• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ồ? Hà huynh có nhân tuyển!

Chu Hồng Đạt nhìn Hà Tất Thâm, ánh mắt lộ ra một tia tinh quang.

- Không sai!

Hà Tất Thâm đắc ý nhìn đám người nói;

- Đây chính là một đầu tình báo Hà gia ta ngầm lấy được. Bên trong Yến Ngọc phủ có một vị Dũng Dụ Vương, hắn hạ một ám kỳ bên trong Yến Dương phủ, mà ám kỳ này là thành chủ Lương thành Hoán Dương quận!

- Chúng ta có thể tìm hắn hợp tác, tin tưởng hắn sẽ hợp tác với chúng ta!

Chu Hồng Đạt nhìn Hà Tất Thâm với ánh mắt phức tạp, trong lòng nói thầm: “Tốt cho một Hà gia, không nghĩ tới tình báo thế lực Hà gia sâu như vậy, chúng ta cũng không có điều tra ra!”

Bất quá Chu Viêm Liệt đưa ra nghi vấn:

- Thế nhưng Dũng Dụ Vương là người triều đình, hắn sẽ đối phó Tần Vương Lý Chính sao?!

Chỉ thấy Hà Tất Thâm đã tính trước nói:

- Sẽ, Dũng Dụ Vương là một người cực kỳ có dã tâm. Bây giờ Yến Ngọc phủ đã có ba quận nằm trong tay Dũng Dụ Vương, nếu như chúng ta hứa hẹn nếu như đánh bại Tần Vương, chúng ta có thể đưa Yến Dương phủ cho hắn, hắn nhất định sẽ bắt lấy cơ hội này!

- Cho hắn?

- Thực lực của Tần Vương không kém, rất có thể kết quả cuối cùng là hai người bọn họ đánh lưỡng bại câu thương, như vậy...

Ba vị thiếu chủ liếc nhau, lộ ra một mỉm cười thần bí......

Lúc này Lý Chính mang theo Trương Hợp gặp gỡ đám người Lữ Bố Trần Cung. Sau khi quen thuộc hàn huyên một trận. Các vị ngồi xuống, bắt đầu thương lượng kế hoạch tiếp theo!

Lý Chính khí vũ hiên ngang nói:

- Các vị tình huống Tần Vương phủ bây giờ như thế nào!

Chỉ thấy Trần Cung nho nhã ổn trọng nói:

- Chủ công, bây giờ Trương Hợp tướng quân đến, vừa hay bù đắp chức vụ đô úy Bình Dương quận. Bây giờ bên trong Tần Vương phủ đã nắm giữ hai trăm ngàn đại quân, có thể bất cứ lúc nào ra ngoài xuất chiến!

Trương Cư Chính nghiêm mặt nói:

- Chủ công, bây giờ lấy tư nguyên bên trong Tần Vương phủ có thể đầy đủ chống đỡ hai trăm ngàn đại quân liên tục chinh chiến một năm!

- Lúc cần thiết có thể liên tục không ngừng bổ sung nguồn cung cấp lính!

Chỉ thấy ánh mắt Lữ Bố cùng Hoa Hùng tỏa nhiệt, đồng thời mở miệng nói:

- Bây giờ quân đội của chúng ta đã huấn luyện hoàn tất, hiện tại thiếu hụt cũng là thực chiến!

- Tốt!

Lý Chính cao hứng nói.

- Công Đài, tin tức của Dũng Dụ Vương đã truyền cho Hà gia chưa?!

Nếu như Hà Tất Thâm ở nơi này, khẳng định sẽ bị câu hỏi của Lý Chính làm chấn kinh!

- Chủ công, đã truyền ra ngoài, tin tưởng rất nhanh bọn họ sẽ tìm kiếm Dũng Dụ Vương hợp tác.

Trần Cung lộ ra mỉm cười thần bí.

Không sai, Lý chính muốn mở rộng thế lực, nhưng bởi vì do nhiều nguyên nhân,

Lại không thể giải quyết hết Tần Lâm Quân cùng người ba đại thế gia. Chỉ có thể tìm kiếm thế lực xung quanh, mà Dũng Dụ Vương vẫn luôn được Trần Cung trọng điểm điều tra, là địa phương mà bọn người Lý Chính một mực thèm nhỏ dãi.

Tần Vương phủ không thể gây nên địch ý cho thế lực chu quanh, như vậy đầu tiên không thể xuất thủ trước với người khác. Bởi vậy Lý Chính cùng Trần Cung, Trương Cư Chính mưu đồ ra một kế sách, cũng là căn cứ tình huống bây giờ Tần Lâm Quân đối chiến với ba đại thế gia, song phương thế lực ngang nhau, người nào cũng không thể đơn độc diệt người nào. Như vậy một mực phát triển không động thủ Tần Vương phủ thế lực thì đặc biệt gây nên chú ý của bọn hắn. Vì bỏ đi lực chú ý của bọn hắn, bọn người Lý Chính định tương kế tựu kế, trong bóng tối phát ra tin tức, thiết kế để người ba đại thế gia tìm kiếm Dũng Dụ Vương hợp tác đến ngăn chặn Lý Chính. Chỉ cần Dũng Dụ Vương kéo lại Lý Chính, không thể nhúng tay chiến đấu giữa bọn hắn và Tần Lâm Quân, còn có thể ngăn chặn Lý Chính phát triển!

Như thế có thể để bọn hắn an tâm tiếp tục đánh nhau, sẽ không đặc biệt chú ý thế lực Tần Vương phủ. Đương nhiên, bọn họ khẳng định nghĩ không ra thế lực Tần Vương phủ có thực lực có thể tiêu diệt Dũng Dụ Vương. Đến mức sau khi Lý Chính đánh bại Dũng Dụ Vương đoạt được ba quận, vậy liền thuận lý thành chương. Dũng Dụ Vương đã đến tấn công Tần Vương Tần Vương trả đũa không có sai, cũng không phải bản vương dẫn tới chiến tranh. Sau đó không cẩn thận đánh bại Dũng Dụ Vương, đoạt được địa bàn của hắn!

Ai dám nói Tần Vương Lý Chính cố ý tranh đoạt địa bàn, khuếch trương thế lực!

Bọn họ chỉ nghĩ Dũng Dụ Vương vô năng, đi công chiếm thế lực Tần Vương, ngược lại bị diệt!

Khi tất cả người nghe lời Trần Cung nói mà ánh mắt sáng lên, đặc biệt là Lữ Bố, Hoa Hùng hai vị võ tướng hận không thể ngay lập tức đi tấn công Dũng Dụ Vương....

Vài ngày sau, Tần Lâm Quân dẫn theo Tưởng Bá, Lâm Ngọc Kiệt một chi đội ngũ năm trăm người đi tới trước cửa thành Yến Dương thành. Sự việc nàng đến Yến Dương thành đã sớm sai người truyền tin cho Lý Chính, càng muốn gặp hắn!

Đặc biệt là khi Lâm Ngọc Kiệt nhìn lấy cửa Yến Dương thành to lớn, trong lúc nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Lúc này Hoa Hùng đang dò xét ở trên thành lầu, phát hiện đám người Tần Lâm Quân đã đi tới Yến Dương thành, sau đó gọi một tiểu binh bên người trở về bẩm báo Lý Chính. Hoa Hùng lập tức chỉ huy binh lính đi xuống, chỉ thấy Hoa Hùng đi đến trước mặt Tần Lâm Quân nói:

- Vương phi, ngươi đã đến!

- Chủ công đang ở đợi vương phi Tần Vương phủ!

Tần Lâm Quân bình tĩnh nhìn Hoa Hùng, nhẹ nhàng gật đầu. Khi Hoa Hùng muốn nghênh đón dẫn Tần Lâm Quân đi về Tần Vương phủ, đột nhiên trông thấy bên cạnh Tần Lâm Quân có một vị võ tướng dáng người không sai biệt lắm với hắn chăm chú nhìn mình.

Tưởng Bá thấy Hoa Hùng nhìn qua, trực tiếp phách lối mở miệng:

- Ngươi chính là Hoa Hùng! Lúc đầu nghe bọn người Tần Liệt một mực nói ngươi như thế nào như thế nào! Đã sớm muốn đánh một trận với ngươi!

- Ta nhìn ngươi không được tốt lắm sao!

- Vẫn nên gọi cái gì Lữ Bố đi ra đi, xem hắn có thể chịu được ba đao của ta!

Hoa Hùng nghe thấy Tưởng Bá lớn lối, mắt hổ trợn trừng:

- Cẩu vật từ đâu tới mà sủa in ỏi!

- Đến đây, trước hảo hảo chơi với gia gia!

- Nhìn xem ngươi có tư cách nói chuyện cùng gia gia hay không!

Khuôn mặt Tưởng Bá lúc đầu đầy phách lối nghe Hoa Hùng nói thế, sắc mặt đỏ bừng. Lập tức cầm lấy đại đao xông tới!

Bành!

Một tiếng binh khí va chạm to lớn vang lên. Mà binh sĩ bách tính xung quanh trước cửa thành trông thấy hai người phát ra mùi thuốc súng, đã sớm lui ra xa!

Chỉ thấy hai người cấp tốc tách ra.

- Khí lực thật lớn!

Tưởng Bá nắm chặt đại đạo nói thầm.

Mấy người Tần Lâm Quân bên cạnh cũng không khuyên giải, ánh mắt lộ ra một tia thâm ý nhìn bọn họ đối chiến, hiển nhiên Tưởng Bá tìm Hoa Hùng phiền phức cũng đã được Tần Lâm Quân công nhận. Mà Hoa Hùng nheo mắt lại nhìn đối phương, âm thầm suy nghĩ: Vừa mới một kích không nhìn ra thực lực Tưởng Bá đoạn thời gian gần đây nổi tiếng khắp Yến Dương phủ, còn cần tiếp tục đọ sức đọ sức mới có thể hoàn thành nhiệm vụ Trần Cung giao cho hắn!

Cứ như vậy được song phương cộng đồng ra hiệu, Hoa Hùng cùng Tưởng Bá triển khai giao đấu kịch liệt. Khí thế Tông Sư toàn bộ khai hỏa, áp chế người xung quanh liên tục lui ra xa. Mà hai bóng người trung tâm đụng nhau không ngớt!

Chỉ thấy Hoa Hùng tay cầm phác đao vung ra tia gió, một đạo hàn quang đen nhánh thẳng đến vị trí hiểm yếu của Tưởng Bá, phác đao còn chưa tới, một thanh đại đao trực tiếp ngăn cản đao tới cánh tay!

Chỉ thấy mặt mũi Tưởng Bá tràn đầy nghiêm nghị, hai tay chấn động, đánh bay phác đao,

Hai tay lập tức huy động đại đao, đột nhiên hóa thành vô số đao ảnh chém về phía Hoa Hùng. khí thế Hoa Hùng tăng lên, hai tay nắm phác đao, lưỡi đao hóa ảnh nghênh đón!

Keng!

Binh khí ngắn ngủi giao tiếp, phương viên xung quanh mấy chục mét đều là đao quang ám ảnh!

Hai vị võ tướng thế lực ngang nhau, rất nhanh đã giao thủ mười mấy chiêu!

Hai người càng đánh càng kịch liệt, khi bọn hắn chuẩn bị dùng hết toàn lực!

Một tiếng hô to từ bên trong cổng thành truyền ra:

- Dừng tay!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK