Sở Hành Vân cũng nhìn về phía Thủy Thiên Nguyệt, hắn và Thủy Thiên Nguyệt được sắp xếp vào trận cuối cùng chắc chắn là do Cổ Thanh Tùng động tay động chân.
Xem ra trong lòng của Cổ Thanh Tùng cũng rất lo lắng nên muốn mượn tay Thủy Thiên Nguyệt diệt trừ hắn để đỡ đêm dài lắm mộng.
- Sở Hành Vân, ngươi còn không mau lên đài?
Thấy Sở Hành Vân đứng bất động, trong ánh mắt Thủy Thiên Nguyệt lộ ra vẻ châm chọc.
- Chỉ bằng ngươi sao, ta khuyên ngươi đừng làm ra vẻ khích tướng trước mặt ta.
Sở Hành Vân không che giấu ánh mắt khinh bỉ, thân hình biến mất, chậm rãi xuất hiện ở trước mặt Thủy Thiên Nguyệt.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong khoảng khắc này mọi người trên khán đài đều nín thở, sợ ảnh hưởng đến hai người.
- Trận đấu hôm nay ta sẽ cho ngươi biết trong mắt ta ngươi nhỏ yếu thế nào.
Thanh âm Thủy Thiên Nguyệt đầy tự tin, sau lưng nàng lam quang nở rộ, ngưng tụ thành một pho tượng hư ảnh linh hồ toàn thân xanh thẳm, hai mắt trong veo như ruby ẩn chứa khí tức bao la của nước.
Linh hồ này chính là Huyền Thủy Linh Hồ, là võ linh tứ phẩm!
Chỉ trong thoáng chốc đôi mắt của Thủy Thiên Nguyệt đã phát sinh biến hóa, trở nên đỏ tươi, thân thể được bao bọc bởi một màng nước mềm mại như lông cáo, khí tức Tụ Linh Cảnh tam trọng không hề ẩn giấu mà hoàn toàn phóng thích ra ngoài.
- Đây là thực lực thật sự của Thủy Thiên Nguyệt sao?
Đoàn người ánh mắt đều ngưng trọng, võ linh tứ phẩm quả nhiên cường hãn, cho dù đứng im vẫn tạo cảm giác áp bách cho người khác.
Loại cảm giác này võ linh tam phẩm không thể so sánh được, chênh lệch cả nghìn dặm.
- Kiếm!
Sở Hành Vân khóe miệng nhếch lên, tay phải đưa lên, đem Võ Linh Kiếm nắm chặt trong tay.
- Võ linh của Sở Hành Vân tại sao lại kém như vậy, chỉ đạt đến nhị phẩm?
Khác với ánh mắt nhìn về phía Huyền Thủy Linh Hồ, mọi người chỉ hơi bất ngờ với võ linh của Sở Hành Vân.
Trong mắt mọi người, độ hòa hợp võ linh của Sở Hành Vân đã đạt đến cửu đẳng tối cao, với độ cao như vậy thì võ linh của hắn ít nhất phải là tam phẩm mới đúng, thậm chí đạt tới tứ phẩm.
Nhưng trên thực tế võ linh của Sở Hành Vân chỉ là nhị phẩm, hơn nữa khí tức phát ra cực kì yếu ớt, không có điểm nào xuất sắc.
- Độ hòa hợp võ linh đạt tới cửu đẳng tối cao mà võ linh lại kém như vậy, tiểu tử này đúng là cổ quái.
Dương Viêm há to miệng, lời nói của hắn cũng giống như suy nghĩ trong đầu của mọi người, thật là cổ quái.
Trong mắt những người đại diện của Thương Phong Vũ Phủ, Già Lam Vũ Phủ cùng Tử Dương Vũ Phủ lộ ra sự hối hận vì vừa rồi đã mời chào Sở Hành Vân
Đối với một võ giả thì võ linh là quan trọng nhất.
Võ linh của Sở Hành Vân chỉ là nhị phẩm, điều này sẽ hạn chế sự phát triển tương lai của hắn.
Có thể ngay từ đầu không biểu hiện sự khác biệt nào, nhưng theo tu vi dần dần phát triển thì sự chênh lệch sẽ ngày càng rõ ràng, cho dù người đó có độ hòa hợp võ linh cao tới đâu cũng không cách nào bù đắp.
Thủy Thiên Nguyệt nhìn về phía Võ Linh Kiếm, trong lòng có cảm giác khó hiểu:
- Ta nhớ rõ ràng võ linh của Sở Hành Vân là võ linh nhất phẩm rác rưởi, sao bây giờ lại biến thành nhị phẩm võ linh rồi?
Tuy nhiên không lâu sau đó Thủy Thiên Nguyệt có lẽ đã tìm ra giải đáp, nàng đoán rằng võ linh của Sở Hành Vân chắc tồn tại đặc tính cổ quái nào đó khiến người ngoài không thể phán đoán chính xác.
- Đặc tính cổ quái này trong chiến đấu cũng vô dụng mà thôi, võ linh rác rưởi thì vẫn mãi là rác rưởi mà thôi.
Thủy Thiên Nguyệt lắc đầu cười, nàng không tiếp tục trầm tư nữa, thân hình khẽ động rồi biến mất, luồng linh lực màu xanh cuồn cuộn lao tới hướng phía bên kia lôi đài.
Thân hình nhắc bổng, Thủy Thiên Nguyệt như chim ưng bay lên bầu trời, bàn tay co lại rồi đánh về hướng Sở Hành Vân, chưởng ấn liên tục phóng ra, hết cái này tới cái khác, phát ra âm thanh như sóng biển vỗ vào bờ.
- Bích Ba!
Thủy Thiên Nguyệt quát khẽ một tiếng, chưởng ấn bay hướng Sở Hành Vân.
Càng khiến người xem kinh hãi chính là Huyền Thủy Linh Hồ cũng không nhập vào trong cơ thể mà là hóa thành một đạo mị ảnh màu xanh đi tới phía sau Sở Hành Vân, móng vuốt giơ lên, từng đợt trảo mang tấn công vào những chỗ hiểm trên người hắn.
- Thủy Thiên Nguyệt không ngờ lại có thể nhất tâm nhị dụng (kiểu tay phải vẽ hình tròn, tay trái vẽ hình vuông cùng lúc), trong khi thi triển võ học lại còn có thể điều khiển võ linh tấn công!
Trên khán đài, người xem bị hình ảnh trước mắt làm cho ngạc nhiên liên tục, cảm thấy kinh sợ về một màn này.
Võ linh có rất nhiều cách sử dụng để tấn công có thể nhập vào cơ thể để tăng cường thực lực, cũng có thể trực tiếp công kích hình thành thế gọng kìm, nhưng bất kể hình thức nào cũng yêu cầu võ giả phải tập trung cao độ.
Võ học mà Thủy Thiên Nguyệt thi triển lúc này rõ ràng là Bích Ba Cửu Điệp Lãng, là võ học linh cấp trung giai, khí thế mạnh mẽ cuồn cuộn, không chỉ có vậy, nàng không ngờ lại có thể nhất tâm nhị dụng khống chế Huyền Thủy Linh Hồ mà không lộ ra một chút quá sức nào.
Thiên phú chiến đấu như vậy thật khiến người khác kinh tâm động phách!
- Thủy Thiên Nguyệt, nếu ngươi đồng ý vào Già Lam Vũ Phủ thì chúng ta sẽ tặng ngươi ba bộ võ học linh giai, còn tặng thêm cho người ba lần cơ hội nghe viện trưởng giảng bài.
Người đại biểu của Già Lam Vũ Phủ đứng lên, trong âm thanh mang theo một tia mê hoặc.
- Thương Phong Vũ Phủ đồng ý cung cấp điều kiện tương tự, không những thế, chúng ta còn có thể cung cấp đan dược mỗi tháng khiến tu vi của ngươi tiến bộ nhanh hơn, đồng thời vững chắc cảnh giới.
Thương Phong Vũ Phủ cũng cực kỳ coi trọng Thủy Thiên Nguyệt, không muốn bỏ qua cơ hội này.
- Tài nguyên tu luyện của Tử Dương Vũ Phủ chúng ta tùy ngươi lựa chọn!
Tử Dương Vũ Phủ lại đưa ra điều kiện càng phong phú hơn khiến mọi người hâm mộ đến hai mắt đỏ bừng, tùy ý lựa chọn tu luyện tài nguyên thì sẽ sung sướng đến mức nào?
- Tiểu cô nương có thiên phú không tệ, Lăng Tiêu Vũ Phủ hoan nghênh ngươi.
Dương Viêm cũng có chút động lòng, lần đầu tiên mở miệng.
Nghe âm thanh người đại diện của bốn đại Vũ Phủ, trên mặt Thủy Thiên Nguyệt lộ ra nụ cười thoả mãn, đến cả Lăng Tiêu Vũ Phủ có yêu cầu cao nhất cũng đã mở miệng mời, cái vinh dự này chỉ mình nàng được hưởng, người khác căn bản không có cách nào thừa nhận.
- Đây mới là thực lực chân thực của ta, chỉ cần một chiêu, một chiêu thôi đã có thể khiến mọi người thừa nhận.
Thủy Thiên Nguyệt phát ra tiếng cười cực nhỏ, nàng muốn một chiêu giải quyết Sở Hành Vân, khiến cho hắn không có bất kì cơ hội nào thi triển thực lực.
Cảm giác được khí tức cường hãn của Thủy Thiên Nguyệt, linh lực trong cơ thể Sở Hành Vân lưu chuyển, linh kiếm khẽ run, trở nên như ẩn như hiện, mang có vài phần ý cảnh của sấm của gió.
- Chiến đấu chỉ vừa mới bắt đầu, ngươi chưa gì đã nói năng ngông cuồng như vậy, không sợ cắn trúng lưỡi của mình sao?
Sở Hành Vân cười nói, thân thể không lùi mà tiến, thoát ra khỏi đòn tấn công của Huyền Thủy Linh Hồ, nhanh chóng lao vào màn nước.
Ùng ùng!
Màn nước xanh cuồn cuộn run lên một cái, chỉ thấy chưởng ấn của Thủy Thiên Nguyệt càng tiến sát tới Sở Hành Vân, trong giây lát đã đem hắn bao phủ, gần như không có cách nào né tránh.
- Thật là tự tìm đường chết.
Thủy Thiên Nguyệt đột nhiên cảm thấy Sở Hành Vân có chút đần độn vô vị.
Nếu như Sở Hành Vân liều lĩnh né tránh thì may ra sẽ có cơ hội trốn thoát, ai lại nghĩ là hắn lại ngu xuẩn mà lao thẳng vào giữa chưởng ảnh của Bích Ba Chưởng.
Một trận chiến này có lẽ không còn kết quả nào khác.
Dịch giả: Hào Ca
Biên tập: Mei_hnmn
Nhóm dịch Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: