• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người tới chính là Trương Hợp!

Chỉ nhìn thấy Trương Hợp đi đến cổng thành, trông thấy Tưởng Bá cùng Hoa Hùng vẫn còn đang đánh khó phân thắng bại, bụi đất tung bay xung quanh, đao quang ngang dọc!

Căn bản cũng không nghe tiếng la của Trương Hợp!

Keng! Lại là một lần vũ khí giao tiếp!

Chỉ thấy Trương Hợp nâng thương vọt thẳng tiến trên chiến trường, thương như sấm sét, nhất thương trực tiếp đẩy hai người ra!

Hai người nhất thời lui về phía sau mấy bước, chỉ có Trương Hợp đứng ở chính giữa!

- Lại một cường địch!

Tưởng Bá giật mình nhìn Trương Hợp đột nhiên xuất hiện nói thầm. Mặc dù chỉ là một chiêu thật đơn giản, nhưng cũng không phải người nào cũng có thể tùy ý đánh vỡ hắn cùng Hoa Hùng đang đối kháng!

Lúc này Tần Lâm Quân hơi hơi nheo mắt lại, nhìn Trương Hợp đột nhiên xuất hiện, nàng cũng hiểu có thể chen cắm vào chiến đấu giữa Tưởng Bá cùng Hoa Hùng cũng không phải tùy tiện một Tông Sư sơ kỳ có thể làm được!

Trong lòng Tần Lâm Quân vừa thán một tiếng: -

Quả nhiên, lại thêm một người!

Tần Vương Lý Chính ngươi đến cùng còn có bao nhiêu thủ đoạn ẩn tàng!

Chỉ thấy Hoa Hùng cùng Trương Hợp nhẹ gật đầu. Hoa Hùng lại liếc Tưởng Bá một chút nói:

- Vương phi, vừa rồi Hoa Hùng lỗ mãng, chủ công đang ở Tần Vương phủ chờ đã lâu. Mời vương phi đi theo mạt tướng tiến về!

Tưởng Bá nhìn Hoa Hùng, nhìn lại Trương Hợp ở giữa, chỉ hừ một tiếng, lập tức đi đến đằng sau Tần Lâm Quân.

- Được, bất quá vị tướng quân này là?

Tần Lâm Quân nhìn lấy Trương Hợp.

Ánh mắt Trương Hợp bình tĩnh nhìn Tần Lâm Quân, thu thương trả lời:

- Tại hạ là tân nhiệm đô úy Bình Dương quận của chủ công Trương Hợp!

Bên trong Tần Vương phủ, bên trong tiểu đình giữa hồ, Lý Chính đã chuẩn bị tốt hoa quả nước trà chờ đợi Tần Lâm Quân đến. Lý Chính rất muốn biết Tần Lâm Quân tìm hắn làm gì?

Rất nhanh, Hoa Hùng Trương Hợp hai người một tả một hữu chỉ huy, đám người Tần Lâm Quân đi tới Tần Vương phủ. Lúc này bọn người Tần Lâm Quân vừa xuống ngựa, đi vào cửa lớn Tần Vương phủ. Lúc này Lữ bố một tay cầm Phương Thiên Họa Kích, đứng đứng ở trong sân, vẻn vẹn đứng ở đó đã có thể cảm thụ khí tức kinh khủng của Lữ Bố. Chỉ thấy ánh mắt Lữ Bố liếc Tưởng Bá phía sau Tần Lâm Quân ngạo nghễ nói:

- Nghe nói ngươi muốn biết ta có thể đỡ được ba đao của ngươi hay không!

Lữ Bố tỏa ra toàn bộ khí thế!

Oanh!

Tất cả mọi người cảm giác uy áp ập tới,

Tông Sư trung kỳ!

Lữ Bố đã đột phá đến Tông Sư trung kỳ!

Mà phần lớn khí thế của Lữ Bố rơi vào trên thân Tưởng Bá!

Lúc này, Tưởng Bá tiếp nhận uy áp to lớn, sắc mặt chợt đỏ bừng!

Lúc này Tần Lâm Quân biến ảo khôn lường ngạo song khí thế cũng mở ra hoàn toàn, chống cự Lữ Bố khí thế!

Chỉ thấy trong đình viện, bắt đầu đất nứt, hoa cỏ cây cối bay ngược!

Nếu có một Tông Sư trung kỳ ở giữa hai người, lập tức sẽ bị trọng thương!

Mà Lữ Bố có chút hứng thú nhìn Tần Lâm Quân đang toàn lực ngăn cản “Không tệ, vậy mà lại có thể so đấu khí thế cùng cảnh giới với ta!

Trong mắt Lữ Bố lóe lên hồng quang, lập tức toàn diện bạo phát!

Đến thời điểm Tần Lâm Quân sắp ngăn cản không nổi, Lôi lão phía sau Tần Lâm Quân xuất thủ!

Chỉ thấy Lôi lão đột nhiên xuất hiện giữa hai người, vươn tay nhẹ nhàng điểm một cái, khí thế hai người đối kháng nhất thời tiêu tán.

- Hả?

Tất cả mọi người giật mình!

Cảnh tượng vừa rồi để mỗi người đều hết hồn, mà khí tức kinh khủng như thế lại bị lão giả trước mắt tùy ý đánh tan.

Thật khủng khiếp!

Mà Lữ Bố càng chăm chú nhìn chằm chằm Lôi lão, khí tức càng ngày càng thịnh!

Lôi lão trông thấy Lữ Bố hiện ra vẻ mặt như vậy, lông mày hơi nhíu. Lập tức, uy áp vô cùng khủng bố dâng lên từ trong cơ thể Lôi lão, uy áp bao phủ toàn bộ Tần Vương phủ!

Nhưng uy áp vừa mới bao phủ Tần Vương phủ, đột nhiên bên trong Tần Vương phủ vang lên một tiếng hô:

- Thật can đảm!

Lập tức một khí thế mạnh hơn trực tiếp phá nát uy áp Lôi lão, càng trực tiếp ép về phía Lôi lão!

Bành!

Một tiếng ngột ngạt!

Lôi lão lùi lại một bước!

Ánh mắt Lôi lão cực kỳ kiêng kỵ nhìn địa phương bên trong Tần Vương phủ vừa mới phát ra đạo khí thế kia!

Lúc này toàn thân Lữ Bố nổi lên thần sắc tinh hồng, muốn đánh tới Lôi lão!

- Dừng tay!

Trần Cung vội vàng đuổi tới, nói thẳng với Lữ Bố:

- Phụng Tiên, ngươi muốn đánh nát Tần Vương phủ sao! Ngươi không sợ chủ công trách tội ngươi?

Lữ Bố nghe thế, ánh mắt lập tức tỉnh táo lại.

- Hừ!

Lữ Bố nhìn thoáng qua Lôi lão, lập tức quay người rời đi!

Trần Cung nhìn Lôi lão ở giữa, trong mắt lóe lên một tia hiểu rõ. Quả nhiên đây chính là cường giả phía trên Tông Sư Trấn Quốc phủ phái tới. Bây giờ biết hắn yếu hơn Dung bà bà, như vậy thì đơn giản hơn nhiều!

Hoa Hùng, Trương Hợp cùng Lữ Bố đang chờ đợi Tần Lâm Quân đều là một lần dò xét, cũng là một sự uy hiếp của Lý Chính!

Bây giờ Tần Lâm Quân tìm đến không khác nào là hợp tác, mà hợp tác thế nào, đầu tiên chính là nắm giữ có đủ thực lực mới có thể thu hoạch được lợi ích lớn hơn nữa khi đàm phán!

Mà Tần Lâm Quân cũng như thế, nhưng Tần Lâm Quân cũng không nghĩ ra Tần Vương phủ lại còn có cường giả mạnh hơn Lôi lão!

Sau đó Trần Cung chỉ huy đám người Tần Lâm Quân đi tới bên hồ. Trần Cung nói:

- Vương phi, chủ công chỉ chờ ngươi một người! !

- Hả?

Ánh mắt Lôi lão cùng Tưởng Bá khẽ động, muốn mở miệng từ chối!

Tần Lâm Quân liếc Lý Chính trong đình một chút, lạnh nhạt nói:

- Không sao, các ngươi lui xuống trước đi!

Hai người đồng thanh.

- Vâng...

Tiểu đình trong hồ hiện tại chỉ có Tần Lâm Quân cùng Lý Chính hai người.

Tần Lâm Quân nhìn Lý Chính đối diện thật sâu!

Đây là lần thứ hai đơn độc nói chuyện với Lý Chính!

Còn nhớ rõ lần đầu tiên nói chuyện với nhau là ở bên bờ sông nhỏ. Lý Chính thấy Tần Lâm Quân đang nhìn mình chằm chằm, trực tiếp mở miệng:

- Không biết vương phi tìm bản vương có chuyện gì?

Tần Lâm Quân nghe Lý Chính hỏi thăm, thần sắc tự nhiên nói:

- Ta muốn tìm ngươi hợp tác, một hợp tác chính thức!

- Ồ? Lý do là cái gì?!

Lý chính tò mò hỏi.

Hắn tin tưởng Tần Lâm Quân cũng biết, hai người bây giờ có thể nói là địch nhân cũng là minh hữu!

- Bây giờ Thần Hoàng bị thương, triều đình thế yếu. Mà những đại thế lực kia đang rục rịch nổi loạn!

- Bây giờ tại Yến Châu, ngoại trừ ta ra, ngươi chính là cái đinh trong mắt ba đại thế gia. Bởi vậy chúng ta chỉ cần ở Yến Châu, chúng ta còn là minh hữu, có cùng chung một địch nhân!

Tần Lâm Quân nhìn ngay mắt Lý Chính nói.

- Vậy thì thế nào, Trấn Quốc phủ các cô mới là địch nhân lớn nhất của triều đình! Ta thân là một vương gia, làm sao có thể hợp tác cùng cô!

- Huống chi, Trấn Quốc phủ các cô thực lực cường đại, cần bản vương hợp tác à, chỉ sợ có một ngày đột nhiên liền ăn bản vương!

- Bản vương nhìn lấy các ngươi chém giết lẫn nhau không tốt sao!

Lý Chính ngược lại cười nói.

Khóe miệng Tần Lâm Quân hơi vểnh:

- Triều đình là triều đình, Tần Vương là Tần Vương!

- Ngươi cần phải minh bạch!

- Huống chi, nếu như ta rời khỏi Yến Châu đâu, dù sao bây giờ không có người hạn chế ta rời Yến Châu!

- Mà ngươi lúc đó sẽ tiếp nhận ba đại thế gia Yến Châu trấn áp, đến lúc đó coi như ngươi có thể đánh bại bọn họ, nhưng thời gian thì sao, ngươi bị kéo càng lâu, cơ hội phía sau lại càng nhỏ!

Trong lòng Lý Chính giật mình, suýt nữa quên mất! Nếu như Tần Lâm Quân thật muốn đi, ba đại thế gia Yến Châu thật ngăn không được!

Đến lúc đó không có Tần Lâm Quân hấp dẫn ánh mắt, mình thì nguy hiểm!

Lý Chính như được cảnh tỉnh!

Chỉ thấy sắc mặt Lý Chính bình tĩnh:

- Vì sao cô không trực tiếp rời khỏi Yến Châu đâu, nếu như đi những châu khác lại càng dễ phát triển!

- Ta chỉ không muốn thua mà thôi!

Trong mắt Tần Lâm Quân dường như toát ra một đám lửa, một cỗ khí thế đánh đâu thắng đó, khí thôn sơn hà phát ra từ bên trong cơ thể!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK