• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời tỏ tình của Hạ Tư Lê vang lên trong gió, truyền đến tai Hứa Mộng Du. Cậu mở to mắt, vô cùng kinh ngạc Hạ Tư Lê chưa từng có bạn gái sao? 

 

Anh ấy nói… anh ấy chỉ bị thu hút bởi mình. 

 

Giống như cậu vậy. 

 

Hứa Mộng Du không nhịn được cười, vội vàng chạy đến ôm chặt lấy anh, cố nén nước mắt nóng hổi trong mắt, khẽ trách: 

 

"Đồ ngốc!" 

 

Làm sao lại có người ngốc đến thế chứ? Không tìm được vỏ sò thì cũng chẳng sao, đâu cần phải chạy khắp nơi suốt cả ngày như vậy. 

 

Hạ Tư Lê bất ngờ vì được ôm chặt, trong mắt ánh lên tia không dám tin: 

 

"Tiểu Du, em... chọn anh sao?" 

 

Hứa Mộng Du vùi mặt vào lồ ng ngực anh, giọng khẽ nhưng chắc chắn: 

 

"Đúng vậy! Em chọn anh!" 

 

Hạ Tư Lê vui mừng đến mức không thể tin nổi: 

 

"Thật sao? Em chọn anh thật sao?" 

 

Hứa Mộng Du ngẩng đầu, ánh mắt long lanh như chứa đầy sao trời, lớn tiếng nói: 

 

"Hạ Tư Lê, em cũng thích anh!" 

 

Hạ Tư Lê siết chặt vòng tay, ôm lấy cậu thật chặt: 

 

"Thật sao?" 

 

Hứa Mộng Du bị ôm đến mức khó thở, khẽ giãy giụa: 

 

"Anh định bóp ch3t bạn trai mình đấy à?"

 

Hai chữ "bạn trai" vang lên khiến Hạ Tư Lê vui sướng đến mức đầu óc quay cuồng. Anh vội buông cậu ra, cười rạng rỡ: 

 

"Tiểu Du, anh giúp em đeo vòng cổ nhé?" 

 

Hứa Mộng Du bật cười, gật đầu: 

 

"Được."

 

Hạ Tư Lê cầm sợi dây chuyền trong tay, phát hiện lòng bàn tay mình hơi run vì xúc động. Anh cúi người, cẩn thận đeo sợi dây chuyền lên chiếc cổ trắng mịn của Hứa Mộng Du. Sau khi đeo xong, anh lùi lại một bước, ánh mắt dịu dàng: 

 

"Rất hợp với em."

 

Hứa Mộng Du cười tươi, nhẹ nhàng chạm vào mặt dây chuyền, nói: 

 

"Cảm ơn anh vì món quà, em rất thích!" 

 

Đạo diễn Vương Hạo gần như phát điên vì phấn khích, vội giơ micro lên thông báo: 

 

"Chúc mừng hai bạn đã thành đôi! Đây thực sự là một khoảnh khắc đáng để ăn mừng!" 

 

"Tiếp theo, chúng tôi sẽ công bố danh tính của mọi người. Hãy cùng xem VCR." 

 

Video bắt đầu bằng việc tiết lộ thân phận của Cố Diệc Nhiên. Khi tham gia chương trình, anh đã chọn vai trò thợ săn. Trong đoạn phỏng vấn, anh chia sẻ: 

 

"Tôi chọn thợ săn không phải vì giải thưởng, mà vì tôi muốn là người chủ động. Hiệp sĩ là người bảo vệ thầm lặng, còn tôi muốn là người bước tới trước."

 

Cảnh quay chuyển sang đêm qua—Cố Diệc Nhiên đã quyết định đổi thân phận, từ bỏ vai trò thợ săn, cam tâm tình nguyện trở thành một hiệp sĩ hộ vệ. 

 

Bình luận nổ tung: 

 

[Aaaah, anh Diệc Nhiên của tôi!] 

 

[Anh ấy thực sự là một người tốt, nhưng đáng tiếc Tiểu Du đã sớm chọn anh Lê rồi...] 

 

[Mong rằng anh ấy sẽ tìm được tình yêu đích thực trong tương lai!]

 

Tiếp theo là phần công bố thân phận của Hạ Tư Lê. Trên màn hình, hình ảnh anh xuất hiện với vẻ ngoài y hệt ngày đầu tiên ghi hình—một chiếc áo sơ mi đen thanh lịch. Ngón tay thon dài lật mở tấm thẻ bạc, lựa chọn thân phận: 

 

Kỵ sĩ hộ vệ.

 

[Trời ơi! Tôi không thể tin được!] 

 

[Anh Lê đã chọn làm Kỵ sĩ!]

 

[Aaaaa! Đoàn làm phim, các bạn đã khiến tôi tin vào tình yêu một lần nữa!]

 

[Không cần xem danh tính của Tiểu Du nữa! Ba Kỵ sĩ đã lộ diện, vậy chắc chắn Tiểu Du là Thợ săn, nhưng tối qua đã đổi thành Kỵ sĩ. Đây chính là tình yêu!] 

 

[Tình yêu đến từ hai phía! Tôi thích điều này nhất!] 

 

[Không ngờ nam năm lại là Kỵ sĩ! Tôi thực sự thích những chàng trai vừa đẹp trai vừa có trí tuệ trong tình yêu.] 

 

Nhưng khi đoạn video tiết lộ thân phận của Hứa Mộng Du kết thúc, Hạ Tư Lê sững sờ, không khỏi kinh ngạc,tại sao cậu ấy lại chọn đổi thân phận tối qua? 

 

Nếu không đổi, hôm nay giải thưởng lớn sẽ thuộc về cậu ấy. 

 

Anh không kìm được mà hỏi: 

 

"Tại sao em lại quyết định đổi?" 

 

Có phải vì anh không? 

 

Chẳng lẽ… trong lòng em, anh quan trọng hơn cả giải thưởng lớn? 

 

Lồ ng ngực Hạ Tư Lê rung động mãnh liệt, nhưng anh không dám hỏi thẳng. 

 

Thực ra, anh đã biết thân phận của Hứa Mộng Du từ hai ngày trước. Sau khi hai người chính thức hẹn hò, đạo diễn Vương đã lặng lẽ tiết lộ sự thật. Lúc đó, anh nghĩ rằng đạo diễn chỉ muốn nhắc nhở mình, nhưng anh không quan tâm. Nếu Hứa Mộng Du thật sự muốn giải thưởng, thì anh sẵn sàng nhường cho cậu . 

 

Nhưng giờ đây, đáp án của Hứa Mộng Du lại khiến trái tim anh rung động mạnh hơn bất cứ điều gì. 

 

"Bởi vì em muốn nắm tay anh với tư cách một Kỵ sĩ." 

 

"Như vậy, em có thể tôn trọng tình yêu của chúng ta."

 

Đôi mắt Hạ Tư Lê sáng rực, niềm vui sướng như muốn bùng nổ trong lòng. Anh không thể kiềm chế được nữa, liền đưa tay ôm lấy khuôn mặt Hứa Mộng Du và đặt một nụ hôn thật sâu.

 

[Aaaaaaaa!] 

 

[Hôn đi! Hôn đi! Hôn nữa đi!] 

 

[Tôi từng nghĩ rằng cả đời này mình sẽ không được thấy cảnh này, cảm ơn đoàn làm phim đã biến điều ước của tôi thành hiện thực! Đội ngũ chương trình, hãy đợi loạt đánh giá 5 sao của tôi trên Douban nhé!]

 

[Tôi cảm thấy mãn nguyện vô cùng. Giờ thì tôi thực sự tin rằng họ đang yêu nhau. Họ đã hôn nhau rồi, làm sao có thể là diễn được chứ?]

 

[CP mà tôi ủng hộ là thật! Quá đỉnh!] 

 

[Hahaha, chắc mấy dân mạng trước đây nghi ngờ tình cảm của họ giờ bị vả mặt lắm nhỉ? Hai người họ thật sự ở bên nhau! Một thằng trai thẳng đúng nghĩa đã bị bẻ cong luôn rồi!] 

 

[Rắc hoa, tung hoa! Cuối cùng cũng có kết đẹp! Tôi không muốn thoát khỏi thế giới này đâu!]

 

Cố Diệc Nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt, khẽ mỉm cười nhẹ nhõm, thầm nghĩ: Hạ Tư Lê, may mà cậu không làm tôi thất vọng.

 

Cách đó không xa, Lâm Thư Thấm và Lục Chiêu An dán mắt vào màn hình, vẻ mặt hệt như vừa tìm thấy một bữa tiệc thịnh soạn để thưởng thức. 

 

Phía sau họ, Thẩm Tinh Hoài đứng lặng, sắc mặt vô cùng khó coi. Cậu cắn chặt môi, ánh mắt dán chặt vào hai người đang hôn nhau say đắm trước ống kính. 

 

Chuyện này… sao có thể?

 

Chẳng phải trước đây ai cũng nói Hạ Tư Lê là người đàn ông chính trực, vững vàng như núi hay sao? 

 

Vậy mà bây giờ… anh ta lại hôn Hứa Mộng Du? 

 

Anh ta lại chủ động tỏ tình? Lại muốn hẹn hò với cậu ấy? 

 

Anh ta thậm chí còn đích thân thiết kế một chiếc vòng cổ độc nhất vô nhị, chế tác từ những viên đá quý vô giá, chỉ để tặng cho Hứa Mộng Du… 

 

Tại sao?Tại sao lại là cậu ta? 

 

Hiện thực như một cú tát giáng thẳng vào mặt Thẩm Tinh Hoài. Vốn dĩ, cậu nên là người tỏa sáng nhất hôm nay. Nếu như Hứa Mộng Du không từ bỏ thân phận thợ săn vào thời khắc quan trọng nhất, thì người chiến thắng, người được trao giải thưởng lớn của Dilan hôm nay, đáng lẽ phải là cậu. 

 

Nhưng chính vì sự từ bỏ ấy, Hứa Mộng Du không chỉ nhận được sự yêu thích của cư dân mạng mà còn giành được cả tình yêu của Hạ Tư Lê. 

 

Thẩm Tinh Hoài lùi lại một bước, trong lòng trống rỗng. Trong trò chơi tình yêu này, cậu ta đã thua hoàn toàn. 

 

Còn  Hứa Mộng Du—cậu ta mới là người chiến thắng thực sự.

 

Đạo diễn xúc động đến mức phải lau nước mắt trước khi kết thúc bài phát biểu: 

 

"Đến đây, chương trình 'Love 5' của chúng tôi đã chính thức khép lại. Xin chân thành cảm ơn tất cả khán giả đã đồng hành cùng chúng tôi suốt chặng đường vừa qua. Những cư dân mạng đoán đúng ba hiệp sĩ hộ mệnh có thể truy cập trang web chính thức để nhận phần thưởng. Các tập phim tiếp theo cũng sẽ được phát sóng trên các nền tảng video lớn. Cuối cùng, chúng tôi muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến nhà tài trợ Dilan vì sự hỗ trợ to lớn của họ. 

 

Lần này, không có thợ săn nào nắm tay thành công, vậy nên giải thưởng bí ẩn sẽ không được trao. Hai cặp đôi chiến thắng sẽ nhận được chuyến du lịch miễn phí bảy ngày đến Tam Á do Dilan tài trợ. Buổi phát sóng trực tiếp đến đây là kết thúc. Hẹn gặp lại mọi người!"

 

Toa Toa hào hứng hỏi:

 

"Bây giờ chúng ta có thể trao đổi thông tin liên lạc được chưa?" 

 

Đạo diễn gật đầu: "Được thôi! Điện thoại ở đây, mọi người cứ tự nhiên." 

 

Vừa lấy lại điện thoại, Toa Toa lập tức chạy đến chỗ Hứa Mộng Du và Hạ Tư Lê, phấn khích nói: 

 

"Tiểu Du, Hạ Ca, thêm em vào WeChat nhé! Sau này nếu hai người kết hôn, nhất định phải báo cho em một tiếng đấy! Chúng ta cũng có thể cùng nhau đi Tam Á nữa!"

 

Sau khi kết bạn xong, Cố Diệc Nhiên cũng đưa điện thoại ra: 

 

"Thêm tôi vào nữa! Tôi đã hứa sẽ tổ chức buổi hòa nhạc mà!"

 

Hứa Mộng Du bật cười, nhanh chóng quét mã:

 

"Yên tâm, tôi nhất định sẽ tới!"

 

Mọi người lần lượt trao đổi liên lạc. Lúc này, Hạ Tư Lê ho nhẹ một tiếng, giơ điện thoại lên, giọng điệu đầy ẩn ý: 

 

"Bạn trai, em cũng cần thêm vào nhé."

 

Hứa Mộng Du bật cười:

 

"Được, quét đi." 

 

Sau khi thêm bạn thành công, Hạ Tư Lê liền nói:

 

"Đổi ghi chú thành ‘Bạn trai’ đi."

 

Rồi anh nghiêng đầu nhìn sang:

 

"Cho anh xem em ghi gì nào?" 

 

Hứa Mộng Du nhìn anh, thầm nghĩ: Thật là trẻ con! Nhưng vẫn ngoan ngoãn đổi theo yêu cầu. 

 

Cùng lúc đó, Hạ Tư Lê cũng đổi tên cậu thành "Bạn trai."

 

Sau khi chương trình kết thúc, ekip cần ghi lại phần phỏng vấn hậu kỳ. Hứa Mộng Du đến phòng đạo diễn, ngồi xuống ghế và bắt đầu trả lời câu hỏi. 

 

Đạo diễn:"Bây giờ hai người cảm thấy thế nào khi đã chính thức nắm tay nhau?"

 

Hứa Mộng Du:"Tôi vẫn còn cảm thấy sốc, thật sự không thể tin được. Nhưng đồng thời, tôi cũng rất vui vì đã tham gia chương trình này." 

 

Đạo diễn:"Vậy kế hoạch tiếp theo của cậu là gì?"

 

Hứa Mộng Du: "Kế hoạch... là xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp."

 

Đạo diễn:"Sau khi từ bỏ thân phận thợ săn, cậu có hối hận vì đã bỏ lỡ giải thưởng lớn không?"

 

Hứa Mộng Du: "Không hề. Bởi vì tôi đã nhận được một phần thưởng còn quý giá hơn." 

 

Buổi phỏng vấn kéo dài khá lâu, với rất nhiều câu hỏi được đặt ra. Sau khi Hứa Mộng Du hoàn thành phần ghi hình, người tiếp theo bước vào phòng là Hạ Tư Lê. 

 

Đạo diễn Vương Hạo tỏ ra vô cùng phấn khích. Sau này, nếu Hạ Tư Lê thực sự kết hôn, chương trình của ông sẽ được xem là nơi tác thành cho cặp đôi này. Trước đây, ông còn nghĩ nhân vật như Hạ Tư Lê chỉ đang đùa vui với Hứa Mộng Du, nhưng sau khi thấy anh ấy tặng một món quà giá trị như vậy, ông tin rằng tình cảm này là thật. 

 

Đạo diễn:"Anh Hạ, mời anh ngồi." 

 

Hạ Tư Lê:"Chúng ta bắt đầu thôi."

 

Đạo diễn:"Cảm giác của anh thế nào khi đã nắm tay thành công?"

 

Hạ Tư Lê khẽ cười, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng: 

 

"Cảm giác như... một tháng ngắn ngủi này giống như một giấc mơ vậy."

 

Trước đây, khi tham gia phỏng vấn, Hạ Tư Lê luôn là người kiệm lời. Nhưng hôm nay, anh lại nói rất nhiều: 

 

"Trước khi đến đây, tôi không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ có kết quả như thế này."

 

Đạo diễn: "Xin lỗi, hôm nay anh đã nghĩ gì khi chờ được chọn trong nhóm tỏ tình?" 

 

Hạ Tư Lê: " Tôi đã nghĩ... nếu Tiểu Du không chọn tôi thì sao? Có vẻ như tôi không thể sống thiếu cậu ấy nữa rồi." 

 

Đạo diễn:"Ồ..."

 

Vương Hạo mỉm cười, tiếp tục hỏi: "Vậy kế hoạch tiếp theo của anh là gì?"

 

Hạ Tư Lê: "Kế hoạch là... yêu cậu ấy hết lòng và nỗ lực duy trì mối quan hệ mà chúng tôi đã khó khăn mới có được."

 

Vương Hạo cười như một bà cô nhiều chuyện: "Tiếp theo là một số câu hỏi hot do cư dân mạng gửi về." 

 

Ông cầm tờ giấy và đọc: "Hạ Tư Lê, anh có cảm thấy mình là người thua cuộc không?" 

 

Hạ Tư Lê không nhịn được bật cười:

 

"Tôi thừa nhận là mình thua. Trong trò chơi tình yêu này, tôi đã thua trước Hứa Mộng Du. Tôi không thể kiểm soát tình cảm của mình dành cho cậu ấy. Nhưng... tôi cũng đã thắng được một người bạn trai." 

 

Câu nói cuối cùng mang theo chút tự mãn. 

 

Đạo diễn: "Cảm giác thế nào khi bị ‘tát vào mặt’?"* 

 

Hạ Tư Lê: "Cảm giác rất tuyệt. Chỉ khi đối diện với chính mình, tôi mới có thể hiểu được con người thật của mình."

 

Đạo diễn: "Câu hỏi cuối cùng, trải nghiệm tỏ tình đáng nhớ nhất trong cuộc đời anh là gì?" 

 

Đây là câu hỏi mà cư dân mạng mong đợi từ lâu, từng xuất hiện vô số lần trong phần bình luận dưới blog chính thức của chương trình. Một người xuất sắc như Hạ Tư Lê hẳn đã nhận được rất nhiều lời tỏ tình, vậy khoảnh khắc đáng nhớ nhất của anh là gì? 

 

Hạ Tư Lê chợt nhớ lại chuyện cũ, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng điệu bình thản nhưng lại mang theo một chút trêu chọc: 

 

"Nụ hôn đầu của tôi bị một đàn em cướp mất, sau đó... tôi liền cong rồi."

 

Chỉ đến lúc này, anh mới nhận ra rằng suốt thời gian qua, có điều gì đó không ổn trong chính mình. Anh đã từng cố gắng trốn tránh những giấc mơ thời niên thiếu và những chàng trai xuất hiện trong đó. 

 

Nhưng bây giờ, anh nghĩ rằng mình nên thẳng thắn và rộng lượng thừa nhận tất cả. 

 

Vương Hạo không giấu nổi vẻ ngạc nhiên. 

 

Hôm nay, Hạ Tư Lê thực sự đã trả lời hết mọi câu hỏi. 

 

Nếu là trước đây, với những câu hỏi như vậy, anh ấy chắc chắn sẽ yêu cầu cắt bỏ ngay lập tức. Nhưng hôm nay, anh lại trả lời một cách nghiêm túc và thản nhiên. 

 

Khoan đã... cậu thiếu niên mà anh vừa nhắc đến là ai? 

 

Anh không phải là người dị tính sao? 

 

Hạ Tư Lê đứng dậy khỏi ghế, bình thản nói:

 

"Nếu không còn gì nữa, tôi đi trước đây."

 

Sau đó, mọi người trở về phòng để thu dọn hành lý. Các khách mời lần lượt rời đi. 

 

Sau khi thu dọn xong, Hạ Tư Lê bước đến phòng của Hứa Mộng Du, nhẹ giọng nói:

 

"Lát nữa đi cùng anh."

 

"Được." 

 

Hai người cùng lên xe. Vừa ngồi vào chỗ, Hứa Mộng Du liền nhìn thấy hai người ngồi ở hàng ghế đầu—Lục Chiêu An và Lâm Thư Thấm. 

 

Lục Chiêu An cầm vô lăng, quay đầu hỏi:

 

"Bây giờ chúng ta đi thẳng đến sân bay chứ?" 

 

Hạ Tư Lê khẽ gật đầu:

 

"Đến sân bay."

 

Hứa Mộng Du nhìn chằm chằm hai người đang háo hức hóng chuyện, tò mò hỏi: 

 

"Anh Lục, giữa anh và cô Lâm có chuyện gì vậy? Sao hai người lại nắm tay nhau nhanh như thế?"

 

Lục Chiêu An ho nhẹ một tiếng, tỏ vẻ bình thản: 

 

"À... Thật ra bọn anh yêu nhau từ lâu rồi, chỉ là chờ đến hôm nay để chính thức công khai thôi." 

 

Lâm Thư Thấm quay lại, nở nụ cười rạng rỡ: 

 

"Đúng vậy, bọn tôi yêu nhau." 

 

"Vậy thì chúc mừng hai người."

 

Lâm Thư Thấm mỉm cười, liếc nhìn Hứa Mộng Du và Hạ Tư Lê đầy ẩn ý: 

 

"Cũng chúc mừng hai người nữa."

 

Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Tư Lê đổ chuông. Anh nhìn xuống, thấy đó là một cuộc gọi video. 

 

Vừa bấm nhận, trước khi anh kịp nói gì, đầu dây bên kia đã vang lên một giọng nói đầy phấn khích: 

 

"Hạ Tư Lê! Em có bạn trai rồi sao? Mau cho chị xem mặt bạn trai em đi!"

 

Hạ Tư Lê quay sang hỏi nhỏ Hứa Mộng Du: 

 

"Tiểu Du, đây là chị gái anh, chị ấy muốn gặp em, được không?" 

 

Hứa Mộng Du bỗng cảm thấy căng thẳng, nhưng vẫn gật đầu đồng ý: 

 

"Được ạ."

 

Hạ Tư Lê liền xoay camera về phía Hứa Mộng Du. Trên màn hình xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài, có đến năm phần giống Hạ Tư Lê. Cô nở nụ cười rạng rỡ, vẫy tay chào: 

 

"Chào Tiểu Du, em khỏe không?" 

 

"Chào chị." 

 

Nghe được hai chữ "chị" này, vẻ mặt đối phương càng thêm hài lòng, khóe miệng gần như cong lên đến tận trời: 

 

"Lần đầu tiên gặp mặt, chị còn chưa kịp chuẩn bị bao lì xì. Khi nào hai đứa về Pháp? Chị nhất định sẽ tặng em một bao lì xì siêu to luôn!"

 

Hứa Mộng Du ngượng ngùng, vội vàng xua tay: 

 

"Chị, không cần khách sáo như vậy đâu ạ."

 

"Tiểu Du, em có biết chị vui thế nào không? Em trai chị độc thân suốt 24 năm, cuối cùng cũng có bạn đời rồi! Chị không thể chờ để bay qua gặp em đâu!"

 

Sau đó, cô quay sang Hạ Tư Lê, trách nhẹ: 

 

"Hạ Tư Lê, sau ngần ấy thời gian, cuối cùng em lại lấy viên đá quý đó làm vòng cổ cho bạn trai mình sao? Chị đã giữ viên đá đó rất lâu, luôn muốn biến nó thành một báu vật độc nhất vô nhị, vậy mà em lại lấy mất."

 

Cô dừng lại một chút rồi mỉm cười: 

 

"Nhưng thôi, vì nó dành cho em dâu quý giá của chị, chị sẽ không so đo với em nữa." 

 

Đá quý? 

 

Nghe vậy, Hứa Mộng Du chợt giật mình, cúi xuống nhìn sợi dây chuyền trên cổ mình. Thì ra viên đá này có ý nghĩa đặc biệt đến vậy. 

 

Cậu cầm mặt dây chuyền lên, nghi hoặc hỏi: 

 

"Chiếc vòng cổ này..."

 

Hạ Tư Lê nắm lấy tay cậu, dịu dàng nói: 

 

"Đeo cẩn thận nhé. Viên đá này không có giá trị gì đâu, anh chỉ thấy nó đẹp và hợp với em thôi." 

 

Hứa Mộng Du mỉm cười, gật đầu: 

 

"Được, vậy em sẽ trân trọng nó."

 

Ở đầu dây bên kia, chị gái Hạ Tư Lê cũng phụ họa: 

 

"Đúng vậy, Tiểu Du, không đắt đỏ gì đâu. Nhà chị còn nhiều ngọc quý lắm."

 

Cô ngừng một chút, rồi hứng thú hỏi: 

 

"Nghe nói em cũng học ở trường cấp hai số 7 đúng không? Thật ra, chị đã từng đến đó một lần. Nhưng đáng tiếc, chị chưa từng gặp một cậu bé ngoan ngoãn như em. Nếu ngày đó gặp em sớm hơn thì tốt biết mấy."

 

Hứa Mộng Du mỉm cười, nhìn thẳng vào ống kính: 

 

"Bây giờ làm quen cũng chưa muộn mà."

 

Hạ Minh Tương nhìn cậu bé trong ống kính càng lúc càng thấy ưng ý: 

 

"Chị thật không ngờ Hạ Tư Lê lại thích con trai, nhưng đừng lo lắng, gia đình chị rất cởi mở. Dù là con trai hay con gái, chỉ cần là người nó yêu, chúng ta đều quý mến cả. Hơn nữa, em cũng không cần lo lắng về khoảng cách địa lý. Dù gia đình chị đã chuyển ra nước ngoài, nhưng công việc của Tư Lê sau này vẫn chủ yếu ở Trung Quốc. Hai đứa cứ yên tâm bên nhau." 

 

Cô dừng lại một chút rồi nói tiếp: 

 

"Tư Lê của chúng ta hoàn toàn không có kinh nghiệm yêu đương. Nếu nó có làm gì sai khiến em không vui, cứ gọi cho chị, chị sẽ đứng về phía em."

 

Hứa Mộng Du bật cười, chân thành đáp: 

 

"Cảm ơn chị."

 

Hạ Minh Tương vẫn tiếp tục nói, giọng điệu hào hứng không giấu nổi sự vui vẻ. Dù chỉ qua một cuộc gọi, Hứa Mộng Du vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm và ấm áp từ cô. 

 

"Chị ơi, bọn em sẽ sống tốt, chị không cần lo lắng đâu." 

 

Sau khi cuộc gọi kết thúc, Hứa Mộng Du quay sang nhìn người bên cạnh. 

 

Hạ Tư Lê nhướng mày: 

 

"Sao lại nhìn anh như thế?" 

 

Hứa Mộng Du thoáng do dự rồi nói: 

 

"Không có gì... chỉ là cảm thấy gia đình anh có vẻ khác xa so với những gì anh từng nói trước đây." 

 

Hạ Tư Lê ho nhẹ, nắm lấy tay anh: 

 

"Thật ra, gia đình anh rất dễ chịu, em không cần sợ đâu. Chúng ta không ép buộc hay hạn chế tự do cá nhân gì cả. Trước kia anh chỉ trêu em thôi." 

 

Anh ngừng một lát rồi nói tiếp với vẻ mặt nghiêm túc: 

 

"Sau này… dù kết hôn rồi, chúng ta cũng sẽ không sống chung đâu. Em đừng lo lắng." 

 

"???" 

 

Kết hôn? 

 

Bọn họ chẳng phải mới bắt đầu hẹn hò thôi sao? 

 

Sao đã nói đến chuyện kết hôn rồi?!

 

Sau khi chương trình phát sóng trực tiếp Love 5 kết thúc, sức nóng trên Weibo vẫn chưa hề hạ nhiệt. 

 

Tin tức về việc Hứa Mộng Du và Hạ Tư Lê thành đôi trở thành chủ đề nóng trên mạng, thu hút vô số bình luận tích cực. Nhiều người bày tỏ sự chúc phúc và phấn khích trước cái kết viên mãn của cả hai. 

 

Sau khi trở về nhà, Hứa Mộng Du nhận được một số tài liệu công ty do Tào Dĩnh gửi đến. 

 

Hôm đó, sau khi cùng Hạ Tư Lê trở lại thành phố A, hai người tạm thời chia tay. Tuy không ở chung, nhưng họ vẫn giữ liên lạc qua WeChat. 

 

[Bạn trai: Dạo này công ty bận quá, xong việc anh sẽ đến thăm em.]

 

[Du Du ]: Đừng vội, cứ làm từ từ. Nhớ nghỉ ngơi đầy đủ, đừng thức khuya nhé. 

 

[Bạn trai]: Nhưng anh thực sự muốn gặp em. Nếu không sợ làm phiền em nghỉ ngơi, có lẽ anh đã lén chạy đến tìm em lúc nửa đêm rồi. 

 

[Du Du]: Anh dám sao? 

 

[Bạn trai]: Dám chứ. 

 

[Du Du ]: Kiên nhẫn chút đi, đợi anh xong việc, chúng ta sẽ gặp nhau. 

 

Hứa Mộng Du gửi một biểu tượng nụ hôn gió. 

 

[Bạn trai]: Anh muốn một nụ hôn thật. 

 

Thấy tin nhắn của Hạ Tư Lê, Hứa Mộng Du mỉm cười, ngón tay khẽ gõ lên bàn phím: 

 

[Du Du]: Nếu anh muốn, em tặng anh nhé? 

 

[Bạn trai]: Vậy phải làm sao đây? 

 

[Du Du]: Còn tùy vào biểu hiện của anh. Mỗi ngày có ăn uống đúng giờ không? Có nghỉ ngơi đầy đủ không? À, còn nữa, có lười biếng trong công việc không đấy? 

 

[Bạn trai]: Anh đang chạm vào em đấy, con cá nhỏ à. 

 

Hứa Mộng Du đỏ mặt. 

 

[Du Du]:Anh... 

 

[Bạn trai]: Anh làm sao? Em không phải là cá của anh sao? Chạm vào đầu hoặc tay em cũng được chứ? Hay là... em nghĩ anh sẽ chạm vào đâu? 

 

Gương mặt Hứa Mộng Du càng lúc càng đỏ. Cậu nhanh chóng gõ một dòng chữ: 

 

[Du Du]: Không thèm nói chuyện với anh nữa! 

 

[Bạn trai]: Đừng mà... Tiểu Du... 

 

[Du Du]: Chị gái anh nói anh không biết cách yêu đương, nhưng em thấy anh rất giỏi đấy. 

 

[Bạn trai]: Giỏi chuyện gì cơ? 

 

[Du Du ]: Thả thính. 

 

[Bạn trai]: Ừ? Thế em có bị thu hút không? 

 

[Du Du ]: Ừm... 

 

[Bạn trai]: Vậy phải làm sao đây? Có cần anh giúp "điều trị" không? 

 

[Du Du]: Hạ Tư Lê, mau đi làm việc đi! 

 

[Bạn trai]: Được rồi, bạn trai, anh đi đây.

 

Editor : ối dồi ôi Chanh sâu hết cả răng với hai nhỏ này rùi nè :))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK