Trong khi Hứa Thiên Tứ nói, anh ta quay lại nhìn những người khác trong xe.
"Được rồi đi thôi".
"Sau khi trở về, tôi sẽ phân tích chi tiết những người có năng lực dưới trướng Lý Phong".
"Khi đó, các cậu tự chọn cho mình một một đối thủ".
"Chỉ cần có thể giết chết bọn chúng, các cậu có thể chính thức gia nhập vào đội ngũ của tôi".
"Đến lúc đó, địa vị, tiền bạc, sắc đẹp, muốn gì có nấy!"
Cùng lúc đó, nhà của Hứa Mộc Tình.
Khi trở về nhà, Hứa Mộc Tình ngơ ngác ngồi trên ghế sô pha.
Chuyện xảy ra vừa rồi ảnh hưởng rất lớn đến Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình nhìn chằm chằm vào đôi tay của mình một cách vô hồn.
||||| Truyện đề cử: Quấn Quýt Không Rời |||||
Bởi vì cho đến bây giờ, cô vẫn không biết cơ thể mình đã có những biến đổi gì?
Lúc này, Liễu Ngọc Phân bước ra khỏi phòng bếp.
Bà ấy thấy con gái mình đang ngồi thẫn thờ thì vội vàng bước tới.
Liễu Ngọc Phân hỏi thăm Hứa Mộc Tình.
Trên mặt bà ấy tràn ngập sự quan tâm.
"Tại sao lại ngồi thất thần một mình ở đây vậy?"
"Con cãi nhau với Lý Phong à?"
Đối với Liễu Ngọc Phân, bà ấy không lo lắng về bất cứ điều gì khác.
Miễn là con gái và con rể có thể sống tốt với nhau là được rồi.
Từ khi Lý Phong xuất hiện đến nay, gia đình họ đã trải qua những biến động kinh thiên động địa.
Không chỉ bản thân họ mà nhiều người thân, bạn bè xung quanh cũng nhận được rất nhiều ưu đãi.
Đồng thời, Liễu Ngọc Phân có thể nói là không chê con rể vào đâu được.
Đừng nói đến việc thắp đèn lồng lên, mà ngay cả khi dùng vệ tinh cũng không tìm thấy người nào tốt như con rể bà ấy.
Hứa Mộc Tình nhìn Liễu Ngọc Phân, cười lắc đầu nói: "Mẹ, bọn con sao lại cãi nhau được chứ?"
Vừa nghe thấy vậy, Liễu Ngọc Phân thở phào nhẹ nhõm.
Bà ấy ngồi bên cạnh, nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, trầm giọng hỏi.
"Thế có chuyện gì?"
Hứa Mộc Tình là con Liễu Ngọc Phân, bà ấy ở bên cô từ bé đến lớn.
Liễu Ngọc Phân còn lạ gì tính cách của con gái mình.
Từ nhỏ Hứa Mộc Tình đã rất mạnh mẽ, tính cách cũng rất sôi nổi.
Luôn có thể nhìn thấy hào quang lấp lánh ở cô.
Cô chưa bao giờ ngồi đó ngơ ngác như bây giờ.
Trạng thái này khiến Liễu Ngọc Phân thân là mẹ rất lo ngại.
Thế là, Hứa Mộc Tình đã kể những gì đã xảy ra ở cổng tiểu khu vừa rồi cho bà ấy nghe.
Hứa Mộc Tình đưa bàn tay mảnh mai của mình ra trước mặt Liễu Ngọc Phân.
Nói: "Con không biết chuyện gì đã xảy ra với con nữa?"
"Tiểu Trương rõ ràng vừa rồi bị thương rất nặng".
"Mà vết thương vừa được khâu lại".
"Nhưng khi con đặt tay lên phía trên vết thương và lắc nhẹ một cái".
"Vết thương của cậu ấy đã tự động lành lại".
Liễu Ngọc Phân nhanh chóng nói: "Vậy tốt quá!"
"Tốt chỗ nào chứ, con còn đang nghĩ xem con bị làm sao ấy?"
Liễu Ngọc Phân nói với Hứa Mộc Tình: "Con gái ngốc ơi, không phải chỉ có con, mẹ con và em con đều có sự thay đổi".
Trước mặt người nhà, Liễu Ngọc Phân không giấu giếm quá nhiều.
Dù sao thì sớm muộn người trong nhà cũng phải biết.
Và bà ấy cảm thấy rằng điều này đang phát triển theo chiều hướng tốt, không cần phải che giấu nó nữa.
Sau khi nghe xong, Hứa Ngọc Phân ngạc nhiên nhìn mẹ mình.
Thoáng chốc, khuôn mặt thanh tú và xinh đẹp của Hứa Mộc Tình lộ ra vẻ lo lắng.
"Mẹ, mẹ nói cơ thể của con đã bị thay đổi bởi những gì mà thiên thạch mang lại".
"Vậy có phải chức măng sinh lý cũng bị thay đổi không?"
Liễu Ngọc Phân sửng sốt trong giây lát.
Bà ấy thực sự không nghĩ đến vấn đề mà Hứa Mộc Tình đề cập.
Vì bản thân bà ấy cũng đã ở tuổi trung niên và có hai con rồi nên bà ấy không cần nghĩ ngợi gì cả.
Nhưng con gái của bà ấy thì khác.
Hứa Mộc Tình và Lý Phong mới đăng ký không được bao lâu.
Cả hai thậm chí còn chưa có một đám cưới tử tế.
Nếu nói là do thiên thạch va chạm nên bị thay đổi về sinh lý.
Đối với bất kỳ người phụ nữ nào, đó sẽ là một mất mát rất lớn.
Liễu Ngọc Phân suy nghĩ một lúc, bà ấy nắm tay Hứa Mộc Tình.
"Hay là như này đi".
"Chiều nay đừng đến công ty. Chúng ta đến bệnh viện khám sức khỏe".
Liễu Ngọc Phân vừa nói xong câu này.
Lý Phong đã ở trên lầu bước xuống.
Lúc này, trong tay Lý Phong đang cầm một cái hộp các tông.
Đó là bao bì trái cây mà Liễu Ngọc Phân đã mua vào ngày hôm trước.
Lý Phong đặt hộp các-tông lên bàn cà phê, anh cười với Hứa Mộc Tình.
"Đừng lo lắng, cơ thể em rất khỏe mạnh, sẽ không có có chuyện gì đâu".
"Những thay đổi do thiên thạch mang lại thực chất chỉ là chất xúc tác".
"Thực tế, sức mạnh này tồn tại trong mỗi chúng ta".
"Loại này giống như sinh ra đã có, tồn tại trong gen của chúng ta".
"Nó tồn tại trên toàn bộ trái đất".
Nói rồi, Lý Phong mở hộp các tông ra.
Bên trong hộp các tông có các loại trái cây nhiều màu sắc.
Lý Phong đặt từng loại hoa quả này lên bàn cà phê.
Nói với Hứa Mộc Tình và Liễu Ngọc Phân: "Công nghệ hiện tại của chúng ta đã tương đối tiên tiến".
"Mỗi ngày, có rất nhiều phòng thí nghiệm trên khắp thế giới, nhiều thí nghiệm khác nhau đang được thực hiện".
Nói xong, Lý Phong lấy ra một quả táo trong hộp.
Kích thước của quả táo này rất lớn.
Nó gấp vài lần những quả táo thông thường.
Trông giống như một chiếc Big Mac.
Lý Phong chỉ vào quả táo rất lớn này và nói: "Đây là táo không gian".
"Nó đã được nuôi dưỡng trong trạm vũ trụ của chúng ta".
"Bởi vì không có sự bảo vệ từ bầu khí quyển, tia cực tím của mặt trời rất mạnh".
"Đồng thời, nó cũng nhận các tia vũ trụ khác nhau, khiến nó lớn quá nhanh".
"Điều này cũng có nghĩa là, nếu cơ thể con người tồn tại trong vũ trụ".
"Sau một vài thế hệ, con người sẽ trở nên rất khác so với bây giờ".
"Tất cả mọi người trên trái đất nên biết ơn".
"Bởi vì trái đất cung cấp cho chúng ta một môi trường rất đặc biệt".
"Hãy nhìn những loại trái cây và rau quả đầy màu sắc trên bàn cà phê này đi. Tại sao chúng lại có hình dáng khác nhau như vậy?"
"Bởi vì mọi thứ về chúng đã được viết sẵn trong mã di truyền".
"Cũng giống như chúng ta".
"Lý do tại sao mọi sinh vật trên trái đất đều khác nhau như vậy".
"Một mặt là do gen, mặt khác là do ánh sáng mặt trời phía trên chúng ta”.
"Mọi sinh vật đều cần năng lượng, và cơ thể con người chúng ta cũng vậy".
"Tắm nắng mỗi ngày, thực ra trong cơ thể mỗi người đều có một sức mạnh tiềm ẩn".
"Chỉ là không có cách nào phát triển ra thôi".
"Sự xuất hiện của trận mưa sao băng tình cờ kích hoạt sức mạnh đặc biệt bên trong cơ thể con người".