Hứa Mộng Du và Hạ Tư Lê đã có một kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ. Tối Chủ Nhật, Hạ Tư Lê trở về nhà, nhưng do ngày hôm sau phải đi làm nên không mang theo quần áo, vì vậy Hứa Mộng Du đã đuổi anh về.
Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho đến một buổi sáng, khi Hứa Mộng Du nhận được cuộc gọi từ Tào Dĩnh.
"Tiểu Du, có chuyện rồi!"
"Hửm? Chuyện gì vậy?"
Giọng điệu của Tào Dĩnh vô cùng nghiêm túc. Cô nói:
"Trước tiên đừng lên mạng. Chị có chuyện muốn nói với em. Hiện có tin đồn lan truyền trên mạng về em và Hạ Tư Lê. Người ta nói rằng hai người đã hẹn hò từ lâu, còn việc tham gia chương trình hẹn hò chỉ là một màn kịch, và chuyện Hạ Tư Lê là ' thẳng nam' chỉ là dàn dựng nhằm thu hút sự chú ý. Hiện tại có rất nhiều lời vu khống, em đừng đọc. Công ty sẽ cố gắng xử lý vấn đề này thông qua phòng quan hệ công chúng."
"Cái gì? Sao lại có tin đồn như vậy?"
Hứa Mộng Du tối qua thức khuya sáng tác nhạc, ngủ muộn, nên sáng nay cũng dậy trễ. Nghe tin này, cậu lập tức bừng tỉnh, gương mặt đầy kinh ngạc.
"Tiểu Du ,khi đột nhiên nổi tiếng, sẽ có nhiều người ganh ghét. Một số người không chịu được khi thấy người khác thành công, nên dùng những thủ đoạn bẩn thỉu này."
Tào Dĩnh nói nhanh,
"Chúng ta đã bàn bạc trước đó, vừa có một cuộc gọi đề nghị xem xét lại. Tiểu Du, đừng lo lắng quá. Chuyện này không quá nghiêm trọng, nếu không muốn tham gia thì cứ từ chối. Cứ bình tĩnh, Dilan vẫn chưa có động thái gì."
Hứa Mộng Du đáp:
"Chị Dĩnh, những tin đồn trên mạng hoàn toàn sai sự thật. Em có thể lên tiếng làm rõ rằng trước khi tham gia chương trình hẹn hò, em và Hạ Tư Lê chưa từng có bất kỳ mối quan hệ nào."
"Tiểu Du… vấn đề là có người còn phát tán một tấm ảnh em và Hạ Tư Lê hôn nhau. Nhìn có vẻ đã cũ, có lẽ từ thời em còn đi học."
"Ảnh à? Chị Dĩnh, gửi cho em xem."
Tào Dĩnh lập tức chuyển bức ảnh qua. Hứa Mộng Du mở ra xem, quả nhiên, bức ảnh khá mờ nhưng vẫn có thể nhận ra hai người trong đó chính là cậu và Hạ Tư Lê, chụp vào thời điểm cậu tỏ tình với anh.
"Tiểu Du, em và Hạ Tư Lê… trước đây hai người..."
Tào Dĩnh ngập ngừng. Cô không rõ quá khứ của hai người họ, nhưng khi thấy bức ảnh này, cô không khỏi kinh ngạc.
"Chị Dĩnh, em cúp máy trước. Em sẽ giải thích sau."
Ngay khi vừa tắt điện thoại, Tống Thần đã gọi tới.
Vừa mở miệng, Tống Thần đã chửi thề:
"Mẹ kiếp! Ai lại chơi bẩn như vậy? Nó còn giữ cả tấm ảnh này nữa? Nếu tao biết là ai, nhất định sẽ đấm cho nó nát mặt luôn!"
"Tiểu Du, đừng lo lắng. Tôi sẽ gọi điện cho mấy người đó ngay. Nhất định phải tìm ra kẻ phản bội này!"
Hứa Mộng Du gật đầu:
"Được, tôi cũng sẽ điều tra."
Sau đó, cậu liên lạc với một số bạn học từng tham gia trò chơi mạo hiểm năm đó, nhưng ai cũng khẳng định không biết gì. Một số nói rằng họ đã mất ảnh khi đổi điện thoại, số khác cam đoan chưa từng đăng ảnh lên mạng.
Chuyện năm đó vốn chỉ là một câu nói đùa, nhưng vì Hạ Tư Lê thực sự đã ra nước ngoài, mọi người đều cảm thấy áy náy. Vì thế, tất cả đều thống nhất không được tiết lộ ra ngoài—kẻ nào làm lộ chuyện sẽ bị xem là kẻ phản bội.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với bạn học, Hứa Mộng Du nhận được cuộc gọi từ Hạ Tư Lê.
"Xin chào, Tiểu Du."
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Hứa Mộng Du cảm thấy lòng mình dần bình tĩnh lại.
"Hạ Tư Lê... anh có thấy không?"
"Ừ, anh thấy rồi. Anh ổn, đừng lo cho anh."
Giọng Hạ Tư Lê vững vàng, mạnh mẽ.
"Còn em thì sao?"
"Em không sao."
Hứa Mộng Du nhẹ nhàng vuốt ngón tay lên mặt kính bình thủy tinh, nhìn con sứa nhỏ bơi lội bên trong. Cậu từng nghĩ nó sẽ không sống lâu, vậy mà đến giờ nó vẫn tràn đầy sức sống.
Cậu khẽ cười:
"Em sẽ không dễ dàng chịu thua như vậy. Trước khi gặp anh, em đã quen với những lời bàn tán không hay rồi. Thật ra, em lo cho anh hơn. Em sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của anh."
"Tiểu Du... Anh muốn ôm em."
"Vậy thì em sẽ ôm từ xa. Ngoan ngoãn, chăm chỉ làm việc, và đừng đọc mấy thứ trên mạng nhé."
Hứa Mộng Du còn muốn nói chuyện với anh lâu hơn, nhưng đúng lúc đó lại có cuộc gọi đến.
"Thôi, đừng nói nữa. Em có cuộc gọi khác."
Cậu nhìn vào màn hình—là một người bạn học cũ.
"Này, Tiểu Du, tôi vừa nhớ ra tài khoản QQ của mình bị hack không lâu trước đây. Có khi nào ảnh bị lộ ra từ đó không? Tôi có thói quen lưu ảnh vào album QQ. Nhưng đừng lo, tôi vừa bàn với anh Tống rồi, chúng tôi sẽ quay video và đăng lên mạng để giúp cậu làm rõ mọi chuyện."
"Lệ Lệ, cảm ơn cậu."
"Cảm ơn gì chứ? Cậu nghĩ chỉ mình cậu cảm thấy có lỗi vì chuyện năm đó sao? Lúc Hạ Tư Lê rời đi, tôi cũng tự trách bản thân rất nhiều. Từ đó, tôi chẳng dám chơi game nhiều nữa." Cô khịt mũi, rồi vội vàng nói tiếp,
"Thôi, đừng nhắc chuyện cũ nữa. Giờ thấy hai người ở bên nhau, cậu không biết tôi vui thế nào đâu. Thật ra tôi vẫn luôn muốn liên lạc với cậu, nhưng lại sợ Hạ Tư Lê ghét tôi."
"Được rồi, chúng tôi sẽ quay video giải thích tất cả."
Hứa Mộng Du lập tức dặn dò:
"Lệ Lệ, khi quay video, chỉ cần ghi âm, đừng quay mặt."
Cậu lo rằng một số cư dân mạng sẽ không tin và có thể quấy rối cô ấy trên mạng.
"Hiểu rồi, yên tâm đi."
Tại công ty Dilan, Hạ Tư Lê ngồi trước bàn làm việc, lướt qua các bình luận trên mạng.
[Thật quá đáng! Hóa ra tất cả chỉ là kịch bản! Trước đây tôi còn nghĩ cậu ấy dễ thương, ai ngờ chỉ là diễn .]
[Tôi theo dõi hai người suốt một tháng trời, hóa ra lại bị đem ra trêu đùa!]
[Sau ngần ấy năm hẹn hò từ thời còn đi học, hai người lại lên chương trình hẹn hò chỉ để diễn một vở kịch? Muốn kiếm tiền trong ngành giải trí sao?]
[Nghe nói Dilan đã nhận được hợp đồng quảng cáo rồi, bước tiếp theo là tiến thẳng vào showbiz phải không?]
[Các bạn quên rồi à? Hạ Tư Lê từng nói sẽ tham gia phim của đạo diễn Lương. Trước đây giỏi đóng vai "thẳng nam", giờ chắc chắn kiếm bộn tiền!]
[Fan CP như chúng ta có đáng bị đối xử thế này không? Tôi còn mua cả bộ đồ ngủ mà họ quảng cáo trước đây, giờ nhìn mà phát chán!]
[Không phải tôi phản đối hai người bên nhau, nhưng tại sao lại lừa dối khán giả? Sao phải giả vờ là một thẳng nam? Nếu ngay từ đầu anh nói mình là người đồng tính, tôi đã không xem chương trình này rồi.]
[Tôi nói đến cả trăm lần rồi, mấy chương trình hẹn hò đều có kịch bản! Chẳng qua là một chương trình giải trí, cãi nhau làm gì chứ?]
[Thì ra Dilan thích dùng những người phát ngôn như thế này à? Ha ha, công ty các người thật biết cách lừa dối khách hàng. Kinh tởm! Tôi thề sẽ không bao giờ mua trang sức của các người nữa!]
[Công ty của anh lúc nào cũng bảo vệ Hạ Tư Lê. Trước đây anh ta từ chức mà vẫn được giữ lại, giờ sắp thành ngôi sao trong giới giải trí, anh vẫn tiếp tục chống lưng cho anh ta sao? Đẹp trai thế kia, liệu có phải là tình nhân của ông chủ không? Được nâng đỡ vào showbiz để tiêu khiển à?]
Trợ lý Trương Dương gõ cửa bước vào, thấy sắc mặt âm trầm và khí lạnh tỏa ra từ Hạ Tư Lê, anh ta cẩn thận lên tiếng:
"Anh Hạ, tôi đã điều tra ra người tung tin là một công ty giải trí nhỏ. Tôi đã liên hệ với họ, họ nói bức ảnh này do một người khác bán lại. Kẻ đó là hacker, đã đánh cắp ảnh. Gần đây anh và Hứa Mộng Du rất nổi tiếng, hắn ta muốn nhân cơ hội kiếm tiền."
Trương Dương liếc nhìn Hạ Tư Lê, thấy anh vẫn im lặng nên tiếp tục báo cáo:
"Nhưng vấn đề chính nằm ở công ty giải trí kia. Những tin tức bịa đặt này giúp họ thu hút lượt truy cập lớn. Anh Hạ, sự việc này đã khiến giá cổ phiếu của chúng ta sụt giảm trong hôm nay. Nhiều người trên mạng đang yêu cầu thay đổi người phát ngôn. Anh định xử lý thế nào?"
Hạ Tư Lê ném điện thoại lên bàn, lạnh lùng nói:
"Công ty giải trí đó—hủy đi."
"Vâng…"
"Đi điều tra xem gần đây họ có liên hệ với ai. Ảnh bị tung ra vào sáng sớm, vậy mà ngay lập tức có hàng loạt bài đăng lại kèm bình luận tiêu cực. Chắc chắn họ đã chuẩn bị trước. Nhìn xem, toàn bộ nội dung công kích đều nhắm vào Dilan. Tôi nghĩ mục tiêu của họ không chỉ là Tiểu Du, mà còn là cả công ty chúng ta."
Anh cười lạnh:
"Ha, tìm ra kẻ đứng sau chuyện này, rồi ‘chơi’ với hắn một chút."
"Rõ, anh Hạ!"
Hứa Mộng Du nhận được rất nhiều cuộc gọi từ bạn bè, bao gồm cả bạn cùng phòng Cố Diệc Nhiên, Toa Toa và Lương Thành. Ai cũng gọi đến để hỏi han, bày tỏ sự quan tâm với cậu.
Cậu thực sự biết ơn vì mọi người luôn ở bên cạnh mình. Toa Toa thậm chí còn chụp lại nhiều bình luận tích cực trên Weibo và gửi cho cậu—những tin nhắn động viên, khuyên cậu đừng để lời đồn trên mạng làm ảnh hưởng, rằng mọi người vẫn luôn ủng hộ cậu.
Điện thoại của cậu cũng tràn ngập tin nhắn WeChat:
[Trần]:Tiểu Du, đừng lo lắng, tôi vừa đăng video giải thích rồi. Còn gắn thẻ rất nhiều fan lớn trên Weibo, chắc chắn sẽ lan truyền nhanh thôi.
[Trần]:Đừng đọc bình luận trên mạng nữa, cứ để tôi lo. Tôi đánh nhau ngoài đời không giỏi, nhưng trên mạng nhất định sẽ chiến đấu đến cùng!
[Trần]:Tiểu Du, tôi vừa thấy rất nhiều cựu học sinh của trường cấp hai số 7 lên tiếng bênh vực cậu. Cái gì sai thì vẫn là sai, tin đồn cũng không thể biến thành sự thật. Sớm muộn gì cũng lắng xuống thôi.
[Bạn trai]:Em cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, tối anh sẽ đến thăm em.*
Hứa Mộng Du mở Weibo, thấy video mà Tống Thần vừa đăng tải. Trong đó, Tống Thần cùng một số bạn học giải thích về nguồn gốc, quá trình và sự thật đằng sau bức ảnh. Cuối video, cậu ấy còn chân thành gửi lời xin lỗi đến Hạ Tư Lê:
"Hạ Tư Lê, tôi xin lỗi. Chúng tôi thực sự nợ anh một lời xin lỗi."
Không chần chừ, Hứa Mộng Du lập tức đăng bài giải thích trên Weibo kèm theo video:
"Cảm ơn tất cả những người hâm mộ đã luôn yêu thích tôi và Hạ Tư Lê. Sự thật đúng như những gì được nói trong video. Chuyện xảy ra năm đó là lỗi lầm của cả nhóm chúng tôi. Sai lầm này luôn là một nỗi ân hận trong lòng tôi, và tôi coi đó là bài học đáng nhớ. Hy vọng mọi người cũng đừng bao giờ bắt chước điều đó.
Việc tôi gặp lại Hạ Tư Lê hoàn toàn là một sự trùng hợp, không hề có kịch bản nào cả. Khoảnh khắc nhìn thấy anh ấy trên chương trình hẹn hò, tôi thực sự sốc. Tôi chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội gặp lại anh ấy sau bảy năm không liên lạc. Cuộc hội ngộ này đối với tôi là một niềm hạnh phúc, và tôi vô cùng trân trọng nó. Mong mọi người có thể nhìn nhận mọi chuyện một cách lý trí."
Một loạt bình luận nhanh chóng xuất hiện bên dưới bài đăng:
[Chuyện này là thật sao?Có phải là một trò đùa không? Trời ơi, anh ấy thật sự quá đáng thương!]
[Đẹp trai thì cũng khổ mà…Thực ra, hồi đi học bọn tôi cũng hay chơi mấy trò thách thức kiểu này, chỉ cần bắt gặp anh chàng đẹp trai nào đó là lập tức bày trò trêu chọc.]
[Liệu có đáng tin không?Chỉ là tìm vài người quay video nói chuyện là xong à? Ai tin chuyện này chứ?]
[Có thể nói một chút không?Đừng ném đá tôi nhé, nhưng tôi đã xem lại tập đầu tiên. Khi hai người gặp nhau, rõ ràng Hứa Mộng Du đã sững sờ khi nhìn thấy Hạ Tư Lê. Nếu đây là diễn xuất, vậy thì kỹ năng của cậu ấy thực sự quá đỉnh.]
[Thêm một chi tiết nữa này!Mọi người có thể xem lại đoạn Hạ Tư Lê kể về chuyện có một chàng trai từng tỏ tình với anh ấy nhiều năm trước. Khi đó, ánh mắt của Tiểu Du rất bối rối, cứ như thể sợ bị phát hiện. Tôi nghĩ giả thuyết về thử thách thời đi học khá hợp lý, và tôi tin Tiểu Du.
[Còn nữa, Thấm Thấm đã lên tiếng! Cô ấy nói rằng lúc gặp Hạ Tư Lê ở nước ngoài, anh ấy hoàn toàn là người độc thân và còn có chút kỳ thị người đồng tính nữa cơ.
[Tôi là cựu học sinh của trường cấp hai số 7.Hạ Tư Lê là người chính trực, cả trường đều biết điều đó. Nếu bảy năm trước anh ấy thực sự hẹn hò với Hứa Mộng Du, chuyện đó chắc chắn đã bị phanh phui từ lâu rồi!]
[Dilan đúng là bình tĩnh thật.Đã một ngày trôi qua mà vẫn không có động thái nào. Họ thực sự không định thay đổi người phát ngôn sao?]
[Nghe nói cổ phiếu của Dilan giảm ba điểm hôm nay.Liệu họ có giữ vững được vị thế không đây?]
[Hạ Tư Lê cũng im lặng thật đấy. Đến giờ vẫn chưa thấy anh ấy lên Weibo đính chính gì cả.]
Hứa Mộng Du nhìn thấy những bình luận này thì vô cùng kinh ngạc. Dilan bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến vậy sao?
Cậu lập tức gọi cho giám đốc Liêu:
“Xin chào, giám đốc Liêu. Tôi là Hứa Mộng Du.”
Giọng nói của giám đốc Liêu có vẻ hơi mệt mỏi:
“Anh Hứa, có chuyện gì vậy?”
“Giám đốc Liêu, tôi thực sự xin lỗi vì đã khiến công ty bị ảnh hưởng. Nếu các anh muốn hủy hợp đồng…”
Giám đốc Liêu lập tức ngắt lời cậu:
“Anh Hứa, tôi vẫn chưa nhận được bất kỳ thông báo hủy hợp đồng nào. Chỉ cần chưa có thông báo, anh vẫn là người phát ngôn của Dilan.”
Cuộc gọi kết thúc chóng vánh vì giám đốc Liêu đang rất bận. Hứa Mộng Du đặt điện thoại xuống, dựa lưng vào ghế và nhắm mắt lại, cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.
Nửa giờ sau, Tào Dĩnh gọi đến, giọng đầy phấn khích:
“Tiểu Du! Phóng viên giải trí đã chính thức xin lỗi vì tin đồn rồi!”
“Hả?”
“Tiểu Du, ai giúp em vậy? Chuyện này diễn ra quá nhanh! Chị vừa mới để ý đến phóng viên giải trí kia, bọn họ đã chủ động xin lỗi rồi. Chị thậm chí không cần làm gì cả.”
Hứa Mộng Du cũng ngạc nhiên không kém:
“Em không biết.”
“Tiểu Du, đừng lo nữa. Phóng viên đó đã thừa nhận bóp méo sự thật, vu khống em để câu view. Công ty cũng vừa khởi kiện, chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho em.”
“Cảm ơn chị Dĩnh, chị vất vả rồi.”
“Ngốc ạ, chị chỉ mong em được bình an. Chúng ta không thể để kẻ có ý đồ xấu đạt được mục đích.”
Kết thúc cuộc gọi, Hứa Mộng Du mở danh bạ, tìm một số liên lạc rồi gọi đi.
“Này, anh bảo muốn gặp tôi, bây giờ còn muốn gặp không?”
Đầu dây bên kia im lặng một giây, sau đó vang lên giọng nói ngạc nhiên:
“ Hứa Mộng Du? Không ngờ hôm nay cậu lại chủ động gọi cho tôi đấy. Khi nào cậu rảnh? Chúng ta gặp nhau.”
“Ngày mai thì sao?”
“Được, tôi sẽ gửi địa điểm sau.”
“ Được.”
Buổi tối, Hạ Tư Lê nhắn tin cho cậu:
[Nửa tiếng nữa anh đến.]
[Du Du: Lái xe cẩn thận, đừng xem điện thoại nữa.]
[Bạn trai: Hiểu rồi, bạn trai của anh.]
Hạ Tư Lê vừa thoát khỏi WeChat thì nhận được cuộc gọi từ trợ lý.
“Này, anh Hạ, tôi phát hiện công ty giải trí nhỏ kia có liên quan đến Thiên Thịnh Entertainment. Mà Thiên Thịnh lại là đối thủ cạnh tranh của công ty Hứa Mộng Du. Hơn nữa, Thẩm Tinh Hoài cũng là người của công ty đó. Anh có muốn tôi tiếp tục điều tra không?”
“Điều tra.” Hạ Tư Lê lạnh lùng đáp, ánh mắt sắc bén.
“Điều tra cho thật kỹ.”
“Rõ.”
Nửa giờ sau, Hạ Tư Lê đến nhà Hứa Mộng Du. Vừa bước vào cửa, anh lập tức bị một thân hình gầy gò nhào vào lòng.
Hứa Mộng Du ôm chặt lấy anh, vùi mặt vào ngực, cảm nhận hơi ấm quen thuộc.
“Anh về rồi.”
“Ừ, anh về rồi.”
Hạ Tư Lê xoa nhẹ mái tóc mềm mại.
“Anh có mang ít đồ ăn từ nhà hàng, em có đói không?”
“Em không đói.”
Hứa Mộng Du ngước nhìn anh, ánh mắt đầy quan tâm.
“Việc hôm nay có ảnh hưởng gì đến anh không?”
“Không.”
Hạ Tư Lê xách túi vào bếp, lấy đồ ăn ra và cho vào lò vi sóng hâm nóng.
Hứa Mộng Du lặng lẽ đi theo, vòng tay ôm lấy eo anh từ phía sau, đầu tựa vào lưng anh, giọng nhẹ nhàng:
“Tin đồn trên mạng tạm thời đã được giải quyết, sau này mọi thứ sẽ ổn thôi.”
Hạ Tư Lê hơi cứng người, nhưng rồi nắm chặt lấy tay cậu, giọng trầm ấm:
“Ừ, sau này chúng ta sẽ ổn thôi.”
Trong bếp, lò vi sóng phát ra tiếng “tít tít” báo hiệu món ăn đã nóng. Thời gian trôi qua, cả hai vẫn giữ nguyên tư thế đó, không ai muốn buông ra.
Hứa Mộng Du nhắm mắt, cảm nhận hơi thở ấm áp của anh.
Hạ Tư Lê lấy hộp thức ăn ra, tiếp tục hâm nóng món tiếp theo.
“Em ôm đủ chưa?”
Anh thấp giọng hỏi.
“Chưa.”
Hạ Tư Lê khẽ bật cười.
“Tiểu Du, nếu em cứ chủ động thế này, anh sẽ không có tâm trạng ăn đâu.”
“Hả?”
Hạ Tư Lê chậm rãi nói:
“Bởi vì, anh muốn ăn thứ khác.”
Hứa Mộng Du khựng lại một chút, sau đó lặng lẽ luồn tay phải vào trong áo anh, đầu ngón tay m ơn trớn dọc theo cơ bụng rắn chắc:
“Vậy thì em không ăn nữa.”
Hạ Tư Lệ hít sâu, cố gắng kiềm chế:
“Đừng nghịch nữa.”