản năng rút kiếm ra, thi triển Chỉ Nhu Kiếm Pháp nhanh chóng tiếp cận, sau đó vận hết nội lực trong cơ thể chém ra một nhát.
Phập!
Cơ thể không đầu của oán niệm ngã xuống, đầu của nó lăn sang một bên, vài giây sau xác của nó tan biến vào trong không khí, phảng phất như chưa hề xuất hiện ở phiến thiên địa này.
Nam tử áo đỏ quay về phía Lăng Huyền Phong, hiển nhiên cảm thấy khó hiểu, oán niệm vừa trúng chiêu của hắn chắc chắn phải chết, vì sao lại phải bồi thêm một nhát chém?
- Huynh đài, tiểu đệ có một số việc khó nói, bắt buộc phải làm vậy, xin thứ lỗi!
Nam tử áo đỏ cũng chỉ hơi kì quái, sau đó không để ý. Dù sao hắn cũng không có quá nhiều hứng thú với bí mật của người khác.
- Đinh!! Nhiệm vụ tiến triển: Đánh bại thiên hạ Quần Hiệp, tiến trình: 1/32.
- Hô! 1 người, nếu như hắn đúng là người mà ta đoán, thì coi như người khó nhằn nhất đã bị ta đánh bại, hắc hắc!
Cả quá trình chiến đấu, Tâm Ma ác niệm chỉ đứng ngoài xem xét, nó không có ý định tham gia vào chiến đấu, chỉ khi oán niệm thứ 2 bị đánh chết, nó mới chậm rãi nói:
- Không tệ! Không tệ! 2 tiểu tử các ngươi biểu diễn không tồi! Miễn cưỡng lọt vào pháp nhãn của bản tọa. Chỉ có điều muốn thoát ra khỏi đây, trừ khi chấp nhận giao ra linh hồn của các ngươi, làm nô lệ cho bản tọa! Khặc khặc khặc!!
Tâm ma cười dài, tiếng cười mạnh mẽ vang vọng khắp nơi...
- Chói tai quá! Im đê! Muốn bản thiếu gia làm nô cho ngươi á? Mơ đi cưng. Bản thiếu gia đến từ quốc gia tự do dân chủ, xã hội công bằng, không có nô lệ nhá!
Tâm ma nghe Lăng Huyền Phong nói, chỗ hiểu chỗ không, nhưng nó nghe ra được ý tứ bất tuân trong đó, nó cười lạnh:
- Mồm miệng cũng khá đấy! Tuy nhiên chỉ có mạnh mồm thì chưa đủ, phải có nắm tay to nữa, bản tọa muốn xem ngươi mạnh mồm đến khi nào!
- Hừ! Muốn ta biểu diễn cho ngươi xem, tốt thôi..... Lão huynh! Nhường huynh tất!