Nội dung của toàn bộ trang web trên đồng loạt biến mất, trở nên trống rỗng.
Các nhân viên trong phòng họp không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy nhiên, mọi người mới thở ra hơi trước, hơi sau đã phải hít vào.
Hình ảnh trên màn hình hội trường đột nhiên thay đổi.
Video trên trang web đã thực sự biến mất.
Nhưng có rất nhiều video mới xuất hiện, những video hiện lên đều liên quan đến những chuyện bẩn thỉu mà Bao Vũ Hãn và cả gia tộc anh ta đã làm trong một thời gian dài ở quá khứ.
Video được phát trên trang web vừa rồi chỉ liên quan đến tập đoàn của Bao Vũ Hãn.
Nhưng hiện tại nội dung phát ở trên đã có sự tham gia của cả nhà họ Bao.
Ngay cả người ông đã chết của Bao Vũ Hãn.
Những việc bẩn thỉu mà ông ta đã làm cũng được phát sóng rất chi tiết.
"Chuyện gì thế này?"
Bao Vũ Hãn bật dậy.
Anh ta cuống lên.
Lý do tại sao Bao Vũ Hãn có thể làm việc thuận buồm xuôi gió mà không bị thứ gì cản trở trong tỉnh Bảo Đảo, muốn gì được nấy.
Đó là bởi vì anh ta có một gia tộc lớn phía sau chống lưng.
Vai trò thực sự của gia tộc là hỗ trợ lẫn nhau.
Khi có khó khăn nảy sinh, đám thành viên trong gia tộc chỉ cần cố gắng một chút là đã có thể giải quyết mọi chuyện một cách dễ dàng.
Nhưng giờ đây, tất cả những tội ác mà người nhà của Bao Vũ Hãn gây ra đều được trình chiếu trên trang web này.
Bao Vũ Hãn lao đến chỗ tên hacker da trắng và nhấc bổng anh ta lên.
Do quá kích động, Bao Vũ Hãn đã há miệng và phun nước bọt vào mặt hacker da trắng.
Giờ phút này, nào là phong thái, nào là cách cư xử đều bị Bao Vũ Hãn vứt đi hết.
"Nhanh! Xóa hết những nội dung này cho tôi!"
Tuy nhiên, hai hacker hàng đầu này, được mệnh danh là bậc nhất thế giới, dù có cố gắng đến đâu cũng không cách nào xâm nhập được vào background của trang web.
Trong khoảng thời gian ngắn này, điện thoại Bao Vũ Hãn cũng bị gọi nóng máy.
Tất cả người thân trong gia tộc lập tức gọi điện cho anh ta.
Lúc này, anh ta đã hết đường chối cãi.
Ngay sau đó, những người này đã ngừng gọi.
Bởi vì họ thậm chí không có thời gian để tranh luận, họ đã bị bắt và lập tức được mời đến sở cảnh sát uống trà.
Không bao lâu, nhân viên lễ tân vội vã vào phòng họp.
"Chủ tịch không ổn, không ổn rồi, người của cục điều tra thương mại đến rồi".
Bao Vũ Hãn lúc này cuống quắn đít.
Khi anh ta muốn cầu cứu Hứa Thiên Tứ, thì anh ta phát hiện ra rằng Hứa Thiên Tứ đã biến mất từ lúc nào không hay.
"Anh Hứa đâu! Anh ta đi đâu rồi?"
Tất cả mọi người, kể cả Bao Vũ Hãn đều không để ý Hứa Thiên Tứ đã rời đi khi nào.
“Khốn kiếp!”, Bao Vũ Hãn chộp lấy tách trà và ném xuống đất.
"Hứa Thiên Tứ, tên khốn nạn đã bỏ trốn một mình vào thời khắc mấu chốt rồi".
Nhận ra tình hình có vẻ không ổn, Bao Vũ Hãn nhanh chóng nói với vệ sĩ: "Mau! Đưa tôi rời đi".
Bao Vũ Hãn ngay lập tức đi thang máy lên nóc tòa nhà tập đoàn.
Tại đây, chiếc trực thăng vẫn đang đậu.
Bao Vũ Hãn thở phào nhẹ nhõm nói: "Hứa Thiên Tứ, thằng ngu này, chắc hoảng quá mà trốn đi rồi".
"Chờ chút nữa, ta sẽ đẩy hết mọi chuyện lên đầu hắn!"
Bao Vũ Hãn nhanh chóng lên trực thăng.
Khi trực thăng bay lên, Bao Vũ Hãn nhìn thấy nhóm người của cục điều tra thương mại đang lao ra khỏi thang máy.
Bao Vũ Hãn cười ha hả với đám người đó, sau đó giơ ngón giữa lên.
Ngay khi chiếc trực thăng đã cách xa tòa nhà của tập đoàn, Bao Vũ Hãn lấy điện thoại di động ra và bấm số điện thoại của một vị lãnh đạo lớn.
Điện thoại được kết nối.
Bao Vũ Hãn thở phào nhẹ nhõm khi nghe đầu dây bên kia nghe máy.
Điều này ít nhất cho thấy các lãnh đạo lớn vẫn chưa từ bỏ anh ta.
Chỉ cần vị lãnh đạo kia vẫn còn, thì gia tộc bọn họ sẽ không sụp đổ.
"Cậu là Bao Vũ Hãn?"
Điều khiến Bao Vũ Hãn choáng váng là giọng nói phát ra từ đầu dây bên kia không phải là giọng nói mà anh ta quen thuộc.
“Cậu là ai?”, Vũ Hãn đột nhiên cất cao giọng.
"Tôi là ai, không quan trọng".
"Điều duy nhất cậu cần biết lúc này là".
"Cậu chỉ có một con đường để đi".
"Giao tất cả những chuyện dơ bẩn mà gia tộc cậu đã làm cho tôi".
"Nếu không, thì cứ đợi gia tộc các người bị tiêu diệt đi".
Bao Vũ Hãn nghe xong liền cười lớn.
"Hahahaha, thằng kia, tôi không biết cậu là ai".
"Nhưng cậu đang xem thường gia tộc nhà họ Bao chúng tôi đấy à?"
"Trong toàn tỉnh, không ai có thể uy hiếp được gia tộc chúng tôi đâu".
"Cậu có nghĩ rằng cậu có thể lay chuyển được địa vị của gia tộc chúng tôi chỉ với một chút thông tin trên Internet à?"
"Xanh và non lắm".
Giọng ở đầu dây bên kia có vẻ rất bình thản.
Anh nói nhẹ: "Chả nhẽ cậu không thắc mắc sao cái phao cứu sinh của cậu lại không nghe điện thoại của cậu?"
"Mà lại là tôi ở đây lảm nhảm với cậu sao?"
Nụ cười trên mặt Bao Vũ Hãn dần biến mất.
"Mày là ai?"
"Mày muốn gì?"
"Đừng nghĩ rằng mày có thể thay thế vị trí của tao bằng cách bôi nhọ và vu khống tao trước mặt lãnh đạo".
Giọng nói lạnh lùng kia chợt cười khúc khích.
"Trên đời này, người đáng để tôi bôi nhọ không tồn tại đâu".
"Chống lưng cho cậu đã không còn".
"Gia tộc cậu cũng sẽ không còn".
"Tôi sẽ cho cậu ba giây. Quỳ xuống dập đầu".
"Báo cáo tất cả những gì cậu biết với giới truyền thông, sau đó đi tự thú đi".
Sau khi người bên kia vừa dứt lời, Bao Vũ Hãn bắt đầu gầm lên và lăng mạ.
Tuy nhiên, người ở đầu dây bên kia không hề bị ảnh hưởng gì.
Anh vẫn bắt đầu thản nhiên đếm.
"Ba".
"Hai".
"Một".
Sau khi đếm một, anh ngừng nói.
Bao Vũ Hãn cầm điện thoại hét lên: "Hết giờ rồi, mày ở đâu?"
"Đi ra đây cho tao!"
"Tao muốn xem, ai dám bắt tao, tao là Bao Vũ Hãn!"
Ngay sau đó, Bao Vũ Hãn nhận ra một chuyện.
Anh ta đang ở trên trời.
Anh ta cười điên cuồng: "Hahahaha, thằng kia, mày chắc chắn đã lấy trộm điện thoại di động của lãnh đạo, rồi dùng chiêu vụng về này định lừa tao đúng không!"
"Mày cho rằng tao là đứa trẻ ba tuổi chắc?"
"Cậu chủ đây bây giờ đang ở trên trời, ai có thể bắt được tao chứ?"
Ngay khi Bao Vũ Hãn vừa dứt lời, vệ sĩ bên cạnh đột nhiên thốt lên một tiếng.
Tất cả đều tái mét, toàn thân run rẩy.
Qua cửa sổ của trực thăng.
Họ nhìn thấy mười chiếc trực thăng bọc thép được trang bị vũ khí đang bao vây bốn phía họ.
Bao Vũ Hãn và người của anh ta đã bị bao vây hoàn toàn.
Điều khiến họ kinh hãi hơn nữa là mười chiếc trực thăng vũ trang hạng nặng này đã chĩa súng và tên lửa cực gần vào họ!
Một trong những chiếc trực thăng nói qua loa.
"Bao Vũ Hãn, anh đã bị bao vây!"
“Nhận tội sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị”.
“Đừng hủy hoại cuộc đời mình chỉ vì sự nóng vội nhất thời”.
Bao Vũ Hãn còn muốn hét lên nhiều câu nữa nhưng giờ lại không thể mở miệng nổi.
Điện thoại trong tay anh ta từ từ trượt xuống, cuối cùng nặng nề rơi xuống đất.