Tề Thục Lan nhắm mắt lại, cả người đều được chìm trong nước nóng, trong ngày đông giá rét này chân tay vẫn luôn chẳng thể ấm được ngay lập tức trở nên ấm áp vô cùng. Mà nam nhân vẫn luôn ngậm chặt lấy miệng nàng, đầu lưỡi khuấy lộng trong miệng nàng, trong dòng nước ấm áp này càng dấy lên lửa nóng đốt người.
Cảm giác này rất kì diệu: Bên tai chỉ có tiếng nước, dưới nước chỉ có hai người đang hôn nhau Dường như mọi thứ ở thế giới bên ngoài đều được ngăn cản không còn tồn tại, nàng chỉ cần cùng nam nhân kề bên quên hết mọi thứ, tận tình hoan ái.
Vì thế vào lúc cuối cùng cũng hít thở không thông được nữa, nam nhân mới kéo nàng trồi lên mặt nước, mặt nàng lúc này có hơi oán hận không nỡ dừng lại.
Đới Thời Phi đang liếm giọt nước trên mí mắt nàng, nâng eo nàng lên, để hai chân nàng quấn lấy thắt lưng rắn chắc của mình. Khi đang định tiến vào trong hoa huy*t tiêu hồn ấy một lần nữa thì hắn lại thấy vẻ mặt lúc này của nàng, vội vàng nói: “Sao thế? Không thích cha như vậy sao? Vậy thì lần sau không chơi như thế nữa.”
Tề Thục Lan thấy vẻ mặt hắn vô cùng ôn tồn, lắc đầu phủ nhận, nàng chủ động dán bầu ngực cao vút vào vòm ngực rắn chắc của nam nhân ấy, nhẹ nhàng cọ sát, đồng thời phối hợp với hắn, đưa hông về phía hắn, cửa huyệt trong nước tìm được dương v*t sưng to kia lập tức bao hàm lấy nó.
Hoa huy*t bị ngâm trong nước nóng, sớm đã trơn ướt mềm mịn, nam nhân lại không vội luận động mà lại chậm rãi ma sát xoay tròn trong cơ thể nàng: “Lan Nhi có chuyện phiền muộn, tại sao lại không thể nói cho cha biết?”
Giao hợp trong nước thoải mái hơn nhiều so với bình thường, Tề Thục Lan lúc này đã sớm không thể nói được thành câu hoàn chỉnh nữa rồi, nàng chỉ đành quấn chặt hai chân vào hông hắn, hừ nhẹ: “Đợi lát nữa, rồi nói………”
Nam nhân thấy như vậy, thấp giọng cười: “Cũng được.” Sau đó hắn không chậm chễ thêm nữa, lập tức đỉnh eo, dương v*t cứng rắn đỉnh vào nơi mẫn cảm quen thuộc, khiến nữ nhân cắn chặt môi.
Tề Thục Lan khép hờ hai mắt, toàn thân treo lên cơ thể rắn chắc mạnh mẽ của nam nhân, nàng ngước mắt lên nhìn khuôn mặt tuấn tú thành thục của hắn, trên mi mắt con lưu lại vài giọt nước, đôi mắt thâm sâu đang nhìn chằm chằm nàng, tràn ngập tình dục tham lam chiếm hữu. Thuận theo động tác kịch liệt giao hợp, mái tóc đen ướt sũng buông xuống, dán lên bờ vai dày rộng của hắn.
Ông trời ơi, đây là nam nhân đang thao lộng trong cơ thể mình đó, nàng thật sự yêu chết hắn rồi.
Làm sao lại có nam nhân anh tuấn ôn tồn như hắn chứ? Làm sao lại có cơ thể cường tráng mạnh mẽ mê người như hắn chứ? Làm sao lại có dương v*t nam tính mạnh mẽ cứng rắn như vậy chứ?
Nàng muốn mãi mãi chiếm lấy hắn.
Nàng muốn dương v*t của hắn chỉ đâm cắm trong cơ thể mình thôi.
Nàng muốn không làm cái gì hết, chỉ muốn cùng hắn trốn trong hồ này, chặt chẽ ngậm lấy hắn. Hoặc là trốn vào một phòng tối không ai biết tới, nằm trên giường bị hắn mở rộng hai chân thao lộng, dựa lên tường bị hắn đè xuống thao, ngồi trên ghế rộng bị hắn đỉnh từ dưới lên… Thế nào cũng được, chỉ cần cùng hắn mãi mãi hoan ái, cho dù cơ thể bị thao hỏng cũng chẳng sao hết.
Thông đạo kịch liệt co rút khít chặt hút chặt lấy hắn, truyền đạt sự điên cuồng nhiệt tình của nàng cho hắn, nam nhân lập tức đáp lại nàng gấp đôi.
Hắn cúi đầu nhiệt tình hôn lên môi nàng, cứ hôn tới khi nàng hít thở không thông. Dường như sắp khiến nàng vỡ vụn vào trong hồ, hắn giữ chặt eo nàng, để hai khối tròn mềm mại trước ngực nàng đè lên ngực hắn.
Hắn điên cuồng tiến vào thật sâu, cho tới khi túi trứng cũng sắp tiến vào trong rồi, hắn nghe thấy nữ nhân không nhịn được hét lớn lên, khóc nức nở hắn cũng không chịu lui ra. Hắn cứ để hung khí của mình đỉnh vào sâu trong cơ thể nàng như thế, để nàng cảm nhận được từng đường gân dao động trên côn th*t hắn.
Sau đó, hắn chậm rãi lay động mông, đâm cắm với cự ly nhỏ, một chút cũng không rời khỏi nơi mềm mại khiến nàng tiêu hồn nhất đó, kéo theo cơ thể nàng cũng luận động trong nước, quấn thành hình vòng cung.
Hai cơ thể hai người chặt chẽ giao hợp, không ngừng dao động trong nước, khiến cánh hoa trên mặt nước từng vòng từng vòng trôi ra xa….
Đợi tới khi thần trí dần khôi phục lại, nam nhân nhẹ nhàng giơ ngón tay tiến vào trong thông đạo có dư vị còn sót lại vẫn đang không ngừng run rẩy co rút ấy, giúp nàng cọ rửa thật sạch. Tề Thục Lan lại kẹp chặt ngón tay hắn: “Đừng mà, thứ cha bắn vào bên trong con, con muốn giữ lại trong đó.”
Nam nhân nhướng mày, cười cười: “Bảo bối, con muốn sinh con cho cha sao?”
Không đợi nàng trả lời, hắn đã ôm chặt lấy nàng: “Yên tâm đi, ngày sau còn dài, sau này con muốn sinh mấy đứa cho cha cũng được.”
“Sau này?” Tề Thục Lan ngây người, không nhịn được hỏi: “Sau này sẽ…. thế nào?”
Mặc dù hắn yêu thương trân trọng mình, nhưng hai người dù sao cũng là thân phận cha chồng nàng dâu, sau này có thể thế nào chứ? Nếu không phải hai bên ngực mình vẫn còn đang tiết sữa, chỉ sợ là hắn vẫn luôn thao nàng như thế, sớm đã mang thai rồi. Lẽ nào có thể mạo hiểm sơ suất giữa thiên hạ rộng lớn này, ngang nhiên công bố với bên ngoài tư tình giữa hai người hay sao?”
Trong lòng Đới Thời Phi cũng sớm có tính toán trước, chỉ là không nói rõ với nàng, liền cọ cọ cằm lên đỉnh đầu nàng: “Lan Nhi yên tâm, con chỉ cần một lòng dựa vào cha, nhẫn nại thêm chút nữa, chúng ta sẽ có thể danh chính ngôn thuận ở bên nhau.”
“Nhưng mà, vừa nãy trưởng công chúa muốn con tối nay tới phòng nói chuyện, con không biết lại là chuyện gì…” Tề Thục Lan thấy hắn đã có tính toán trước, lo lắng liền bớt đi hơn nửa, lập tức nói chuyện này cho hắn biết.