Trước lúc hạ cánh, Lâm Tri Vi danh chính ngôn thuận đi đến bên Lục Tinh Hàn sửa sang lại lớp trang điểm, da cậu trời sinh lãnh cảm ít mồ hôi ít dầu, da trắng không tì vết, lớp trang điểm nhẹ nhàng so với lúc lên máy bay hầu như không có thay đổi gì.
Lâm Tri Vi chỉ cần tán một ít phấn mỏng, sau đó chải thẳng lại mấy sợi tóc lúc dựng lên lúc cậu ngủ, công việc rất đơn giản.
Ánh mắt Lục Tinh Hàn vẫn luôn nhìn xuống, đợi cô sửa xong mới mở mắt ra, cậu đưa lưng lại với mọi người, nhẹ nhàng vượt qua tay cầm ghế, nắm lấy ngón tay của cô, nhẹ giọng nói: “Lúc nãy em ngủ thiếp đi.”
Sau chuyến bay dài giọng nói cậu trở nên khàn khàn mệt mỏi, rơi vào lỗ tai của cô.
Lúc này Lâm Tri Vi mới phát hiện trong mắt cậu có không ít tơ máu: “Sao lại giống có vẻ mệt hơn vậy?”
Cậu im lặng một lúc, nắm chặt lấy tay cô, cọ từng chút từng chút trong lòng bàn tay, cậu dựa sát vào lưng ghế, miễn cưỡng bày ra dáng vẻ tươi cười: “Em nằm mơ.”
Lâm Tri Vi vội vàng lấy thuốc nhỏ lên đôi mắt đầy tơ máu của cậu, không kịp hỏi rõ rốt cuộc cậu đã mơ thấy gì, máy bay đã dừng hẳn lại, mọi người ồn ào đứng dậy, chuẩn bị xuống máy bay.
Từ giây phút bước ra khỏi cửa khoang máy bay cuộc chiến sẽ chính thức bắt đầu.
Đây là thành phố châu Âu nổi tiếng thế giới, trước đây chưa bao giờ giao lưu với vùng đất lạ, cabin và nhà ga trực tiếp thông với nhau, không có cơ hội ra ngoài ngắm cảnh.
Lâm Tri Vi theo đoàn đi qua hành lang tầng hai, xuyên qua vách kính thủy tinh, đủ để nhìn rõ dòng người như nước ở phía dưới, giống như khi tới, truyền thông và fan đến đón chật ních.
Lục Tinh Hàn nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, đối mặt với ống kính nở một nụ cười ngọt ngào tiêu chuẩn. Các bài đưa tin trong nước phủ sóng khắp mọi nơi, phía trước tên của Lục Tinh Hàm được viết thêm đủ loại danh hiệu chói mắt “Người đứng đầu nhóm nhạc trong nước”, “Đại sứ trẻ nhất của thương hiệu xa xỉ”, “Huyền thoại bất chấp mọi tạo hình” vân vân.
Lục Tri Vi đọc sơ qua một lượt, thích nhất chính là “Ca sĩ thực lực sáng tạo”.
Đó là lĩnh vực Lục Tinh Hàn thực sự yêu thích và giỏi giang, và đó cũng là vốn liếng cần nền tảng nhất không thể lay chuyển của cậu sau khi xóa bỏ những ánh hào quang mà người ta đã xây dựng bên ngoài.
Lúc ra khỏi sân bay thì trời dần tối, mấy chiếc xe chạy nhanh qua cảnh đêm lãng mạn và xa hoa của một thành phố nước ngoài rồi tiếp tục ngồi thuyền chạy tới hòn đảo nhỏ nơi tổ chức Liên hoan phim, cùng ở chung một khách sạn với Tạ Hàm.
Vừa bước vào đại sản đã nhìn thấy trước mắt đều là những khuôn mặt quen thuộc, hơn nửa số nghệ sĩ trong nước đều tụ họp tại đây. Sáng ngày mai Liên hoan phim chính thức khai mạc, tối nay, đoàn đội của mọi người đều tất bật bận rộn, cho dù không có lịch trình cũng phải tìm một vị trí nổi bật để chụp hình, đem ra ngoài để PR tạo đề tài.
Viên Mạnh cùng trợ lý đưa Lục Tinh Hàn lên tầng trước, Lâm Tri Vi và người của mình đứng đợi chuyến thang máy tiếp theo.
Cửa thang máy từ từ mở ra, lúc cánh cửa chưa mở ra hết, trong thang máy truyền ra một giọng nữ điệu đà: “Trời ơi, cái đó làm sao gọi là tin xấu được, đó chẳng qua là chuyện hai bên cùng tình nguyện, tai tiếng không phải cũng là có tiếng sao, trong giới này chẳng có người nào trong sạch hơn người nào cả…”
Giây tiếp theo, người bên trong và bên ngoài thang máy đối mặt thẳng với nhau.
Lâm Tri Vi ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy vẻ mặt nhíu mày không kiên nhẫn của Tần Tư Tư.
Hà Vãn bất ngờ "A" lên một tiếng, cúi đầu nói với cô: “Oan gia ngõ hẹp, đây không phải là Tần đại tiểu thư và vị hot girl mạng người nào cũng muốn đánh đây sao?”
Cằm của cô hot girl còn nhọn hơn so với trên ảnh, dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ rất rõ ràng, chiếc váy trễ cổ hờ hững làm bộ ngực như muốn nhảy ra ngoài.
Cô ta còn đang uốn éo lải nhải không ngừng, kể cho Tần Tư Tư lịch sử huy hoàng của mình, khoe tiền khoe bạc, hẳn là cô ta không biết rõ điều kiện của Tần Tư Tư. Lâm Tri Vi cảm thấy hơi bất ngờ, vị đại tiểu thư này chịu che giấu thân phận khi ra ngoài sao? Cam tâm tình nguyện làm một stylist bình thường, không để lộ thân phận của mình sao?
Ánh mắt chạm nhau rồi rời đi, coi như không quen biết lướt ngang qua.
Khi chuẩn bị rời đi, Tần Tư Tư nhịn không được liếc mắt nhìn cô, nhỏ giọng nói: “Lâm Tri Vi, cô tốt nhất nên cẩn thận một chút.”
Cửa thang máy lập tức đóng lại, Hà Vãn phản ứng lại, tức khắc bùng nổ: “Có ý gì hả? Chạm mặt một lần mà còn không quên nói lời cay độc, dọa ai chứ? Cô ta là cái thá gì chứ, nhìn cái thứ bên cạnh cô ta… “
Lâm Tri Vi nhớ lại ánh mắt vừa nãy của Tần Tư Tư, mặc dù có vẻ rất không kiên nhẫn nhưng không hề có ác ý, cô ra hiệu cho Hà Vãn đừng kích động: “Cũng có khả năng không phải đe dọa, chỉ hiểu đơn giản theo nghĩa đen thôi.”
Tần Tư Tư đang nhắc nhở cô cẩn thận.
Tối hôm đó, Lục Tinh Hàn và Tạ Hàm đều có hoạt động riêng, bên phía Lục Tinh Hàn nhận được lời mời của nhãn hàng trang sức, có một buổi gặp mặt nhỏ, còn phía Tạ Hàm là bữa cơm tối cùng với mấy vị đạo diễn nổi tiếng.
Cũng may nơi ở gần đây, Lâm Tri Vi bận rộn hai bên, nữ minh tinh trang điểm tốn nhiều thời gian hơn, nhưng cũng may thợ trang điểm trong nhóm hiểu rõ phong cách của Tạ Hàm nên vẫn có thể thay thế cô, cô vẫn dành nhiều công sức hơn cho Lục Tinh Hàn.
Lục Tinh Hàn hơi ngửa đầu, để Lâm Tri Vi cài xong khuy áo, ánh mắt lướt qua bộ đồ mới mà cô đang mặc trên người, mang theo ý cười: “Bé cưng Tri Vi thật đẹp.”
Lâm Tri Vi cúi đầu nhìn bộ đồ cậu tặng, chọc chọc bả vai cậu: “Cho em ba phút để em tha hồ đắc ý.”
Chỉ còn ba phút, cậu sẽ lập tức xuất phát.
Lục Tinh Hàn cúi người hỏi: “Vậy nếu như không cẩn thận em đắc ý quên luôn hình tượng thì phải làm sao?”
Hả? Quên hình tượng gì…
Ngay sau đó, cậu đến gần rồi hôn cô một cái thật mạnh, khóe môi nhếch lên, không đợi Lâm Tri Vi trách cậu không đứng đắn, cậu đã sờ tóc cô trước, thấp giọng hỏi: “Trần Lệnh Nghi có động tĩnh gì không?”
“Vẫn chưa có.” Lâm Tri Vi dễ dàng bị đánh lạc hướng, thái độ của cô cũng trở nên nghiêm trọng: “Tất cả phải chờ xem ngày mai.”
Nếu như Trần Lệnh Nghi lấy cắp tạo hình thảm đỏ trong lễ khai mạc ban đầu của Tạ Hàm, muốn lấy cái này đến để tấn công cô thì cụ thể bà ta sẽ làm thế nào?
Lâm Tri Vi đã nghĩ đến rất nhiều khả năng.
Trần Lệnh Nghi không thể ngăn cản các thương hiệu cung cấp trang phục, càng không thể phá hỏng thiết kế nguyên bản của cô, vậy chỉ có thể tiến hành trong âm thầm khiến Tạ Hàm vì tạo hình lần này mà chịu vạ lây, bị mọi người chế giễu, không những không trở mình được mà còn ngã thảm hại hơn, thúc đẩy Tạ Hàm cắt đứt với cô, rồi trút hết những rắc rối của dư luận sang người cô.
Là một stylist, một khi đã mang trên người một vết nhơ trong một sự kiện có quy mô lớn như vậy thì về sau đừng nghĩ đến chuyện sống tiếp trong giới này nữa.
Nhưng khi tiền đề là tạo hình của cô không có bất kỳ vấn đề gì thì Tạ Hàm sẽ bị vạ lây thế nào, làm sao có thể ra tay thật tàn nhẫn và kinh tởm.
Sáng sớm ngày hôm sau, cuối cùng danh sách chính thức lên sân khấu của Lễ khai mạc cũng được công bố ra ngoài.
Tạ Hàm được xếp ở nửa phần trước, cô ấy làm đại diện cho hai thương hiệu cao cấp, lần này tham dự cùng đoàn phim cũng là do nhận được lời mời của thương hiệu. Tạ Hàm có hai vai trò khácnhau nên có thể tách khỏi đoàn làm phim, đi riêng trên thảm đỏ.
Mà Lục Tinh Hàn lại xếp ở phần sau, muộn hơn Tạ Hàm khoảng 50 phút.
Trước khi thảm đỏ chính thức bắt đầu, Lâm Tri Vi trang điểm cẩn thận xong cho Tạ Hàm, đổi một bộ khác có tạo hình hoàn toàn mới, không hề giống với thiết kế ban đầu, làn váy rung động, trải trên cầu thang, ra hiệu cho nhiếp ảnh gia chụp ảnh.
Mọi vật cản trở Tạ Hàm trên thảm đỏ đã được loại bỏ triệt để, Tạ Hàm phải liên tục tạo các dáng khác nhau, không dừng lại được. Tạ Hàm kích động đến nỗi chỉ muốn ôm lấy Lâm Tri Vi và hôn một cái: “Tôi thật sự đẹp quá đi, đẹp hơn rất nhiều so với mẫu thiết kế trước!”
Cánh cửa bị người ta gõ vang lên theo từng nhịp, sau khi nhận được câu trả lời, Lục Tinh Hàn mở cửa bước vào.
Tạ Hàm nhìn thấy cậu khoác bộ lễ phục, từ đầu đến chân đều mang theo ánh hào quang, hai mắt Tạ Hàm đơ ra, kêu to: “Em trai, cậu đẹp trai quá mức rồi!” Cô ấy nhấc làn váy chạy xuống cầu thang, xoay một vòng lớn: “Nhanh nhìn xem chị có đẹp không?"
Lục Tinh Hàn lễ phép mỉm cười, khách sáo gật đầu một cái.
Phản ứng lạnh nhạt như vậy.
Tạ Hàm ỉu xìu chán nản.
Lâm Tri Vi nhìn không vừa mắt, kéo Tạ Hàm qua nhỏ giọng an ủi: “Em ấy luôn như vậy đấy, nhìn ai cũng vô cảm, cô thật sự rất đẹp.”
Tạ Hàm nhẹ nhàng nói nhỏ bên tai cô, từ trước đến giờ cô đều là người nói chuyện không biết giữ kẽ: “Trước kia tôi nghe nói qua em trai là một thẳng nam chính hiệu nổi tiếng trong giới, tham gia show cùng các đại mỹ nữ đều nói nam nữ thụ thụ bất thân, tôi vừa tiếp xúc một chút, oa, đúng là rất lạnh lùng! Có phải cậu ấy không hiểu về chuyện nam nữ không? Sẽ không phải cấm dục, lãnh đạm chứ!”
Lâm Tri Vi bị câu cuối cùng của cô làm cho sặc đến ho khan, mặt cô đỏ lên, Lục Tinh Hàn nhíu mày liếc qua, vỗ nhẹ sau lưng cô: “Chị làm sao vậy? Em đi rót nước.”
Bưng nước đến, Lâm Tri Vi uống một ngụm để bình tĩnh lại, Lục Tinh Hàn theo thói quen dùng đầu ngón tay lau đi vết nước bên môi cô.
Tạ Hàm hơi khó thở, càng trừng mắt to ngạc nhiên.
Lục Tinh Hàn xác định Lâm Tri Vi không có việc gì, mới nói: “Anh Mạnh đã bàn bạc xong với ban tổ chức rồi, em sẽ đổi vị trí cho chị Tạ Hàm, em sẽ đi trước.”
Lâm Tri Vi lấy lại vẻ nghiêm túc, từ từ gật đầu.
Gần tới giờ lại đổi vị trí đi thảm đỏ đổi, chuyện này bọn họ đã tính toán xong khi lên kế hoạch.
Theo lệ cũ, sáng nay danh sách và thứ tự lên sân khấu của thảm đỏ mới được công bố cho truyền thông và công chúng, giờ phút này, thứ tự ban đầu của Lục Tinh Hàn và Tạ Hàm nhất định đã được đăng tải lên các chương trình giải trí lớn trong nước và là chủ để nóng đang được quan tâm.
Chuyện thay đổi vị trí sát giờ thế này là tình huống đột phát, thường sẽ không thông báo cho bên ngoài.
Tất cả mọi người đều biết thời gian lên sân khấu ban đầu của Tạ Hàm.
Bao gồm cả Trần Lệnh Nghi.
Nếu bà ta có hành động, muốn kết quả thay đổi bất ngờ nhất định sẽ ra tay vào thời gian Tạ Hàm chuẩn bị lên sân khấu, làm cho Lâm Tri Vi trở tay không kịp.
Tạ Hàm không chút lo lắng nói: “Tri Vi, cô đừng lo lắng nữa, chúng ta không phải quyết định xong rồi sao, em trai lên trước, để cho bà chủ Trần bên kia của cô thật sự cho rằng tôi sẽ rơi vào bẫy, kéo dài được bao lâu thì kéo, toàn bộ giữ lại làm chứng cứ, đợi năm mươi phút sau, tôi lấp lánh tiến vào, đánh bốp bốp bốp bốp phản kích lại bà ta, tôi nhất định sẽ xử lý được bà ta!”
Lâm Tri Vi nhíu mày: “Tôi biết…”
Đúng vậy, Lục Tinh Hàn đi trước, để cố tình kéo dài năm mươi phút, để tội ác của Trần Lệnh Nghi phơi bày càng nhiều càng tốt.
Cô cần chứng cứ, mới có thể khiến cho Trần Lệnh Nghi rớt đài hoàn toàn.
Nhưng khuyết điểm duy nhất là Lục Tinh Hàn chiếm vị trí của Tạ Hàm để xuất hiện trước, có thể trong thời gian ngắn sẽ chịu sự chỉ trích kịch liệt của truyền thông và cộng đồng mạng.
Ngực Lâm Tri Vi thắt lại, có Tạ Hàm ở đây, cô cũng không tiện nói nhiều với Lục Tinh Hàm, giả vờ làm động tác sửa tóc mai cho cậu, nhón chân lên, tay đặt lên tai cậu xoa nhẹ một cái.
Lục Tinh Hàn hiểu nỗi lo lắng của cô, vỗ nhẹ lên cánh tay cô, nhỏ giọng nói: “Chị đừng nghĩ nữa, em tham gia Liên hoan phim, vốn dĩ là vì chị mà.”
Một tiếng sau, lễ khai mạc Liên hoan phim chính thức bắt đầu.
Lối vào hội trường ngoại trừ chừa một lối đi cho những chiếc ô tô sang trọng qua lại, gần như chật như nêm, truyền thông các nước vội vàng tiến vào hội trường, cầu thang bên ngoài một nhóm ngôi sao hạng mười tám đến chen chúc đi thảm đỏ để nổi tiếng, những chiếc váy dài bị kéo để hở lộ ngực, sợ không đủ để giành sự chú ý.
9 giờ 40 phút sáng theo giờ địa phương.
Còn năm phút nữa là tới thời gian ban đầu Tạ Hàm lên sân khấu.
Lâm Tri Vi chạy tới cửa vào thảm đỏ trước, tim đập như trống đợi xe của Lục Tinh Hàn tiến vào.
Hà Vãn cách một lúc lại lướt điện thoại một lần, căng thẳng đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, một phút nữa trôi qua, hơi thở của cô ấy tự nhiên ngừng lại, cô nắm chặt cổ tay của Lâm Tri Vi: “Tri Vi! Đến rồi… Thật sự đến rồi!"
Hot girl mạng gần đây mới dính scandal vừa đăng một tin mới lên Weibo, phía dưới kèm theo chín tấm ảnh, là tạo hình đi thảm đỏ hôm nay của cô ta được chụp trong khách sạn.
Lâm Tri Vi vội vàng cầm lấy điện thoại, cổ tay cô hơi run, phóng to ảnh lên nhìn.
Không nằm ngoài dự liệu.
Từ váy đến phụ kiện, không trừ một thứ gì của cô hot girl mặt rắn này đều trùng khớp với thiết kế ban đầu của cô trong máy tính cũ, không sai dù chỉ một ly.
Ngay lúc gặp Tần Tư Tư ở thang máy, cô đã đoán được tám chín phần nhưng đến lúc mọi chuyện thật sự xảy ra, cô vẫn giận đến mức toàn thân phát run, tay cô nắm chặt điện thoại, tim đập thình thịch, nhảy lên đến tận cổ họng.
Nếu không phải tối đó ở nhà làm đổ ly rượu.
Nếu không phát hiện ra máy tính có vấn đề trong lúc sửa.
Nếu Lục Tinh Hàn không đủ sức bình tĩnh, trấn an cô kịp thời và nghĩ phương án mới.
Như vậy ảnh hậu Tạ Hàm chuẩn bị bước lên thảm đỏ, sẽ có cùng một tạo hình trên thảm đỏ ở Liên hoan phim với cô hot girl mặt rắn danh tiếng tệ hại người nào gặp cũng muốn đánh này. Hơn nữa nếu so sánh thì vẫn là cô hot girl kia xuất hiện sớm hơn.
Tạ Hàm nhất định sẽ bị chế giễu đến mức không ngóc đầu lên được.
Mà bản thân cô đã từng có thời gian làm chung một phòng làm việc với Tần Tư Tư, chỉ sợ cả đời này không thể gột sạch tai tiếng chuyện ai là người đạo nhái ai, sau đó sẽ bị tất cả các nghệ sĩ liệt vào danh sách cấm.
Trên đỉnh đầu nắng rất to nhưng Lâm Tri Vi lại ớn lạnh từng cơn.
Vẫn còn ba phút.
Hà Vãn biết lúc này mới chính thức bắt đầu, cô ấy càng chăm chỉ lướt tin mới, quả nhiên đợt sóng thứ hai đã kéo đến rồi.
Trên Weibo một loạt blogger giải trí xuất hiện, không hẹn mà gặp cùng đăng tải những bài viết giống nhau, đánh trống khua chiêng tung tin, tuyên bố tạo hình thảm đỏ sau hậu trường của ảnh hậu Tạ Hàm đang gặp trục trặc và đụng hàng với hot girl tai tiếng.
Miêu tả tình hình cụ thể và tỉ mỉ sống động như thật, giống như được tận mắt chứng kiến, đủ loại “Bạn tôi nói”, “Người thân trong nhà tôi nói”", ào ào xuất hiện, bằng chứng chất như núi khẳng định Tạ Hàm đã gặp phải khủng hoảng tạo hình lớn nhất từ khi ra mắt cho tới nay.
Phía sau nhất định còn có làn sóng thứ ba, thứ tư thậm chí nhiều hơn, từ Tạ Hàm kéo sang bôi xấu Lâm Tri Vi.
Hà Vãn nghiến răng nghiến lợi: “Đây không phải là đẩy em vào chỗ chết sao?”
Lâm Tri Vi đứng thẳng lưng, mặt cô không chút cảm xúc, tắt điện thoại đi: “Em sẽ không chết đâu.” Cô nhìn về phía Lục Tinh Hàn sắp đi đến: “Em không chỉ có một mình."
Cô nói xong câu này, ống kính ở cửa nhắm ngay vào chiếc xe vừa chạy tới, chiếc xe sang trọng dần dần dừng lại.
Lâm Tri Vi nhìn không chớp mắt.
Cửa xe được thận trọng mở ra.
Trong lúc mọi người đang cho rằng giày cao gót và làn váy dài của Tạ Hàm sẽ bước xuống thì không ngờ bộ âu phục màu xanh đậm và quần tây bao lấy đôi chân dài vững vàng bước ra, người đàn ông trẻ tuổi cao ráo tuấn tú đứng thẳng, một tay cài khuy bộ âu phục, cậu liếc mắt vào đám người lập tức nhận ra cô.
Đôi mắt cậu như có ánh sáng, mỉm cười nhẹ nhàng.