• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ý nghĩ Lý Chính hiện tại là để bọn người Trương Cư Chính, Trương Hợp đoạt được Bắc Dương quận, sau khi Dũng Dụ Vương phái người tiến công, Trương Hợp lại đi trợ giúp bọn người Lữ Bố, Trương Cư Chính cùng Vân Lâm, Phúc lão lưu thủ Tần Vương phủ, những nhân kiệt khác đi tham gia tiến công địa bàn Dũng Dụ Vương!

 

Mà bọn người Tần Lâm Quân ngăn chặn Biên Dương quận, đợi sau khi Lý Chính cầm xuống Dũng Dụ Vương, trợ giúp Tần Lâm Quân giải quyết người ba đại thế gia!

 

Bọn người Trương Cư Chính, Trương Hợp lĩnh mệnh, sau ngày thứ hai thì suất lĩnh 100 ngàn đại quân tiến về Bắc Dương quận. Mà lúc này đô phủ Bắc Dương quận một mảnh hỗn độn, tối hôm qua hai vị cao thủ thần bí chém giết bên trong đô phủ, toàn bộ Bắc Dương thành chấn động, bên trong phương viên tới gần đô phủ 1000m, phòng ốc đều sụp đổ, đất sụp vết nứt!

 

Ngay cả cường giả Tông Sư đều rung động phát run, cũng không dám nhìn! Bởi vì bọn hắn biết hai người kia là cảnh giới nào, giết bọn hắn thì không khác như giết gà!

 

Nhưng bọn hắn đối chiến không đến mấy phút đã kết thúc, nếu như tiếp tục đối chiến nữa sẽ có khả năng hơn phân nửa Bắc Dương thành đều bị bọn họ đánh sụp!

 

Đô phủ tôn quý rộng lớn cũng biến thành một vùng phế tích...

 

Lúc này bọn người Trương Hợp vừa mới đến khu vực Bắc Dương quận, trên đường tiến về Bắc Dương thành. Trương Hợp cưỡi ngựa phía trước đột nhiên nhìn về phía một thân ảnh đang bay trên không trung, mà trong tay còn đang nắm một người. Trương Hợp vung tay lên, toàn quân lập tức đình chỉ, cảnh giác nhìn về phía trước!

 

Đợi mấy hơi thở sau, người bay ở trên đến gần Trương Hợp, lúc này Trương Cư Chính bên cạnh hiểu rõ, cười nói với Trương Hợp:

 

- Hẳn là Dung bà bà, nàng hoàn thành nhiệm vụ!

 

Quả nhiên khi người kia trông thấy đại quân, nhanh chóng bay tới!

 

Quả nhiên là Dung bà bà, Dung bà bà đi đến phía trước Trương Cư Chính, trong tay mang theo một người có chút mệt mỏi nói:

 

- Tên này chắc có ích lợi với các ngươi, hắn là quận thủ Bắc Dương quận Dương Nguy! Tối hôm qua lão thân trông thấy người đô phủ hắn đều đã chết, chỉ có mình hắn còn sống nên trực tiếp mang đi hắn!

 

Sau đó ném Dương Nguy cho Trương Hợp,

 

Trên mặt Trương Hợp lộ ra nụ cười hưng phấn, nếu quả như thật là Dương Nguy, như vậy mình có thể không đánh mà thắng hoàn thành nhiệm vụ chủ công giao cho mình!

 

Lập tức chắp tay nói:

 

- Đa tạ tiền bối tương trợ! Lần này tiền bối giúp chúng ta đại ân!

 

Dung bà bà không khách khí nói:

 

- Bây giờ ta và Tần Vương phủ đã là một thể, không cần khách khí! Các ngươi cho lão thân một con tuấn mã, lão thân hiện tại có chút mỏi mệt, không muốn vận hành chân khí chạy về Tần Vương phủ.

 

- Đúng, người đâu, cho tiền bối một con tuấn mã!

 

 Trương Hợp trả lời, lập tức sai người ta dẫn ra một thớt ngựa thượng đẳng!

 

Dung bà bà nhìn mọi người gật gật đầu, lên ngựa chạy về Tần Vương phủ!

 

Trương Cư Chính nhìn thấy Dung bà bà rời đi, quay người nhìn quận thủ Bắc Dương quận Dương Nguy trong tay Trương Hợp. Trương Hợp nhìn Dương Nguy trong tay vẫn còn đang hôn mê, tay phải nâng Dương Nguy, tay trái dùng lực mạnh đánh hắn mấy bàn tay!

 

Lúc này Dương Nguy đột nhiên bừng tỉnh, hai tay ôm đầu hô lớn:

 

- Đừng có giết ta, đừng có giết ta!

 

Dương Nguy hoảng sợ không thôi, tối hôm qua ba người đại thế gia Biên Dương quận đến đàm luận hợp tác cùng hắn, hơn nữa còn có một vị nhân vật cấp bậc trưởng lão của Chu gia. Đang lúc hắn chiêu đãi một đoàn người ba đại thế gia, đột nhiên theo trên nóc nhà rơi xuống một vị cường giả thần bí, trực tiếp xuất thủ đánh tới Chu gia trưởng lão!

 

Tràng diện kia, đánh cho núi lở đất nứt, dư âm hai người bọn họ giao thủ đã đánh chết một đoàn người ba đại thế gia!

 

Mà thuộc hạ của mình cũng đều chấn chết, còn tốt của mình chạy mau, nhìn thấy tình thế không thích hợp lập tức lộn nhào xông ra nơi xa, sau đó không đợi được hắn chạy ra đô phủ, chém giết kết thúc, đương nhiên bên trong đô phủ, trừ một người hắn, đều đã chết hết. Mà mình cũng bị cường giả thần bí đánh ngất xỉu!

 

Lúc này Dương Nguy sờ lên đầu của mình vẫn còn, nói rõ hắn bây giờ còn sống!

 

Mở to mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, khi hắn trông thấy Trương Cư Chính. Trong lòng hiểu rõ, quả nhiên là người của Tần Vương!

 

Trương Cư Chính nhìn Dương Nguy, nhẹ nhàng cười nói:

 

- Dương quận thủ, bây giờ ngươi cũng biết tình huống Yến Dương phủ hiện tại như thế nào, mà Yến Dương phủ chính là đất phong của Tần Vương điện hạ, bây giờ ngươi lại không nghe theo ý chỉ điện hạ, ngươi nên như thế nào!

 

Dương Nguy vội vã nói:

 

- Trương quận thủ, tại hạ biết sai, ngươi trước buông ta ra, ta nhất định nghe theo Tần Vương điện hạ chỉ huy, hắn gọi ta đi hướng đông, ta tuyệt không đi hướng tây!

 

Trương Cư Chính nhìn Trương Hợp nhẹ gật đầu, Trương Hợp ném Dương Nguy xuống đất, bây giờ Dương Nguy còn có thể chạy đi đâu!

 

Dương Nguy bị ném xuống đất, đứng lên vỗ vỗ bụi đất trên mông, nhìn thấy đại quân phía sau cùng võ tướng vừa rồi mang theo của mình, tâm thần bình tĩnh lại. Tối hôm qua một trận chiến đấu đã đem tâm phúc của mình, cùng đô úy Bắc Dương thành đều tiêu diệt. Bây giờ của mình còn có thể lấy cái gì ngăn cản đại quân Tần Vương phủ!

 

Ai! Lúc đầu nhìn ba đại thế gia chém giết lẫn nhau cùng vương phi Tần Lâm Quân, mà sau khi Tần Vương phủ thu Bình Dương quận cơ hồ không có có động tác gì. Mà mình lại mang lòng tham, muốn dựa vào lực lượng một quận, đợi bọn hắn cầm lợi lớn tới lôi kéo của mình. Mà ý nghĩ của hắn cũng không sai, quả nhiên tối hôm qua trưởng lão Chu gia cho hắn ích lợi rất lớn, chỉ cần trợ giúp ba đại thế gia thanh trừ Tần Lâm Quân, mình có thể lưng tựa ba đại thế gia, có thể chưởng khống Nam Dương quận!

 

Nhưng không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy!

 

Tần Vương không thông báo mình một chút đã trực tiếp phái người trước bắt mình. Tốt xấu gì thì Tần Vương điện hạ viết một phong tin trấn an cũng tốt chứ!

 

Bây giờ ngay cả chỗ thương lượng cũng không có, trực tiếp phái đại quân tới!

 

Dương Nguy bất đắc dĩ cười khổ nói với Trương Cư Chính:

 

- Trương quận thủ, bây giờ ta không cầu yêu cầu xa xỉ, ta theo các ngươi tiến về Bắc Dương thành, giúp giúp đỡ bọn ngươi chưởng khống Bắc Dương thành, các ngươi có thể bẩm báo Tần Vương điện hạ, thả ta một con đường sống!

 

Nha!

 

Trương Cư Chính cùng Trương Hợp liếc nhau, Dung bà bà giết hết người trong đô phủ, bây giờ Dương Nguy còn lại một người, căn bản không nổi lên được sóng lớn!

 

- Tốt, nếu như ngươi trợ giúp chúng ta chiếm lĩnh Bắc Dương thành, ta có thể bẩm báo điện hạ, thả ngươi một con đường sống!

 

Trương Cư Chính nhìn Dương Nguy chân thành nói.

 

Dương Nguy nhìn vẻ mặt Trương Cư Chính nghiêm túc, trong lòng thở dài một hơi!

 

Sau đó đi theo đại quân tiến về Bắc Dương thành!

 

Buổi sáng Bắc Dương thành, một số quan viên tướng lãnh cùng bách tính Bắc Dương thành vây quanh nhìn đô phủ như một vùng phế tích, nhất thời nghị luận ầm ĩ. Mà một số quan viên khóc ròng ròng, một số quan viên tỉnh táo nhìn mọi chuyện,

 

Bây giờ quan lớn nhất Bắc Dương thành cũng là Trầm Lâm trầm chủ bộ, Trầm Lâm đi tới nơi này thấy tình hình như thế lập tức phái người đi tìm một chút, nhìn xem quận thủ và đô úy còn sống không. Nếu như hai người bọn họ đều đã chết, Bắc Dương thành quần long vô thủ, không biết làm thế nào mới tốt!

 

Lúc này, người một số thế lực Bắc Dương thành cũng đi tới bên trong mảnh phế tích, híp mắt nhìn về phía trước. Nếu như Dương Nguy chết, như vậy Bắc Dương thành có thể do chúng ta làm chủ hay không!

 

Mấy vị nhân vật đầu não các thế lực Bắc Dương thành liếc nhau một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK