• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm đó, Hứa Mộng Du ngủ một giấc thật sâu, không hề mộng mị. 

 

Khi tỉnh dậy, tâm trạng cậu vô cùng thư thái. Vừa mở mắt ra, cậu liền bắt gặp khuôn mặt thanh tú của Hạ Tư Lê. 

 

Đối phương đang lặng lẽ quan sát cậu bằng đôi mắt đào hoa, ánh nhìn dịu dàng và chăm chú, như thể đã dõi theo cậu từ rất lâu.

 

"Anh... Anh tỉnh rồi à?" 

 

Hứa Mộng Du nhìn người trước mặt, bỗng cảm thấy có chút ngượng ngùng. 

 

"Ừ, tôi tỉnh rồi."

 

Giọng Hạ Tư Lê hơi khàn,

 

"Thật ra tôi đã dậy từ lâu." 

 

"Mấy giờ rồi?" 

 

"Gần mười giờ. Còn một phút nữa." 

 

"!!!" 

 

Hứa Mộng Du giật mình:

 

"Sao anh không đánh thức tôi?" 

 

"Tôi chỉ muốn để cậu ngủ thêm một chút, không nỡ làm phiền cậu." 

 

Nghe vậy, Hứa Mộng Du lập tức bật dậy khỏi giường. Buổi phát sóng trực tiếp sắp bắt đầu, cậu phải nhanh chóng trở về phòng. 

 

Thấy cậu hoảng hốt lao xuống giường, cổ áo ngủ còn bị kéo lệch, Hạ Tư Lê nhướng mày hỏi:

 

"Cậu vội gì thế?" 

 

"Buổi phát sóng trực tiếp sắp bắt đầu! Nếu cư dân mạng phát hiện tôi ở đây, tôi biết giải thích sao đây?" 

 

Cậu vội vàng đi giày, chuẩn bị lao ra khỏi phòng, nhưng Hạ Tư Lê nhanh tay giữ lại:

 

"Chỉ còn chưa đầy ba mươi giây nữa,  không kịp về đâu, cứ ở lại đây đi." 

 

"Nhưng tôi không có quần áo để thay..." 

 

Hạ Tư Lê kéo cậu vào phòng tắm:

 

"Đợi ở đây, tôi đi lấy cho cậu." 

 

Vừa lúc đó, buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu. 

 

[Chúng tôi đến rồi!] 

 

[Chúc mừng tân hôn! Mau ra đây nào!] 

 

[Ủa? Anh trai tôi đâu? Sao cả hai người đều không có mặt?]

 

[Cái quái gì vậy? Anh Lê vào phòng của Hứa Mộng Du bằng cách nào? ]

 

[Chúng ta đi đánh thức anh ấy dậy đi!] 

 

[Khoan đã… Khoan khoan khoan! Tại sao anh ta lại lấy quần áo của Hứa Mộng Du?] 

 

[Sao phải lấy quần áo đi?] 

 

[Chết tiệt, anh ta lại quay về phòng rồi! Trời ơi, đừng nói là họ ngủ cùng nhau đêm qua nhé!] 

 

[Du Bảo lại ngủ ở phòng anh Lê à? Tôi không tin được!] 

 

[Hứa Mộng Du, cậu đỉnh thật đấy! Đè luôn anh ta hộ tôi!] 

 

[Hai người này ngủ chung cả đêm trong phòng đôi! Đừng hòng lừa tôi rằng chẳng có gì xảy ra!] 

 

Hạ Tư Lê mang quần áo vào phòng tắm. Hứa Mộng Du nhận lấy, nhanh chóng thay đồ và rửa mặt trước khi bước ra ngoài. 

 

"Ổn rồi chứ?" Hạ Tư Lê tiến đến gần cậu. 

 

"Ừ." Hứa Mộng Du cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt anh. 

 

Hạ Tư Lê nhẹ nhàng đưa tay chỉnh lại tóc giúp cậu:

 

"Ở đây hơi rối một chút." 

 

"Cảm ơn." 

 

"Đợi tôi một lát, tôi đi thay đồ."

 

Nói rồi, Hạ Tư Lê bước vào phòng tắm. 

 

[Ôi trời ơi, aaaaaaaaaaaa!] 

 

[Chắc chắn có chuyện rồi!] 

 

[Anh Lê dịu dàng quá trời!] 

 

[Chỉ có sau khi "làm chuyện đó" mới có trạng thái này thôi! Nhìn xem, Du Bảo còn không dám nhìn thẳng vào anh Lê, chẳng lẽ là đang xấu hổ?] 

 

[Hehehe, cuối cùng cặp đôi của tôi cũng viên mãn rồi!] 

 

Trong phòng phát sóng trực tiếp, các đạo diễn cũng sững sờ trước cảnh tượng này. Vương Hạo kinh ngạc hỏi:

 

"Tối qua rốt cuộc bọn họ đã ngủ cùng nhau kiểu gì vậy?"

 

Trợ lý đạo diễn vừa lau nước mắt vừa hỏi:

 

"Thật sao? Anh Hạ mạnh bạo đến vậy à? Mới ngày đầu hẹn hò đã tiến triển nhanh thế sao?" 

 

Một trợ lý khác lo lắng: " Hứa Mộng Du có ổn không…" 

 

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu xôn xao về vấn đề này. 

 

[Du bảo của tôi có ổn không? Cậu ấy có chịu nổi không? Đừng làm đau con tôi!] 

 

[Tôi cũng lo lắng lắm. Nhìn kìa, Du bảo vẫn ngồi im không nhúc nhích, chẳng lẽ đang thấy khó chịu?] 

 

[Hạ Tư Lê, anh làm gì vậy hả?] 

 

[Tội nghiệp Du bảo, anh chàng kia có vẻ quá vội vàng rồi… không chịu kiềm chế gì hết!] 

 

[Mà khoan đã, chẳng lẽ Du Bảo là người chủ động sao? Nếu vậy thì đỉnh thật! Tôi thực sự muốn xem cảnh cô bé nhỏ nhắn ấy nhào vào anh chàng đẹp trai cao lớn kia!] 

 

Sau khi rửa mặt xong, Hạ Tư Lê bước ra khỏi phòng tắm, gọi Hứa Mộng Du:

 

"Đi thôi." 

 

"Tôi tới ngay." 

 

Hứa Mộng Du đứng dậy, theo sau anh. 

 

Buổi hẹn hò kéo dài một ngày một đêm chính thức khép lại. Sau bữa sáng, cả hai cùng theo xe đoàn làm phim trở về Love Manor. 

 

Vừa bước xuống xe, họ liền bắt gặp nhóm Toa Toa đứng trước cửa. Lương Thành nhìn họ cười tủm tỉm:

 

"Này, hai người về rồi à? Hẹn hò vui vẻ chứ?" 

 

Hạ Tư Lê mỉm cười, nắm lấy tay Hứa Mộng Du:

 

"Đương nhiên rồi." 

 

Anh siết nhẹ tay người bên cạnh, ánh mắt tràn đầy sự hài lòng:

 

"Chúng tôi đã có một buổi hẹn hò rất tuyệt vời."

 

Lương Thành: "???" 

 

Toa Toa: "!!!" 

 

[Hahahahaha, buồn cười quá!] 

 

[Có ai còn nhớ lần hẹn hò trước ở công viên giải trí không? Khi đó, Toa Toa và đạo diễn Lương nắm tay nhau trước công chúng, tình tứ đến mức nào. Hôm nay, anh Lê quyết tâm giành lại spotlight rồi!] 

 

[Hạ Tư Lê: Nhìn này, tôi cũng có vợ! Hahaha!] 

 

[Đạo diễn Lương: Không được cười.] 

 

Hứa Mộng Du sững người. Hạ Tư Lê đang làm cái gì vậy? Trước mặt bao nhiêu người, thật xấu hổ quá! 

 

Cậu bị Hạ Tư Lê kéo vào nhà, nơi Cố Diệc Nhiên và mọi người khác đều có mặt. Khi thấy hai người tay trong tay, ai nấy đều lộ rõ vẻ thích thú. 

 

Cứu với! 

 

Đừng nhìn tôi, đừng nhìn tôi, đừng nhìn tôi! 

 

Hứa Mộng Du nhanh chóng rút tay lại, ho nhẹ một tiếng rồi chào:

 

"Chào buổi chiều." 

 

Tuyết Văn bừng tỉnh khỏi cơn sốc, mỉm cười đáp lại:

 

"Chào buổi chiều." 

 

Bạch Thanh Hoan bên cạnh thì trợn mắt ngạc nhiên, như thể vừa nhìn thấy ma. 

 

Cố Diệc Nhiên vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng:

 

"Tiểu Du, hai cậu về rồi à? Chúng tôi còn đang định hỏi xem hai người có về ăn trưa không nữa." 

 

Lâm Thư Thấm ở trên lầu nghe thấy tiếng động, lập tức chạy xuống với vẻ háo hức:

 

"Ồ, cuối cùng hai người cũng về rồi!" 

 

Hứa Mộng Du: "???" 

 

Lâm Thư Thấm bước nhanh đến gần, nhìn cả hai một lượt rồi quan tâm hỏi:

 

"Thế nào? Đêm tân hôn trọn vẹn chứ?"

 

Hạ Tư Lê: "..." 

 

Anh quay sang Hứa Mộng Du, nhẹ giọng:

 

"Đừng để ý đến cô ấy." 

 

Lâm Thư Thấm trợn mắt. 

 

Cô nhanh chóng bước tới, kéo lấy Hứa Mộng Du, ánh mắt lấp lánh tò mò:

 

"Tiểu Du, nhanh nói cho tôi biết, buổi hẹn hò hôm qua thế nào?" 

 

"Tôi chỉ đi thăm thủy cung một lúc thôi." 

 

"Thủy cung? Wow, lãng mạn ghê! Cậu không biết đâu, khi nghe tin hai người chọn nhau trong buổi ghép đôi hôm qua, tôi kích động suýt ngất luôn đấy! Tiếc là không thể ra ngoài chúc mừng hai cậu." 

 

Cô vỗ vai cậu cười tươi:

 

"Yên tâm đi, tôi đã chuẩn bị sẵn bao lì xì rồi, chỉ chờ đến ngày cưới của hai người thôi." 

 

Hứa Mộng Du: "?" 

 

Cưới?

 

Cái quái gì đang xảy ra vậy? 

 

Mình kết hôn hồi nào? 

 

Lâm Thư Thấm đột nhiên đẩy cậu lên cầu thang:

 

"Tiểu Du, đừng đứng dưới nhà nữa, mau lên nghỉ ngơi đi! Hôm nay cậu không cần xuống bếp đâu, cứ thư giãn đi, đừng xuống nữa!" 

 

"???" 

 

Tại sao mình lại phải nghỉ ngơi?

 

Chẳng lẽ cô ấy nghĩ mình bị Hạ Tư Lê "hành hạ" đến kiệt sức

 

Khoan đã…

 

Cậu định mở miệng giải thích, nhưng giải thích kiểu gì đây? 

 

Thế là cậu bị "áp giải" lên lầu. 

 

Cuối cùng, cậu đi ra sân thượng ở tầng hai, ngồi xuống ghế dài, ánh mắt mơ màng. 

 

Buổi hẹn hò ngày hôm qua cứ như một giấc mơ. Đến tận bây giờ, cậu vẫn có cảm giác mọi thứ không phải là thật.

 

Một người đàn ông bước đến từ phía sau. Cố Diệc Nhiên cầm hai chai soda, ngồi xuống bên cạnh và đưa cho cậu một chai:

 

"Buổi hẹn hò thế nào?" 

 

"Rất vui."

 

Hứa Mộng Du nhận lấy chai nước, ngập ngừng rồi nói:

 

"Xin lỗi, hôm qua tôi không chọn anh." 

 

"Ồ, chuyện này..."

 

Cố Diệc Nhiên cười thoải mái,

 

"Không cần phải áy náy đâu. Đây chỉ là một chương trình thực tế, không ai quy định cậu phải gắn chặt với tôi, cũng không bắt buộc cậu phải chọn tôi. Dù không chọn, tôi cũng không giận đâu. Vậy nên, đừng tự tạo áp lực cho mình, cứ tận hưởng những ngày cuối cùng của chương trình đi." 

 

"Hơn nữa, chẳng phải vẫn còn một cơ hội nữa sao? Ngày cuối cùng được nắm tay mà, ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra?" 

 

Nhìn nụ cười ấm áp của Cố Diệc Nhiên, khóe môi Hứa Mộng Du cũng bất giác cong lên. 

 

Cậu muốn nói: Cố Diệc Nhiên, anh thực sự là một người bạn rất tốt.

 

Cố Diệc Nhiên bật cười trêu chọc:

 

"Mà này, cậu cũng lợi hại thật đấy, đến mức có thể biến một người đàn ông thẳng thành gay. Sau chương trình này, chắc nhiều người muốn bái cậu làm sư phụ lắm." 

 

"Bẻ cong sao..." 

 

Hứa Mộng Du lẩm bẩm. 

 

Làm sao có chuyện đó được? 

 

Làm sao cậu có thể khiến Hạ Tư Lê "cong" được chứ?

 

Hình ảnh phòng tắm tối qua bất chợt ùa về trong tâm trí cậu—hơi thở gấp gáp của Hạ Tư Lê bên tai, làn da nóng rực dưới lòng bàn tay cậu. Nghĩ đến đó, má Hứa Mộng Du bất giác ửng đỏ. 

 

Buổi chiều mọi người tự do hoạt động, Hứa Mộng Du chỉ còn chờ đoàn làm phim phát lại điện thoại. Mãi đến sau bữa tối, cậu mới nhận được điện thoại của mình. 

 

Cậu lập tức tìm một góc yên tĩnh trên sân thượng—nơi không có camera—mở trình duyệt và gõ vào thanh tìm kiếm: 

 

[Liệu một người đàn ông thẳng có hôn bạn thân của mình không?] 

 

Kết quả hiện ra với vô số câu trả lời: 

 

[Ngay cả sau khi hôn, anh vẫn nghĩ mình là trai thẳng sao?]

 

[Vẫn có thể, vì tôi và bạn thân từng hôn má nhau.] 

 

[Tùy vào kiểu hôn. Hôn má thì có thể không vấn đề gì, nhưng hôn môi thì lại là chuyện khác.]

 

[Con trai cũng hôn má nhau à? Tôi chỉ biết con gái chúng tôi hay làm vậy. Nhưng nếu là con trai hôn nhau... chắc chắn không phải kiểu hôn trong sáng đâu!]

 

Không tìm được câu trả lời thỏa đáng, Hứa Mộng Du lại gõ một câu hỏi khác: 

 

[Anh em thân thiết có giúp nhau giải quyết nhu cầu s1nh lý không?]

 

Lần này, các bình luận càng khiến anh bối rối hơn: 

 

[Chậc, đã là anh em tốt thì giúp nhau cũng đâu có gì lạ.]

 

[Giúp bằng cách nào? Bằng miệng? Bằng tay? Hay...?] 

 

[Mẹ kiếp, thế này chẳng phải là gay sao? Tôi với anh em mình thì không!]

 

Hứa Mộng Du nhìn màn hình, lòng rối như tơ vò.

 

[Tùy tình huống. Tôi đã giúp một người bạn trai thẳng của mình vì tôi có tình cảm với anh ấy. Tôi không mong đợi điều gì, chỉ đơn giản là muốn giúp anh ấy trong lúc khó khăn. Tôi nghĩ trong một số trường hợp đặc biệt, điều đó là bình thường.] 

 

Hứa Mộng Du nhíu mày, tiếp tục tìm kiếm. Cậu gõ vào thanh tìm kiếm: 

 

[Dấu hiệu nào cho thấy một người đàn ông thẳng đã trở thành đồng tính?]

 

Kết quả trả về: 

 

Biểu hiện rõ nhất là anh ấy bắt đầu có phản ứng s1nh lý khi nhìn thấy một người đàn ông khác.

 

Cậu càng tìm càng rối, trên mạng có đủ loại câu trả lời, chẳng cái nào rõ ràng cả. 

 

Nhưng nếu xét theo những gì xảy ra hôm qua… có vẻ như Hạ Tư Lê thực sự có dấu hiệu của một người đàn ông đang yêu. 

 

Những hành động của anh ấy—nắm tay, ôm, hôn—đều đã vượt quá ranh giới của tình bạn. 

 

Anh ấy có thực sự thích mình không?

 

Ý nghĩ đó khiến tim cậu loạn nhịp. Nếu đó là sự thật, cậu phải làm sao? 

 

Cậu mở Weibo để xua đi suy nghĩ vẩn vơ, nhưng vừa vào đã thấy tin tức của mình và Hạ Tư Lê đang đứng đầu bảng tìm kiếm. 

 

#Tối qua Hứa Mộng Du và Hạ Tư Lê ngủ cùng nhau#

 

Hứa Mộng Du: “…”

 

"???" 

 

Mình vẫn chưa ngủ mà!!!

 

Nhưng phần bình luận phía dưới đúng là không thể tin nổi. 

 

[Tôi đến hóng drama! Vậy ai trên, ai dưới?]

 

[Dễ thấy mà, anh Lê chắc chắn là người dẫn dắt.] 

 

[Vợ yêu của tôi bị bắt đi như thế này sao? Không cam tâm!]

 

[Chuyện gì diễn ra quá nhanh vậy? Kịch lãng mạn còn chưa kết thúc mà hai người đã xong rồi à?]

 

[Hạ Tư Lê, anh thật lợi hại! Đúng chuẩn người đàn ông mạnh mẽ!] 

 

[Tiểu Du có chịu nổi không? Hay tổ chương trình nên cho họ nghỉ một ngày? Gọi là nghỉ phép cưới luôn đi, haha!] 

 

[Nhưng tôi nghĩ đàn ông thẳng thì không dễ dàng như vậy đâu… Tiểu Du chắc đã chịu nhiều đau khổ, thấy thương ghê.] 

 

[Hahaha, CP của tôi cuối cùng cũng thành hiện thực! Vui quá trời!] 

 

[Không còn gì để nói, chỉ mong hai người mãi mãi hạnh phúc, sớm về chung một nhà!]

 

Hứa Mộng Du sững sờ. Trong mắt cư dân mạng, mọi chuyện đã tiến xa đến mức này rồi sao?!

 

Lúc này, Tào Dĩnh gọi đến, câu đầu tiên cô ấy hỏi: 

 

"Tiểu Du, chuyện này là thật sao?" 

 

"Chị Dĩnh, ngay cả chị cũng tin à..." 

 

Tào Dĩnh liên tiếp đặt câu hỏi: 

 

"Tiểu Vũ, Hạ Tư Lê thật sự là gay sao? Hai người chọn nhau hôm qua, chị ngạc nhiên lắm đấy. Hạ Tư Lê không phải trai thẳng sao? Sao anh ta lại chọn em? Tối qua hai người còn ngủ chung phòng nữa." 

 

"Em cũng không biết... Em đang rối đây." 

 

"Vậy lúc ngủ chung có chuyện gì xảy ra không?" 

 

"Chuyện gì có thể xảy ra chứ? Trước đây chúng em cũng từng ngủ chung rồi mà?" 

 

Tào Dĩnh thở phào: 

 

"Được rồi, chỉ cần không bị bắt nạt là tốt rồi." 

 

Giọng Hứa Mộng Du nhỏ dần: 

 

"Tại sao em lại bị bắt nạt chứ?" 

 

Tào Dĩnh nghiêm túc nhắc nhở: 

 

"Tiểu Du, nghe chị này. Em không hiểu đâu, vì em chưa từng yêu ai cả. Đừng để một người đàn ông dễ dàng có được em như vậy. Tuy chị cũng thích cặp đôi này, nhưng về chuyện tình cảm, em vẫn còn quá non nớt. Chị chỉ sợ em gặp phải một tên khốn mà thôi." 

 

"???".

 

"Chị Dĩnh, cảm ơn chị đã quan tâm. Đừng lo, em hiểu mà." 

 

"Tốt lắm." Tào Dĩnh chuyển chủ đề.

 

"À đúng rồi, chị gọi cho em còn có chuyện khác. Một công ty đã liên hệ với chị, họ muốn em sáng tác bài hát chủ đề cho trò chơi của họ. Đây là một trò chơi rất nổi tiếng, em chắc đã nghe qua – ‘Cuộc Sống Như Một Giấc Mơ’. Chị sẽ gửi thông tin chi tiết và yêu cầu của họ, em đọc rồi cho chị câu trả lời nhé." 

 

"Ngoài ra, lần trước khi phát hành ca khúc, em đã có chút danh tiếng. Rất nhiều fan mong muốn em tổ chức một buổi phát sóng trực tiếp để hát cho họ nghe. Chị thấy đây là cơ hội tốt. Xuất hiện thường xuyên hơn, hát nhiều hơn, giao lưu với người hâm mộ sẽ giúp em xây dựng cộng đồng vững chắc hơn." 

 

Hứa Mộng Du mở WeChat, lướt qua thông tin về trò chơi mà Tào Dĩnh gửi đến. Nhìn thấy cơ hội sáng tác nhạc cho một tựa game đình đám, cậu không khỏi phấn khích. Đây chính là điều cậu hằng mong ước. 

 

"Chị Dĩnh, về chuyện sáng tác nhạc, em muốn thử. Em nghĩ đây là một thử thách tuyệt vời." 

 

"Tốt, vậy để chị trả lời họ." 

 

"Còn về phát trực tiếp, em cũng không có vấn đề gì." 

 

"Vậy em muốn lên lịch phát sóng vào khi nào?" 

 

Hứa Mộng Du suy nghĩ một chút rồi nói: 

 

"Tối mai thì sao? Dù gì buổi tối cũng rảnh rỗi." 

 

"Được, hơn nữa chương trình tạp kỹ hẹn hò cũng có nhiều khán giả, rất hợp lý." 

 

Sau khi bàn bạc xong, anh cúp máy.

 

Ngày hôm sau diễn ra vòng tuyển chọn chung mới. Trong chương trình có tổng cộng hai lần tuyển chọn chung, nhằm tạo thêm cơ hội để các khách mời làm quen với nhau. Nếu không hài lòng với lựa chọn trước đó, họ có thể thay đổi và chọn một người khác. 

 

Lần này, chỉ có hai cặp thành công là Toa Toa và Thẩm Tinh Hoài. 

 

【Hả? ? ? 】 

 

【Du Bảo không chọn anh Lê sao?】 

 

【Sao lại thế này? Tại sao lần này không chọn được nhau?】 

 

【Ồ, chẳng lẽ bạn không hiểu sao? Du bảo vẫn chưa hoàn toàn hồi phục. Hôm đó chắc quá căng thẳng, hôm nay không thể tham gia.】 

 

【Hahahaha, anh Lê của tôi thật sự rất tuyệt.】 

 

【Vâng, đúng vậy. Nghỉ ngơi điều độ là tốt nhất.】 

 

【Nhưng cũng không sao. Chúng ta vẫn còn trong dinh thự, có thể thoải mái hẹn hò.】 

 

Những khách mời không chọn được nhau có thể tự do sắp xếp thời gian. Hứa Mộng Du ở trong phòng, tiếp tục tìm hiểu thông tin về trò chơi mà cậu nhận được hôm qua. Cậu cũng tải trò chơi xuống để trải nghiệm, hy vọng tìm được cảm hứng sáng tác. 

 

Vì bạn cùng phòng của cậu, Hàn Dịch, đã ra ngoài hẹn hò, nên cậu có cả căn phòng một mình. Cậu nằm trên giường, đọc tài liệu. Đột nhiên, có tiếng gõ cửa. 

 

Cậu cất giọng:

 

" Mời Vào ." 

 

Người bước vào không ai khác chính là Hạ Tư Lê. 

 

Hạ Tư Lê tiến lại gần giường, nhìn cậu rồi hỏi:

 

"Sao hôm nay cậu không chọn tôi?"

 

"Hả?" Hứa Mộng Du ngẩng đầu nhìn anh.

 

"Hôm nay tôi... không muốn đi hẹn hò." 

 

"Mệt sao?" 

 

"Ừm…" 

 

Hạ Tư Lê không nói gì thêm, chỉ bước tới, thoải mái nằm xuống bên cạnh cậu. Anh nghiêng đầu nhìn Hứa Mộng Du, rồi hỏi:

 

"Cậu đang xem gì vậy?" 

 

"Đang xem một số tài liệu." 

 

Hiện tại vẫn đang phát sóng trực tiếp, nên không tiện nói quá nhiều. Hạ Tư Lê cũng không gặng hỏi, chỉ nhẹ nhàng đáp:

 

"Vậy cậu cứ xem đi." 

 

"Vậy còn anh…?" 

 

Thấy đối phương không có ý định rời đi, Hứa Mộng Du đành tựa đầu vào tay, tiếp tục ở yên bên cạnh anh. 

 

"Tôi muốn ở đây. Yên tâm, tôi sẽ không làm phiền hay nhìn trộm đâu." 

 

"...Được rồi." 

 

Hứa Mộng Du cúi đầu tiếp tục đọc tài liệu, còn Hạ Tư Lê thì im lặng nằm đó, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn cậu. 

 

Bình luận của khán giả rộn ràng: 

 

【Hahahaha, đúng kiểu người điên cuồng nhìn chằm chằm vợ mình!】 

 

【Anh Lê dính người quá trời! Đúng là đang yêu mà.】 

 

【Khung cảnh này đẹp ghê. Không hẹn hò nhưng vẫn có cảm giác rất tình tứ.】 

 

【Cặp đôi nhỏ này dễ thương thật, Du bảo lo chuyện của mình, còn Lê ca thì cứ nhìn mãi. Rõ ràng là quan tâm lắm!】

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK