- Hoàng Thượng, Mạc Quý Phi nương nương bị trúng bùa yểm ạ, Mạc Quý Phi nương nương cho người đi đều tra thì thấy có con búp bê tượng trưng cho nương nương nằm ở tẩm cung của hoàng hậu, nương nương thương tâm đòi tự tử ạ - Lý Công Công hốt hoảng nói
Vừa nghe xong chuyện này hắn liền nhíu mày lại, gần đây Tử Y luôn gây ra rất nhiều chuyện khiến hắn đau đầu, chuyện gì trong cung liền liên quan tới nàng. Nếu nàng được bằng một phần hoàng hậu thì tốt biết mấy. Tuệ Nhi cô chắc chắn sẽ lo hết tất thảy mọi chuyện cho hắn an tâm lo triều chính, cô những lúc nhàm chán sẽ tới chỗ hắn chơi, thi thoảng sẽ cùng hắn chơi cờ, làm thơ, đôi khi lại giúp hắn xem tấu chương. Nhưng Tử Y nàng suốt cả ngày ầm ỹ hết thứ này tới thứ khác, nhất quyết làm lớn chuyện khiến hắn phải đau đầu giải quyết.
- Tới chỗ Mạc Quý Phi - hắn chán nản nói
Khi tới cung của nàng, hắn vừa bước chân vào liền nghe được tiếc khóc chói tai của nàng liền nhíu chặt mày. Tới bên cạnh nghe nàng kể lại mọi chuyện, lúc nghe hắn cũng không có tin lắm là cô làm như vậy. Cô như thế nào lại phải ra tay độc ác như thế? Rõ ràng con người cô mà hắn biết không phải như vậy. Rồi nha hoàn bên cạnh Tử Y lên tiếng
- Hoàng Thượng, nô tỳ thương nương nương, nương nương trước kia đã mất đi con mình, mấy ngày nay nương nương lại hay ốm nữa, hoàng thượng mải mê triều chính nên không biết, nương nương mấy ngày qua ăn không vô, lại không ngủ được. Từ khi Hoàng Hậu đi được vài ngày, nương nương đã có những triệu chứng như vậy... rõ ràng... rõ ràng là Hoàng Hậu muốn hãm hại nương nương - Nha hoàn của Tử Y nói
- Ngậm miệng! Tuệ Nhi tỷ tỷ rất tốt với ta không cho ngươi nói bừa - Tuệ Y vẻ mặt trách mắng nói
- Nương nương người quá hiền từ rồi - Nha hoàn giọng điệu ai oán nói
Nghe vậy, hắn liền thấy an ủi nàng vài lời, hắn hứa sẽ cho người điều tra kĩ rồi xử phạt kẻ hãm hại nàng. Đây có phải là cô không!? Hắn chứng kiến mọi việc bày ngay trước mắt mà không dám tin. Cô mà hắn biết trước kia rõ ràng là hiền lành, lanh lợi, tâm tư thuần khiết không một chút vấy bẩn. Vậy mà những chuyển hình nhân nguyền rủa này... Hắn thật không ngờ... Hắn nên tin vào mắt mình hay nên giữ vững lòng tin với cô đây... Không phải là hắn không tin cô, mà mọi việc bày trước mặt như này hắn khó lòng mà không tin cho được.
- Nàng có thể mời pháp sư giải bùa, ta còn nhiều tấu chương phải xem nên ta đi đây - Hắn giọng ân cần nói
- Cung tiễn Hoàng Thượng - tất cả mọi người hành lễ
Hắn phất áo trở về Dưỡng Tâm Điện, phái ám vệ bên người hắn đi điều tra về tất cả mọi chuyện bùa ngải này. Hắn hy vọng có người hãm hại cho cô, hắn hy vọng tất cả mọi việc hắn nhìn thấy đều là giả...
Mấy ngày sau, Tử Y quả nhiên mời về một pháp sư nhưng không phải à xua đuổi ma quái mà là yểm bùa. Nàng làm sao mà ngu tới nỗi không biết tận dụng cơ hội hiếm có như vầy.
- Pháp sư, người có thể thực hiện yêu câu ta nói với ngươi không? Khi mọi chuyện thành công, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi... Chỉ cần ả ta chết, yêu cầu gì của ngươi ta cũng sẽ thoả mãn - Tử Y nói một câu đầy hứa hẹn
- Mạc Quý Phi nương nương, đây là chuyện nhỏ, ta mà cần yểm bùa đương kim hoàng hậu hiện tại sẽ chỉ có con đường chết mà thôi - Pháp sư cười man rợn nói
- Hahaha tốt, những gì người yêu câu ta đã chuẩn bị rồi chúng ta làm lễ nguyền rủa thôi cứ nhỉ - Tử Y vui vẻ nói
- Dạ nương nương - pháp sư cười nói
Tử Y rất hài lòng với kế hoạch của mình, Vương Tuệ Nhi, để xem lần này người còn có thể sống tốt? Pháp sư giỏi nhất Bắc Hán này đã ra tay ngươi chỉ có sống dở chết dở tuyệt đối không có một ngày được sống tốt. Đừng trách ta độc ác Tuệ Nhi, là do ngươi tự rước lấy thôi.
Dàn tế đã được chuẩn bị rất kĩ lưỡng, pháp sư bắt đầu niệm thần chú, những thứ tiếng kì quái vang lên, không gian trở nên thật đáng sợ, nàng cảm thấy sởn hết cả gai ốc. Pháp sư vẩy máu tươi của người cung nữ đã chết lên một tờ dấy rồi dán tờ giấy đó lên đầu ả cung nữ mà nàng chuẩn bị. Tâm can nàng có một chút lo sợ khi nhìn cái đầu mắt trợn ra kia. Nhưng hết tất thảy nàng đều nuốt lại sợ hãi, nàng đã đi tới bước này rồi thì cần gì phải sợ nữa.
Kết thúc lễ nguyền rủa, nàng tiễn pháp sư tới tận cổng thành, cung kính tạm biệt. Khi về tẩm cung, nàng nội tâm thực thoả mãn khi tượng tượng ra cảnh cô sống dở chết dở. Kêu người đi chuẩn bị một chút đồ ăn. Đêm nay nàng phải cố gắng hơn những đêm trước để mang long thai mới được, cũng may hoàng thượng không có ghét bỏ nàng, có lẽ nàng lên cảm ơn Tuệ Nhi cô vì đã lới lỏng tay không lạt mềm buộc chặt khiến cho hoàng thượng xa lánh nữ nhân khác nha.